古诗词

奉酬龙兴益老伽陀

李弥逊

居士心如出岫云,逢场作戏不求真。jū shì xīn rú chū xiù yún,féng chǎng zuò xì bù qiú zhēn。
桃花自落非关雨,梅子半黄知是春。táo huā zì luò fēi guān yǔ,méi zi bàn huáng zhī shì chūn。
此外更无身外事,闲中那得个中人。cǐ wài gèng wú shēn wài shì,xián zhōng nà dé gè zhōng rén。
箭锋相拄君休问,千里同风始见亲。jiàn fēng xiāng zhǔ jūn xiū wèn,qiān lǐ tóng fēng shǐ jiàn qīn。
李弥逊

李弥逊

李弥逊(1085~1153)字似之,号筠西翁、筠溪居士、普现居士等,吴县(今江苏苏州)人。大观三年(1109)进士。高宗朝,试中书舍人,再试户部侍郎,以反对议和忤秦桧,乞归田。晚年隐连江(今属福建)西山。所作词多抒写乱世时的感慨,风格豪放,有《筠溪乐府》,存词80余首。 李弥逊的作品>>

猜您喜欢

客诵故人刘立道梅花诗有怀用其韵以寄之

李弥逊

桑柘如钱柳如雪,南村北村欲蚕月。sāng zhè rú qián liǔ rú xuě,nán cūn běi cūn yù cán yuè。
老翁饭饱摩腹行,白鸥自随闲唤铁。lǎo wēng fàn bǎo mó fù xíng,bái ōu zì suí xián huàn tiě。
扳花正恨颜色乾,哦公七言毛骨寒。bān huā zhèng hèn yán sè qián,ó gōng qī yán máo gǔ hán。
惜花不似爱诗苦,即遣愁海回狂澜。xī huā bù shì ài shī kǔ,jí qiǎn chóu hǎi huí kuáng lán。
公今为郎尚黑发,仕路不应嗟歇灭。gōng jīn wèi láng shàng hēi fā,shì lù bù yīng jiē xiē miè。
江头官闲来雁多,莫使故人书断绝。jiāng tóu guān xián lái yàn duō,mò shǐ gù rén shū duàn jué。
春风步马芳兰皋,思如哀鸿独求曹。chūn fēng bù mǎ fāng lán gāo,sī rú āi hóng dú qiú cáo。
几时怀抱相对尽,桂浆酌斗供诗豪。jǐ shí huái bào xiāng duì jǐn,guì jiāng zhuó dòu gōng shī háo。

秋夜枕上偶成

李弥逊

七月西风卷残暑,砌外蕉梢响寒雨。qī yuè xī fēng juǎn cán shǔ,qì wài jiāo shāo xiǎng hán yǔ。
青蝇敛翼蜩收声,楼上逢逢夜将午。qīng yíng liǎn yì tiáo shōu shēng,lóu shàng féng féng yè jiāng wǔ。
徽弦信手酒自倾,一杯一杯宫羽成。huī xián xìn shǒu jiǔ zì qīng,yī bēi yī bēi gōng yǔ chéng。
醉头着枕百事置,梦残睡足天未明。zuì tóu zhe zhěn bǎi shì zhì,mèng cán shuì zú tiān wèi míng。

赵彦术于姑熟倅厅作寄傲轩请予为诗

李弥逊

王孙是古豪而迂,五鼎不换一束书。wáng sūn shì gǔ háo ér yū,wǔ dǐng bù huàn yī shù shū。
江城别驾辕下驹,升斗未足回清臞。jiāng chéng bié jià yuán xià jū,shēng dòu wèi zú huí qīng qú。
晓衙吏退谁与俱,傍砌燕雀来将雏。xiǎo yá lì tuì shuí yǔ jù,bàng qì yàn què lái jiāng chú。
室中尘凝生白虚,竹色照座花连株。shì zhōng chén níng shēng bái xū,zhú sè zhào zuò huā lián zhū。
南窗曲肱净籧篨,轩窗勇往羲皇初。nán chuāng qū gōng jìng qú chú,xuān chuāng yǒng wǎng xī huáng chū。
渊明虽远几类拘,轻去彭泽思吾庐。yuān míng suī yuǎn jǐ lèi jū,qīng qù péng zé sī wú lú。
人生泛如风中桴,况复蜕视千金躯。rén shēng fàn rú fēng zhōng fú,kuàng fù tuì shì qiān jīn qū。
公家舍屋为补苴,政成讼简日有馀。gōng jiā shě wū wèi bǔ jū,zhèng chéng sòng jiǎn rì yǒu yú。
斗酒近局聊相娱,三年官满鹊弃居。dòu jiǔ jìn jú liáo xiāng yú,sān nián guān mǎn què qì jū。
后来好事犹今吾,至哉此乐陶不如。hòu lái hǎo shì yóu jīn wú,zhì zāi cǐ lè táo bù rú。

