古诗词

题叶子宁林巢

李弥逊

谁穿空翠开蜂房,尺栏寸径一肘墙。shuí chuān kōng cuì kāi fēng fáng,chǐ lán cùn jìng yī zhǒu qiáng。
主人官闲若避俗,北窗高卧追羲皇。zhǔ rén guān xián ruò bì sú,běi chuāng gāo wò zhuī xī huáng。
客来初骑果下马,侧身却转花边廊。kè lái chū qí guǒ xià mǎ,cè shēn què zhuǎn huā biān láng。
新成桃李碍倚杖,旋彻户牖留飞觞。xīn chéng táo lǐ ài yǐ zhàng,xuán chè hù yǒu liú fēi shāng。
欲眠姑去甘昼寂,不醉无归拚夜长。yù mián gū qù gān zhòu jì,bù zuì wú guī pàn yè zhǎng。
使君早有冲天志,略展风翰无地试。shǐ jūn zǎo yǒu chōng tiān zhì,lüè zhǎn fēng hàn wú dì shì。
已知齐物观世间,小卜一枝聊自戏。yǐ zhī qí wù guān shì jiān,xiǎo bo yī zhī liáo zì xì。
坐中香穗乱云影,睡起花甘搅禅味。zuò zhōng xiāng suì luàn yún yǐng,shuì qǐ huā gān jiǎo chán wèi。
鸡虫得失何足论,鹏鴳升沉了无意。jī chóng dé shī hé zú lùn,péng yàn shēng chén le wú yì。
昔人掩鼻恐不免,天与公才那可置。xī rén yǎn bí kǒng bù miǎn,tiān yǔ gōng cái nà kě zhì。
清霜万里看横秋,莫作南柯始封计。qīng shuāng wàn lǐ kàn héng qiū,mò zuò nán kē shǐ fēng jì。
李弥逊

李弥逊

李弥逊(1085~1153)字似之,号筠西翁、筠溪居士、普现居士等,吴县(今江苏苏州)人。大观三年(1109)进士。高宗朝,试中书舍人,再试户部侍郎,以反对议和忤秦桧,乞归田。晚年隐连江(今属福建)西山。所作词多抒写乱世时的感慨,风格豪放,有《筠溪乐府》,存词80余首。 李弥逊的作品>>

猜您喜欢

次韵林仲和筠庄

李弥逊

攀枝结叶蔽朝寒,病鹤摧颓老骨山。pān zhī jié yè bì cháo hán,bìng hè cuī tuí lǎo gǔ shān。
安得虎头痴绝手,蘧庐置我水云间。ān dé hǔ tóu chī jué shǒu,qú lú zhì wǒ shuǐ yún jiān。

次韵林仲和筠庄

李弥逊

琐碎金中踏薜萝,出云苔壁手摩挲。suǒ suì jīn zhōng tà bì luó,chū yún tái bì shǒu mó sā。
飞鸿送尽不知暝,乌鹊窥林日下坡。fēi hóng sòng jǐn bù zhī míng,wū què kuī lín rì xià pō。

次韵林仲和筠庄

李弥逊

叠叠重重两岸山,钩连秀色上琅玕。dié dié zhòng zhòng liǎng àn shān,gōu lián xiù sè shàng láng gān。
孤亭四壁面烟雨,人与白鸥分暮寒。gū tíng sì bì miàn yān yǔ,rén yǔ bái ōu fēn mù hán。

次韵林仲和筠庄

李弥逊

爱笋从嗔不出山,看成修影泛微澜。ài sǔn cóng chēn bù chū shān,kàn chéng xiū yǐng fàn wēi lán。
此君臭味唯风月,底事须除数百竿。cǐ jūn chòu wèi wéi fēng yuè,dǐ shì xū chú shù bǎi gān。

