古诗词

巾山

楼钥

两鳌赑屃随西行,势欲吸尽西江清。liǎng áo bì xì suí xī xíng,shì yù xī jǐn xī jiāng qīng。
是谁缭以千丈城,欲去不去岂不灵。shì shuí liáo yǐ qiān zhàng chéng,yù qù bù qù qǐ bù líng。
化为青山镇东溟,首冠窣堵双峥嵘。huà wèi qīng shān zhèn dōng míng,shǒu guān sū dǔ shuāng zhēng róng。
安舆从东喜逢迎,笑指鳌背同来登。ān yú cóng dōng xǐ féng yíng,xiào zhǐ áo bèi tóng lái dēng。
春残雨足绿阴成,山鸟相和声咿嘤。chūn cán yǔ zú lǜ yīn chéng,shān niǎo xiāng hé shēng yī yīng。
自从半山经小亭,仰望巨石扶轩楹。zì cóng bàn shān jīng xiǎo tíng,yǎng wàng jù shí fú xuān yíng。
千山万山拥翠屏,阴霾扫静纤云兴。qiān shān wàn shān yōng cuì píng,yīn mái sǎo jìng xiān yún xīng。
翠微下有长江横,衮衮不尽千古情。cuì wēi xià yǒu zhǎng jiāng héng,gǔn gǔn bù jǐn qiān gǔ qíng。
广轩俯瞰万瓦平,佳处历历堪指名。guǎng xuān fǔ kàn wàn wǎ píng,jiā chù lì lì kān zhǐ míng。
雪蓬蹙云连曲肱,蜂房蚁垤栖残僧。xuě péng cù yún lián qū gōng,fēng fáng yǐ dié qī cán sēng。
扶栏更上三两层,一览物象无遗形。fú lán gèng shàng sān liǎng céng,yī lǎn wù xiàng wú yí xíng。
徙倚未厌茗碗倾,长啸两腋清风生。xǐ yǐ wèi yàn míng wǎn qīng,zhǎng xiào liǎng yè qīng fēng shēng。
亲颜甚怡轮为停,我亦色笑喜不胜。qīn yán shén yí lún wèi tíng,wǒ yì sè xiào xǐ bù shèng。
愿我双亲俱遐龄,方瞳鍊颜华发星,如此两峰相对青。yuàn wǒ shuāng qīn jù xiá líng,fāng tóng liàn yán huá fā xīng,rú cǐ liǎng fēng xiāng duì qīng。
楼钥

楼钥

楼钥(1137~1213)南宋大臣、文学家。字大防,又字启伯,号攻媿主人,明州鄞县(今属浙江宁波)人。楼璩的三子,有兄长楼鐊、楼锡,与袁方、袁燮师事王默、李鸿渐、李若讷、郑锷等人。隆兴元年(1163年)进士及第。历官温州教授,起居郎兼中书舍人,大定九年(1169年),随舅父贺正旦使汪大猷出使金朝。嘉定六年(1213年)卒,谥宣献。袁燮写有行状。有子楼淳、楼濛(早夭)、楼潚、楼治,皆以荫入仕。历官温州教授、乐清知县、翰林学士、吏部尚书兼翰林侍讲、资政殿学士、知太平州。 乾道间,以书状官从舅父汪大猷使金,按日记叙途中所闻,成《北行日录》。 楼钥的作品>>

猜您喜欢

永嘉试院谢曾使君送酒其一

楼钥

一帘疏雨洗尘埃,满架酴醾自在开。yī lián shū yǔ xǐ chén āi,mǎn jià tú mí zì zài kāi。
正恨烹茶杀风景,忽惊门外白衣来。zhèng hèn pēng chá shā fēng jǐng,hū jīng mén wài bái yī lái。

忘归亭

楼钥

一峰凛凛插烟霏,谁筑新亭占石矶。yī fēng lǐn lǐn chā yān fēi,shuí zhù xīn tíng zhàn shí jī。
标榜未应专一壑,此山何处不忘归。biāo bǎng wèi yīng zhuān yī hè,cǐ shān hé chù bù wàng guī。

鹿伯可郎中园池杂咏松岭

楼钥

翠云深处曳枯筇,插碧堂堂十八公。cuì yún shēn chù yè kū qióng,chā bì táng táng shí bā gōng。
全似华阳隐君子,挂冠归去听松风。quán shì huá yáng yǐn jūn zi,guà guān guī qù tīng sōng fēng。

