古诗词

挽显肃皇后词五首

张扩

莫状忧勤意,犹存浣濯衣。mò zhuàng yōu qín yì,yóu cún huàn zhuó yī。
私恩绝外第,遗爱在深闱。sī ēn jué wài dì,yí ài zài shēn wéi。
岁晚望重翟,路长迷六騩。suì wǎn wàng zhòng dí,lù zhǎng mí liù guī。
苍梧从舜陟,终陋两湘妃。cāng wú cóng shùn zhì,zhōng lòu liǎng xiāng fēi。

张扩

[约公元一一二二年前后在世]字彦实,一字子微,德兴人。生卒年均不详,约宋徽宗宣和中前后在世。工诗,词采清丽。崇宁中(公元一一o四年左右)进士。授国子监簿,迁博士,调处州工曹,召为秘书省校书郎,寻充馆职。南渡后,历中书舍人。为著作郎时,秦桧赏其诗,迁擢左史,再迁而掌外制。所交如曾糙、朱翌、吕本中辈,皆一代大家。扩著有东窗集四十卷,诗十卷,《宋史艺文志》传於世。 张扩的作品>>

猜您喜欢

秋意

张扩

凉飙吹树砧声急,窗户玲珑秋气入。liáng biāo chuī shù zhēn shēng jí,chuāng hù líng lóng qiū qì rù。
井桐雕叶减清阴,漙露无声金荻泣。jǐng tóng diāo yè jiǎn qīng yīn,tuán lù wú shēng jīn dí qì。
壁间唧唧候虫鸣,庭下衰兰送客情。bì jiān jī jī hòu chóng míng,tíng xià shuāi lán sòng kè qíng。
客怀无金酒胆薄,朗月入帘魂魄惊。kè huái wú jīn jiǔ dǎn báo,lǎng yuè rù lián hún pò jīng。
人生万事今犹昔,不独炎凉天地隔。rén shēng wàn shì jīn yóu xī,bù dú yán liáng tiān dì gé。
平明把镜照衰颜,还有新霜助狼籍。píng míng bǎ jìng zhào shuāi yán,hái yǒu xīn shuāng zhù láng jí。

景蕃还所借诗卷并辱以诗辄次韵

张扩

诗家难传最上路,汝南雪令排盐絮。shī jiā nán chuán zuì shàng lù,rǔ nán xuě lìng pái yán xù。
至今白战亡此手,我欲重参愧迟暮。zhì jīn bái zhàn wáng cǐ shǒu,wǒ yù zhòng cān kuì chí mù。
虎头文字逼前辈,衮衮屡蒙分尺素。hǔ tóu wén zì bī qián bèi,gǔn gǔn lǚ méng fēn chǐ sù。
天闲老骥日千里,何用盐车追蹇步。tiān xián lǎo jì rì qiān lǐ,hé yòng yán chē zhuī jiǎn bù。
向来击赏枫落句,见不及闻君已误。xiàng lái jī shǎng fēng luò jù,jiàn bù jí wén jūn yǐ wù。
报之错刀竟坐痴,他日尘昏磨不去。bào zhī cuò dāo jìng zuò chī,tā rì chén hūn mó bù qù。

景蕃复和再次韵

张扩

诗坛乳臭妨贤路,寄食将军惭漂絮。shī tán rǔ chòu fáng xián lù,jì shí jiāng jūn cán piāo xù。
君今自筑五言城,坐遣降俘叹来暮。jūn jīn zì zhù wǔ yán chéng,zuò qiǎn jiàng fú tàn lái mù。
从来白俗不入眼,并案闺房累蛮素。cóng lái bái sú bù rù yǎn,bìng àn guī fáng lèi mán sù。
连篇赠我刹那顷,更陋建安夸七步。lián piān zèng wǒ shā nà qǐng,gèng lòu jiàn ān kuā qī bù。
珍藏敢比飞鸟章,字脱无人正讹误。zhēn cáng gǎn bǐ fēi niǎo zhāng,zì tuō wú rén zhèng é wù。
为君传写不得辞,政恐终随雷电去。wèi jūn chuán xiě bù dé cí,zhèng kǒng zhōng suí léi diàn qù。

