古诗词

暮春绝句

张扩

背人春日去堂堂,无赖春风有底忙。bèi rén chūn rì qù táng táng,wú lài chūn fēng yǒu dǐ máng。
便好单衣裁白纻,青天露坐试新凉。biàn hǎo dān yī cái bái zhù,qīng tiān lù zuò shì xīn liáng。

张扩

[约公元一一二二年前后在世]字彦实,一字子微,德兴人。生卒年均不详,约宋徽宗宣和中前后在世。工诗,词采清丽。崇宁中(公元一一o四年左右)进士。授国子监簿,迁博士,调处州工曹,召为秘书省校书郎,寻充馆职。南渡后,历中书舍人。为著作郎时,秦桧赏其诗,迁擢左史,再迁而掌外制。所交如曾糙、朱翌、吕本中辈,皆一代大家。扩著有东窗集四十卷,诗十卷,《宋史艺文志》传於世。 张扩的作品>>

猜您喜欢

次韵曾端伯户部初春遣兴

张扩

春风入手几番雨,酝酿春愁推不去。chūn fēng rù shǒu jǐ fān yǔ,yùn niàng chūn chóu tuī bù qù。
琳馆道人初未忙,被底掀髯听粥鼓。lín guǎn dào rén chū wèi máng,bèi dǐ xiān rán tīng zhōu gǔ。
那知春色到桃溪,千树开花人掩扉。nà zhī chūn sè dào táo xī,qiān shù kāi huā rén yǎn fēi。
路傍垂柳已如许,青眼招春春不违。lù bàng chuí liǔ yǐ rú xǔ,qīng yǎn zhāo chūn chūn bù wéi。
晓来东郊信两脚,折屐冲泥尚供著。xiǎo lái dōng jiāo xìn liǎng jiǎo,zhé jī chōng ní shàng gōng zhù。
枝间啼鸟劝提壶,君省此声何处恶。zhī jiān tí niǎo quàn tí hú,jūn shěng cǐ shēng hé chù è。
平生广平心石坚,未暇徐庾夸清妍。píng shēng guǎng píng xīn shí jiān,wèi xiá xú yǔ kuā qīng yán。
句中试下一转语,突过翰林诗百篇。jù zhōng shì xià yī zhuǎn yǔ,tū guò hàn lín shī bǎi piān。
龙钟似我岂宜说,不独诗穷官亦拙。lóng zhōng shì wǒ qǐ yí shuō,bù dú shī qióng guān yì zhuō。
向来一错铸不成,底用辛勤六州铁。xiàng lái yī cuò zhù bù chéng,dǐ yòng xīn qín liù zhōu tiě。

老白堂

张扩

君不见三朝魏公拓天手,旌节言归介眉寿。jūn bù jiàn sān cháo wèi gōng tuò tiān shǒu,jīng jié yán guī jiè méi shòu。
筑堂自榜醉白名,自借清风洗尘垢。zhù táng zì bǎng zuì bái míng,zì jiè qīng fēng xǐ chén gòu。
又不见峨眉山中谪仙人,玉堂词翰生风云。yòu bù jiàn é méi shān zhōng zhé xiān rén,yù táng cí hàn shēng fēng yún。
每评香山辄自喜,欲向集贤重写真。měi píng xiāng shān zhé zì xǐ,yù xiàng jí xián zhòng xiě zhēn。
古人名悬日杲杲,千载贻人不贪宝。gǔ rén míng xuán rì gǎo gǎo,qiān zài yí rén bù tān bǎo。
君今诵味佚老句,乞身投闲不待老。jūn jīn sòng wèi yì lǎo jù,qǐ shēn tóu xián bù dài lǎo。
草堂寂寂松桂生,溪山四时供醉吟。cǎo táng jì jì sōng guì shēng,xī shān sì shí gōng zuì yín。
未必翛然便忘世,新诗时亦过鸡林。wèi bì xiāo rán biàn wàng shì,xīn shī shí yì guò jī lín。