次韵林仲和筠庄

李弥逊

镜中白发负长缨,一钓连鳌我不能。jìng zhōng bái fā fù zhǎng yīng,yī diào lián áo wǒ bù néng。
剩种长竿绕溪绿,得鱼君看积如陵。shèng zhǒng zhǎng gān rào xī lǜ,dé yú jūn kàn jī rú líng。

次韵林仲和筠庄

李弥逊

平攀天面一弯月,下视山腹三重茅。píng pān tiān miàn yī wān yuè,xià shì shān fù sān zhòng máo。
更欲移居入霄汉,却憎栖鸟占林梢。gèng yù yí jū rù xiāo hàn,què zēng qī niǎo zhàn lín shāo。

富沙道中

李弥逊

征衣犹带去年尘,入眼溪山似故人。zhēng yī yóu dài qù nián chén,rù yǎn xī shān shì gù rén。
社燕秋鸿应共笑,是翁如我往来频。shè yàn qiū hóng yīng gòng xiào,shì wēng rú wǒ wǎng lái pín。

玉山道中有感

李弥逊

溪绕长山屋绕溪,隔林楼阁暮钟迟。xī rào zhǎng shān wū rào xī,gé lín lóu gé mù zhōng chí。
青灯一枕家山梦,镜里平明满面丝。qīng dēng yī zhěn jiā shān mèng,jìng lǐ píng míng mǎn miàn sī。

玉山道中有感

李弥逊

寂寞新阡草未长,一身千里路茫茫。jì mò xīn qiān cǎo wèi zhǎng,yī shēn qiān lǐ lù máng máng。
秋风解染愁人泪,枫叶能红菊亦黄。qiū fēng jiě rǎn chóu rén lèi,fēng yè néng hóng jú yì huáng。

迎仙道中

李弥逊

枫林惨淡远山微,全是江南欲雪时。fēng lín cǎn dàn yuǎn shān wēi,quán shì jiāng nán yù xuě shí。
极目诸天云一色,只无六出上寒枝。jí mù zhū tiān yún yī sè,zhǐ wú liù chū shàng hán zhī。

迎仙道中

李弥逊

壶山孤秀似西山,道上归人洗眼看。hú shān gū xiù shì xī shān,dào shàng guī rén xǐ yǎn kàn。
到我西山山有伴,不知谁伴此山闲。dào wǒ xī shān shān yǒu bàn,bù zhī shuí bàn cǐ shān xián。

同坐客赋席上牡丹酴醾海棠

李弥逊

品题芳事有春工,姚魏风流胜浅红。pǐn tí fāng shì yǒu chūn gōng,yáo wèi fēng liú shèng qiǎn hóng。
莫傍沉香亭北看,只宜卮酒对山翁。mò bàng chén xiāng tíng běi kàn,zhǐ yí zhī jiǔ duì shān wēng。

同坐客赋席上牡丹酴醾海棠

李弥逊

珊瑚碧树小明月,散作人间无尽香。shān hú bì shù xiǎo míng yuè,sàn zuò rén jiān wú jǐn xiāng。
伏雨阑风浑不惜,为君高处踞胡床。fú yǔ lán fēng hún bù xī,wèi jūn gāo chù jù hú chuáng。

同坐客赋席上牡丹酴醾海棠

李弥逊

胭脂着雨弄馀妍,力挽春晖上舞筵。yān zhī zhe yǔ nòng yú yán,lì wǎn chūn huī shàng wǔ yán。
谁道卷纱红映肉,杜陵正欲补遗篇。shuí dào juǎn shā hóng yìng ròu,dù líng zhèng yù bǔ yí piān。

西山雨中独宿寄粹之

李弥逊

窈窕山房水样清,定回灯影暗还明。yǎo tiǎo shān fáng shuǐ yàng qīng,dìng huí dēng yǐng àn hái míng。
对床不见逃禅晋,竹雨声中梦不成。duì chuáng bù jiàn táo chán jìn,zhú yǔ shēng zhōng mèng bù chéng。