古诗词

伟长知县奉议年兄作别十年邂逅于此复有数百里之隔以诗见寄辄次韵为谢

李弥逊

对着青衫下帝宸,十年不与并为仁。duì zhe qīng shān xià dì chén,shí nián bù yǔ bìng wèi rén。
怜君卧困千金骨,笑我行摧四角轮。lián jūn wò kùn qiān jīn gǔ,xiào wǒ xíng cuī sì jiǎo lún。
老眼相逢俱作客,新诸远寄底惊人。lǎo yǎn xiāng féng jù zuò kè,xīn zhū yuǎn jì dǐ jīng rén。
书来更数无多语,剩欲招携白水滨。shū lái gèng shù wú duō yǔ,shèng yù zhāo xié bái shuǐ bīn。
李弥逊

李弥逊

李弥逊(1085~1153)字似之,号筠西翁、筠溪居士、普现居士等,吴县(今江苏苏州)人。大观三年(1109)进士。高宗朝,试中书舍人,再试户部侍郎,以反对议和忤秦桧,乞归田。晚年隐连江(今属福建)西山。所作词多抒写乱世时的感慨,风格豪放,有《筠溪乐府》,存词80余首。 李弥逊的作品>>

猜您喜欢

会饮得助亭分韵得千字

李弥逊

长松下荫八尺椽,四壁不碍万里天。zhǎng sōng xià yīn bā chǐ chuán,sì bì bù ài wàn lǐ tiān。
水边笙簧成两部,月里山河收大千。shuǐ biān shēng huáng chéng liǎng bù,yuè lǐ shān hé shōu dà qiān。
山中宰相尘中仙,杯如流星酒如泉。shān zhōng zǎi xiāng chén zhōng xiān,bēi rú liú xīng jiǔ rú quán。
饥蝉暝鸟莫浪语,净扫绿苔共醉眠。jī chán míng niǎo mò làng yǔ,jìng sǎo lǜ tái gòng zuì mián。

君用承事载酒筠溪上分韵得竹字

李弥逊

高荷盖水临风曲,美人却扇耀红玉。gāo hé gài shuǐ lín fēng qū,měi rén què shàn yào hóng yù。
溪翁爱之看不足,密竹阴中坐幽独。xī wēng ài zhī kàn bù zú,mì zhú yīn zhōng zuò yōu dú。
南邻新醅手自洒,贮以鸱夷转山腹。nán lín xīn pēi shǒu zì sǎ,zhù yǐ chī yí zhuǎn shān fù。
折松扫云谢羁束,近水亭台晚香馥。zhé sōng sǎo yún xiè jī shù,jìn shuǐ tíng tái wǎn xiāng fù。
峰峦中央帖寒玉,影落杯心卧山绿。fēng luán zhōng yāng tiē hán yù,yǐng luò bēi xīn wò shān lǜ。
长瓶纵横盏未覆,更遣长须隔帘赎。zhǎng píng zòng héng zhǎn wèi fù,gèng qiǎn zhǎng xū gé lián shú。
酒酣歌罢睡已熟,觉来星稀斗插屋。jiǔ hān gē bà shuì yǐ shú,jué lái xīng xī dòu chā wū。
人间此景眼未触,只欠桓伊弄霜竹。rén jiān cǐ jǐng yǎn wèi chù,zhǐ qiàn huán yī nòng shuāng zhú。

与何西仲秉烛饮梅下

李弥逊

山茶著包大如茧,初见寒梢一花展。shān chá zhù bāo dà rú jiǎn,chū jiàn hán shāo yī huā zhǎn。
强将老眼趁年华,日日芒鞋踏苔藓。qiáng jiāng lǎo yǎn chèn nián huá,rì rì máng xié tà tái xiǎn。
花神似苦山翁催,不问春风有深浅。huā shén shì kǔ shān wēng cuī,bù wèn chūn fēng yǒu shēn qiǎn。
树头纷纷弄月明,冰雪琼瑶乱裁剪。shù tóu fēn fēn nòng yuè míng,bīng xuě qióng yáo luàn cái jiǎn。
痴□公事无了时,与花拚作十日期。chī gōng shì wú le shí,yǔ huā pàn zuò shí rì qī。
阑风伏雨恐相逼,夜傍花阴烧烛随。lán fēng fú yǔ kǒng xiāng bī,yè bàng huā yīn shāo zhú suí。
攀条嚼蕊兴不尽,满把自摘香传衣。pān tiáo jué ruǐ xīng bù jǐn,mǎn bǎ zì zhāi xiāng chuán yī。
星星霜鬓簪不得,小撚疏英翻酒卮。xīng xīng shuāng bìn zān bù dé,xiǎo niǎn shū yīng fān jiǔ zhī。
儿童莫作吴歈声,山翁正与花神盟。ér tóng mò zuò wú yú shēng,shān wēng zhèng yǔ huā shén méng。
生愁一片风飘零,留取北枝宽作程。shēng chóu yī piàn fēng piāo líng,liú qǔ běi zhī kuān zuò chéng。