灵壁石

张扩

十年此地征尘染,谁与山川还旧观。shí nián cǐ dì zhēng chén rǎn,shuí yǔ shān chuān hái jiù guān。
九华小样出君家,要续个中消息断。jiǔ huá xiǎo yàng chū jūn jiā,yào xù gè zhōng xiāo xī duàn。
此郎与山对立玉,几上重重见陵谷。cǐ láng yǔ shān duì lì yù,jǐ shàng zhòng zhòng jiàn líng gǔ。
安知可备宫架悬,乐府待之八音足。ān zhī kě bèi gōng jià xuán,lè fǔ dài zhī bā yīn zú。
他山岂无石一拳,如琮断方璧断圆。tā shān qǐ wú shí yī quán,rú cóng duàn fāng bì duàn yuán。
不如此峰真巧具,六窗七窍俱天然。bù rú cǐ fēng zhēn qiǎo jù,liù chuāng qī qiào jù tiān rán。
君今落帆锡山近,挈石寻泉丫无恨。jūn jīn luò fān xī shān jìn,qiè shí xún quán yā wú hèn。
会须漱石更枕流,世事入门君勿听。huì xū shù shí gèng zhěn liú,shì shì rù mén jūn wù tīng。

读李长吉集诗

张扩

唐家诸王滕薛亲,官府白日生风云。táng jiā zhū wáng téng xuē qīn,guān fǔ bái rì shēng fēng yún。
此身岂患财不足,安用盈车载钱缗。cǐ shēn qǐ huàn cái bù zú,ān yòng yíng chē zài qián mín。
飘然后出有长吉,冰姿鹤骨真天人。piāo rán hòu chū yǒu zhǎng jí,bīng zī hè gǔ zhēn tiān rén。
锦囊不贮一个钱,收拾眼中无尽春。jǐn náng bù zhù yī gè qián,shōu shí yǎn zhōng wú jǐn chūn。
世儒强作富贵曲,刻画无盐恐非真。shì rú qiáng zuò fù guì qū,kè huà wú yán kǒng fēi zhēn。
请看卷后将进酒,酩酊一句了伯伦。qǐng kàn juǎn hòu jiāng jìn jiǔ,mǐng dīng yī jù le bó lún。
李宗系出玄元孙,玄元称帝李称臣。lǐ zōng xì chū xuán yuán sūn,xuán yuán chēng dì lǐ chēng chén。
玉楼无人可作记,应须此子当此文。yù lóu wú rén kě zuò jì,yīng xū cǐ zi dāng cǐ wén。
从来不解进士语,多谢昌黎为解棼。cóng lái bù jiě jìn shì yǔ,duō xiè chāng lí wèi jiě fén。

药名七夕行

张扩

云旆萎蕤霞作裾,风静半天河有无。yún pèi wēi ruí xiá zuò jū,fēng jìng bàn tiān hé yǒu wú。
同盘夜结合欢带,织女新嫁牵牛夫。tóng pán yè jié hé huān dài,zhī nǚ xīn jià qiān niú fū。
古今此会从容少,百合未谐甘草草。gǔ jīn cǐ huì cóng róng shǎo,bǎi hé wèi xié gān cǎo cǎo。
预知仔细属明年,续断犹胜弓弩弦。yù zhī zǎi xì shǔ míng nián,xù duàn yóu shèng gōng nǔ xián。

