古诗词

寄题黟县舒先生十柳轩诗二首

张扩

十柳五柳复何为,今人古人心要知。shí liǔ wǔ liǔ fù hé wèi,jīn rén gǔ rén xīn yào zhī。
百年实录先生传,五字格言彭泽诗。bǎi nián shí lù xiān shēng chuán,wǔ zì gé yán péng zé shī。
近闻收秫颇狼藉,谁与结社相娱嬉。jìn wén shōu shú pǒ láng jí,shuí yǔ jié shè xiāng yú xī。
我亦江湖漫浪者,尚堪束带向群儿。wǒ yì jiāng hú màn làng zhě,shàng kān shù dài xiàng qún ér。

张扩

[约公元一一二二年前后在世]字彦实,一字子微,德兴人。生卒年均不详,约宋徽宗宣和中前后在世。工诗,词采清丽。崇宁中(公元一一o四年左右)进士。授国子监簿,迁博士,调处州工曹,召为秘书省校书郎,寻充馆职。南渡后,历中书舍人。为著作郎时,秦桧赏其诗,迁擢左史,再迁而掌外制。所交如曾糙、朱翌、吕本中辈,皆一代大家。扩著有东窗集四十卷,诗十卷,《宋史艺文志》传於世。 张扩的作品>>

猜您喜欢

次韵括苍太守黄侍御种竹

张扩

先生铁面石为肝,不著繁华眼底看。xiān shēng tiě miàn shí wèi gān,bù zhù fán huá yǎn dǐ kàn。
近学仙翁夸种玉,未多楚客解纫兰。jìn xué xiān wēng kuā zhǒng yù,wèi duō chǔ kè jiě rèn lán。
穿窗月影蛟蛇乱,掠枕秋声风雨寒。chuān chuāng yuè yǐng jiāo shé luàn,lüè zhěn qiū shēng fēng yǔ hán。
谁信孤根会埋没,赋诗新有老方干。shuí xìn gū gēn huì mái méi,fù shī xīn yǒu lǎo fāng gàn。

次韵括苍太守黄侍御种竹

张扩

世上风花暂斗妍,转头谁作一钱看。shì shàng fēng huā zàn dòu yán,zhuǎn tóu shuí zuò yī qián kàn。
此君抱节真如玉,有客同心臭似兰。cǐ jūn bào jié zhēn rú yù,yǒu kè tóng xīn chòu shì lán。
密叶自怜秋日薄,孙枝已挟晓霜寒。mì yè zì lián qiū rì báo,sūn zhī yǐ xié xiǎo shuāng hán。
蔓柔草恶宜诛屏,恐向班行犯比干。màn róu cǎo è yí zhū píng,kǒng xiàng bān xíng fàn bǐ gàn。

次韵昌时寺丞侄避暑

张扩

眼看平地欲流金,暂借僧园数亩阴。yǎn kàn píng dì yù liú jīn,zàn jiè sēng yuán shù mǔ yīn。
束带市朝谁刺促,闭门松桧自幽深。shù dài shì cháo shuí cì cù,bì mén sōng guì zì yōu shēn。
客来棋局时招隐,饭罢茶瓯快洗心。kè lái qí jú shí zhāo yǐn,fàn bà chá ōu kuài xǐ xīn。
便静乞闲吾有味,墙东诗老许同襟。biàn jìng qǐ xián wú yǒu wèi,qiáng dōng shī lǎo xǔ tóng jīn。

绍兴已未七月六日被旨祷雨风水洞七日清晨诣祠下是晚大雨通夕留宿慈严寺中八日始还城

张扩

晚谒丛祠意已通,妙香来自禁城中。wǎn yè cóng cí yì yǐ tōng,miào xiāng lái zì jìn chéng zhōng。
老龙聊办一泓费,阖境自歌终岁功。lǎo lóng liáo bàn yī hóng fèi,hé jìng zì gē zhōng suì gōng。
暑溽不应留枕簟,秋声忽已到梧桐。shǔ rù bù yīng liú zhěn diàn,qiū shēng hū yǐ dào wú tóng。
明朝上马五十里,更乞灵君吹面风。míng cháo shàng mǎ wǔ shí lǐ,gèng qǐ líng jūn chuī miàn fēng。