送邹德久还乡在福唐作

李弥逊

长松瑟瑟摇悲风,方床冷枕鸣秋蛩。zhǎng sōng sè sè yáo bēi fēng,fāng chuáng lěng zhěn míng qiū qióng。
短衾客子起孤闷,平明归思如春鸿。duǎn qīn kè zi qǐ gū mèn,píng míng guī sī rú chūn hóng。
我家君家各阳羡,梦寐不听闽山钟。wǒ jiā jūn jiā gè yáng xiàn,mèng mèi bù tīng mǐn shān zhōng。
自从敌马饮江水,去住彼此随飞蓬。zì cóng dí mǎ yǐn jiāng shuǐ,qù zhù bǐ cǐ suí fēi péng。
那知万里一樽酒,碧云落日聊春容。nà zhī wàn lǐ yī zūn jiǔ,bì yún luò rì liáo chūn róng。
野林秋净山更远,楼殿突兀藏丹枫。yě lín qiū jìng shān gèng yuǎn,lóu diàn tū wù cáng dān fēng。
银钩玉箸光照座,高歌大笑声摩空。yín gōu yù zhù guāng zhào zuò,gāo gē dà xiào shēng mó kōng。
长亭著鞭莫太早,愁色正在登临中。zhǎng tíng zhù biān mò tài zǎo,chóu sè zhèng zài dēng lín zhōng。
一身四海会面少,况我与子俱成翁。yī shēn sì hǎi huì miàn shǎo,kuàng wǒ yǔ zi jù chéng wēng。
径须留作千日醉,坐看春风舒小红。jìng xū liú zuò qiān rì zuì,zuò kàn chūn fēng shū xiǎo hóng。

诸公送行分韵得驱字

李弥逊

儒生自信一束书,持以游世触事迂。rú shēng zì xìn yī shù shū,chí yǐ yóu shì chù shì yū。
十步倒行一步立,公家不辨私家臞。shí bù dào xíng yī bù lì,gōng jiā bù biàn sī jiā qú。
壮无早计老更拙,宜去不去饥所驱。zhuàng wú zǎo jì lǎo gèng zhuō,yí qù bù qù jī suǒ qū。
春风力回俗士驾,政恐猿鹤讥逃逋。chūn fēng lì huí sú shì jià,zhèng kǒng yuán hè jī táo bū。
灯前酌酒赖公等,一笑未彻还送予。dēng qián zhuó jiǔ lài gōng děng,yī xiào wèi chè hái sòng yǔ。
飞接双翼送好语,似欲挽我联冠裾。fēi jiē shuāng yì sòng hǎo yǔ,shì yù wǎn wǒ lián guān jū。
那知物理有不可,欲置万里笞黔驴。nà zhī wù lǐ yǒu bù kě,yù zhì wàn lǐ chī qián lǘ。
人言此云无此雨,安用吻舌劳分疏。rén yán cǐ yún wú cǐ yǔ,ān yòng wěn shé láo fēn shū。
筠山如盘溪如愚,区有瓜芋水有鱼。yún shān rú pán xī rú yú,qū yǒu guā yù shuǐ yǒu yú。
颉羹赤脚踏长须,醉步密竹交相扶。jié gēng chì jiǎo tà zhǎng xū,zuì bù mì zhú jiāo xiāng fú。
绝知君家一事无,肯为老翁聊巾车。jué zhī jūn jiā yī shì wú,kěn wèi lǎo wēng liáo jīn chē。
古人命驾成斯须,已催小槽压真珠。gǔ rén mìng jià chéng sī xū,yǐ cuī xiǎo cáo yā zhēn zhū。

