古诗词

晋康郡侯硕人曾氏挽诗

李弥逊

身备难并福,心明最上宗。shēn bèi nán bìng fú,xīn míng zuì shàng zōng。
夜台亡宿恨,旦宅漫遗踪。yè tái wáng sù hèn,dàn zhái màn yí zōng。
尘暗鱼机帐,云低马鬣封。chén àn yú jī zhàng,yún dī mǎ liè fēng。
酸风一襟泪,哀入暮山松。suān fēng yī jīn lèi,āi rù mù shān sōng。
李弥逊

李弥逊

李弥逊(1085~1153)字似之,号筠西翁、筠溪居士、普现居士等,吴县(今江苏苏州)人。大观三年(1109)进士。高宗朝,试中书舍人,再试户部侍郎,以反对议和忤秦桧,乞归田。晚年隐连江(今属福建)西山。所作词多抒写乱世时的感慨,风格豪放,有《筠溪乐府》,存词80余首。 李弥逊的作品>>

猜您喜欢

凝碧晚望

李弥逊

秋来何必送将归,落日高台意自悲。qiū lái hé bì sòng jiāng guī,luò rì gāo tái yì zì bēi。
一壑未容追汗漫,三钟犹得饱支离。yī hè wèi róng zhuī hàn màn,sān zhōng yóu dé bǎo zhī lí。
黄花对客如相笑,白发寻人似有期。huáng huā duì kè rú xiāng xiào,bái fā xún rén shì yǒu qī。
时序不堪翻覆手,每逢佳处亦开眉。shí xù bù kān fān fù shǒu,měi féng jiā chù yì kāi méi。

晚登齐云阁

李弥逊

窈窕僧窗十肘长,解分眼界入他方。yǎo tiǎo sēng chuāng shí zhǒu zhǎng,jiě fēn yǎn jiè rù tā fāng。
尘襟偶脱公家事,鼻观重参佛土香。chén jīn ǒu tuō gōng jiā shì,bí guān zhòng cān fú tǔ xiāng。
寒日半收山着色,晚风无力水磨光。hán rì bàn shōu shān zhe sè,wǎn fēng wú lì shuǐ mó guāng。
幽寻已觉沧洲近,身外营营付一觞。yōu xún yǐ jué cāng zhōu jìn,shēn wài yíng yíng fù yī shāng。

得仙亭

李弥逊

隔水楼台耸佛宫,缘云扪石得榰筇。gé shuǐ lóu tái sǒng fú gōng,yuán yún mén shí dé zhī qióng。
布金地主空遗像,折桂仙翁失旧踪。bù jīn dì zhǔ kōng yí xiàng,zhé guì xiān wēng shī jiù zōng。
人去远山留夕照,僧归晚径带残钟。rén qù yuǎn shān liú xī zhào,sēng guī wǎn jìng dài cán zhōng。
眼中有句无人道,欲寄丹青恐未工。yǎn zhōng yǒu jù wú rén dào,yù jì dān qīng kǒng wèi gōng。

南楼

李弥逊

百尺危楼枕水滨,风烟入眼乱纷纷。bǎi chǐ wēi lóu zhěn shuǐ bīn,fēng yān rù yǎn luàn fēn fēn。
趁虚渔唱来成市,入垄田歌去作群。chèn xū yú chàng lái chéng shì,rù lǒng tián gē qù zuò qún。
阁雨云深山着帽,驾潮风急浪翻云。gé yǔ yún shēn shān zhe mào,jià cháo fēng jí làng fān yún。
寄言残夜明楼月,莫负胡床老使君。jì yán cán yè míng lóu yuè,mò fù hú chuáng lǎo shǐ jūn。

晚饮东湖亭用硕夫韵

李弥逊

秋后高荷与砌平,暂回眼白为君青。qiū hòu gāo hé yǔ qì píng,zàn huí yǎn bái wèi jūn qīng。
哦诗太瘦真成癖,对酒清狂不碍醒。ó shī tài shòu zhēn chéng pǐ,duì jiǔ qīng kuáng bù ài xǐng。
健笔纵横那可继,醉歌悲壮亦堪听。jiàn bǐ zòng héng nà kě jì,zuì gē bēi zhuàng yì kān tīng。
如何借得南烹手,更捣香橙为荐腥。rú hé jiè dé nán pēng shǒu,gèng dǎo xiāng chéng wèi jiàn xīng。

次韵漳州邓教授二首

李弥逊

绛帐初开识马融,尊罍聊共落新宫。jiàng zhàng chū kāi shí mǎ róng,zūn léi liáo gòng luò xīn gōng。
三千避席方怀古,四十无毡独见公。sān qiān bì xí fāng huái gǔ,sì shí wú zhān dú jiàn gōng。
尺璧未磨终可荐,兼金久炼要加功。chǐ bì wèi mó zhōng kě jiàn,jiān jīn jiǔ liàn yào jiā gōng。
男儿事业真堪戏,莫把行藏问塞翁。nán ér shì yè zhēn kān xì,mò bǎ xíng cáng wèn sāi wēng。

次韵漳州邓教授二首

李弥逊

十年猿鹤共萧萧,世事驱人肯见饶。shí nián yuán hè gòng xiāo xiāo,shì shì qū rén kěn jiàn ráo。
老态岭云风更急,壮心炉篆日还销。lǎo tài lǐng yún fēng gèng jí,zhuàng xīn lú zhuàn rì hái xiāo。
催科政拙民犹病,御侮才疏盗正骄。cuī kē zhèng zhuō mín yóu bìng,yù wǔ cái shū dào zhèng jiāo。
强拾陈言续清唱,却惭横槊按戎昭。qiáng shí chén yán xù qīng chàng,què cán héng shuò àn róng zhāo。

