古诗词

华亭秋日

张扩

阴云薄薄漏秋辉,晓露含光湿翠微。yīn yún báo báo lòu qiū huī,xiǎo lù hán guāng shī cuì wēi。
旁舍击牛尝社酒,荒城捣练给征衣。páng shě jī niú cháng shè jiǔ,huāng chéng dǎo liàn gěi zhēng yī。
净如扫迹蚊无几,多不论钱蟹正肥。jìng rú sǎo jì wén wú jǐ,duō bù lùn qián xiè zhèng féi。
定是水乡差可乐,不应潦倒未成归。dìng shì shuǐ xiāng chà kě lè,bù yīng lǎo dào wèi chéng guī。

张扩

[约公元一一二二年前后在世]字彦实,一字子微,德兴人。生卒年均不详,约宋徽宗宣和中前后在世。工诗,词采清丽。崇宁中(公元一一o四年左右)进士。授国子监簿,迁博士,调处州工曹,召为秘书省校书郎,寻充馆职。南渡后,历中书舍人。为著作郎时,秦桧赏其诗,迁擢左史,再迁而掌外制。所交如曾糙、朱翌、吕本中辈,皆一代大家。扩著有东窗集四十卷,诗十卷,《宋史艺文志》传於世。 张扩的作品>>

猜您喜欢

题荷亭诗

张扩

风漾绿漪连,新荷照水圆。fēng yàng lǜ yī lián,xīn hé zhào shuǐ yuán。
清香来洞府,真色现神仙。qīng xiāng lái dòng fǔ,zhēn sè xiàn shén xiān。
鹭影明如雪,龟巢小似钱。lù yǐng míng rú xuě,guī cháo xiǎo shì qián。
夜凉乘月看,人在玉壶天。yè liáng chéng yuè kàn,rén zài yù hú tiān。

瑞华堂秋晚

张扩

山石乱崔嵬,虚堂面石开。shān shí luàn cuī wéi,xū táng miàn shí kāi。
幽香催槛菊,疏影转庭槐。yōu xiāng cuī kǎn jú,shū yǐng zhuǎn tíng huái。
羽扇惊秋老,衣砧破梦回。yǔ shàn jīng qiū lǎo,yī zhēn pò mèng huí。
坐看云四合,奔电数声雷。zuò kàn yún sì hé,bēn diàn shù shēng léi。

宿温州江心寺诗

张扩

出城何所诣,孤屿海云中。chū chéng hé suǒ yì,gū yǔ hǎi yún zhōng。
寺影一拳石,潮声四面风。sì yǐng yī quán shí,cháo shēng sì miàn fēng。
断烟迷过鸟,密叶坠丹枫。duàn yān mí guò niǎo,mì yè zhuì dān fēng。
咄咄劳生梦,真成一洗空。duō duō láo shēng mèng,zhēn chéng yī xǐ kōng。

次韵临江军向侍郎见寄

张扩

江头一区宅,宴坐老扬雄。jiāng tóu yī qū zhái,yàn zuò lǎo yáng xióng。
久阔书不到,相忘心自通。jiǔ kuò shū bù dào,xiāng wàng xīn zì tōng。
谁令知勇退,我愧未参同。shuí lìng zhī yǒng tuì,wǒ kuì wèi cān tóng。
定自有见处,不关幡与风。dìng zì yǒu jiàn chù,bù guān fān yǔ fēng。

次韵徐端明师川清明见访小集

张扩

撩人春色浩无边,多病清羸挽不前。liāo rén chūn sè hào wú biān,duō bìng qīng léi wǎn bù qián。
书舍忽陪金殿客,花时犹记汉宫烟。shū shě hū péi jīn diàn kè,huā shí yóu jì hàn gōng yān。
翰林剧饮赋千首,焦遂高谈惊四筵。hàn lín jù yǐn fù qiān shǒu,jiāo suì gāo tán jīng sì yán。
更着新声定场屋,元轻白俗浪争先。gèng zhe xīn shēng dìng chǎng wū,yuán qīng bái sú làng zhēng xiān。

次韵子公舍人侄纸阁用荆公韵二首

张扩

清修是药别无方,纸閤新糊暂著床。qīng xiū shì yào bié wú fāng,zhǐ gé xīn hú zàn zhù chuáng。
定自中扃元洁白,直教平地亦清凉。dìng zì zhōng jiōng yuán jié bái,zhí jiào píng dì yì qīng liáng。
布裘衲被总相称,暮雪晓风浑不妨。bù qiú nà bèi zǒng xiāng chēng,mù xuě xiǎo fēng hún bù fáng。
似要经营淡生活,忽惊锋颖露锥囊。shì yào jīng yíng dàn shēng huó,hū jīng fēng yǐng lù zhuī náng。

次韵子公舍人侄纸阁用荆公韵二首

张扩

老楮声名浃四方,帡幪隐陋到藜床。lǎo chǔ shēng míng jiā sì fāng,píng méng yǐn lòu dào lí chuáng。
境空生白道所集,气暖如熏德未凉。jìng kōng shēng bái dào suǒ jí,qì nuǎn rú xūn dé wèi liáng。
眼底咄嗟贫亦办,世间淫巧行终妨。yǎn dǐ duō jiē pín yì bàn,shì jiān yín qiǎo xíng zhōng fáng。
只愁费尽螭头稿,却向危时但括囊。zhǐ chóu fèi jǐn chī tóu gǎo,què xiàng wēi shí dàn kuò náng。