春送杨彦侯赴试建阳用曾南丰湖水碧韵

李弥逊

人生不合留飞黄,骊驹夜发生悲凉。rén shēng bù hé liú fēi huáng,lí jū yè fā shēng bēi liáng。
马蹄着沙去莫挽,一日万里风云翔。mǎ tí zhe shā qù mò wǎn,yī rì wàn lǐ fēng yún xiáng。
月明霜枝挂秋香,桂宫高架辛夷梁。yuè míng shuāng zhī guà qiū xiāng,guì gōng gāo jià xīn yí liáng。
长梯摘日岂惮远,世上不数琼瑶光。zhǎng tī zhāi rì qǐ dàn yuǎn,shì shàng bù shù qióng yáo guāng。
我今官闲赋江海,老骥识路何由骧。wǒ jīn guān xián fù jiāng hǎi,lǎo jì shí lù hé yóu xiāng。
昂霄气概看公等,金印入手真毫芒。áng xiāo qì gài kàn gōng děng,jīn yìn rù shǒu zhēn háo máng。
更谋浊酒尽清夜,晚鼓径欲催行装。gèng móu zhuó jiǔ jǐn qīng yè,wǎn gǔ jìng yù cuī xíng zhuāng。

次韵硕夫池亭赏莲

李弥逊

胡床麈尾挥长柄,风和入座花容靓。hú chuáng zhǔ wěi huī zhǎng bǐng,fēng hé rù zuò huā róng jìng。
乍开还合晚照中,修竹佳人倚春暝。zhà kāi hái hé wǎn zhào zhōng,xiū zhú jiā rén yǐ chūn míng。
此间此景乐最深,世路好恶君酌斟。cǐ jiān cǐ jǐng lè zuì shēn,shì lù hǎo è jūn zhuó zhēn。
下车何必笑冯妇,投杼未免疑曾参。xià chē hé bì xiào féng fù,tóu zhù wèi miǎn yí céng cān。
江山信美来者稀,渊明独与田父违。jiāng shān xìn měi lái zhě xī,yuān míng dú yǔ tián fù wéi。
谁云宁食艾三斗,不如杯行莫停手。shuí yún níng shí ài sān dòu,bù rú bēi xíng mò tíng shǒu。

再次前韵

李弥逊

玉井花开十丈柄,天真不比铅华靓。yù jǐng huā kāi shí zhàng bǐng,tiān zhēn bù bǐ qiān huá jìng。
长梯摘实埋金沙,碧甃吹香彻朝暝。zhǎng tī zhāi shí mái jīn shā,bì zhòu chuī xiāng chè cháo míng。
风篁为我清夜吟,拍浮酒泉不用斟。fēng huáng wèi wǒ qīng yè yín,pāi fú jiǔ quán bù yòng zhēn。
酒酣喝月下寒绿,玻璃影底罗辰参。jiǔ hān hē yuè xià hán lǜ,bō lí yǐng dǐ luó chén cān。
江妃水仙尚依稀,凌波挽客亦重违。jiāng fēi shuǐ xiān shàng yī xī,líng bō wǎn kè yì zhòng wéi。
得钱何须问升斗,为君更试持螯手。dé qián hé xū wèn shēng dòu,wèi jūn gèng shì chí áo shǒu。

黎道人自长沙入闽解石见之论易颇有所得自言居醴陵山中有田庐养鱼种竹可以卒岁作取足庵义方堂优游其间藏书教子甚乐也遽还求诗赠之

李弥逊

两脚不踏咸阳尘,两眼不逐潇湘春。liǎng jiǎo bù tà xián yáng chén,liǎng yǎn bù zhú xiāo xiāng chūn。
胸中乾坤照万古,奇偶纵横何足数。xiōng zhōng qián kūn zhào wàn gǔ,qí ǒu zòng héng hé zú shù。
闭门有竹食有鱼,遗子有田家有书。bì mén yǒu zhú shí yǒu yú,yí zi yǒu tián jiā yǒu shū。
一生可了心自足,世上纷纷谩荣辱。yī shēng kě le xīn zì zú,shì shàng fēn fēn mán róng rǔ。

