古诗词

登升元阁故基

刘过

脚力倦矣曷少休,侵晨更作升元游。jiǎo lì juàn yǐ hé shǎo xiū,qīn chén gèng zuò shēng yuán yóu。
眼中已不见二百四十尺突兀之高楼,但见炊烟万灶宿貔貅。yǎn zhōng yǐ bù jiàn èr bǎi sì shí chǐ tū wù zhī gāo lóu,dàn jiàn chuī yān wàn zào sù pí xiū。
上有啼鸦噪鹊如泣诉,下有藤蔓老树根据枝相虬。shàng yǒu tí yā zào què rú qì sù,xià yǒu téng màn lǎo shù gēn jù zhī xiāng qiú。
想其结缔初,匠石巧与造物侔。xiǎng qí jié dì chū,jiàng shí qiǎo yǔ zào wù móu。
桷榱枅栱不知几大木,一木牵挽回万牛。jué cuī jī gǒng bù zhī jǐ dà mù,yī mù qiān wǎn huí wàn niú。
山川退听左右受约束,日月乌兔早暮东西流。shān chuān tuì tīng zuǒ yòu shòu yuē shù,rì yuè wū tù zǎo mù dōng xī liú。
阿房之旗矗立矮如戟,临春结绮望仙三阁俱下头。ā fáng zhī qí chù lì ǎi rú jǐ,lín chūn jié qǐ wàng xiān sān gé jù xià tóu。
杯碗块潜培塿而已矣,蹄涔洞庭芥为舟。bēi wǎn kuài qián péi lǒu ér yǐ yǐ,tí cén dòng tíng jiè wèi zhōu。
拄撑霄汉弹压大千界,下历梁唐秦隋晋汉周。zhǔ chēng xiāo hàn dàn yā dà qiān jiè,xià lì liáng táng qín suí jìn hàn zhōu。
一朝世故有翻覆,祸结祝融回禄与郁攸。yī cháo shì gù yǒu fān fù,huò jié zhù róng huí lù yǔ yù yōu。
灰飞障天烟焰炽,一火三月烂不收。huī fēi zhàng tiān yān yàn chì,yī huǒ sān yuè làn bù shōu。
遂使觚棱化草莽,丹雘成墟丘。suì shǐ gū léng huà cǎo mǎng,dān wò chéng xū qiū。
吾闻至人侈俭初何心,有茅一把盖头便可留。wú wén zhì rén chǐ jiǎn chū hé xīn,yǒu máo yī bǎ gài tóu biàn kě liú。
何必穷极土木事妖怪,脧削赤子膏血敛以裒。hé bì qióng jí tǔ mù shì yāo guài,juān xuē chì zi gāo xuè liǎn yǐ póu。
是故子刘子,不仙不佛亦不侯。shì gù zi liú zi,bù xiān bù fú yì bù hóu。
视鸾台凤阁为蘧庐,百万买宅亦梦幻泡影沤。shì luán tái fèng gé wèi qú lú,bǎi wàn mǎi zhái yì mèng huàn pào yǐng ōu。
江西岂无家,白沙翠竹泉石幽。jiāng xī qǐ wú jiā,bái shā cuì zhú quán shí yōu。
茅檐曝日搔背痒,篱缺墙破手葺修。máo yán pù rì sāo bèi yǎng,lí quē qiáng pò shǒu qì xiū。
如以天地为室庐,日月行住坐卧得自由。rú yǐ tiān dì wèi shì lú,rì yuè xíng zhù zuò wò dé zì yóu。
不为朱门是,不作白屋羞。bù wèi zhū mén shì,bù zuò bái wū xiū。
有时骑鲸千里游汗漫,有时蛤蜊遽食龟壳秋。yǒu shí qí jīng qiān lǐ yóu hàn màn,yǒu shí há lí jù shí guī ké qiū。
彼升元阁者亟成而复坏,肠亦不能为之断,心亦不能为之忧。bǐ shēng yuán gé zhě jí chéng ér fù huài,cháng yì bù néng wèi zhī duàn,xīn yì bù néng wèi zhī yōu。
造物何足云,此身自赘疣。zào wù hé zú yún,cǐ shēn zì zhuì yóu。
誉尧毁桀未必公是非,丘蹠两窖蚁与蝼。yù yáo huǐ jié wèi bì gōng shì fēi,qiū zhí liǎng jiào yǐ yǔ lóu。
日斜诸公急下山,我有斗酒归去来兮相与劝酬。rì xié zhū gōng jí xià shān,wǒ yǒu dòu jiǔ guī qù lái xī xiāng yǔ quàn chóu。
刘过

刘过

刘过(1154~1206)南宋文学家,字改之,号龙洲道人。吉州太和(今江西泰和县)人,长于庐陵(今江西吉安),去世于江苏昆山,今其墓尚在。四次应举不中,流落江湖间,布衣终身。曾为陆游、辛弃疾所赏,亦与陈亮、岳珂友善。词风与辛弃疾相近,抒发抗金抱负狂逸俊致,与刘克庄、刘辰翁享有“辛派三刘”之誉,又与刘仙伦合称为“庐陵二布衣”。有《龙洲集》、《龙洲词》。 刘过的作品>>

