古诗词

昼寝

张扩

翠簟轻纨腹果然,午风吹梦入湖边。cuì diàn qīng wán fù guǒ rán,wǔ fēng chuī mèng rù hú biān。
竹奴不语专新宠,水厄无功罢宿烟。zhú nú bù yǔ zhuān xīn chǒng,shuǐ è wú gōng bà sù yān。
却要降魔时读易,未须盘膝彊磨砖。què yào jiàng mó shí dú yì,wèi xū pán xī jiàng mó zhuān。
谁人妙解老韶诀,心印传来不记年。shuí rén miào jiě lǎo sháo jué,xīn yìn chuán lái bù jì nián。

张扩

[约公元一一二二年前后在世]字彦实,一字子微,德兴人。生卒年均不详,约宋徽宗宣和中前后在世。工诗,词采清丽。崇宁中(公元一一o四年左右)进士。授国子监簿,迁博士,调处州工曹,召为秘书省校书郎,寻充馆职。南渡后,历中书舍人。为著作郎时,秦桧赏其诗,迁擢左史,再迁而掌外制。所交如曾糙、朱翌、吕本中辈,皆一代大家。扩著有东窗集四十卷,诗十卷,《宋史艺文志》传於世。 张扩的作品>>

猜您喜欢

欲出京寄稚子

张扩

去时短袖怯风寒,春以为期秋未还。qù shí duǎn xiù qiè fēng hán,chūn yǐ wèi qī qiū wèi hái。
苦语经年浑不记,穷愁到处漫相关。kǔ yǔ jīng nián hún bù jì,qióng chóu dào chù màn xiāng guān。
路从驿底一双堠,家在江南第一山。lù cóng yì dǐ yī shuāng hòu,jiā zài jiāng nán dì yī shān。
人事不应频错迕,速寻樽酒为开颜。rén shì bù yīng pín cuò wù,sù xún zūn jiǔ wèi kāi yán。

寄题虎丘宜上人枝巢轩诗

张扩

久闻戒净若冰渊,坏衲团蒲不记年。jiǔ wén jiè jìng ruò bīng yuān,huài nà tuán pú bù jì nián。
身外一枝聊尔耳,眼中三界自超然。shēn wài yī zhī liáo ěr ěr,yǎn zhōng sān jiè zì chāo rán。
可藏妙喜化城国,何异壶公谪处天。kě cáng miào xǐ huà chéng guó,hé yì hú gōng zhé chù tiān。
相见绕床狮子座,未妨居士病谈禅。xiāng jiàn rào chuáng shī zi zuò,wèi fáng jū shì bìng tán chán。

寄题黟县舒先生十柳轩诗二首

张扩

当年宫殿记风流,濯濯青春破客愁。dāng nián gōng diàn jì fēng liú,zhuó zhuó qīng chūn pò kè chóu。
晚觉世间全少味,自从柳下觅归休。wǎn jué shì jiān quán shǎo wèi,zì cóng liǔ xià mì guī xiū。
嵇康嗜锻太多事,陶令醉眠终自由。jī kāng shì duàn tài duō shì,táo lìng zuì mián zhōng zì yóu。
想见夕阳风软处,乱蝉无数咽新秋。xiǎng jiàn xī yáng fēng ruǎn chù,luàn chán wú shù yàn xīn qiū。

寄题黟县舒先生十柳轩诗二首

张扩

十柳五柳复何为,今人古人心要知。shí liǔ wǔ liǔ fù hé wèi,jīn rén gǔ rén xīn yào zhī。
百年实录先生传,五字格言彭泽诗。bǎi nián shí lù xiān shēng chuán,wǔ zì gé yán péng zé shī。
近闻收秫颇狼藉,谁与结社相娱嬉。jìn wén shōu shú pǒ láng jí,shuí yǔ jié shè xiāng yú xī。
我亦江湖漫浪者,尚堪束带向群儿。wǒ yì jiāng hú màn làng zhě,shàng kān shù dài xiàng qún ér。

次韵朱新仲学士元日会饮馆中同舍家

张扩

华堂小集寿佳辰,好雪萦风上舞茵。huá táng xiǎo jí shòu jiā chén,hǎo xuě yíng fēng shàng wǔ yīn。
珠琲相酬元富贵,绮罗不设自清真。zhū bèi xiāng chóu yuán fù guì,qǐ luó bù shè zì qīng zhēn。
近从朱墨生官府,便觉方壶隔世尘。jìn cóng zhū mò shēng guān fǔ,biàn jué fāng hú gé shì chén。
纵许一斑窥妙句,亦应寡和愧阳春。zòng xǔ yī bān kuī miào jù,yì yīng guǎ hé kuì yáng chūn。

寄李天祚屯田

张扩

巷北巷南车殷雷,怜渠襟抱向谁开。xiàng běi xiàng nán chē yīn léi,lián qú jīn bào xiàng shuí kāi。
苦无好梦绝江去,合有短书逢雁回。kǔ wú hǎo mèng jué jiāng qù,hé yǒu duǎn shū féng yàn huí。
省户淹留惊白发,朝廷缓急要真材。shěng hù yān liú jīng bái fā,cháo tíng huǎn jí yào zhēn cái。
他年炙手会不免,早赋柴桑归去来。tā nián zhì shǒu huì bù miǎn,zǎo fù chái sāng guī qù lái。

春深遣兴

张扩

深院小亭花药香,春来无处避风光。shēn yuàn xiǎo tíng huā yào xiāng,chūn lái wú chù bì fēng guāng。
畦蔬自种两席许,溪水忽高三尺彊。qí shū zì zhǒng liǎng xí xǔ,xī shuǐ hū gāo sān chǐ jiàng。
冷淡不妨诗作活,狂歌时以酒为乡。lěng dàn bù fáng shī zuò huó,kuáng gē shí yǐ jiǔ wèi xiāng。
故人南北今谁在,纸尾寒暄未可忘。gù rén nán běi jīn shuí zài,zhǐ wěi hán xuān wèi kě wàng。

