古诗词

次韵舜选大夫客舍中秋

李弥逊

命驾星郎独感时,兴随孤月到云涯。mìng jià xīng láng dú gǎn shí,xīng suí gū yuè dào yún yá。
当天飞镜空撩恨,永夜明楼谩搅诗。dāng tiān fēi jìng kōng liāo hèn,yǒng yè míng lóu mán jiǎo shī。
后阁深藏桃叶女,前驱须趁菊花期。hòu gé shēn cáng táo yè nǚ,qián qū xū chèn jú huā qī。
与君更卜东邻醉,放盏车轮又北驰。yǔ jūn gèng bo dōng lín zuì,fàng zhǎn chē lún yòu běi chí。
李弥逊

李弥逊

李弥逊(1085~1153)字似之,号筠西翁、筠溪居士、普现居士等,吴县(今江苏苏州)人。大观三年(1109)进士。高宗朝,试中书舍人,再试户部侍郎,以反对议和忤秦桧,乞归田。晚年隐连江(今属福建)西山。所作词多抒写乱世时的感慨,风格豪放,有《筠溪乐府》,存词80余首。 李弥逊的作品>>

猜您喜欢

晚泊江口令小舟汲江心水烹叶玙云谷碎冰散步岸浒顾望踌躇飘然有物外趣因成小诗云

李弥逊

不到钟山二十年,江边独立思茫然。bù dào zhōng shān èr shí nián,jiāng biān dú lì sī máng rán。
故园如梦南归客,明日好风东去船。gù yuán rú mèng nán guī kè,míng rì hǎo fēng dōng qù chuán。
白鹭一双轻照水,青鸦万点远漫天。bái lù yī shuāng qīng zhào shuǐ,qīng yā wàn diǎn yuǎn màn tiān。
何须痛饮排孤闷,一酌清甘胜酒泉。hé xū tòng yǐn pái gū mèn,yī zhuó qīng gān shèng jiǔ quán。

守风瓜步戏成

李弥逊

古语行船遇打头,此言端可作予羞。gǔ yǔ xíng chuán yù dǎ tóu,cǐ yán duān kě zuò yǔ xiū。
平生漫起江山兴,胜处偶为波浪留。píng shēng màn qǐ jiāng shān xīng,shèng chù ǒu wèi bō làng liú。
败肉腐鱼三日醉,断芦衰柳十分秋。bài ròu fǔ yú sān rì zuì,duàn lú shuāi liǔ shí fēn qiū。
蒋陵秀色应凋尽,造物还能借便休。jiǎng líng xiù sè yīng diāo jǐn,zào wù hái néng jiè biàn xiū。

用陆元觐韵

李弥逊

自笑愚翁老一溪,鬓丝庭草共萋萋。zì xiào yú wēng lǎo yī xī,bìn sī tíng cǎo gòng qī qī。
愁边日永人思睡,花上春浓莺乱啼。chóu biān rì yǒng rén sī shuì,huā shàng chūn nóng yīng luàn tí。
十事未陈身已远,三钟无补首空低。shí shì wèi chén shēn yǐ yuǎn,sān zhōng wú bǔ shǒu kōng dī。
年来灰冷人间念,惟有葵心日日西。nián lái huī lěng rén jiān niàn,wéi yǒu kuí xīn rì rì xī。

和舍弟简公序

李弥逊

百计疏慵一味闲,杖藜无日不寻山。bǎi jì shū yōng yī wèi xián,zhàng lí wú rì bù xún shān。
着鞭每到羲皇上,扶履欣同季孟间。zhe biān měi dào xī huáng shàng,fú lǚ xīn tóng jì mèng jiān。
寸步思君劳远梦,七言惊我动衰颜。cùn bù sī jūn láo yuǎn mèng,qī yán jīng wǒ dòng shuāi yán。
定无戛玉酬人句,拙速应胜隔岁还。dìng wú jiá yù chóu rén jù,zhuō sù yīng shèng gé suì hái。