过南美轩读汪彦章倪巨济诗用壁间韵

张扩

筇杖芒鞋野性驯,偶寻幽步到祗园。qióng zhàng máng xié yě xìng xùn,ǒu xún yōu bù dào zhī yuán。
琅玕千本日应长,美影摇风清荫繁。láng gān qiān běn rì yīng zhǎng,měi yǐng yáo fēng qīng yīn fán。
未堪截管变律吕,且乞汗青传子孙。wèi kān jié guǎn biàn lǜ lǚ,qiě qǐ hàn qīng chuán zi sūn。
壁间旧有故人题,妙语洒落今仍存。bì jiān jiù yǒu gù rén tí,miào yǔ sǎ luò jīn réng cún。
那忧积雪折老干,豫借暖律生枯根。nà yōu jī xuě zhé lǎo gàn,yù jiè nuǎn lǜ shēng kū gēn。
我来二子更南北,惟有此君堪与言。wǒ lái èr zi gèng nán běi,wéi yǒu cǐ jūn kān yǔ yán。

允中大夫兄召客赏海棠属予赋诗

张扩

枝头桃李半狼籍,浪说春风借颜色。zhī tóu táo lǐ bàn láng jí,làng shuō chūn fēng jiè yán sè。
海棠斩新一样红,锦丝欲堕娇无力。hǎi táng zhǎn xīn yī yàng hóng,jǐn sī yù duò jiāo wú lì。
主人连日被渠恼,无处分疏更招客。zhǔ rén lián rì bèi qú nǎo,wú chù fēn shū gèng zhāo kè。
重罗作幕裙作围,丽人行酒客赋诗。zhòng luó zuò mù qún zuò wéi,lì rén xíng jiǔ kè fù shī。
挽定春光不得放,忍看落红零乱时。wǎn dìng chūn guāng bù dé fàng,rěn kàn luò hóng líng luàn shí。

次韵大年见贻长篇

张扩

莫夸儿啼赏英物,莫振豺声露蜂目。mò kuā ér tí shǎng yīng wù,mò zhèn chái shēng lù fēng mù。
一朝官府生平地,即是高明鬼瞰屋。yī cháo guān fǔ shēng píng dì,jí shì gāo míng guǐ kàn wū。
夜郎穷囚罪濒死,颇费故人解官赎。yè láng qióng qiú zuì bīn sǐ,pǒ fèi gù rén jiě guān shú。
世间万事真戏耳,变化何殊臂伸缩。shì jiān wàn shì zhēn xì ěr,biàn huà hé shū bì shēn suō。
漫郎纷华老不入,坐扫降魔如破竹。màn láng fēn huá lǎo bù rù,zuò sǎo jiàng mó rú pò zhú。
曾从处士学砺齿,安用贵人强推毂。céng cóng chù shì xué lì chǐ,ān yòng guì rén qiáng tuī gǔ。
夜蒙衲被生春温,午馔伊蒲饱园蔌。yè méng nà bèi shēng chūn wēn,wǔ zhuàn yī pú bǎo yuán sù。
绮罗曳地初不知,海陆穷珍定何族。qǐ luó yè dì chū bù zhī,hǎi lù qióng zhēn dìng hé zú。
自云百念已灰冷,栩栩胡为昼摇腹。zì yún bǎi niàn yǐ huī lěng,xǔ xǔ hú wèi zhòu yáo fù。
似闻蚁穴得侯封,不借波臣讥斗粟。shì wén yǐ xué dé hóu fēng,bù jiè bō chén jī dòu sù。
何妨枯骨话王乐,政恐三彭加谴督。hé fáng kū gǔ huà wáng lè,zhèng kǒng sān péng jiā qiǎn dū。
梦回敢起寻鹿想,谢去已深防虿毒。mèng huí gǎn qǐ xún lù xiǎng,xiè qù yǐ shēn fáng chài dú。
危几何处烹五鼎,佳传谁人米千斛。wēi jǐ hé chù pēng wǔ dǐng,jiā chuán shuí rén mǐ qiān hú。
朱轩虽享眼界荣,青史那逃身后戮。zhū xuān suī xiǎng yǎn jiè róng,qīng shǐ nà táo shēn hòu lù。
聊陪洗马痼烟霞,自逐天随甘枸菊。liáo péi xǐ mǎ gù yān xiá,zì zhú tiān suí gān gǒu jú。
虽然丈夫有出处,尺蠖之伸未为曲。suī rán zhàng fū yǒu chū chù,chǐ huò zhī shēn wèi wèi qū。
他年弓旌恐不免,钓渭筑岩终梦卜。tā nián gōng jīng kǒng bù miǎn,diào wèi zhù yán zhōng mèng bo。
会看鹏翼击天池,更想於菟啸风谷。huì kàn péng yì jī tiān chí,gèng xiǎng yú tú xiào fēng gǔ。
此时愿君益机警,堕甑欣然了荣辱。cǐ shí yuàn jūn yì jī jǐng,duò zèng xīn rán le róng rǔ。
脱身蝉冕归去来,吴市空关隐梅福。tuō shēn chán miǎn guī qù lái,wú shì kōng guān yǐn méi fú。
却伴山中赤松游,傥见海上蟠桃熟。què bàn shān zhōng chì sōng yóu,tǎng jiàn hǎi shàng pán táo shú。
吾言有徵勿浪云,龟筮亦从神所告。wú yán yǒu zhēng wù làng yún,guī shì yì cóng shén suǒ gào。

