古诗词

送何道夫秘监守潼川

楼钥

妙龄冠蜀士,名声振王畿。miào líng guān shǔ shì,míng shēng zhèn wáng jī。
晚随召节来,天朝增羽仪。wǎn suí zhào jié lái,tiān cháo zēng yǔ yí。
我昔倅丹丘,鹿侯挂冠归。wǒ xī cuì dān qiū,lù hóu guà guān guī。
群公俱祖送,见公四三诗。qún gōng jù zǔ sòng,jiàn gōng sì sān shī。
颇恨著鞭先,自言乞身迟。pǒ hèn zhù biān xiān,zì yán qǐ shēn chí。
拳拳慕下风,直欲梦见之。quán quán mù xià fēng,zhí yù mèng jiàn zhī。
还朝挹高致,气宇清且夷。hái cháo yì gāo zhì,qì yǔ qīng qiě yí。
称者不容口,往往同一词。chēng zhě bù róng kǒu,wǎng wǎng tóng yī cí。
始见荷倾倒,笑谈欲忘疲。shǐ jiàn hé qīng dào,xiào tán yù wàng pí。
况当秋风高,滥吹参试闱。kuàng dāng qiū fēng gāo,làn chuī cān shì wéi。
鼎脔得一尝,豹斑容管窥。dǐng luán dé yī cháng,bào bān róng guǎn kuī。
叔度真似道,庄生信忘机。shū dù zhēn shì dào,zhuāng shēng xìn wàng jī。
亲疏皆不可,况复容磷缁。qīn shū jiē bù kě,kuàng fù róng lín zī。
诸生得公来,欢曰真吾师。zhū shēng dé gōng lái,huān yuē zhēn wú shī。
叩帘或三请,响答了不疑。kòu lián huò sān qǐng,xiǎng dá le bù yí。
私谓如此人,定应备论思。sī wèi rú cǐ rén,dìng yīng bèi lùn sī。
胡为归兴勇,抗章气不衰。hú wèi guī xīng yǒng,kàng zhāng qì bù shuāi。
鼓盆万里外,抱孙更成悲。gǔ pén wàn lǐ wài,bào sūn gèng chéng bēi。
拥麾东川去,无人留孔戣。yōng huī dōng chuān qù,wú rén liú kǒng kuí。
别怀不自胜,别酒听淋漓。bié huái bù zì shèng,bié jiǔ tīng lín lí。
他时念老成,追锋且复西。tā shí niàn lǎo chéng,zhuī fēng qiě fù xī。
公能重来否,此意非吾私。gōng néng zhòng lái fǒu,cǐ yì fēi wú sī。
楼钥

楼钥

楼钥(1137~1213)南宋大臣、文学家。字大防,又字启伯,号攻媿主人,明州鄞县(今属浙江宁波)人。楼璩的三子,有兄长楼鐊、楼锡,与袁方、袁燮师事王默、李鸿渐、李若讷、郑锷等人。隆兴元年(1163年)进士及第。历官温州教授,起居郎兼中书舍人,大定九年(1169年),随舅父贺正旦使汪大猷出使金朝。嘉定六年(1213年)卒,谥宣献。袁燮写有行状。有子楼淳、楼濛(早夭)、楼潚、楼治,皆以荫入仕。历官温州教授、乐清知县、翰林学士、吏部尚书兼翰林侍讲、资政殿学士、知太平州。 乾道间,以书状官从舅父汪大猷使金,按日记叙途中所闻,成《北行日录》。 楼钥的作品>>

猜您喜欢

次韵十绝休官

楼钥

老去情怀百不宜,上楼腰脚觉舒迟。lǎo qù qíng huái bǎi bù yí,shàng lóu yāo jiǎo jué shū chí。
适斋异禀人难及,病起精神略不衰。shì zhāi yì bǐng rén nán jí,bìng qǐ jīng shén lüè bù shuāi。

次韵十绝休官

楼钥

但使心如水在盘,坐令四体自然胖。dàn shǐ xīn rú shuǐ zài pán,zuò lìng sì tǐ zì rán pàng。
有人来问安心法,将汝心来与汝安。yǒu rén lái wèn ān xīn fǎ,jiāng rǔ xīn lái yǔ rǔ ān。

次韵十绝休官

楼钥

佚老无如大字书,聊将遮眼度三馀。yì lǎo wú rú dà zì shū,liáo jiāng zhē yǎn dù sān yú。
有时忠义忽相激,间遇包胥与子胥。yǒu shí zhōng yì hū xiāng jī,jiān yù bāo xū yǔ zi xū。