次韵似表弟卜居惠山间

李弥逊

梁溪旧隐吾家绅,石苔犹锁松间门。liáng xī jiù yǐn wú jiā shēn,shí tái yóu suǒ sōng jiān mén。
向来兄弟寄觞咏,日月转毂相朝昏。xiàng lái xiōng dì jì shāng yǒng,rì yuè zhuǎn gǔ xiāng cháo hūn。
自君之别各千里,万金谁与通寒温。zì jūn zhī bié gè qiān lǐ,wàn jīn shuí yǔ tōng hán wēn。
棣华春迟风雨书,雁字月冷蒹葭村。dì huá chūn chí fēng yǔ shū,yàn zì yuè lěng jiān jiā cūn。
似闻径作买山计,归梦已泊松江垠。shì wén jìng zuò mǎi shān jì,guī mèng yǐ pō sōng jiāng yín。
吾衰久矣尚能饭,荷插岂惮终岁勤。wú shuāi jiǔ yǐ shàng néng fàn,hé chā qǐ dàn zhōng suì qín。
独无顷田占负郭,坐食病粟惭君恩。dú wú qǐng tián zhàn fù guō,zuò shí bìng sù cán jūn ēn。
平生一壑志愿毕,不求华屋装泉石。píng shēng yī hè zhì yuàn bì,bù qiú huá wū zhuāng quán shí。
僧窗到处即为家,柏子烟中听鼻息。sēng chuāng dào chù jí wèi jiā,bǎi zi yān zhōng tīng bí xī。
子今白发头尚希,未至阌乡老王室。zi jīn bái fā tóu shàng xī,wèi zhì wén xiāng lǎo wáng shì。
背山筑室不必多,待我来鸣去前□。bèi shān zhù shì bù bì duō,dài wǒ lái míng qù qián。
野蚕成茧真自缠,黄蜂作脾为谁力。yě cán chéng jiǎn zhēn zì chán,huáng fēng zuò pí wèi shuí lì。
肱尝三折饱更事,肯信谋身有长策。gōng cháng sān zhé bǎo gèng shì,kěn xìn móu shēn yǒu zhǎng cè。
君不见子猷借居种竹聊自娱,有屋大奇无亦得。jūn bù jiàn zi yóu jiè jū zhǒng zhú liáo zì yú,yǒu wū dà qí wú yì dé。

粹之载酒南山仆与子婿

李弥逊

海神游戏千林昏,近山枫栎丹黄分。hǎi shén yóu xì qiān lín hūn,jìn shān fēng lì dān huáng fēn。
船头着处翠阴重,屐齿一过留苔痕。chuán tóu zhe chù cuì yīn zhòng,jī chǐ yī guò liú tái hén。
邻翁酌我苦短昼,下夜为尊起为寿。lín wēng zhuó wǒ kǔ duǎn zhòu,xià yè wèi zūn qǐ wèi shòu。
公荣可饮次公狂,不假朱丝转长袖。gōng róng kě yǐn cì gōng kuáng,bù jiǎ zhū sī zhuǎn zhǎng xiù。
灯前白发怀抱开,与子臭味今陈雷。dēng qián bái fā huái bào kāi,yǔ zi chòu wèi jīn chén léi。
隙居勿起故时念,一笑沙际邀春回。xì jū wù qǐ gù shí niàn,yī xiào shā jì yāo chūn huí。
密云不障霜月明,枯树欲没江潮平。mì yún bù zhàng shuāng yuè míng,kū shù yù méi jiāng cháo píng。
归来卧听墙壁语,万壑松风泻檐声。guī lái wò tīng qiáng bì yǔ,wàn hè sōng fēng xiè yán shēng。

次韵叶观文送杏花

李弥逊

春风不与寒威争,轻雷自转惊群萌。chūn fēng bù yǔ hán wēi zhēng,qīng léi zì zhuǎn jīng qún méng。
纷纷桃李厌开谢,杏萼一吐增双明。fēn fēn táo lǐ yàn kāi xiè,xìng è yī tǔ zēng shuāng míng。
吾侪小人不敢触,走送夜閤浮香倾。wú chái xiǎo rén bù gǎn chù,zǒu sòng yè gé fú xiāng qīng。
平明七字为题品,蛮触不战收降兵。píng míng qī zì wèi tí pǐn,mán chù bù zhàn shōu jiàng bīng。
哦诗正喜涵清冰,攀条已恨飞红英。ó shī zhèng xǐ hán qīng bīng,pān tiáo yǐ hèn fēi hóng yīng。
爱花不似爱诗苦,世上馀物俱无情。ài huā bù shì ài shī kǔ,shì shàng yú wù jù wú qíng。
使君唤客有高致,半道未许杯盘成。shǐ jūn huàn kè yǒu gāo zhì,bàn dào wèi xǔ bēi pán chéng。
舁篮日月走台皂,不用二字邀门生。yú lán rì yuè zǒu tái zào,bù yòng èr zì yāo mén shēng。
长檠照席语倾座,一笑转我苍颜赪。zhǎng qíng zhào xí yǔ qīng zuò,yī xiào zhuǎn wǒ cāng yán chēng。
更穷山水访禅寂,欲去政恐讥兼并。gèng qióng shān shuǐ fǎng chán jì,yù qù zhèng kǒng jī jiān bìng。