邵文伯得玉兰于昭亭持以见遗因求诗为作长句

李弥逊

羲和呼龙晓耕烟,斗挹沆瀣膏琼田。xī hé hū lóng xiǎo gēng yān,dòu yì hàng xiè gāo qióng tián。
青女剪刻了不睡,瑶草竞秀争春妍。qīng nǚ jiǎn kè le bù shuì,yáo cǎo jìng xiù zhēng chūn yán。
凝冰作肤露作脸,蕙花兰干香蘅荃。níng bīng zuò fū lù zuò liǎn,huì huā lán gàn xiāng héng quán。
仙人掌中太华小,上有玉井开丛莲。xiān rén zhǎng zhōng tài huá xiǎo,shàng yǒu yù jǐng kāi cóng lián。
云璈舞凤醉妃子,遗簪乱插春风前。yún áo wǔ fèng zuì fēi zi,yí zān luàn chā chūn fēng qián。
蓂荚花含月皎皎,琪树弄影霜鲜鲜。míng jiá huā hán yuè jiǎo jiǎo,qí shù nòng yǐng shuāng xiān xiān。
清氛皓态难比并,世上草木谁能肩。qīng fēn hào tài nán bǐ bìng,shì shàng cǎo mù shuí néng jiān。
虞师老圃眼未识,名字不着三坟编。yú shī lǎo pǔ yǎn wèi shí,míng zì bù zhe sān fén biān。
山翁何从得此种,一日万口人争传。shān wēng hé cóng dé cǐ zhǒng,yī rì wàn kǒu rén zhēng chuán。
我惭形秽敢居侧,熟视眩转心茫然。wǒ cán xíng huì gǎn jū cè,shú shì xuàn zhuǎn xīn máng rán。
摇闻啬夫访奇秀,忍使抱恨蓬蒿边。yáo wén sè fū fǎng qí xiù,rěn shǐ bào hèn péng hāo biān。
天衢五城白银阙,复道小苑通如缠。tiān qú wǔ chéng bái yín quē,fù dào xiǎo yuàn tōng rú chán。
何人移植备采拨,珊瑚碧树根株连。hé rén yí zhí bèi cǎi bō,shān hú bì shù gēn zhū lián。
重瞳一顾雨露偏,薰为叶气被八埏。zhòng tóng yī gù yǔ lù piān,xūn wèi yè qì bèi bā shān。
家家击壤歌丰年,不但洗我沉疴痊。jiā jiā jī rǎng gē fēng nián,bù dàn xǐ wǒ chén kē quán。

将至徽川道中作

李弥逊

平生爱山老山间,行山怕尽去复还。píng shēng ài shān lǎo shān jiān,xíng shān pà jǐn qù fù hái。
兹游深入众山囿,一日看尽平生山。zī yóu shēn rù zhòng shān yòu,yī rì kàn jǐn píng shēng shān。
颇闻黄山最奇秀,紫翠六六堆孱颜。pǒ wén huáng shān zuì qí xiù,zǐ cuì liù liù duī càn yán。
端如啖蔗及佳境,快意不复嘲天悭。duān rú dàn zhè jí jiā jìng,kuài yì bù fù cháo tiān qiān。
我生目力固有限,应接不暇愁跻扳。wǒ shēng mù lì gù yǒu xiàn,yīng jiē bù xiá chóu jī bān。
要令胸次洞表里,扫尽礧块罗烟鬟。yào lìng xiōng cì dòng biǎo lǐ,sǎo jǐn léi kuài luó yān huán。