猜您喜欢

代寿韩平原

刘过

国付平章众正开,凌烟录尽到云台。guó fù píng zhāng zhòng zhèng kāi,líng yān lù jǐn dào yún tái。
鸳鸿充序皆桃李,羔雁成群及草莱。yuān hóng chōng xù jiē táo lǐ,gāo yàn chéng qún jí cǎo lái。
强国断无逾此策,随车未必尽真材。qiáng guó duàn wú yú cǐ cè,suí chē wèi bì jǐn zhēn cái。
更须妙斡垂纶手,看取灵鳌上手来。gèng xū miào wò chuí lún shǒu,kàn qǔ líng áo shàng shǒu lái。

代寿韩平原

刘过

宇宙之间物物春,戚疏曾不间陶钧。yǔ zhòu zhī jiān wù wù chūn,qī shū céng bù jiān táo jūn。
裔分裴皞东西眷,谊笃嗣宗南北邻。yì fēn péi hào dōng xī juàn,yì dǔ sì zōng nán běi lín。
中令诸孙难遍识,栖筠俗子老堪亲。zhōng lìng zhū sūn nán biàn shí,qī yún sú zi lǎo kān qīn。
试捐内举拘挛迹,无异平原十九人。shì juān nèi jǔ jū luán jì,wú yì píng yuán shí jiǔ rén。

寿建康太尉

刘过

万里寒风一布袍,特将诗句谒英豪。wàn lǐ hán fēng yī bù páo,tè jiāng shī jù yè yīng háo。
正当武曲临凡世,恰值骊龙出海涛。zhèng dāng wǔ qū lín fán shì,qià zhí lí lóng chū hǎi tāo。
五马尽投千岁鹤,六军急献万年桃。wǔ mǎ jǐn tóu qiān suì hè,liù jūn jí xiàn wàn nián táo。
不因此日沧溟近,一钓那能得巨鳌。bù yīn cǐ rì cāng míng jìn,yī diào nà néng dé jù áo。

庆周益公新府

刘过

潭潭新府列名卿,玉带金鱼喜气横。tán tán xīn fǔ liè míng qīng,yù dài jīn yú xǐ qì héng。
能广万间庇寒士,定容驷马向高闳。néng guǎng wàn jiān bì hán shì,dìng róng sì mǎ xiàng gāo hóng。
午桥庄上江山秀,独乐园中花草荣。wǔ qiáo zhuāng shàng jiāng shān xiù,dú lè yuán zhōng huā cǎo róng。
才作美哉轮奂颂,清台又奏相星明。cái zuò měi zāi lún huàn sòng,qīng tái yòu zòu xiāng xīng míng。

辞周益公

刘过

一曲归欤浩浩歌,世间无地不风波。yī qū guī yú hào hào gē,shì jiān wú dì bù fēng bō。
人从贫贱识者少,事向艰难省处多。rén cóng pín jiàn shí zhě shǎo,shì xiàng jiān nán shěng chù duō。
紫塞将军秋佩印,玉堂学士夜鸣珂。zǐ sāi jiāng jūn qiū pèi yìn,yù táng xué shì yè míng kē。
太平宰相不收拾,老死山林无奈何。tài píng zǎi xiāng bù shōu shí,lǎo sǐ shān lín wú nài hé。

代上谯太尉

刘过

叮咛天语听传呼,吒咤雷霆压万夫。dīng níng tiān yǔ tīng chuán hū,zhā zhà léi tíng yā wàn fū。
泽国使临殊玉节,彤墀香近惹金炉。zé guó shǐ lín shū yù jié,tóng chí xiāng jìn rě jīn lú。
庆逢龙跃风云阔,职有蝉联父子俱。qìng féng lóng yuè fēng yún kuò,zhí yǒu chán lián fù zi jù。
援手坠渊馀事耳,故人有子在泥途。yuán shǒu zhuì yuān yú shì ěr,gù rén yǒu zi zài ní tú。

谒易司谏

刘过

已死奸谀老舐牛,非才讵可镇西州。yǐ sǐ jiān yú lǎo shì niú,fēi cái jù kě zhèn xī zhōu。
豺狼逐去群狐惧,鸷鸟虽多一鹗秋。chái láng zhú qù qún hú jù,zhì niǎo suī duō yī è qiū。
天下孤寒有生意,诸蕃元帅为清修。tiān xià gū hán yǒu shēng yì,zhū fān yuán shuài wèi qīng xiū。
太平更有当年事,未可廉纤只么休。tài píng gèng yǒu dāng nián shì,wèi kě lián xiān zhǐ me xiū。