和表之清阴亭作

李弥逊

西山朝来多爽气,露沐风梳发新翠。xī shān cháo lái duō shuǎng qì,lù mù fēng shū fā xīn cuì。
泄云无力占山腰,初日分光上山背。xiè yún wú lì zhàn shān yāo,chū rì fēn guāng shàng shān bèi。
远山苍茫近山紫,四面钟鱼谈佛事。yuǎn shān cāng máng jìn shān zǐ,sì miàn zhōng yú tán fú shì。
人间那得山为城,玉京联锦互相似。rén jiān nà dé shān wèi chéng,yù jīng lián jǐn hù xiāng shì。
先生结庐待三顾,道合宁论入宫妒。xiān shēng jié lú dài sān gù,dào hé níng lùn rù gōng dù。
肯为闽山得得来,蜡屐深寻九霄路。kěn wèi mǐn shān dé dé lái,là jī shēn xún jiǔ xiāo lù。
诗成逸兴横太清,平明更作支提行。shī chéng yì xīng héng tài qīng,píng míng gèng zuò zhī tí xíng。
会须佳处吞八九,归去与君增眼明。huì xū jiā chù tūn bā jiǔ,guī qù yǔ jūn zēng yǎn míng。

季申枢密设醴具素以待诸客表之有诗次其韵

李弥逊

击鲜举白不厌深,高烧银烛花成阴。jī xiān jǔ bái bù yàn shēn,gāo shāo yín zhú huā chéng yīn。
不如伊蒲杂梨栗,数翁共话千古心。bù rú yī pú zá lí lì,shù wēng gòng huà qiān gǔ xīn。
夜阑相对如梦寐,静听墙壁生潮音。yè lán xiāng duì rú mèng mèi,jìng tīng qiáng bì shēng cháo yīn。
我方逃禅君莫斟,归来星稀月初沉。wǒ fāng táo chán jūn mò zhēn,guī lái xīng xī yuè chū chén。

题叶子宁林巢

李弥逊

谁穿空翠开蜂房,尺栏寸径一肘墙。shuí chuān kōng cuì kāi fēng fáng,chǐ lán cùn jìng yī zhǒu qiáng。
主人官闲若避俗,北窗高卧追羲皇。zhǔ rén guān xián ruò bì sú,běi chuāng gāo wò zhuī xī huáng。
客来初骑果下马,侧身却转花边廊。kè lái chū qí guǒ xià mǎ,cè shēn què zhuǎn huā biān láng。
新成桃李碍倚杖,旋彻户牖留飞觞。xīn chéng táo lǐ ài yǐ zhàng,xuán chè hù yǒu liú fēi shāng。
欲眠姑去甘昼寂,不醉无归拚夜长。yù mián gū qù gān zhòu jì,bù zuì wú guī pàn yè zhǎng。
使君早有冲天志,略展风翰无地试。shǐ jūn zǎo yǒu chōng tiān zhì,lüè zhǎn fēng hàn wú dì shì。
已知齐物观世间,小卜一枝聊自戏。yǐ zhī qí wù guān shì jiān,xiǎo bo yī zhī liáo zì xì。
坐中香穗乱云影,睡起花甘搅禅味。zuò zhōng xiāng suì luàn yún yǐng,shuì qǐ huā gān jiǎo chán wèi。
鸡虫得失何足论,鹏鴳升沉了无意。jī chóng dé shī hé zú lùn,péng yàn shēng chén le wú yì。
昔人掩鼻恐不免,天与公才那可置。xī rén yǎn bí kǒng bù miǎn,tiān yǔ gōng cái nà kě zhì。
清霜万里看横秋,莫作南柯始封计。qīng shuāng wàn lǐ kàn héng qiū,mò zuò nán kē shǐ fēng jì。