古诗词

次韵似表弟卜居惠山间

李弥逊

梁溪旧隐吾家绅,石苔犹锁松间门。liáng xī jiù yǐn wú jiā shēn,shí tái yóu suǒ sōng jiān mén。
向来兄弟寄觞咏,日月转毂相朝昏。xiàng lái xiōng dì jì shāng yǒng,rì yuè zhuǎn gǔ xiāng cháo hūn。
自君之别各千里,万金谁与通寒温。zì jūn zhī bié gè qiān lǐ,wàn jīn shuí yǔ tōng hán wēn。
棣华春迟风雨书,雁字月冷蒹葭村。dì huá chūn chí fēng yǔ shū,yàn zì yuè lěng jiān jiā cūn。
似闻径作买山计,归梦已泊松江垠。shì wén jìng zuò mǎi shān jì,guī mèng yǐ pō sōng jiāng yín。
吾衰久矣尚能饭,荷插岂惮终岁勤。wú shuāi jiǔ yǐ shàng néng fàn,hé chā qǐ dàn zhōng suì qín。
独无顷田占负郭,坐食病粟惭君恩。dú wú qǐng tián zhàn fù guō,zuò shí bìng sù cán jūn ēn。
平生一壑志愿毕,不求华屋装泉石。píng shēng yī hè zhì yuàn bì,bù qiú huá wū zhuāng quán shí。
僧窗到处即为家,柏子烟中听鼻息。sēng chuāng dào chù jí wèi jiā,bǎi zi yān zhōng tīng bí xī。
子今白发头尚希,未至阌乡老王室。zi jīn bái fā tóu shàng xī,wèi zhì wén xiāng lǎo wáng shì。
背山筑室不必多,待我来鸣去前□。bèi shān zhù shì bù bì duō,dài wǒ lái míng qù qián。
野蚕成茧真自缠,黄蜂作脾为谁力。yě cán chéng jiǎn zhēn zì chán,huáng fēng zuò pí wèi shuí lì。
肱尝三折饱更事,肯信谋身有长策。gōng cháng sān zhé bǎo gèng shì,kěn xìn móu shēn yǒu zhǎng cè。
君不见子猷借居种竹聊自娱,有屋大奇无亦得。jūn bù jiàn zi yóu jiè jū zhǒng zhú liáo zì yú,yǒu wū dà qí wú yì dé。
李弥逊

李弥逊

李弥逊(1085~1153)字似之,号筠西翁、筠溪居士、普现居士等,吴县(今江苏苏州)人。大观三年(1109)进士。高宗朝,试中书舍人,再试户部侍郎,以反对议和忤秦桧,乞归田。晚年隐连江(今属福建)西山。所作词多抒写乱世时的感慨,风格豪放,有《筠溪乐府》,存词80余首。 李弥逊的作品>>

猜您喜欢

张从之许玉友辄用其七夕所赋韵以简之

李弥逊

四壁萧萧一味愁,了无从事到青州。sì bì xiāo xiāo yī wèi chóu,le wú cóng shì dào qīng zhōu。
殷勤独有张公子,为遣玉人宽鬓秋。yīn qín dú yǒu zhāng gōng zi,wèi qiǎn yù rén kuān bìn qiū。

和学士秋怀

李弥逊

却暑回飙入暮林,衰蝉无力尚微吟。què shǔ huí biāo rù mù lín,shuāi chán wú lì shàng wēi yín。
不须更问秋多少,着蕊黄花已可簪。bù xū gèng wèn qiū duō shǎo,zhe ruǐ huáng huā yǐ kě zān。

和学士秋怀

李弥逊

雨滋时物各欣荣,小立方塘看水生。yǔ zī shí wù gè xīn róng,xiǎo lì fāng táng kàn shuǐ shēng。
无数游鱼随去住,不容濠上有馀清。wú shù yóu yú suí qù zhù,bù róng háo shàng yǒu yú qīng。

