古诗词

仆和蹈元莲竹之什意在誉竹于莲有投鼠之嫌明复知县有作姑两可之他日蹈元邀客置酒花下予不得无愧复用前韵以谢花云

李弥逊

蓝田官舍碧山里,南北红蕖照明水。lán tián guān shě bì shān lǐ,nán běi hóng qú zhào míng shuǐ。
公馀唤客坐晚凉,不独桃源真避世。gōng yú huàn kè zuò wǎn liáng,bù dú táo yuán zhēn bì shì。
举杯欲酌还自愁,退之惭花不御李。jǔ bēi yù zhuó hái zì chóu,tuì zhī cán huā bù yù lǐ。
却持卮酒起谢花,我亦前言聊一戏。què chí zhī jiǔ qǐ xiè huā,wǒ yì qián yán liáo yī xì。
就令妩媚正不恶,更向郑公观所以。jiù lìng wǔ mèi zhèng bù è,gèng xiàng zhèng gōng guān suǒ yǐ。
世情好恶苦不常,富贵相亲贫贱弃。shì qíng hǎo è kǔ bù cháng,fù guì xiāng qīn pín jiàn qì。
与花俱是天涯人,万事要同风过耳。yǔ huā jù shì tiān yá rén,wàn shì yào tóng fēng guò ěr。
花闻我语为解颜,一笑凝然作川媚。huā wén wǒ yǔ wèi jiě yán,yī xiào níng rán zuò chuān mèi。
主人有酒君但倾,对花不饮竟何谓。zhǔ rén yǒu jiǔ jūn dàn qīng,duì huā bù yǐn jìng hé wèi。
宰官况有弄丸手,坐解两家归两是。zǎi guān kuàng yǒu nòng wán shǒu,zuò jiě liǎng jiā guī liǎng shì。
花神莫浪疑山翁,翁心壁月当寒空。huā shén mò làng yí shān wēng,wēng xīn bì yuè dāng hán kōng。
李弥逊

李弥逊

李弥逊(1085~1153)字似之,号筠西翁、筠溪居士、普现居士等,吴县(今江苏苏州)人。大观三年(1109)进士。高宗朝,试中书舍人,再试户部侍郎,以反对议和忤秦桧,乞归田。晚年隐连江(今属福建)西山。所作词多抒写乱世时的感慨,风格豪放,有《筠溪乐府》,存词80余首。 李弥逊的作品>>

猜您喜欢

病后戏呈谟老禅师

李弥逊

霜髭病起若相侵,销尽平生未了心。shuāng zī bìng qǐ ruò xiāng qīn,xiāo jǐn píng shēng wèi le xīn。
一事关身俱是梦,万缘弹指已非今。yī shì guān shēn jù shì mèng,wàn yuán dàn zhǐ yǐ fēi jīn。
月林清影元无定,山路幽香不可寻。yuè lín qīng yǐng yuán wú dìng,shān lù yōu xiāng bù kě xún。
唤取汤休共清夜,静听帘雨写鸣琴。huàn qǔ tāng xiū gòng qīng yè,jìng tīng lián yǔ xiě míng qín。

送仲宗之建安

李弥逊

老翁更事几河沙,苦爱溪头管物华。lǎo wēng gèng shì jǐ hé shā,kǔ ài xī tóu guǎn wù huá。
种竹成林心未足,买船载月思无涯。zhǒng zhú chéng lín xīn wèi zú,mǎi chuán zài yuè sī wú yá。
黄莺唤友非多事,白鹭窥鱼更可嗟。huáng yīng huàn yǒu fēi duō shì,bái lù kuī yú gèng kě jiē。
念子蓝舁晚山里,可能来共拾馀霞。niàn zi lán yú wǎn shān lǐ,kě néng lái gòng shí yú xiá。

比见帅宪祷雨甚虔枕上闻檐声为之不寐因成

李弥逊

两公精意与神交,平地能令水满篙。liǎng gōng jīng yì yǔ shén jiāo,píng dì néng lìng shuǐ mǎn gāo。
云气远收晴嶂合,雨声偏傍夜床高。yún qì yuǎn shōu qíng zhàng hé,yǔ shēng piān bàng yè chuáng gāo。
辘轳未暇分甘井,舴艋应知避怒涛。lù lú wèi xiá fēn gān jǐng,zé měng yīng zhī bì nù tāo。
愿受一廛须及早,秋成犹得饱儿曹。yuàn shòu yī chán xū jí zǎo,qiū chéng yóu dé bǎo ér cáo。