次韵谭少卿胜仲怀归

张扩

底用封侯老据鞍,如君家世自儒冠。dǐ yòng fēng hóu lǎo jù ān,rú jūn jiā shì zì rú guān。
初无妩媚追时好,但有孤高到岁寒。chū wú wǔ mèi zhuī shí hǎo,dàn yǒu gū gāo dào suì hán。
梦入向来招隐处,诗成有味付谁看。mèng rù xiàng lái zhāo yǐn chù,shī chéng yǒu wèi fù shuí kàn。
援毫欲和愧迟涩,八节推舟窘上滩。yuán háo yù hé kuì chí sè,bā jié tuī zhōu jiǒng shàng tān。

寄大年耆年二侄

张扩

漫天白雨欲催诗,恰似连床细柳时。màn tiān bái yǔ yù cuī shī,qià shì lián chuáng xì liǔ shí。
近悔论文多败绩,不关避谤要寻医。jìn huǐ lùn wén duō bài jì,bù guān bì bàng yào xún yī。
才如伯仲世无敌,学有本原人未知。cái rú bó zhòng shì wú dí,xué yǒu běn yuán rén wèi zhī。
例著布袍随举子,满听危论上丹墀。lì zhù bù páo suí jǔ zi,mǎn tīng wēi lùn shàng dān chí。

文之雪霰落砚诗戏用其韵

张扩

玄璧无尘中作泓,偏宜净几集飞霙。xuán bì wú chén zhōng zuò hóng,piān yí jìng jǐ jí fēi yīng。
柳花可染巳无迹,鹄羽不黔如幻成。liǔ huā kě rǎn sì wú jì,gǔ yǔ bù qián rú huàn chéng。
小试桑根犹耿介,结为冰面更晶明。xiǎo shì sāng gēn yóu gěng jiè,jié wèi bīng miàn gèng jīng míng。
痴儿呵冻为渠赋,费尽壶中墨客卿。chī ér hē dòng wèi qú fù,fèi jǐn hú zhōng mò kè qīng。

楼西枢出抚关陜郑亨仲以秘监充参谋馆中咸分韵为饯得纶字

张扩

关河宣慰尚儒臣,宾客仍收席上珍。guān hé xuān wèi shàng rú chén,bīn kè réng shōu xí shàng zhēn。
便有威名如敌国,更分筹画累同人。biàn yǒu wēi míng rú dí guó,gèng fēn chóu huà lèi tóng rén。
连城簪笏官寮旧,夹道壶箪诏墨新。lián chéng zān hù guān liáo jiù,jiā dào hú dān zhào mò xīn。
归日毛锥应好在,却从丹禁演丝纶。guī rì máo zhuī yīng hǎo zài,què cóng dān jìn yǎn sī lún。

谒广济军向工曹仲吉

张扩

水曹笔力若新硎,冷屋无人诗自鸣。shuǐ cáo bǐ lì ruò xīn xíng,lěng wū wú rén shī zì míng。
取别未容长草草,相看岂合但平平。qǔ bié wèi róng zhǎng cǎo cǎo,xiāng kàn qǐ hé dàn píng píng。
百年王谢见人物,少日机云真弟兄。bǎi nián wáng xiè jiàn rén wù,shǎo rì jī yún zhēn dì xiōng。
且向陶丘问消息,他时湖海莫寒盟。qiě xiàng táo qiū wèn xiāo xī,tā shí hú hǎi mò hán méng。

留别梅和胜侍郎

张扩

平日寄声天一方,那知岁晚屡登堂。píng rì jì shēng tiān yī fāng,nà zhī suì wǎn lǚ dēng táng。
百年已负几樽酒,一夜各添新鬓霜。bǎi nián yǐ fù jǐ zūn jiǔ,yī yè gè tiān xīn bìn shuāng。
尘里著身空岁月,笔间应俗漫文章。chén lǐ zhù shēn kōng suì yuè,bǐ jiān yīng sú màn wén zhāng。
门庭未觉千里远,会有书来细作行。mén tíng wèi jué qiān lǐ yuǎn,huì yǒu shū lái xì zuò xíng。

次韵张无隅送乌髭方与人并寄以诗

张扩

肘后仙方旧著名,知君学道得长生。zhǒu hòu xiān fāng jiù zhù míng,zhī jūn xué dào dé zhǎng shēng。
烧丹自秘砂银诀,染白聊分草木英。shāo dān zì mì shā yín jué,rǎn bái liáo fēn cǎo mù yīng。
两鬓尚须并检校,二毛应觉顿神明。liǎng bìn shàng xū bìng jiǎn xiào,èr máo yīng jué dùn shén míng。
他年莫向玄龄问,李纬犹堪老作卿。tā nián mò xiàng xuán líng wèn,lǐ wěi yóu kān lǎo zuò qīng。

送彦材侄还乡

张扩

朔风吹雪冷侵衣,过我山城岁暮时。shuò fēng chuī xuě lěng qīn yī,guò wǒ shān chéng suì mù shí。
每叹吏曹长缩手,会从樽酒得伸眉。měi tàn lì cáo zhǎng suō shǒu,huì cóng zūn jiǔ dé shēn méi。
笑谈亹亹未更仆,行李匆匆还语离。xiào tán wěi wěi wèi gèng pū,xíng lǐ cōng cōng hái yǔ lí。
莫厌吾家穷事业,囊中好在几毛锥。mò yàn wú jiā qióng shì yè,náng zhōng hǎo zài jǐ máo zhuī。