次韵程伯寓司业见寄道旧

张扩

鸡黍新盟竟未寻,杯盘旧话更关心。jī shǔ xīn méng jìng wèi xún,bēi pán jiù huà gèng guān xīn。
时危闲喜尺书到,老去惟忧多病侵。shí wēi xián xǐ chǐ shū dào,lǎo qù wéi yōu duō bìng qīn。
闾巷小儿俱富贵,山林处士独呻吟。lǘ xiàng xiǎo ér jù fù guì,shān lín chù shì dú shēn yín。
君今雅意在流水,谁是子期知此音。jūn jīn yǎ yì zài liú shuǐ,shuí shì zi qī zhī cǐ yīn。

嘲鹊

张扩

抵玉谁家解汝嗔,定应饶舌诳痴人。dǐ yù shuí jiā jiě rǔ chēn,dìng yīng ráo shé kuáng chī rén。
平生作室自拘忌,晚岁填河良苦辛。píng shēng zuò shì zì jū jì,wǎn suì tián hé liáng kǔ xīn。
风急未妨翎翮健,日长无奈语音频。fēng jí wèi fáng líng hé jiàn,rì zhǎng wú nài yǔ yīn pín。
君看屋上乌元好,何用开门延窦申。jūn kàn wū shàng wū yuán hǎo,hé yòng kāi mén yán dòu shēn。

悼余彦敷府判

张扩

圭璧温然席上珍,广朝通籍照簪绅。guī bì wēn rán xí shàng zhēn,guǎng cháo tōng jí zhào zān shēn。
论文巳许诗无敌,试吏还惊笔有神。lùn wén sì xǔ shī wú dí,shì lì hái jīng bǐ yǒu shén。
少日功名聊措意,暮年州县漫劳人。shǎo rì gōng míng liáo cuò yì,mù nián zhōu xiàn màn láo rén。
武林旧话终成梦,旅榇空归泪满巾。wǔ lín jiù huà zhōng chéng mèng,lǚ chèn kōng guī lèi mǎn jīn。

悼叔玠兄

张扩

独抱荆珍价莫酬,眼看闾巷觅封侯。dú bào jīng zhēn jià mò chóu,yǎn kàn lǘ xiàng mì fēng hóu。
时开黄卷都忘老,晚著青衫已倦游。shí kāi huáng juǎn dōu wàng lǎo,wǎn zhù qīng shān yǐ juàn yóu。
不说向空书咄咄,但闻作记戒休休。bù shuō xiàng kōng shū duō duō,dàn wén zuò jì jiè xiū xiū。
故应手泽未埋没,合付六丁雷电收。gù yīng shǒu zé wèi mái méi,hé fù liù dīng léi diàn shōu。

悼余元夫朝请

张扩

广席谈经旧长雄,豁然襟韵古人风。guǎng xí tán jīng jiù zhǎng xióng,huō rán jīn yùn gǔ rén fēng。
弓刀晚试百僚底,部曲默驯三尺中。gōng dāo wǎn shì bǎi liáo dǐ,bù qū mò xùn sān chǐ zhōng。
幕府未闻收剧孟,佳城俄已怆滕公。mù fǔ wèi wén shōu jù mèng,jiā chéng é yǐ chuàng téng gōng。
不堪离乱死英杰,所在纷纭真发蒙。bù kān lí luàn sǐ yīng jié,suǒ zài fēn yún zhēn fā méng。

