古诗词

送伯舅汪运干

楼钥

人生自古悲别离,别离今日何足悲。rén shēng zì gǔ bēi bié lí,bié lí jīn rì hé zú bēi。
试问今日行者谁,鄞江名族真男儿。shì wèn jīn rì xíng zhě shuí,yín jiāng míng zú zhēn nán ér。
虬须燕颔躯十围,凛凛端有熊豹姿。qiú xū yàn hàn qū shí wéi,lǐn lǐn duān yǒu xióng bào zī。
毅然刚立不怒威,笑视鼠辈何脂韦。yì rán gāng lì bù nù wēi,xiào shì shǔ bèi hé zhī wéi。
州县小试囊中锥,政绩今在众口碑。zhōu xiàn xiǎo shì náng zhōng zhuī,zhèng jì jīn zài zhòng kǒu bēi。
姓名通籍黄金闺,便泛王俭红莲池。xìng míng tōng jí huáng jīn guī,biàn fàn wáng jiǎn hóng lián chí。
平时幕府多素尸,坐縻公粟遨以嬉。píng shí mù fǔ duō sù shī,zuò mí gōng sù áo yǐ xī。
只今方当多事时,正要名士同驱驰。zhǐ jīn fāng dāng duō shì shí,zhèng yào míng shì tóng qū chí。
森森百万虎与貔,荷戈分驻淮东西。sēn sēn bǎi wàn hǔ yǔ pí,hé gē fēn zhù huái dōng xī。
两淮千里双使麾,幕中僚吏皆擢犀。liǎng huái qiān lǐ shuāng shǐ huī,mù zhōng liáo lì jiē zhuó xī。
惟公婉画明蓍龟,辩如悬河不可堤。wéi gōng wǎn huà míng shī guī,biàn rú xuán hé bù kě dī。
胸中武库深难窥,决策固有堂上奇。xiōng zhōng wǔ kù shēn nán kuī,jué cè gù yǒu táng shàng qí。
朔风吹空黄草齐,正恐秋高胡马肥。shuò fēng chuī kōng huáng cǎo qí,zhèng kǒng qiū gāo hú mǎ féi。
万人相顾目睽睽,见公此去多腹非。wàn rén xiāng gù mù kuí kuí,jiàn gōng cǐ qù duō fù fēi。
公独襆被行不疑,单车西去征马嘶。gōng dú fú bèi xíng bù yí,dān chē xī qù zhēng mǎ sī。
平生气概冲虹霓,恨无尺棰笞羌夷。píng shēng qì gài chōng hóng ní,hèn wú chǐ chuí chī qiāng yí。
方今天相中兴期,黠虏戴头来边陲。fāng jīn tiān xiāng zhōng xīng qī,xiá lǔ dài tóu lái biān chuí。
愿公速蹈功名机,匈奴不灭何家为。yuàn gōng sù dǎo gōng míng jī,xiōng nú bù miè hé jiā wèi。
出门千里何足辞,但愿满引金屈卮。chū mén qiān lǐ hé zú cí,dàn yuàn mǎn yǐn jīn qū zhī。
楼钥

楼钥

楼钥(1137~1213)南宋大臣、文学家。字大防,又字启伯,号攻媿主人,明州鄞县(今属浙江宁波)人。楼璩的三子,有兄长楼鐊、楼锡,与袁方、袁燮师事王默、李鸿渐、李若讷、郑锷等人。隆兴元年(1163年)进士及第。历官温州教授,起居郎兼中书舍人,大定九年(1169年),随舅父贺正旦使汪大猷出使金朝。嘉定六年(1213年)卒,谥宣献。袁燮写有行状。有子楼淳、楼濛(早夭)、楼潚、楼治,皆以荫入仕。历官温州教授、乐清知县、翰林学士、吏部尚书兼翰林侍讲、资政殿学士、知太平州。 乾道间,以书状官从舅父汪大猷使金,按日记叙途中所闻,成《北行日录》。 楼钥的作品>>

猜您喜欢

刘寺即事

楼钥

不到兹山二十年,岂知重见旧山川。bù dào zī shān èr shí nián,qǐ zhī zhòng jiàn jiù shān chuān。
烟深虽不见湖水,且看长空万里天。yān shēn suī bù jiàn hú shuǐ,qiě kàn zhǎng kōng wàn lǐ tiān。

刘寺即事

楼钥

飞泉何事仰空流,无数明珠散不收。fēi quán hé shì yǎng kōng liú,wú shù míng zhū sàn bù shōu。
注辇昔时曾撒殿,至今抛掷未曾休。zhù niǎn xī shí céng sā diàn,zhì jīn pāo zhì wèi céng xiū。