山行遇雨

李弥逊

沧溟四乾青虬立,碧云摩霄高嶪岌。cāng míng sì qián qīng qiú lì,bì yún mó xiāo gāo yè jí。
六丁夜挽天河倾,石骨无尘露苍湿。liù dīng yè wǎn tiān hé qīng,shí gǔ wú chén lù cāng shī。
长风吹雨不成丝,飞鞚冲山带烟入。zhǎng fēng chuī yǔ bù chéng sī,fēi kòng chōng shān dài yān rù。
羲和回驭还青冥,布谷催耕唤春急。xī hé huí yù hái qīng míng,bù gǔ cuī gēng huàn chūn jí。

黄山在歙郡之北雄丽杰出可与嵩少争衡世传黄帝与浮丘容成公炼丹其下功成仙去南有紫阳蓊郁相望唐景云中仙人许宣平旧隐也伯氏来倅之始锄荒聚砾为台数仞揖

李弥逊

髯龙飞空去云急,雨翁蹋云挽龙入。rán lóng fēi kōng qù yún jí,yǔ wēng tà yún wǎn lóng rù。
猩啼鹤怨凝春愁,三十六峰黛鬟湿。xīng tí hè yuàn níng chūn chóu,sān shí liù fēng dài huán shī。
紫阳照空天夜明,栖烟采玉唐宣平。zǐ yáng zhào kōng tiān yè míng,qī yān cǎi yù táng xuān píng。
碧桃自熟人自远,千秋月露含凄清。bì táo zì shú rén zì yuǎn,qiān qiū yuè lù hán qī qīng。
璜台十成架兰芷,花风吹楼蔓香起。huáng tái shí chéng jià lán zhǐ,huā fēng chuī lóu màn xiāng qǐ。
青霓叩阍帝下游,挹斗扳箕荐琼醴。qīng ní kòu hūn dì xià yóu,yì dòu bān jī jiàn qióng lǐ。
南山北山朝莫青,云关岫幌开鳞鳞,众真胡为驾凌冥。nán shān běi shān cháo mò qīng,yún guān xiù huǎng kāi lín lín,zhòng zhēn hú wèi jià líng míng。
寄言流星盍归只,宰官自是骑鲸李。jì yán liú xīng hé guī zhǐ,zǎi guān zì shì qí jīng lǐ。

夏日邀客饮月下偶作

李弥逊

晴空倒挂秋江平,仙人携盘上青冥。qíng kōng dào guà qiū jiāng píng,xiān rén xié pán shàng qīng míng。
珊瑚无根倚霄汉,影落夜水鱼龙惊。shān hú wú gēn yǐ xiāo hàn,yǐng luò yè shuǐ yú lóng jīng。
流金焦土天六月,腹欲生茵头生蝇。liú jīn jiāo tǔ tiān liù yuè,fù yù shēng yīn tóu shēng yíng。
恍然坐我风露下,濯以三峡吞层冰。huǎng rán zuò wǒ fēng lù xià,zhuó yǐ sān xiá tūn céng bīng。
稍收瓜李入饤饾,冻酎照碗玻璃明。shāo shōu guā lǐ rù dìng dòu,dòng zhòu zhào wǎn bō lí míng。
吴歈始作蛙蝇闹,巴管一洗鸾凤清。wú yú shǐ zuò wā yíng nào,bā guǎn yī xǐ luán fèng qīng。
孤光当天万象出,斥去不御悲长檠。gū guāng dāng tiān wàn xiàng chū,chì qù bù yù bēi zhǎng qíng。
人生动如参与商,短须数挽惊飞霜。rén shēng dòng rú cān yǔ shāng,duǎn xū shù wǎn jīng fēi shuāng。
但愿月明酒如江,与君急管催羽觞。dàn yuàn yuè míng jiǔ rú jiāng,yǔ jūn jí guǎn cuī yǔ shāng。
酒酣拔剑起为寿,剑光棱棱入牛斗,不放浮云变苍狗。jiǔ hān bá jiàn qǐ wèi shòu,jiàn guāng léng léng rù niú dòu,bù fàng fú yún biàn cāng gǒu。