戏赠张汉卿

楼钥

张侯理窟妙无穷,雅谑于人亦有功。zhāng hóu lǐ kū miào wú qióng,yǎ xuè yú rén yì yǒu gōng。
渺渺江湖千万顷,未闻饿死信天公。miǎo miǎo jiāng hú qiān wàn qǐng,wèi wén è sǐ xìn tiān gōng。

天姥岭

楼钥

剡水迂回彻底清,滥觞从此一泓澄。shàn shuǐ yū huí chè dǐ qīng,làn shāng cóng cǐ yī hóng chéng。
晓来蜡屐冲寒上,踏碎山头十里冰。xiǎo lái là jī chōng hán shàng,tà suì shān tóu shí lǐ bīng。

洛社

楼钥

宴坐萧斋不作劳,谓予何事走蓬蒿。yàn zuò xiāo zhāi bù zuò láo,wèi yǔ hé shì zǒu péng hāo。
从容试问今年几,手植黄杨三丈高。cóng róng shì wèn jīn nián jǐ,shǒu zhí huáng yáng sān zhàng gāo。

洛社

楼钥

自言几载不闻琴,屡听清弹苦契心。zì yán jǐ zài bù wén qín,lǚ tīng qīng dàn kǔ qì xīn。
少待庭柯蝉噪静,为师更作醉翁吟。shǎo dài tíng kē chán zào jìng,wèi shī gèng zuò zuì wēng yín。

次韵蒋德言游太白玉几两山

楼钥

西山不到几经春,玉几犹能一再临。xī shān bù dào jǐ jīng chūn,yù jǐ yóu néng yī zài lín。
太白峰前成梦境,直从总角到于今。tài bái fēng qián chéng mèng jìng,zhí cóng zǒng jiǎo dào yú jīn。

次韵蒋德言游太白玉几两山

楼钥

少日游山不要归,老来腰脚不相宜。shǎo rì yóu shān bù yào guī,lǎo lái yāo jiǎo bù xiāng yí。
羡君胜具了无倦,踏雪寻幽更一奇。xiàn jūn shèng jù le wú juàn,tà xuě xún yōu gèng yī qí。

次韵蒋德言游太白玉几两山

楼钥

剩欲扶筇随意行,要令心迹得双清。shèng yù fú qióng suí yì xíng,yào lìng xīn jì dé shuāng qīng。
何时同入翠微去,丈室先参老净名。hé shí tóng rù cuì wēi qù,zhàng shì xiān cān lǎo jìng míng。

次韵蒋德言游太白玉几两山

楼钥

落花影里步春阑,飞鸟翩翩相与还。luò huā yǐng lǐ bù chūn lán,fēi niǎo piān piān xiāng yǔ hái。
若得把茅成小隐,等闲来往两山间。ruò dé bǎ máo chéng xiǎo yǐn,děng xián lái wǎng liǎng shān jiān。

次韵蒋德言游太白玉几两山

楼钥

谁能饶舌强参禅,何用谈因更说缘。shuí néng ráo shé qiáng cān chán,hé yòng tán yīn gèng shuō yuán。
生死本来无大事,晨朝须起夜须眠。shēng sǐ běn lái wú dà shì,chén cháo xū qǐ yè xū mián。

次韵蒋德言壁间旧题

楼钥

一铃檐角自吟风,两面松篁翠扫空。yī líng yán jiǎo zì yín fēng,liǎng miàn sōng huáng cuì sǎo kōng。
山卉更藏无尽意,枝头未作去年红。shān huì gèng cáng wú jǐn yì,zhī tóu wèi zuò qù nián hóng。

上史太傅

楼钥

一坡烟水绿湾环,竹树楼台缥缈间。yī pō yān shuǐ lǜ wān huán,zhú shù lóu tái piāo miǎo jiān。
但说一丘藏曲折,谁知更有四明山。dàn shuō yī qiū cáng qū zhé,shuí zhī gèng yǒu sì míng shān。

上史太傅

楼钥

二十里云随步生,潺湲洞里访青棂。èr shí lǐ yún suí bù shēng,chán yuán dòng lǐ fǎng qīng líng。
山中要识无穷趣,看取南雷问答经。shān zhōng yào shí wú qióng qù,kàn qǔ nán léi wèn dá jīng。