以兴安石阮底寄颜乐闲

楼钥

兴安乐石响于桐,作阮犹堪继仲容。xīng ān lè shí xiǎng yú tóng,zuò ruǎn yóu kān jì zhòng róng。
茂苑乐闲真好事,为君添起晋玲珑。mào yuàn lè xián zhēn hǎo shì,wèi jūn tiān qǐ jìn líng lóng。

观冷泉亭放水

楼钥

冷泉浅浊使人愁,开板黄波去不休。lěng quán qiǎn zhuó shǐ rén chóu,kāi bǎn huáng bō qù bù xiū。
岸侧细泉穿乱石,始知别是一清流。àn cè xì quán chuān luàn shí,shǐ zhī bié shì yī qīng liú。

题汪季路尚书所藏米元晖蒋山出云

楼钥

龙盘往昔名钟山,云起从龙意自闲。lóng pán wǎng xī míng zhōng shān,yún qǐ cóng lóng yì zì xián。
肤寸须臾成戴帽,坐看膏雨满人间。fū cùn xū yú chéng dài mào,zuò kàn gāo yǔ mǎn rén jiān。

海棠

楼钥

海棠昨日始萌芽,一夜惊雷发万葩。hǎi táng zuó rì shǐ méng yá,yī yè jīng léi fā wàn pā。
老眼恍然何所得,凌云庵外见桃花。lǎo yǎn huǎng rán hé suǒ dé,líng yún ān wài jiàn táo huā。

海棠

楼钥

海棠初发为题诗,倏见轻红万点吹。hǎi táng chū fā wèi tí shī,shū jiàn qīng hóng wàn diǎn chuī。
已惜落英铺满地,更怜几片罥蛛丝。yǐ xī luò yīng pù mǎn dì,gèng lián jǐ piàn juàn zhū sī。

后圃

楼钥

春雨才晴气已和,暖风吹动百花窠。chūn yǔ cái qíng qì yǐ hé,nuǎn fēng chuī dòng bǎi huā kē。
绝怜玉屑如吾发,绿者全稀白者多。jué lián yù xiè rú wú fā,lǜ zhě quán xī bái zhě duō。

题汪季路尚书所藏米元晖湖山瑞雪图

楼钥

笔力谁能似虎儿,思陵亲为御珍题。bǐ lì shuí néng shì hǔ ér,sī líng qīn wèi yù zhēn tí。
小臣不识湖山好,但欲扁舟泛剡溪。xiǎo chén bù shí hú shān hǎo,dàn yù biǎn zhōu fàn shàn xī。

题林宗鲁校书所藏宣和御画

楼钥

周公多艺孔多能,徽庙才高更倍增。zhōu gōng duō yì kǒng duō néng,huī miào cái gāo gèng bèi zēng。
除却万机都不会,至今遗老话昭陵。chú què wàn jī dōu bù huì,zhì jīn yí lǎo huà zhāo líng。

赠别章茂献尚书

楼钥

我辈重来鬓已皤,贞元朝士苦无多。wǒ bèi zhòng lái bìn yǐ pó,zhēn yuán cháo shì kǔ wú duō。
才堪柱石犹归去,柰此摧颓一老何。cái kān zhù shí yóu guī qù,nài cǐ cuī tuí yī lǎo hé。

午暑

楼钥

炎官火伞罩中区,病老低垂气不苏。yán guān huǒ sǎn zhào zhōng qū,bìng lǎo dī chuí qì bù sū。
难学孙儿频饮冷,时将冰水洗霜须。nán xué sūn ér pín yǐn lěng,shí jiāng bīng shuǐ xǐ shuāng xū。

省宿

楼钥

树满茅山绿正肥,昏鸦日日向南归。shù mǎn máo shān lǜ zhèng féi,hūn yā rì rì xiàng nán guī。
如今身在三茅外,却看归鸦正北飞。rú jīn shēn zài sān máo wài,què kàn guī yā zhèng běi fēi。

八月四日晚霹雳碎大柳木

楼钥

秋分雷自合收声,白露明朝忽震霆。qiū fēn léi zì hé shōu shēng,bái lù míng cháo hū zhèn tíng。
怪得坐中惊欲倒,邻墙老柳碎中庭。guài dé zuò zhōng jīng yù dào,lín qiáng lǎo liǔ suì zhōng tíng。

灵光

楼钥

鲁邦宫殿久芜荒,惟有灵光最久长。lǔ bāng gōng diàn jiǔ wú huāng,wéi yǒu líng guāng zuì jiǔ zhǎng。
身似灵光终变灭,岿然别有一灵光。shēn shì líng guāng zhōng biàn miè,kuī rán bié yǒu yī líng guāng。