夏日

李弥逊

众鸟高飞云去闲,相看只有敬亭山。zhòng niǎo gāo fēi yún qù xián,xiāng kàn zhǐ yǒu jìng tíng shān。
孤标尚想风尘外,佳句长留天地间。gū biāo shàng xiǎng fēng chén wài,jiā jù zhǎng liú tiān dì jiān。
影落金牛撩客恨,手摩玉兔练仙颜。yǐng luò jīn niú liāo kè hèn,shǒu mó yù tù liàn xiān yán。
故山风月非人世,何事骑鲸去不还。gù shān fēng yuè fēi rén shì,hé shì qí jīng qù bù hái。

与公序避暑石盎方昼欲寝闻林间鸟

李弥逊

一林啼鸟不知名,应怪山翁此地行。yī lín tí niǎo bù zhī míng,yīng guài shān wēng cǐ dì xíng。
化蝶与周俱是梦,游鱼知我久忘情。huà dié yǔ zhōu jù shì mèng,yóu yú zhī wǒ jiǔ wàng qíng。
胸中丘壑真馀事,世上功名畏后生。xiōng zhōng qiū hè zhēn yú shì,shì shàng gōng míng wèi hòu shēng。
但得盈樽供自酌,何妨人境卧渊明。dàn dé yíng zūn gōng zì zhuó,hé fáng rén jìng wò yuān míng。

胡文恭倅宛陵距今将百年其后来官是邦者三人至士曹公下车始访遗迹得石刻于城北会胜寺即龛至

李弥逊

前贤不复梦逢迎,晚岁于公识典刑。qián xián bù fù mèng féng yíng,wǎn suì yú gōng shí diǎn xíng。
肯子规模夸锦绣,传家翰墨炳丹青。kěn zi guī mó kuā jǐn xiù,chuán jiā hàn mò bǐng dān qīng。
碑存岘首长怀惠,学富韦门总带经。bēi cún xiàn shǒu zhǎng huái huì,xué fù wéi mén zǒng dài jīng。
会见卿材从楚往,芝兰不独秀阶庭。huì jiàn qīng cái cóng chǔ wǎng,zhī lán bù dú xiù jiē tíng。

次韵旸叔见示伽陀

李弥逊

无形何用强安名,只么腾腾信脚行。wú xíng hé yòng qiáng ān míng,zhǐ me téng téng xìn jiǎo xíng。
一事到头犹是幻,万缘何处可留情。yī shì dào tóu yóu shì huàn,wàn yuán hé chù kě liú qíng。
云归夜壑空难状,月落秋江影自生。yún guī yè hè kōng nán zhuàng,yuè luò qiū jiāng yǐng zì shēng。
唯有庞家老居士,不将尘境碍虚明。wéi yǒu páng jiā lǎo jū shì,bù jiāng chén jìng ài xū míng。

冬雪呈太守张嵇仲

李弥逊

夜气凝空作暮寒,平明积雪欲藏山。yè qì níng kōng zuò mù hán,píng míng jī xuě yù cáng shān。
定知连腊连三白,已喜先春见一斑。dìng zhī lián là lián sān bái,yǐ xǐ xiān chūn jiàn yī bān。
神力巧将人意改,物华阴逐岁功还。shén lì qiǎo jiāng rén yì gǎi,wù huá yīn zhú suì gōng hái。
忧民太守铃斋暇,想对壶觞正解颜。yōu mín tài shǒu líng zhāi xiá,xiǎng duì hú shāng zhèng jiě yán。