谢赐御书临晋唐帖三轴

张扩

上帝图书照东壁,宸毫作字同羲画。shàng dì tú shū zhào dōng bì,chén háo zuò zì tóng xī huà。
晋唐旧帖久气索,数本仅收煨烬厄。jìn táng jiù tiē jiǔ qì suǒ,shù běn jǐn shōu wēi jìn è。
硬黄小试毛颖功,手蜕千年垂露迹。yìng huáng xiǎo shì máo yǐng gōng,shǒu tuì qiān nián chuí lù jì。
巧偷豪夺几苍黄,晚御清都颜咫尺。qiǎo tōu háo duó jǐ cāng huáng,wǎn yù qīng dōu yán zhǐ chǐ。
钟王行草日失真,神气顿还三昩力。zhōng wáng xíng cǎo rì shī zhēn,shén qì dùn hái sān mò lì。
诸天护法宫殿深,九虎守关雷雨隔。zhū tiān hù fǎ gōng diàn shēn,jiǔ hǔ shǒu guān léi yǔ gé。
那知分赐下人间,蝼蚁微臣亦怀璧。nà zhī fēn cì xià rén jiān,lóu yǐ wēi chén yì huái bì。
恩均揭榜夸玉堂,事陋登床攫飞白。ēn jūn jiē bǎng kuā yù táng,shì lòu dēng chuáng jué fēi bái。
钦惟圣学自天纵,嗜好从来屏声色。qīn wéi shèng xué zì tiān zòng,shì hǎo cóng lái píng shēng sè。
青规文字屡策勋,沾丐椒房犹翰墨。qīng guī wén zì lǚ cè xūn,zhān gài jiāo fáng yóu hàn mò。
彤管摛笔侈珍贶,宝唾落笺留小刻。tóng guǎn chī bǐ chǐ zhēn kuàng,bǎo tuò luò jiān liú xiǎo kè。
从今不愧蔀屋空,会有虹霓光四塞。cóng jīn bù kuì bù wū kōng,huì yǒu hóng ní guāng sì sāi。

观茶

张扩

镇西不入未为屈,坐上臞仙眼如漆。zhèn xī bù rù wèi wèi qū,zuò shàng qú xiān yǎn rú qī。
平生陆羽彊著语,不叙建溪谁第一。píng shēng lù yǔ jiàng zhù yǔ,bù xù jiàn xī shuí dì yī。

山矾花

张扩

秋风刻縠先黄染,七里寻香不辞远。qiū fēng kè hú xiān huáng rǎn,qī lǐ xún xiāng bù cí yuǎn。
荒溪日暮下牛羊,满路幽香谁挂眼。huāng xī rì mù xià niú yáng,mǎn lù yōu xiāng shuí guà yǎn。
世间草木久纷然,妖红嫚绿徒争先。shì jiān cǎo mù jiǔ fēn rán,yāo hóng mān lǜ tú zhēng xiān。
何当伴君过一世,细看四面秋香悬。hé dāng bàn jūn guò yī shì,xì kàn sì miàn qiū xiāng xuán。

次韵曾大卿用东坡先生韵赋蜡梅

张扩

湘潭有客善种花,晓移根垡来君家。xiāng tán yǒu kè shàn zhǒng huā,xiǎo yí gēn fá lái jūn jiā。
天公着意为刻蜡,幻出新苞亦尤物。tiān gōng zhe yì wèi kè là,huàn chū xīn bāo yì yóu wù。
至游老仙旧相知,少年惜花多赋诗。zhì yóu lǎo xiān jiù xiāng zhī,shǎo nián xī huā duō fù shī。
而今更挽金蕉叶,与花一处成三绝。ér jīn gèng wǎn jīn jiāo yè,yǔ huā yī chù chéng sān jué。
夜阑宝帐攒远山,钗头馀苍薰醉眠。yè lán bǎo zhàng zǎn yuǎn shān,chāi tóu yú cāng xūn zuì mián。
明朝红紫麾不去,妖艳妨人觅佳句。míng cháo hóng zǐ huī bù qù,yāo yàn fáng rén mì jiā jù。
始信清臞自可人,此语嘱谁当嘱君。shǐ xìn qīng qú zì kě rén,cǐ yǔ zhǔ shuí dāng zhǔ jūn。
请为百花作檀越,得意不妨时击钵。qǐng wèi bǎi huā zuò tán yuè,dé yì bù fáng shí jī bō。