春阴遣兴

李弥逊

老去逢时只自惊,春风三过小长汀。lǎo qù féng shí zhǐ zì jīng,chūn fēng sān guò xiǎo zhǎng tīng。
壮心更事已全白,短发耐愁犹半青。zhuàng xīn gèng shì yǐ quán bái,duǎn fā nài chóu yóu bàn qīng。
酿雨山云昏败屋,唤晴风竹响寒厅。niàng yǔ shān yún hūn bài wū,huàn qíng fēng zhú xiǎng hán tīng。
干戈南北归无路,付与身随水上萍。gàn gē nán běi guī wú lù,fù yǔ shēn suí shuǐ shàng píng。

申伯坐上屡成佳语句独未见和德久贻信中之作次韵

李弥逊

得句情怀胜好官,敢穷笔力谩追攀。dé jù qíng huái shèng hǎo guān,gǎn qióng bǐ lì mán zhuī pān。
清新气味经三沐,煅炼工夫到九还。qīng xīn qì wèi jīng sān mù,duàn liàn gōng fū dào jiǔ hái。
自是吟边有丘壑,不因行处在江山。zì shì yín biān yǒu qiū hè,bù yīn xíng chù zài jiāng shān。
凭君倚马移东道,为促金钗理鬓鬟。píng jūn yǐ mǎ yí dōng dào,wèi cù jīn chāi lǐ bìn huán。

过留侯庙

李弥逊

倚剑悬弓默运筹,终令敌国寝戈矛。yǐ jiàn xuán gōng mò yùn chóu,zhōng lìng dí guó qǐn gē máo。
八年楚业守归汉,三万齐封不愧留。bā nián chǔ yè shǒu guī hàn,sān wàn qí fēng bù kuì liú。
壮岁早从黄石计,功成却伴赤松游。zhuàng suì zǎo cóng huáng shí jì,gōng chéng què bàn chì sōng yóu。
当时不与人间弃,应有文风静九州。dāng shí bù yǔ rén jiān qì,yīng yǒu wén fēng jìng jiǔ zhōu。

过南泉长桥

李弥逊

矫矫长虹枕海腰,波臣守护敢倾摇。jiǎo jiǎo zhǎng hóng zhěn hǎi yāo,bō chén shǒu hù gǎn qīng yáo。
东西地尽惟逢水,早晚人归不碍潮。dōng xī dì jǐn wéi féng shuǐ,zǎo wǎn rén guī bù ài cháo。
静夜鱼龙出宫阙,清江牛女上云霄。jìng yè yú lóng chū gōng quē,qīng jiāng niú nǚ shàng yún xiāo。
诗人谩诧鲸鲵句,功比吴松百倍乔。shī rén mán chà jīng ní jù,gōng bǐ wú sōng bǎi bèi qiáo。

绍兴已未发临安偶成

李弥逊

君休更问小行年,浮水虚舟已信缘。jūn xiū gèng wèn xiǎo xíng nián,fú shuǐ xū zhōu yǐ xìn yuán。
拂袖家山须及早,着鞭春色已输先。fú xiù jiā shān xū jí zǎo,zhe biān chūn sè yǐ shū xiān。
吾庐竹暗闽山月,别墅花迷浙步船。wú lú zhú àn mǐn shān yuè,bié shù huā mí zhè bù chuán。
欲学少陵闲事业,晴窗点检白云编。yù xué shǎo líng xián shì yè,qíng chuāng diǎn jiǎn bái yún biān。

忠显刘公挽诗

李弥逊

活人忧国见平生,晚节临危志益明。huó rén yōu guó jiàn píng shēng,wǎn jié lín wēi zhì yì míng。
汉仗尘深远宫阙,胡裘风急半公卿。hàn zhàng chén shēn yuǎn gōng quē,hú qiú fēng jí bàn gōng qīng。
千人致招竟不起,万户封侯却似烹。qiān rén zhì zhāo jìng bù qǐ,wàn hù fēng hóu què shì pēng。
暮晋朝梁真可忍,纷纷蝼蚁尚偷生。mù jìn cháo liáng zhēn kě rěn,fēn fēn lóu yǐ shàng tōu shēng。

