古诗词

湖学别苏召叟

刘过

失学老无成,宁不心自慊。shī xué lǎo wú chéng,níng bù xīn zì qiàn。
子聊生吾后,逸俟眼未见。zi liáo shēng wú hòu,yì qí yǎn wèi jiàn。
委身入罏锤,顾此金百炼。wěi shēn rù lú chuí,gù cǐ jīn bǎi liàn。
有如顽钝质,岂可便磨划。yǒu rú wán dùn zhì,qǐ kě biàn mó huà。
看君说经旨,不异瓴水建。kàn jūn shuō jīng zhǐ,bù yì líng shuǐ jiàn。
小诗虽有技,风味亦不浅。xiǎo shī suī yǒu jì,fēng wèi yì bù qiǎn。
我途未易穷。wǒ tú wèi yì qióng。
本自安眠饭。běn zì ān mián fàn。
俯仰道德光。fǔ yǎng dào dé guāng。
耳目自濡染。ěr mù zì rú rǎn。
凉风忽秋思,一夜窗纸飐。liáng fēng hū qiū sī,yī yè chuāng zhǐ zhǎn。
平生湖海梦,高兴动淮沔。píng shēng hú hǎi mèng,gāo xīng dòng huái miǎn。
追思狂踪迹,失处不可掩。zhuī sī kuáng zōng jì,shī chù bù kě yǎn。
醉捶黄鹤楼,一掷财百万。zuì chuí huáng hè lóu,yī zhì cái bǎi wàn。
只今觉衰甚,四海游已倦。zhǐ jīn jué shuāi shén,sì hǎi yóu yǐ juàn。
所馀习气在,未了一第欠。suǒ yú xí qì zài,wèi le yī dì qiàn。
师友贵隆亲,古学当自反。shī yǒu guì lóng qīn,gǔ xué dāng zì fǎn。
小夫事机械,心甚山川险,xiǎo fū shì jī xiè,xīn shén shān chuān xiǎn,
半生客吴粤,生死交情见。bàn shēng kè wú yuè,shēng sǐ jiāo qíng jiàn。
谁知尘土中,得君初识面。shuí zhī chén tǔ zhōng,dé jūn chū shí miàn。
何时束装来,草草衾裘辨。hé shí shù zhuāng lái,cǎo cǎo qīn qiú biàn。
密迩恋轩诚,功名期岁晚。mì ěr liàn xuān chéng,gōng míng qī suì wǎn。
刘过

刘过

刘过(1154~1206)南宋文学家,字改之,号龙洲道人。吉州太和(今江西泰和县)人,长于庐陵(今江西吉安),去世于江苏昆山,今其墓尚在。四次应举不中,流落江湖间,布衣终身。曾为陆游、辛弃疾所赏,亦与陈亮、岳珂友善。词风与辛弃疾相近,抒发抗金抱负狂逸俊致,与刘克庄、刘辰翁享有“辛派三刘”之誉,又与刘仙伦合称为“庐陵二布衣”。有《龙洲集》、《龙洲词》。 刘过的作品>>

猜您喜欢

代吴守与赵侯为寿

刘过

地蟠江汉节岿然,劲气扶舆几倍年。dì pán jiāng hàn jié kuī rán,jìn qì fú yú jǐ bèi nián。
白玉丹砂浩无数,夜光随处见山川。bái yù dān shā hào wú shù,yè guāng suí chù jiàn shān chuān。

代吴守与赵侯为寿

刘过

气运由来有盛衰,循环久已见天机。qì yùn yóu lái yǒu shèng shuāi,xún huán jiǔ yǐ jiàn tiān jī。
黄山云散无尘滓,上将腾光入紫微。huáng shān yún sàn wú chén zǐ,shàng jiāng téng guāng rù zǐ wēi。

代吴守与赵侯为寿

刘过

虎头燕颔足奇谋,玉帐兵形象水流。hǔ tóu yàn hàn zú qí móu,yù zhàng bīng xíng xiàng shuǐ liú。
此去关河应不远,上方拟筑望英楼。cǐ qù guān hé yīng bù yuǎn,shàng fāng nǐ zhù wàng yīng lóu。