再次前韵

张扩

梅花声名降百花,蜡梅后出亦世家。méi huā shēng míng jiàng bǎi huā,là méi hòu chū yì shì jiā。
真香不多护以蜡,玄官风流无长物。zhēn xiāng bù duō hù yǐ là,xuán guān fēng liú wú zhǎng wù。
瀛洲阁老圣得知,不解藏锋屡作诗。yíng zhōu gé lǎo shèng dé zhī,bù jiě cáng fēng lǚ zuò shī。
君不见大苏曾赋黄千叶,岁晚无胶续弦绝。jūn bù jiàn dà sū céng fù huáng qiān yè,suì wǎn wú jiāo xù xián jué。
君今颇陋饭颗山,枕上冥搜那得眠。jūn jīn pǒ lòu fàn kē shān,zhěn shàng míng sōu nà dé mián。
想应不妨花归去,开处韩郎有新句。xiǎng yīng bù fáng huā guī qù,kāi chù hán láng yǒu xīn jù。
浅黄官样苦撩人,此事从来合付君。qiǎn huáng guān yàng kǔ liāo rén,cǐ shì cóng lái hé fù jūn。
我亦评花太僭越,不问吞针与啮钵。wǒ yì píng huā tài jiàn yuè,bù wèn tūn zhēn yǔ niè bō。

蜡梅近出或谓药中一种不结子非梅类戏作数语为解嘲云

张扩

梅花孤高少辈行,蜡梅晚出辄争长。méi huā gū gāo shǎo bèi xíng,là méi wǎn chū zhé zhēng zhǎng。
素妆落额岂不好,浅黄拂杀更官样。sù zhuāng luò é qǐ bù hǎo,qiǎn huáng fú shā gèng guān yàng。
檀心半迎寒日吐,暗香坐待初月上。tán xīn bàn yíng hán rì tǔ,àn xiāng zuò dài chū yuè shàng。
春风不是苦靳惜,未办开花大如掌。chūn fēng bù shì kǔ jìn xī,wèi bàn kāi huā dà rú zhǎng。
君不见桃李开花到结果,削梗钻核终奇祸。jūn bù jiàn táo lǐ kāi huā dào jié guǒ,xuē gěng zuān hé zhōng qí huò。
蜡梅沾蜡如幻成,渠要调羹身后名。là méi zhān là rú huàn chéng,qú yào diào gēng shēn hòu míng。

博古堂

张扩

古人嗜书书不足,家贫无钱就市读。gǔ rén shì shū shū bù zú,jiā pín wú qián jiù shì dú。
今人收书书填屋,红牙垂签手未触。jīn rén shōu shū shū tián wū,hóng yá chuí qiān shǒu wèi chù。
别驾平生师古人,传癖书淫九经簏。bié jià píng shēng shī gǔ rén,chuán pǐ shū yín jiǔ jīng lù。
卢仝撑肠五千卷,邺侯插架三万轴。lú tóng chēng cháng wǔ qiān juǎn,yè hóu chā jià sān wàn zhóu。
河东安世工补亡,伏日郝隆便晒腹。hé dōng ān shì gōng bǔ wáng,fú rì hǎo lóng biàn shài fù。
少时场屋学有馀,行辈见推行秘书。shǎo shí chǎng wū xué yǒu yú,xíng bèi jiàn tuī xíng mì shū。
援毫急趁蚕食叶,袖手冷窥獭祭鱼。yuán háo jí chèn cán shí yè,xiù shǒu lěng kuī tǎ jì yú。
十年未持紫荷橐,校雠合在天禄阁。shí nián wèi chí zǐ hé tuó,xiào chóu hé zài tiān lù gé。
投身簿领聊尔耳,饱看五车夸濩落。tóu shēn bù lǐng liáo ěr ěr,bǎo kàn wǔ chē kuā huò luò。
近者闻说新堂成,芭蕉急雨作秋声。jìn zhě wén shuō xīn táng chéng,bā jiāo jí yǔ zuò qiū shēng。
请君扫榻近灯火,莫歌长檠歌短檠。qǐng jūn sǎo tà jìn dēng huǒ,mò gē zhǎng qíng gē duǎn qíng。
192«78910111213