夏日登台晚云层叠若众山状伯氏令赋诗因成长韵

李弥逊

阳光泼血汗交颐,晚日政与长空宜。yáng guāng pō xuè hàn jiāo yí,wǎn rì zhèng yǔ zhǎng kōng yí。
海神游戏出霮䨴,风伯退听停嘘吁。hǎi shén yóu xì chū dàn duì,fēng bó tuì tīng tíng xū xū。
初如炎官火伞动,渐若寒露冰壶攲。chū rú yán guān huǒ sǎn dòng,jiàn ruò hán lù bīng hú qī。
九乌堕翼天地暗,六鳌矫首山川随。jiǔ wū duò yì tiān dì àn,liù áo jiǎo shǒu shān chuān suí。
飞来一峰横突兀,竞秀万壑排参差。fēi lái yī fēng héng tū wù,jìng xiù wàn hè pái cān chà。
岱宗坡陀太华小,少室破碎终南低。dài zōng pō tuó tài huá xiǎo,shǎo shì pò suì zhōng nán dī。
深谷婉丽发春态,高岩磊落呈秋姿。shēn gǔ wǎn lì fā chūn tài,gāo yán lěi luò chéng qiū zī。
峰青盘螺绾新髻,水碧分晕浮修眉。fēng qīng pán luó wǎn xīn jì,shuǐ bì fēn yūn fú xiū méi。
鸾翔凤翥露纤巧,虎踞龙蟠惊崛奇。luán xiáng fèng zhù lù xiān qiǎo,hǔ jù lóng pán jīng jué qí。
观台仿佛隐仙圣,楼阁缥缈生蛟螭。guān tái fǎng fú yǐn xiān shèng,lóu gé piāo miǎo shēng jiāo chī。
谁于天宇弄显晦,力与地险论高卑。shuí yú tiān yǔ nòng xiǎn huì,lì yǔ dì xiǎn lùn gāo bēi。
荡胸棱棱各腾踏,翻手冉冉争奔驰。dàng xiōng léng léng gè téng tà,fān shǒu rǎn rǎn zhēng bēn chí。
平生脚底识南北,此日眼界迷东西。píng shēng jiǎo dǐ shí nán běi,cǐ rì yǎn jiè mí dōng xī。
身舆欲上白银阙,风驭不假青云梯。shēn yú yù shàng bái yín quē,fēng yù bù jiǎ qīng yún tī。
三薰三沐谢世事,一丘一壑真吾栖。sān xūn sān mù xiè shì shì,yī qiū yī hè zhēn wú qī。
扪参历井不惮远,直恐夜半潜推移。mén cān lì jǐng bù dàn yuǎn,zhí kǒng yè bàn qián tuī yí。