代吴守与赵侯为寿

刘过

文伟当年记鄂城,崎岖蜀道播英声。wén wěi dāng nián jì è chéng,qí qū shǔ dào bō yīng shēng。
何如衣锦枌榆社,卧护元戎十万兵。hé rú yī jǐn fén yú shè,wò hù yuán róng shí wàn bīng。

代吴守与赵侯为寿

刘过

夜上南楼望玉京,将星光底寿星明。yè shàng nán lóu wàng yù jīng,jiāng xīng guāng dǐ shòu xīng míng。
不须便即骑黄鹤,且为皇家致太平。bù xū biàn jí qí huáng hè,qiě wèi huáng jiā zhì tài píng。

呈徐侍郎兼寄辛幼安

刘过

当年今日误承恩,自倚容华托至尊。dāng nián jīn rì wù chéng ēn,zì yǐ róng huá tuō zhì zūn。
门外游丝难驻目,依然青草暗长门。mén wài yóu sī nán zhù mù,yī rán qīng cǎo àn zhǎng mén。

呈徐侍郎兼寄辛幼安

刘过

猿臂将军战不休,当时部曲已封侯。yuán bì jiāng jūn zhàn bù xiū,dāng shí bù qū yǐ fēng hóu。
夜深忽梦燕山月,犹幸君王晚更收。yè shēn hū mèng yàn shān yuè,yóu xìng jūn wáng wǎn gèng shōu。

官舍阻雨十日不能出闷成五绝呈徐判部

刘过

学弄笔头儿戏事,风流眼底亦无之。xué nòng bǐ tóu ér xì shì,fēng liú yǎn dǐ yì wú zhī。
汪孙已往周洪没,本分作家今是谁。wāng sūn yǐ wǎng zhōu hóng méi,běn fēn zuò jiā jīn shì shuí。

官舍阻雨十日不能出闷成五绝呈徐判部

刘过

竹隐先生名满世,自为举子已诗声。zhú yǐn xiān shēng míng mǎn shì,zì wèi jǔ zi yǐ shī shēng。
春风若入五花判,莫遣紫微红药惊。chūn fēng ruò rù wǔ huā pàn,mò qiǎn zǐ wēi hóng yào jīng。

官舍阻雨十日不能出闷成五绝呈徐判部

刘过

秋霜烈日生前操,流水行云意外诗。qiū shuāng liè rì shēng qián cāo,liú shuǐ xíng yún yì wài shī。
未必中兴四君子,于斯二者更兼之。wèi bì zhōng xīng sì jūn zi,yú sī èr zhě gèng jiān zhī。

官舍阻雨十日不能出闷成五绝呈徐判部

刘过

潦倒傍门羞骑马,倦游老欲寄昆山。lǎo dào bàng mén xiū qí mǎ,juàn yóu lǎo yù jì kūn shān。
留将造请嗫嚅口,慷慨狂歌泉石间。liú jiāng zào qǐng niè rú kǒu,kāng kǎi kuáng gē quán shí jiān。

官舍阻雨十日不能出闷成五绝呈徐判部

刘过

世间别有人才在,台阁招徕恐未多。shì jiān bié yǒu rén cái zài,tái gé zhāo lái kǒng wèi duō。
半老江湖半岩穴,为公一赋草庐歌。bàn lǎo jiāng hú bàn yán xué,wèi gōng yī fù cǎo lú gē。

呈辛稼轩

刘过

精神此老健于虎,红颊白须双眼青。jīng shén cǐ lǎo jiàn yú hǔ,hóng jiá bái xū shuāng yǎn qīng。
未可瓢泉便归去,要将九鼎重朝廷。wèi kě piáo quán biàn guī qù,yào jiāng jiǔ dǐng zhòng cháo tíng。

呈辛稼轩

刘过

闭门翘足观山睡,松桧郁然云气高。bì mén qiào zú guān shān shuì,sōng guì yù rán yún qì gāo。
说梦向人应不信,碧油幢下有旌旄。shuō mèng xiàng rén yīng bù xìn,bì yóu chuáng xià yǒu jīng máo。

呈辛稼轩

刘过

书来赐以兰溪酒,下视潘葑奴仆之。shū lái cì yǐ lán xī jiǔ,xià shì pān fēng nú pū zhī。
吾老尚能三百盏,一杯水不值吾诗。wú lǎo shàng néng sān bǎi zhǎn,yī bēi shuǐ bù zhí wú shī。