酒官张君造曲以十八仙为名作诗戏之

张扩

旧闻饮中有八仙,日多铛杓相周旋。jiù wén yǐn zhōng yǒu bā xiān,rì duō dāng biāo xiāng zhōu xuán。
今之十八岂其裔,何为复效枕曲眠。jīn zhī shí bā qǐ qí yì,hé wèi fù xiào zhěn qū mián。
痴人但作从事呼,妄起清浊分圣贤。chī rén dàn zuò cóng shì hū,wàng qǐ qīng zhuó fēn shèng xián。
那知风味古无有,名字真从天上传。nà zhī fēng wèi gǔ wú yǒu,míng zì zhēn cóng tiān shàng chuán。
留侯旧与赤松游,馀韵到今千百年。liú hóu jiù yǔ chì sōng yóu,yú yùn dào jīn qiān bǎi nián。
看君风骨颇似祖,日酌九酝追天全。kàn jūn fēng gǔ pǒ shì zǔ,rì zhuó jiǔ yùn zhuī tiān quán。
我嗟谱系漫难考,流落恐缘濡发颠。wǒ jiē pǔ xì màn nán kǎo,liú luò kǒng yuán rú fā diān。
穷愁政在禁酒国,未免口角生馋涎。qióng chóu zhèng zài jìn jiǔ guó,wèi miǎn kǒu jiǎo shēng chán xián。
出门欲作一斗计,谁乞三百青铜钱。chū mén yù zuò yī dòu jì,shuí qǐ sān bǎi qīng tóng qián。

文之顾景蕃登子温舫斋不遇拈

张扩

漫郎不省尘中走,湖海收舟净无垢。màn láng bù shěng chén zhōng zǒu,hú hǎi shōu zhōu jìng wú gòu。
规摹画舫作斋馆,似要窗间过山岰。guī mó huà fǎng zuò zhāi guǎn,shì yào chuāng jiān guò shān ào。
平生张绪本豪放,人物风流记官柳。píng shēng zhāng xù běn háo fàng,rén wù fēng liú jì guān liǔ。
不应篷底了生涯,定是寓言犹十九。bù yīng péng dǐ le shēng yá,dìng shì yù yán yóu shí jiǔ。
顾侯自说虎头孙,黠不论功痴已久。gù hóu zì shuō hǔ tóu sūn,xiá bù lùn gōng chī yǐ jiǔ。
入门浪喜布帆在,兴尽中流漫回首。rù mén làng xǐ bù fān zài,xīng jǐn zhōng liú màn huí shǒu。
更将险语困嘲谑,诗胆故应大如斗。gèng jiāng xiǎn yǔ kùn cháo xuè,shī dǎn gù yīng dà rú dòu。
我穷政似老侯喜,持竿觅鱼不供口。wǒ qióng zhèng shì lǎo hóu xǐ,chí gān mì yú bù gōng kǒu。
爱君马上醉眼花,万斛龙骧落杯酒。ài jūn mǎ shàng zuì yǎn huā,wàn hú lóng xiāng luò bēi jiǔ。
未须腰笏烦易于,且熟他年济川手。wèi xū yāo hù fán yì yú,qiě shú tā nián jì chuān shǒu。