夏日同伯氏毕裕之守一程国材游天宁登西山国材有诗次其韵

李弥逊

游轮走朱盖飞碧,路如羊肠山虎脊。yóu lún zǒu zhū gài fēi bì,lù rú yáng cháng shān hǔ jí。
奇观多似九牛毛,尘服轻于一狐腋。qí guān duō shì jiǔ niú máo,chén fú qīng yú yī hú yè。
禅房借枕空函丈,野磴榰筇座盈尺。chán fáng jiè zhěn kōng hán zhàng,yě dèng zhī qióng zuò yíng chǐ。
阴崖日淡春杲杲,老树风悲秋索索。yīn yá rì dàn chūn gǎo gǎo,lǎo shù fēng bēi qiū suǒ suǒ。
丈人适意屡倾盖,舍者忘形或争席。zhàng rén shì yì lǚ qīng gài,shě zhě wàng xíng huò zhēng xí。
已浇茗碗揽文字,不捉冰纨冻絺绤。yǐ jiāo míng wǎn lǎn wén zì,bù zhuō bīng wán dòng chī xì。
饮中得仙思季真,方外分曹笑无奕。yǐn zhōng dé xiān sī jì zhēn,fāng wài fēn cáo xiào wú yì。
棋锋未接已争遁,笔阵将收犹请益。qí fēng wèi jiē yǐ zhēng dùn,bǐ zhèn jiāng shōu yóu qǐng yì。
一生苦心太多事,半日闲身要投隙。yī shēng kǔ xīn tài duō shì,bàn rì xián shēn yào tóu xì。
急呼隔水破烟艇,更着穿云蹑山屐。jí hū gé shuǐ pò yān tǐng,gèng zhe chuān yún niè shān jī。
晴峦阴障浅深画,断渚连洲耦奇画。qíng luán yīn zhàng qiǎn shēn huà,duàn zhǔ lián zhōu ǒu qí huà。
愚公百念久灰冷,妄境多岐自冰释。yú gōng bǎi niàn jiǔ huī lěng,wàng jìng duō qí zì bīng shì。
闭门终欲老石经,煮鼎无心转金液。bì mén zhōng yù lǎo shí jīng,zhǔ dǐng wú xīn zhuǎn jīn yè。
舁篮二子已能步,对影三人不邀客。yú lán èr zi yǐ néng bù,duì yǐng sān rén bù yāo kè。
蝇头比富五顷田,蜗角犹宽一区宅。yíng tóu bǐ fù wǔ qǐng tián,wō jiǎo yóu kuān yī qū zhái。
饱谙世态罢整冠,脱略尘缘等遗舄。bǎo ān shì tài bà zhěng guān,tuō lüè chén yuán děng yí xì。
已甘流落卧深林,肯作纷纭踏长陌。yǐ gān liú luò wò shēn lín,kěn zuò fēn yún tà zhǎng mò。
紫阳峨峨百步近,白水粼粼一溪隔。zǐ yáng é é bǎi bù jìn,bái shuǐ lín lín yī xī gé。
床头吟蛩已催候,枝上鸣蜩行削迹。chuáng tóu yín qióng yǐ cuī hòu,zhī shàng míng tiáo xíng xuē jì。
相期日日晓脂车,去待山头霜月白。xiāng qī rì rì xiǎo zhī chē,qù dài shān tóu shuāng yuè bái。

游龙潭

李弥逊

秦山破碎天上来,女娲仙去空崔嵬。qín shān pò suì tiān shàng lái,nǚ wā xiān qù kōng cuī wéi。
中悬鸣玉二千尺,下有百尺青铜开。zhōng xuán míng yù èr qiān chǐ,xià yǒu bǎi chǐ qīng tóng kāi。
居龙变化出嘘吸,雨暗云昏鬼神入。jū lóng biàn huà chū xū xī,yǔ àn yún hūn guǐ shén rù。
我来坐石秋水闲,云影扶疏落空湿。wǒ lái zuò shí qiū shuǐ xián,yún yǐng fú shū luò kōng shī。
浮丘容成不可俟,摩挲青壁著名字。fú qiū róng chéng bù kě qí,mó sā qīng bì zhù míng zì。
两翁下游会有时,访我钟陵五松寺。liǎng wēng xià yóu huì yǒu shí,fǎng wǒ zhōng líng wǔ sōng sì。

风雁行

李弥逊

闽山苍苍江水长,鸿雁北去随春阳。mǐn shān cāng cāng jiāng shuǐ zhǎng,hóng yàn běi qù suí chūn yáng。
天寒野暗烟树湿,雨急风高惊断行。tiān hán yě àn yān shù shī,yǔ jí fēng gāo jīng duàn xíng。
前飞一雁鸣且顾,后飞一雁悲独翔。qián fēi yī yàn míng qiě gù,hòu fēi yī yàn bēi dú xiáng。
伤心极目暮云碧,兄弟南北俱相望。shāng xīn jí mù mù yún bì,xiōng dì nán běi jù xiāng wàng。

蹈元作诗谓仆不当以莲为妩媚而有偶有现空相之语复次韵以效齐物之说

李弥逊

登天不登山,观海不观水。dēng tiān bù dēng shān,guān hǎi bù guān shuǐ。
认苗须认根,论士须论世。rèn miáo xū rèn gēn,lùn shì xū lùn shì。
君以空说莲,无乃涉瓜李。jūn yǐ kōng shuō lián,wú nǎi shè guā lǐ。
我以莲喻色,亦堕绮语戏。wǒ yǐ lián yù sè,yì duò qǐ yǔ xì。
二罪一状领,政坐各有以。èr zuì yī zhuàng lǐng,zhèng zuò gè yǒu yǐ。
一以清净观,一以富艳弃。yī yǐ qīng jìng guān,yī yǐ fù yàn qì。
不知真色中,即是大空耳。bù zhī zhēn sè zhōng,jí shì dà kōng ěr。
物生天地间,各以形自媚。wù shēng tiān dì jiān,gè yǐ xíng zì mèi。
若云皆实相,斯理恐无谓。ruò yún jiē shí xiāng,sī lǐ kǒng wú wèi。
君诗如乌有,我诗类亡是。jūn shī rú wū yǒu,wǒ shī lèi wáng shì。
得失付之塞上翁,对花大嚼金壶空。dé shī fù zhī sāi shàng wēng,duì huā dà jué jīn hú kōng。