吴江舟中

张扩

数峰雨后蔚蓝青,一水秋来镜面平。shù fēng yǔ hòu wèi lán qīng,yī shuǐ qiū lái jìng miàn píng。
大舶鱼盐通远近,居人菱芡足经营。dà bó yú yán tōng yuǎn jìn,jū rén líng qiàn zú jīng yíng。
云头阙月为谁好,蘋末凉风时自生。yún tóu quē yuè wèi shuí hǎo,píng mò liáng fēng shí zì shēng。
老矣宦游无少味,欲寻张翰问莼羹。lǎo yǐ huàn yóu wú shǎo wèi,yù xún zhāng hàn wèn chún gēng。

书雁荡山灵岩寺壁

张扩

画里儿时见一斑,朅来老病倦跻攀。huà lǐ ér shí jiàn yī bān,qiè lái lǎo bìng juàn jī pān。
诸峰拔地上云雨,万壑出泉鸣佩环。zhū fēng bá dì shàng yún yǔ,wàn hè chū quán míng pèi huán。
图牒未闻从古有,鬼神定自破天悭。tú dié wèi wén cóng gǔ yǒu,guǐ shén dìng zì pò tiān qiān。
道人笑我杀风景,不办淹留半日闲。dào rén xiào wǒ shā fēng jǐng,bù bàn yān liú bàn rì xián。

次韵徐师川谢送温柑

张扩

剥啄谁人昼款扉,开缄词翰见精微。bō zhuó shuí rén zhòu kuǎn fēi,kāi jiān cí hàn jiàn jīng wēi。
不应更觅二王帖,但要亲传六祖衣。bù yīng gèng mì èr wáng tiē,dàn yào qīn chuán liù zǔ yī。
陋我分柑悭百颗,烦君托意赠当归。lòu wǒ fēn gān qiān bǎi kē,fán jūn tuō yì zèng dāng guī。
吏曹政急簿书缚,忽奉新诗得解围。lì cáo zhèng jí bù shū fù,hū fèng xīn shī dé jiě wéi。

次韵吕居仁主簿过韩存中侍郎所居

张扩

文章典雅似班固,人物风流如谢安。wén zhāng diǎn yǎ shì bān gù,rén wù fēng liú rú xiè ān。
老去谩馀公论在,退休浑觉壮心阑。lǎo qù mán yú gōng lùn zài,tuì xiū hún jué zhuàng xīn lán。
松窗有月和书照,云屋无毡御客寒。sōng chuāng yǒu yuè hé shū zhào,yún wū wú zhān yù kè hán。
冷淡且寻诗作活,要看雷电敕仙官。lěng dàn qiě xún shī zuò huó,yào kàn léi diàn chì xiān guān。

和李元叔正字书怀崇字韵奉还所借诗卷

张扩

杜陵句法今谁到,君自门墙数仞崇。dù líng jù fǎ jīn shuí dào,jūn zì mén qiáng shù rèn chóng。
未许前人得高处,间于五字见新功。wèi xǔ qián rén dé gāo chù,jiān yú wǔ zì jiàn xīn gōng。
淹留书馆残灯火,孤负淮山旧桂丛。yān liú shū guǎn cán dēng huǒ,gū fù huái shān jiù guì cóng。
眼看封侯谈笑觅,绝胜潦倒坐诗穷。yǎn kàn fēng hóu tán xiào mì,jué shèng lǎo dào zuò shī qióng。

归来轩二首

张扩

当年鞍马践文场,客舍齑盐话故乡。dāng nián ān mǎ jiàn wén chǎng,kè shě jī yán huà gù xiāng。
不谓休休归亦早,未应栩栩梦犹狂。bù wèi xiū xiū guī yì zǎo,wèi yīng xǔ xǔ mèng yóu kuáng。
辋川花木岁时好,莲社交游气味长。wǎng chuān huā mù suì shí hǎo,lián shè jiāo yóu qì wèi zhǎng。
便合从君就闲去,藜羹麦饭自充肠。biàn hé cóng jūn jiù xián qù,lí gēng mài fàn zì chōng cháng。

归来轩二首

张扩

不爱虚名式擅场,却收馀燄入寒乡。bù ài xū míng shì shàn chǎng,què shōu yú yàn rù hán xiāng。
于鱼得计绝人事,翻手为云小子狂。yú yú dé jì jué rén shì,fān shǒu wèi yún xiǎo zi kuáng。
阅世已除三宿恋,论诗兼倍百家长。yuè shì yǐ chú sān sù liàn,lùn shī jiān bèi bǎi jiā zhǎng。
西风举扇谁多事,君自无尘点肺肠。xī fēng jǔ shàn shuí duō shì,jūn zì wú chén diǎn fèi cháng。

次韵括苍太守黄侍御种竹

张扩

先生铁面石为肝,不著繁华眼底看。xiān shēng tiě miàn shí wèi gān,bù zhù fán huá yǎn dǐ kàn。
近学仙翁夸种玉,未多楚客解纫兰。jìn xué xiān wēng kuā zhǒng yù,wèi duō chǔ kè jiě rèn lán。
穿窗月影蛟蛇乱,掠枕秋声风雨寒。chuān chuāng yuè yǐng jiāo shé luàn,lüè zhěn qiū shēng fēng yǔ hán。
谁信孤根会埋没,赋诗新有老方干。shuí xìn gū gēn huì mái méi,fù shī xīn yǒu lǎo fāng gàn。
1921234567»