悼子平侄

张扩

白帢宁从细柳君,欲提尺棰净烟尘。bái qià níng cóng xì liǔ jūn,yù tí chǐ chuí jìng yān chén。
声名便自当敌国,露布复谁推傔人。shēng míng biàn zì dāng dí guó,lù bù fù shuí tuī qiàn rén。
夜半忧时长抱膝,生平急义几倾囷。yè bàn yōu shí zhǎng bào xī,shēng píng jí yì jǐ qīng qūn。
追伤万事盖棺了,木笏青衫负此身。zhuī shāng wàn shì gài guān le,mù hù qīng shān fù cǐ shēn。

次韵秦秘监山中观梅二首

张扩

天上新骖宝辂回,看花仍趁雪英开。tiān shàng xīn cān bǎo lù huí,kàn huā réng chèn xuě yīng kāi。
折归忍负金蕉叶,笑插谁临玉镜台。zhé guī rěn fù jīn jiāo yè,xiào chā shuí lín yù jìng tái。
女堞未须翻角调,锦囊先喜助诗材。nǚ dié wèi xū fān jiǎo diào,jǐn náng xiān xǐ zhù shī cái。
少蓬自是调羹手,叶底应寻旧雨来。shǎo péng zì shì diào gēng shǒu,yè dǐ yīng xún jiù yǔ lái。

次韵秦秘监山中观梅二首

张扩

莫遣寒林一片飞,要看缟练粲仙衣。mò qiǎn hán lín yī piàn fēi,yào kàn gǎo liàn càn xiān yī。
故烦诗伯来传令,为勒风师少霁威。gù fán shī bó lái chuán lìng,wèi lēi fēng shī shǎo jì wēi。
水部五言谁举似,孤山一径久湮微。shuǐ bù wǔ yán shuí jǔ shì,gū shān yī jìng jiǔ yān wēi。
总输桃杏快涂抹,占定春光不放归。zǒng shū táo xìng kuài tú mǒ,zhàn dìng chūn guāng bù fàng guī。

次韵春雪

张扩

春雪欺人转更豪,力如彊弩射吴潮。chūn xuě qī rén zhuǎn gèng háo,lì rú jiàng nǔ shè wú cháo。
郢人有恨翻新曲,蜀客无襦忆旧谣。yǐng rén yǒu hèn fān xīn qū,shǔ kè wú rú yì jiù yáo。
户外莫夸盈尺好,沙头已作浅痕消。hù wài mò kuā yíng chǐ hǎo,shā tóu yǐ zuò qiǎn hén xiāo。
诗成忍冻话年少,愁杀衰翁不自聊。shī chéng rěn dòng huà nián shǎo,chóu shā shuāi wēng bù zì liáo。

送贺子忱吏部福建漕

张扩

矫矫中年勇退身,寻盟省户定缘贫。jiǎo jiǎo zhōng nián yǒng tuì shēn,xún méng shěng hù dìng yuán pín。
风流未用老三径,谈笑犹堪漕七闽。fēng liú wèi yòng lǎo sān jìng,tán xiào yóu kān cáo qī mǐn。
丹荔压枝收白晒,乳芽登焙荐青春。dān lì yā zhī shōu bái shài,rǔ yá dēng bèi jiàn qīng chūn。
不应例作粗官看,下语须防笔有神。bù yīng lì zuò cū guān kàn,xià yǔ xū fáng bǐ yǒu shén。

送许子礼吏部湖南漕

张扩

家传康济妙才猷,只合怀铅近冕旒。jiā chuán kāng jì miào cái yóu,zhǐ hé huái qiān jìn miǎn liú。
漫有姓名连省户,不妨旌节案南州。màn yǒu xìng míng lián shěng hù,bù fáng jīng jié àn nán zhōu。
兵储自古难为策,民瘼于今岂待求。bīng chǔ zì gǔ nán wèi cè,mín mò yú jīn qǐ dài qiú。
小试书生肥国手,未多地上见钱流。xiǎo shì shū shēng féi guó shǒu,wèi duō dì shàng jiàn qián liú。
1921234567»