次韵十绝休官

楼钥

染须欲学少年时,笑杀当年荣启期。rǎn xū yù xué shǎo nián shí,xiào shā dāng nián róng qǐ qī。
公道世间惟此耳,年来犹幸不相欺。gōng dào shì jiān wéi cǐ ěr,nián lái yóu xìng bù xiāng qī。

次韵十绝休官

楼钥

闻道壶中别有天,能将俄顷比千年。wén dào hú zhōng bié yǒu tiān,néng jiāng é qǐng bǐ qiān nián。
千年俄顷俱成梦,只任天真却晏然。qiān nián é qǐng jù chéng mèng,zhǐ rèn tiān zhēn què yàn rán。

次韵四绝初得曾孙女

楼钥

外子惟知愧可攻,羡公八十未衰癃。wài zi wéi zhī kuì kě gōng,xiàn gōng bā shí wèi shuāi lóng。
曾孙喜见亲文褓,尚想当年掷镜翁。céng sūn xǐ jiàn qīn wén bǎo,shàng xiǎng dāng nián zhì jìng wēng。

次韵四绝初得曾孙女

楼钥

江南创见喜孤芳,见说闽花遍海乡。jiāng nán chuàng jiàn xǐ gū fāng,jiàn shuō mǐn huā biàn hǎi xiāng。
安得一居香盛处,帐中巧作宝毬妆。ān dé yī jū xiāng shèng chù,zhàng zhōng qiǎo zuò bǎo qiú zhuāng。

次韵四绝初得曾孙女

楼钥

楼台墙宇家家月,杨柳荷花处处风。lóu tái qiáng yǔ jiā jiā yuè,yáng liǔ hé huā chù chù fēng。
最喜两涯相映带,一时倒影入池中。zuì xǐ liǎng yá xiāng yìng dài,yī shí dào yǐng rù chí zhōng。

次韵四绝初得曾孙女

楼钥

不嫌西照与朝曦,城郭谁知住翠微。bù xián xī zhào yǔ cháo xī,chéng guō shuí zhī zhù cuì wēi。
天幸外门才咫尺,欲陪杖屦夜忘归。tiān xìng wài mén cái zhǐ chǐ,yù péi zhàng jù yè wàng guī。

八月十四日携家泛月次韵

楼钥

月到平湖金作波,一城惟此占秋多。yuè dào píng hú jīn zuò bō,yī chéng wéi cǐ zhàn qiū duō。
水晶宫里清无比,何用重登汉馺娑。shuǐ jīng gōng lǐ qīng wú bǐ,hé yòng zhòng dēng hàn sà suō。

八月十四日携家泛月次韵

楼钥

九秋风月正分平,盛满金晶分外明。jiǔ qiū fēng yuè zhèng fēn píng,shèng mǎn jīn jīng fēn wài míng。
老子此行端不恶,夜深几得圣之清。lǎo zi cǐ xíng duān bù è,yè shēn jǐ dé shèng zhī qīng。

八月十四日携家泛月次韵

楼钥

稍先一日我中秋,行遍芙蓉与菊洲。shāo xiān yī rì wǒ zhōng qiū,xíng biàn fú róng yǔ jú zhōu。
作意安排却非适,不如乘兴径行舟。zuò yì ān pái què fēi shì,bù rú chéng xīng jìng xíng zhōu。

八月十四日携家泛月次韵

楼钥

犹记年时看水嬉,不如此夜月相宜。yóu jì nián shí kàn shuǐ xī,bù rú cǐ yè yuè xiāng yí。
仙翁一醉非尘世,为问姮娥知未知。xiān wēng yī zuì fēi chén shì,wèi wèn héng é zhī wèi zhī。

八月十四日携家泛月次韵

楼钥

草草真成一段奇,比邻非不借馀辉。cǎo cǎo zhēn chéng yī duàn qí,bǐ lín fēi bù jiè yú huī。
板舆何敢侵风露,略望檐间且劝归。bǎn yú hé gǎn qīn fēng lù,lüè wàng yán jiān qiě quàn guī。

戏和三绝脱索

楼钥

缠缚千遭趁酒巡,环观巧手竞称神。chán fù qiān zāo chèn jiǔ xún,huán guān qiǎo shǒu jìng chēng shén。
莫言名利如缰锁,猛烈抽身亦在人。mò yán míng lì rú jiāng suǒ,měng liè chōu shēn yì zài rén。