忠显刘公挽诗

李弥逊

祸基媒孽自燕秦,抗议如公有几人。huò jī méi niè zì yàn qín,kàng yì rú gōng yǒu jǐ rén。
军旅未闻焉用试,豺狼不噬岂宜亲。jūn lǚ wèi wén yān yòng shì,chái láng bù shì qǐ yí qīn。
求鱼缘木谩蠹国,曲突徙薪翻殒身。qiú yú yuán mù mán dù guó,qū tū xǐ xīn fān yǔn shēn。
才大言深古难用,忠良千载恨常新。cái dà yán shēn gǔ nán yòng,zhōng liáng qiān zài hèn cháng xīn。

张柔直知郡挽诗

李弥逊

世路狐狸正急贤,并游长恐着鞭先。shì lù hú lí zhèng jí xián,bìng yóu zhǎng kǒng zhe biān xiān。
龚黄政术江湖上,贾马声名雨露边。gōng huáng zhèng shù jiāng hú shàng,jiǎ mǎ shēng míng yǔ lù biān。
白发空违三釜养,青衿独抱一经传。bái fā kōng wéi sān fǔ yǎng,qīng jīn dú bào yī jīng chuán。
伤心才大难为用,不为酸风亦泫然。shāng xīn cái dà nán wèi yòng,bù wèi suān fēng yì xuàn rán。

张柔直知郡挽诗

李弥逊

金兰臭味百年期,生死那知歘两岐。jīn lán chòu wèi bǎi nián qī,shēng sǐ nà zhī chuā liǎng qí。
路断束刍难寄恨,封成挂剑谩传悲。lù duàn shù chú nán jì hèn,fēng chéng guà jiàn mán chuán bēi。
向来不诵凌云赋,此日休歌薤露诗。xiàng lái bù sòng líng yún fù,cǐ rì xiū gē xiè lù shī。
自愧千秋负良友,剩留清泪与君垂。zì kuì qiān qiū fù liáng yǒu,shèng liú qīng lèi yǔ jūn chuí。

宝学连公挽诗

李弥逊

男儿死尔未应悲,可惜胸中尚有奇。nán ér sǐ ěr wèi yīng bēi,kě xī xiōng zhōng shàng yǒu qí。
绝域英声宜早岁,楚庭高议补明时。jué yù yīng shēng yí zǎo suì,chǔ tíng gāo yì bǔ míng shí。
壮怀自感中流楫,旧爱今存岘首碑。zhuàng huái zì gǎn zhōng liú jí,jiù ài jīn cún xiàn shǒu bēi。
天独不能遗此老,盖棺两鬓未全丝。tiān dú bù néng yí cǐ lǎo,gài guān liǎng bìn wèi quán sī。

宝学连公挽诗

李弥逊

弱冠论交老更坚,平生风义想前贤。ruò guān lùn jiāo lǎo gèng jiān,píng shēng fēng yì xiǎng qián xián。
银峰告政一千里,雁塔联名四十年。yín fēng gào zhèng yī qiān lǐ,yàn tǎ lián míng sì shí nián。
漫许赤心酬雨露,终成白发傲林泉。màn xǔ chì xīn chóu yǔ lù,zhōng chéng bái fā ào lín quán。
酸风送子寒山暮,鸣壑摇松亦泫然。suān fēng sòng zi hán shān mù,míng hè yáo sōng yì xuàn rán。

知郡郑公挽诗

李弥逊

拾芥声名早岁驰,白头有蕴未全施。shí jiè shēng míng zǎo suì chí,bái tóu yǒu yùn wèi quán shī。
向来茂草无留讼,是处甘棠有去思。xiàng lái mào cǎo wú liú sòng,shì chù gān táng yǒu qù sī。
才术旧闻优少赣,交游剩欲赖当时。cái shù jiù wén yōu shǎo gàn,jiāo yóu shèng yù lài dāng shí。
谁知沱水歌来暮,翻作西城薤露诗。shuí zhī tuó shuǐ gē lái mù,fān zuò xī chéng xiè lù shī。