送顾景蕃暂还浙西

张扩

墙头飞花如雪委,墙根老柳丝垂地。qiáng tóu fēi huā rú xuě wěi,qiáng gēn lǎo liǔ sī chuí dì。
春政浓时君不留,山路晓风鸣马棰。chūn zhèng nóng shí jūn bù liú,shān lù xiǎo fēng míng mǎ chuí。
涛江入眼浪千尺,想见吴侬问行李。tāo jiāng rù yǎn làng qiān chǐ,xiǎng jiàn wú nóng wèn xíng lǐ。
田园久荒漫检校,亲旧相逢半悲喜。tián yuán jiǔ huāng màn jiǎn xiào,qīn jiù xiāng féng bàn bēi xǐ。
行朝诸公访人材,故人新赐尚书履。xíng cháo zhū gōng fǎng rén cái,gù rén xīn cì shàng shū lǚ。
袖中有策可则陈,君亦因行聊尔耳。xiù zhōng yǒu cè kě zé chén,jūn yì yīn xíng liáo ěr ěr。

次韵大年当暑午枕

张扩

道人曾得却暑方,烈日卓午心清凉。dào rén céng dé què shǔ fāng,liè rì zhuó wǔ xīn qīng liáng。
书斋长物复何有,含风竹簟八尺长。shū zhāi zhǎng wù fù hé yǒu,hán fēng zhú diàn bā chǐ zhǎng。
睡魔久困世喧哄,乍入寂境如还乡。shuì mó jiǔ kùn shì xuān hǒng,zhà rù jì jìng rú hái xiāng。
嗜茶尝胆汝药石,煮饼炊饭吾津梁。shì chá cháng dǎn rǔ yào shí,zhǔ bǐng chuī fàn wú jīn liáng。
古来至人具法眼,净秽天女犹皮囊。gǔ lái zhì rén jù fǎ yǎn,jìng huì tiān nǚ yóu pí náng。
坐禅入定了十劫,睡蛇有口难螫伤。zuò chán rù dìng le shí jié,shuì shé yǒu kǒu nán shì shāng。
要当寻师渐磨洗,想子已聚三月粮。yào dāng xún shī jiàn mó xǐ,xiǎng zi yǐ jù sān yuè liáng。

古律诗戏简汪彦章学士

张扩

湖边乐色喧丝筦,湖上春风桃李晚。hú biān lè sè xuān sī guǎn,hú shàng chūn fēng táo lǐ wǎn。
使君招客试行乐,粉面如花照金盏。shǐ jūn zhāo kè shì xíng lè,fěn miàn rú huā zhào jīn zhǎn。
知君好事已数往,想见清阴集飞伞。zhī jūn hǎo shì yǐ shù wǎng,xiǎng jiàn qīng yīn jí fēi sǎn。
倾家共寻一日胜,得醉宁论万金产。qīng jiā gòng xún yī rì shèng,dé zuì níng lùn wàn jīn chǎn。
谁怜有客扃户牖,坐抱穷肠读书懒。shuí lián yǒu kè jiōng hù yǒu,zuò bào qióng cháng dú shū lǎn。
登楼追望不堪东,一片飞虹挂愁眼。dēng lóu zhuī wàng bù kān dōng,yī piàn fēi hóng guà chóu yǎn。

清微轩诗

张扩

君不见楚王宫中多谀臣,雌雄之说徒纷纷。jūn bù jiàn chǔ wáng gōng zhōng duō yú chén,cí xióng zhī shuō tú fēn fēn。
大空橐籥本平施,安有烦冤愁庶人。dà kōng tuó yuè běn píng shī,ān yǒu fán yuān chóu shù rén。
又不见若耶溪上帆如驶,朝南暮北随人意。yòu bù jiàn ruò yé xī shàng fān rú shǐ,cháo nán mù běi suí rén yì。
令行由天不由人,岂为舟人采薪计。lìng xíng yóu tiān bù yóu rén,qǐ wèi zhōu rén cǎi xīn jì。
君今面山开两扉,恬养不为居所移。jūn jīn miàn shān kāi liǎng fēi,tián yǎng bù wèi jū suǒ yí。
方床曲几净无暑,有声南来清且微。fāng chuáng qū jǐ jìng wú shǔ,yǒu shēng nán lái qīng qiě wēi。
清似太虚无滓秽,微如少女生妍媚。qīng shì tài xū wú zǐ huì,wēi rú shǎo nǚ shēng yán mèi。
轩中稚竹亦粲然,快与主人便昼睡。xuān zhōng zhì zhú yì càn rán,kuài yǔ zhǔ rén biàn zhòu shuì。
不须骤吹六律管,不用缓鼓五弦琴。bù xū zhòu chuī liù lǜ guǎn,bù yòng huǎn gǔ wǔ xián qín。
会当月夜君家去,却扇扶座开烦襟。huì dāng yuè yè jūn jiā qù,què shàn fú zuò kāi fán jīn。