秋日同刘方明游石师岩

李弥逊

翠合峰峦万叶稠,云擎佛屋出岩幽。cuì hé fēng luán wàn yè chóu,yún qíng fú wū chū yán yōu。
秋光不到庭阴树,晓日先明竹外楼。qiū guāng bù dào tíng yīn shù,xiǎo rì xiān míng zhú wài lóu。
户牖高低分世界,川原远近失汀洲。hù yǒu gāo dī fēn shì jiè,chuān yuán yuǎn jìn shī tīng zhōu。
阳休示我真消息,更在灵山最上头。yáng xiū shì wǒ zhēn xiāo xī,gèng zài líng shān zuì shàng tóu。

南楼晚望

李弥逊

海角长安望尔赊,日边云影更横斜。hǎi jiǎo zhǎng ān wàng ěr shē,rì biān yún yǐng gèng héng xié。
身闲梦觉俱成蝶,眼病朝昏只见花。shēn xián mèng jué jù chéng dié,yǎn bìng cháo hūn zhǐ jiàn huā。
可但陶潜能避俗,不应范蠡便浮家。kě dàn táo qián néng bì sú,bù yīng fàn lí biàn fú jiā。
君恩未报惊华发,目断飞鸿水四涯。jūn ēn wèi bào jīng huá fā,mù duàn fēi hóng shuǐ sì yá。

次韵康平仲侍郎从丞相张公登倚云亭

李弥逊

皂盖凌虚岂易陪,扪参那复欲高哉。zào gài líng xū qǐ yì péi,mén cān nà fù yù gāo zāi。
云关□处尘踪断,松盖阴中宝地开。yún guān chù chén zōng duàn,sōng gài yīn zhōng bǎo dì kāi。
戎幕寇平高卧鼓,宾筵诗罢细衔杯。róng mù kòu píng gāo wò gǔ,bīn yán shī bà xì xián bēi。
笑谈疑在青冥上,坐近中天两两台。xiào tán yí zài qīng míng shàng,zuò jìn zhōng tiān liǎng liǎng tái。

次韵康平仲侍郎从丞相张公登倚云亭

李弥逊

相君题品到林泉,大榜新书亦烂然。xiāng jūn tí pǐn dào lín quán,dà bǎng xīn shū yì làn rán。
云护山根藏小鲁,风携人语动诸天。yún hù shān gēn cáng xiǎo lǔ,fēng xié rén yǔ dòng zhū tiān。
放怀对客忘青白,随意传觞任圣贤。fàng huái duì kè wàng qīng bái,suí yì chuán shāng rèn shèng xián。
谁谓瓯闽甘远俗,他时物物待陶甄。shuí wèi ōu mǐn gān yuǎn sú,tā shí wù wù dài táo zhēn。

留题叶成父尚书山庵普光明堂

李弥逊

三生调御潮音会,楼阁随方涌化城。sān shēng diào yù cháo yīn huì,lóu gé suí fāng yǒng huà chéng。
鸟树有声皆念法,云山多态总忘情。niǎo shù yǒu shēng jiē niàn fǎ,yún shān duō tài zǒng wàng qíng。
禅翁自得逃禅乐,俗客犹沾避俗名。chán wēng zì dé táo chán lè,sú kè yóu zhān bì sú míng。
但了心源秋月净,刹尘何地不光明。dàn le xīn yuán qiū yuè jìng,shā chén hé dì bù guāng míng。

成父居士于普光明堂之东别建大阁榜曰妙严将家焉阁成李子过而赋之

李弥逊

新成高屋碍云岚,下视诸方落二三。xīn chéng gāo wū ài yún lán,xià shì zhū fāng luò èr sān。
妙喜不从他界断,德云今向别峰参。miào xǐ bù cóng tā jiè duàn,dé yún jīn xiàng bié fēng cān。
按家便可超尘染,唤客何妨到酒酣。àn jiā biàn kě chāo chén rǎn,huàn kè hé fáng dào jiǔ hān。
居士饱知名阁意,为言童子不须南。jū shì bǎo zhī míng gé yì,wèi yán tóng zi bù xū nán。

次韵叶成父尚书见留之什

李弥逊

山外孤云出寸岑,营巢其下一枝深。shān wài gū yún chū cùn cén,yíng cháo qí xià yī zhī shēn。
久从泛宅浮家伴,未遂穿云渡水心。jiǔ cóng fàn zhái fú jiā bàn,wèi suì chuān yún dù shuǐ xīn。
百里跻攀方着屐,十年交旧欲分襟。bǎi lǐ jī pān fāng zhe jī,shí nián jiāo jiù yù fēn jīn。
西风落日非无恨,归卧桑榆惜寸阴。xī fēng luò rì fēi wú hèn,guī wò sāng yú xī cùn yīn。

与老禅诸上人同游鼓山灵源洞

李弥逊

茶瓯唤起清昼眠,涧松岩竹谈幽禅。chá ōu huàn qǐ qīng zhòu mián,jiàn sōng yán zhú tán yōu chán。
秋曦忽随壮士臂,暮景已入诗人肩。qiū xī hū suí zhuàng shì bì,mù jǐng yǐ rù shī rén jiān。
尘缘咄咄鱼吞饵,胜事堂堂驹着鞭。chén yuán duō duō yú tūn ěr,shèng shì táng táng jū zhe biān。
屐齿欲回还小立,隔溪明灭见江船。jī chǐ yù huí hái xiǎo lì,gé xī míng miè jiàn jiāng chuán。