和学士秋怀

李弥逊

旋落檐花夜正喧,参横斗转有更传。xuán luò yán huā yè zhèng xuān,cān héng dòu zhuǎn yǒu gèng chuán。
了无人迹妨真梦,枕簟同参一味禅。le wú rén jì fáng zhēn mèng,zhěn diàn tóng cān yī wèi chán。

和学士秋怀

李弥逊

厚颜衰暑未甘衰,秋事于人却有期。hòu yán shuāi shǔ wèi gān shuāi,qiū shì yú rén què yǒu qī。
怯雨垂蕉全披靡,受风疏苇强扶持。qiè yǔ chuí jiāo quán pī mí,shòu fēng shū wěi qiáng fú chí。

和学士秋怀

李弥逊

十年行地一虚舟,过眼风烟几度秋。shí nián xíng dì yī xū zhōu,guò yǎn fēng yān jǐ dù qiū。
华发半从身外老,故山时得梦中游。huá fā bàn cóng shēn wài lǎo,gù shān shí dé mèng zhōng yóu。

和学士秋怀

李弥逊

生涯自有餐霞法,归计新传种树书。shēng yá zì yǒu cān xiá fǎ,guī jì xīn chuán zhǒng shù shū。
人境不应容拓落,五松山脚是吾庐。rén jìng bù yīng róng tuò luò,wǔ sōng shān jiǎo shì wú lú。

和学士秋怀

李弥逊

秋净霜空露晓姿,水光山气总供诗。qiū jìng shuāng kōng lù xiǎo zī,shuǐ guāng shān qì zǒng gōng shī。
笔端幻出沧州趋,赖有骚人慰所思。bǐ duān huàn chū cāng zhōu qū,lài yǒu sāo rén wèi suǒ sī。

和学士秋怀

李弥逊

身世浮云任去留,老来于此更悠悠。shēn shì fú yún rèn qù liú,lǎo lái yú cǐ gèng yōu yōu。
却因削迹风波地,耳底风云得暂休。què yīn xuē jì fēng bō dì,ěr dǐ fēng yún dé zàn xiū。

和学士秋怀

李弥逊

灵均投老寄潇湘,身后声名日月光。líng jūn tóu lǎo jì xiāo xiāng,shēn hòu shēng míng rì yuè guāng。
被谤早知缘薏苡,引年谁复念菖阳。bèi bàng zǎo zhī yuán yì yǐ,yǐn nián shuí fù niàn chāng yáng。

和学士秋怀

李弥逊

便面南台缭绕山,晚云归尽远空闲。biàn miàn nán tái liáo rào shān,wǎn yún guī jǐn yuǎn kōng xián。
晴岚遍染参差玉,若比嵩阳季孟间。qíng lán biàn rǎn cān chà yù,ruò bǐ sōng yáng jì mèng jiān。

和学士秋怀

李弥逊

饱饭茶瓯到手空,缓寻芳事夕阳风。bǎo fàn chá ōu dào shǒu kōng,huǎn xún fāng shì xī yáng fēng。
旋移丝竹深藏笋,漫长秋风远避丛。xuán yí sī zhú shēn cáng sǔn,màn zhǎng qiū fēng yuǎn bì cóng。

和学士秋怀

李弥逊

信手翻书老更便,卷书觅酒便颓然。xìn shǒu fān shū lǎo gèng biàn,juǎn shū mì jiǔ biàn tuí rán。
一生百斛无馀事,只有残编未忍捐。yī shēng bǎi hú wú yú shì,zhǐ yǒu cán biān wèi rěn juān。

和学士秋怀

李弥逊

执手群歌田舍儿,年丰米价不嫌低。zhí shǒu qún gē tián shě ér,nián fēng mǐ jià bù xián dī。
饱舂白雪已归市,晚割黄云犹枕畦。bǎo chōng bái xuě yǐ guī shì,wǎn gē huáng yún yóu zhěn qí。

和学士秋怀

李弥逊

官居城郭枕山根,嬉语儿童亦带村。guān jū chéng guō zhěn shān gēn,xī yǔ ér tóng yì dài cūn。
老子痴顽甘避俗,欲从社叟学方言。lǎo zi chī wán gān bì sú,yù cóng shè sǒu xué fāng yán。