谢范信中钤辖惠笋炙

张扩

野人败壁屋数椽,枯肠如龟复如蝉。yě rén bài bì wū shù chuán,kū cháng rú guī fù rú chán。
未忧饱死笑方朔,且要臞形追列仙。wèi yōu bǎo sǐ xiào fāng shuò,qiě yào qú xíng zhuī liè xiān。
故园千本箨龙儿,轻雷殷户争蜿蜒。gù yuán qiān běn tuò lóng ér,qīng léi yīn hù zhēng wān yán。
冻泥封根手自斸,一箸可当百味鲜。dòng ní fēng gēn shǒu zì zhǔ,yī zhù kě dāng bǎi wèi xiān。
朅来曹南风土恶,齑饭酸呕羊酪膻。qiè lái cáo nán fēng tǔ è,jī fàn suān ǒu yáng lào shān。
君家何从得此品,新馥惠我惊馋涎。jūn jiā hé cóng dé cǐ pǐn,xīn fù huì wǒ jīng chán xián。
便当过门乞馀炙,未信羹釜声轑然。biàn dāng guò mén qǐ yú zhì,wèi xìn gēng fǔ shēng lǎo rán。

伯寓给事筑漫吾亭却寄

张扩

漫郎昔为补衮客,面如严霜心如石。màn láng xī wèi bǔ gǔn kè,miàn rú yán shuāng xīn rú shí。
手披逆鳞不作难,肯为俗人借颜色。shǒu pī nì lín bù zuò nán,kěn wèi sú rén jiè yán sè。
十年收身渺江湖,胸中了然一事无。shí nián shōu shēn miǎo jiāng hú,xiōng zhōng le rán yī shì wú。
焚香默坐已忘我,酌酒赋诗聊漫吾。fén xiāng mò zuò yǐ wàng wǒ,zhuó jiǔ fù shī liáo màn wú。
秋风藕花开十丈,新筑危亭枕其上。qiū fēng ǒu huā kāi shí zhàng,xīn zhù wēi tíng zhěn qí shàng。
客来口噤不得语,晚节自爱恐招谤。kè lái kǒu jìn bù dé yǔ,wǎn jié zì ài kǒng zhāo bàng。
别君惝恍不记年,笈中谏纸尚几番。bié jūn chǎng huǎng bù jì nián,jí zhōng jiàn zhǐ shàng jǐ fān。
笭箵寄隐亦暂耳,漫乎漫乎谁谓然。líng xīng jì yǐn yì zàn ěr,màn hū màn hū shuí wèi rán。

新安程昭文秀才惠子鹅菱角乳梨并鲍清笔

张扩

新安故人哀我贫,尺素自书五朵云。xīn ān gù rén āi wǒ pín,chǐ sù zì shū wǔ duǒ yún。
为怜刘毅遗鹅多,烹食岂惭王右军。wèi lián liú yì yí é duō,pēng shí qǐ cán wáng yòu jūn。
乌菱脱水锐芒角,乳梨包裹饤座珍。wū líng tuō shuǐ ruì máng jiǎo,rǔ lí bāo guǒ dìng zuò zhēn。
烧肠饥火得暂温,窃食灶鬼嗟不仁。shāo cháng jī huǒ dé zàn wēn,qiè shí zào guǐ jiē bù rén。
来书习气径未扫,十枝尚遣中书君。lái shū xí qì jìng wèi sǎo,shí zhī shàng qiǎn zhōng shū jūn。
急须整驾诣斋阁,满请尊酒重论文。jí xū zhěng jià yì zhāi gé,mǎn qǐng zūn jiǔ zhòng lùn wén。