仆和蹈元莲竹之什意在誉竹于莲有投鼠之嫌明复知县有作姑两可之他日蹈元邀客置酒花下予不得无愧复用前韵以谢花云

李弥逊

蓝田官舍碧山里,南北红蕖照明水。lán tián guān shě bì shān lǐ,nán běi hóng qú zhào míng shuǐ。
公馀唤客坐晚凉,不独桃源真避世。gōng yú huàn kè zuò wǎn liáng,bù dú táo yuán zhēn bì shì。
举杯欲酌还自愁,退之惭花不御李。jǔ bēi yù zhuó hái zì chóu,tuì zhī cán huā bù yù lǐ。
却持卮酒起谢花,我亦前言聊一戏。què chí zhī jiǔ qǐ xiè huā,wǒ yì qián yán liáo yī xì。
就令妩媚正不恶,更向郑公观所以。jiù lìng wǔ mèi zhèng bù è,gèng xiàng zhèng gōng guān suǒ yǐ。
世情好恶苦不常,富贵相亲贫贱弃。shì qíng hǎo è kǔ bù cháng,fù guì xiāng qīn pín jiàn qì。
与花俱是天涯人,万事要同风过耳。yǔ huā jù shì tiān yá rén,wàn shì yào tóng fēng guò ěr。
花闻我语为解颜,一笑凝然作川媚。huā wén wǒ yǔ wèi jiě yán,yī xiào níng rán zuò chuān mèi。
主人有酒君但倾,对花不饮竟何谓。zhǔ rén yǒu jiǔ jūn dàn qīng,duì huā bù yǐn jìng hé wèi。
宰官况有弄丸手,坐解两家归两是。zǎi guān kuàng yǒu nòng wán shǒu,zuò jiě liǎng jiā guī liǎng shì。
花神莫浪疑山翁,翁心壁月当寒空。huā shén mò làng yí shān wēng,wēng xīn bì yuè dāng hán kōng。

再和明复蹈元之什

李弥逊

湓江散吏来万里,借屋僧房冷如水。pén jiāng sàn lì lái wàn lǐ,jiè wū sēng fáng lěng rú shuǐ。
支颐一束傥会心,容膝数椽真傲世。zhī yí yī shù tǎng huì xīn,róng xī shù chuán zhēn ào shì。
大而无用涧底松,过者不顾道傍李。dà ér wú yòng jiàn dǐ sōng,guò zhě bù gù dào bàng lǐ。
卖刀买犊愧老农,汲水埋盆作儿戏。mài dāo mǎi dú kuì lǎo nóng,jí shuǐ mái pén zuò ér xì。
画墁求饱人共嗤,怀璧虽珍吾不以。huà màn qiú bǎo rén gòng chī,huái bì suī zhēn wú bù yǐ。
宰公政明一善收,丞公声同众瑕弃。zǎi gōng zhèng míng yī shàn shōu,chéng gōng shēng tóng zhòng xiá qì。
着酒时浇磊块胸,传歌为洗淫哇耳。zhe jiǔ shí jiāo lěi kuài xiōng,chuán gē wèi xǐ yín wa ěr。
坐中冰雪回冬臞,句里云烟发春媚。zuò zhōng bīng xuě huí dōng qú,jù lǐ yún yān fā chūn mèi。
我惭匪报正羞缩,君肯包荒过称谓。wǒ cán fěi bào zhèng xiū suō,jūn kěn bāo huāng guò chēng wèi。
葛藤更与话短长,菽麦安能辨非是。gé téng gèng yǔ huà duǎn zhǎng,shū mài ān néng biàn fēi shì。
但闻古来说庞公,搬柴运水不谈空。dàn wén gǔ lái shuō páng gōng,bān chái yùn shuǐ bù tán kōng。