谒易司谏

刘过

十载长安五往来,立谈无语口慵开。shí zài zhǎng ān wǔ wǎng lái,lì tán wú yǔ kǒu yōng kāi。
懒看龌龊随时士,谁是艰难济世才。lǎn kàn wò chuò suí shí shì,shuí shì jiān nán jì shì cái。
韦布岂无堪将相,庙堂未易贱蒿莱。wéi bù qǐ wú kān jiāng xiāng,miào táng wèi yì jiàn hāo lái。
上书欲谒平章去,光范门前肯自媒。shàng shū yù yè píng zhāng qù,guāng fàn mén qián kěn zì méi。

上金陵章侍郎

刘过

龙虎东西两踞盘,帝教弹压此山川。lóng hǔ dōng xī liǎng jù pán,dì jiào dàn yā cǐ shān chuān。
风行魏蜀三分国,浪静江淮万里天。fēng xíng wèi shǔ sān fēn guó,làng jìng jiāng huái wàn lǐ tiān。
半壁旌旗佳丽地,十州鼓角郁葱边。bàn bì jīng qí jiā lì dì,shí zhōu gǔ jiǎo yù cōng biān。
便当击楫中流誓,莫使鞭为祖逖先。biàn dāng jī jí zhōng liú shì,mò shǐ biān wèi zǔ tì xiān。

上金陵章侍郎

刘过

欲上云霄虎豹关,失身一落市城间。yù shàng yún xiāo hǔ bào guān,shī shēn yī luò shì chéng jiān。
经过鲁肃捐时廪,想像谢安游处山。jīng guò lǔ sù juān shí lǐn,xiǎng xiàng xiè ān yóu chù shān。
去国梦魂愁切切,感时滴泪血斑斑。qù guó mèng hún chóu qiè qiè,gǎn shí dī lèi xuè bān bān。
少陵却欲依严武,妻嫂轻人未敢还。shǎo líng què yù yī yán wǔ,qī sǎo qīng rén wèi gǎn hái。

上袁文昌

刘过

骨秀如仙孕武夷,故教手笔世宗师。gǔ xiù rú xiān yùn wǔ yí,gù jiào shǒu bǐ shì zōng shī。
隶分唐汉诸家字,句压陈黄二子诗。lì fēn táng hàn zhū jiā zì,jù yā chén huáng èr zi shī。
茂苑雨晴花发处,洞庭霜重橘黄时。mào yuàn yǔ qíng huā fā chù,dòng tíng shuāng zhòng jú huáng shí。
尘埃俗吏那能此,一段奇功自可知。chén āi sú lì nà néng cǐ,yī duàn qí gōng zì kě zhī。

上袁文昌

刘过

车马城中早上忙,子城内里看星郎。chē mǎ chéng zhōng zǎo shàng máng,zi chéng nèi lǐ kàn xīng láng。
十州已茂圜扉草,一炷初凝画戟香。shí zhōu yǐ mào huán fēi cǎo,yī zhù chū níng huà jǐ xiāng。
铜剖虎符新雨露,玉持使节旧风霜。tóng pōu hǔ fú xīn yǔ lù,yù chí shǐ jié jiù fēng shuāng。
明年樱笋成时候,不在乌台即玉堂。míng nián yīng sǔn chéng shí hòu,bù zài wū tái jí yù táng。

上袁文昌

刘过

欲上姑苏望虎丘,小邦宁有此风流。yù shàng gū sū wàng hǔ qiū,xiǎo bāng níng yǒu cǐ fēng liú。
山川形势今三辅,人物英雄古列侯。shān chuān xíng shì jīn sān fǔ,rén wù yīng xióng gǔ liè hóu。
华屋鳞鳞冠盖里,画桥曲曲管弦楼。huá wū lín lín guān gài lǐ,huà qiáo qū qū guǎn xián lóu。
金陵蜀郡俱疏远,除却皇都第一州。jīn líng shǔ jùn jù shū yuǎn,chú què huáng dōu dì yī zhōu。

上袁文昌

刘过

行尽淮南日日东,自携只影入吴松。xíng jǐn huái nán rì rì dōng,zì xié zhǐ yǐng rù wú sōng。
人生五马方知贵,客老诸侯叹未逢。rén shēng wǔ mǎ fāng zhī guì,kè lǎo zhū hóu tàn wèi féng。
适意秋风宁为鲙,惊心半夜忽闻钟。shì yì qiū fēng níng wèi kuài,jīng xīn bàn yè hū wén zhōng。
十年无计离场屋,说着功名气拂胸。shí nián wú jì lí chǎng wū,shuō zhe gōng míng qì fú xiōng。

上袁文昌

刘过

已办行都欲去船,个中因得少留连。yǐ bàn xíng dōu yù qù chuán,gè zhōng yīn dé shǎo liú lián。
长安在望空悲日,刺史谁知别有天。zhǎng ān zài wàng kōng bēi rì,cì shǐ shuí zhī bié yǒu tiān。
鼓吹后车喧水际,旌旗前骑簇花边。gǔ chuī hòu chē xuān shuǐ jì,jīng qí qián qí cù huā biān。
书生不愿悬金印,只觅扬州骑鹤钱。shū shēng bù yuàn xuán jīn yìn,zhǐ mì yáng zhōu qí hè qián。