冬雪呈太守张嵇仲

李弥逊

控鹤缘云上广寒,四看明玉镂群山。kòng hè yuán yún shàng guǎng hán,sì kàn míng yù lòu qún shān。
铺檐漠漠鱼鳞合,入垄离离虎脊斑。pù yán mò mò yú lín hé,rù lǒng lí lí hǔ jí bān。
整驭炎官方退听,将妃白帝肯言还。zhěng yù yán guān fāng tuì tīng,jiāng fēi bái dì kěn yán hái。
丰年预作田家喜,不独三钟慰病颜。fēng nián yù zuò tián jiā xǐ,bù dú sān zhōng wèi bìng yán。

冬雪呈太守张嵇仲

李弥逊

插檐冰箸长新寒,薄日欺云到屋山。chā yán bīng zhù zhǎng xīn hán,báo rì qī yún dào wū shān。
见晛半消梅额粉,因风犹染鬓毛斑。jiàn xiàn bàn xiāo méi é fěn,yīn fēng yóu rǎn bìn máo bān。
书生闭户眠仍稳,游子扁舟兴欲还。shū shēng bì hù mián réng wěn,yóu zi biǎn zhōu xīng yù hái。
客里情怀逢岁晚,曲生邀我一开颜。kè lǐ qíng huái féng suì wǎn,qū shēng yāo wǒ yī kāi yán。

邵旸叔用寒字韵作诗见贻复次韵答之

李弥逊

世德兰金久未寒,交情倾盖有如山。shì dé lán jīn jiǔ wèi hán,jiāo qíng qīng gài yǒu rú shān。
天衢尚敛抟风翼,泽国难留隐雾斑。tiān qú shàng liǎn tuán fēng yì,zé guó nán liú yǐn wù bān。
夜棹月溪成莫逆,春舆莲社访无还。yè zhào yuè xī chéng mò nì,chūn yú lián shè fǎng wú hái。
逢场戏事多应暇,诗酒频过陋巷颜。féng chǎng xì shì duō yīng xiá,shī jiǔ pín guò lòu xiàng yán。

次韵似表弟谚梅之作

李弥逊

万点随风更是愁,从教停雪破除休。wàn diǎn suí fēng gèng shì chóu,cóng jiào tíng xuě pò chú xiū。
蓬莱花使漫青眼,姑射神人新白头。péng lái huā shǐ màn qīng yǎn,gū shè shén rén xīn bái tóu。
待价琼环聊可拟,闻风桃李亦增羞。dài jià qióng huán liáo kě nǐ,wén fēng táo lǐ yì zēng xiū。
看残红紫冰霜后,一笑春前解百忧。kàn cán hóng zǐ bīng shuāng hòu,yī xiào chūn qián jiě bǎi yōu。

春近风日渐佳与似表弟开小户纵步后庭

李弥逊

围炉人散长寒煤,暖日还催墐户开。wéi lú rén sàn zhǎng hán méi,nuǎn rì hái cuī jìn hù kāi。
春近郊原思梦蝶,雪残池馆见真梅。chūn jìn jiāo yuán sī mèng dié,xuě cán chí guǎn jiàn zhēn méi。
客愁宛转凌双鬓,岁律侵寻寄一杯。kè chóu wǎn zhuǎn líng shuāng bìn,suì lǜ qīn xún jì yī bēi。
试绕小栏寻翠甲,履痕犹占旧苍苔。shì rào xiǎo lán xún cuì jiǎ,lǚ hén yóu zhàn jiù cāng tái。

次韵邵旸叔秋日怀归

李弥逊

天将物色助诗鸣,秋入吟肩句倍清。tiān jiāng wù sè zhù shī míng,qiū rù yín jiān jù bèi qīng。
欲为鲈莼修故事,喜闻鸿雁寄先声。yù wèi lú chún xiū gù shì,xǐ wén hóng yàn jì xiān shēng。
脱身鞅掌谋须早,过眼纷华梦已成。tuō shēn yāng zhǎng móu xū zǎo,guò yǎn fēn huá mèng yǐ chéng。
他日柴桑许同社,为君漉酒具南烹。tā rì chái sāng xǔ tóng shè,wèi jūn lù jiǔ jù nán pēng。