古诗词

跋汪季路所藏修禊序

楼钥

永和岁癸丑,群贤会兰亭。yǒng hé suì guǐ chǒu,qún xián huì lán tíng。
流觞各赋诗,风流见丹青。liú shāng gè fù shī,fēng liú jiàn dān qīng。
右军草禊序,文采粲日星。yòu jūn cǎo xì xù,wén cǎi càn rì xīng。
选文乃见遗,至今恨昭明。xuǎn wén nǎi jiàn yí,zhì jīn hèn zhāo míng。
字画最能意,自言胜平生。zì huà zuì néng yì,zì yán shèng píng shēng。
七传到永师,袭藏过金籯。qī chuán dào yǒng shī,xí cáng guò jīn yíng。
辩才尤秘重,名已彻天庭。biàn cái yóu mì zhòng,míng yǐ chè tiān tíng。
屡诏不肯献,托言堕戎兵。lǚ zhào bù kěn xiàn,tuō yán duò róng bīng。
妙选萧御史,微服山阴行。miào xuǎn xiāo yù shǐ,wēi fú shān yīn xíng。
谲诡殆万状,径取归神京。jué guǐ dài wàn zhuàng,jìng qǔ guī shén jīng。
辩才恍如失,何异敕六丁。biàn cái huǎng rú shī,hé yì chì liù dīng。
文皇好已甚,丁宁殉昭陵。wén huáng hǎo yǐ shén,dīng níng xùn zhāo líng。
当时冯赵辈,临写赐公卿。dāng shí féng zhào bèi,lín xiě cì gōng qīng。
惟此定武本,谓出欧率更。wéi cǐ dìng wǔ běn,wèi chū ōu lǜ gèng。
采择独称善,遂以镌瑶琼。cǎi zé dú chēng shàn,suì yǐ juān yáo qióng。
流传迨五季,皆在御寝扃。liú chuán dài wǔ jì,jiē zài yù qǐn jiōng。
耶律残石晋,睥睨不知名。yé lǜ cán shí jìn,pì nì bù zhī míng。
意必希世宝,毡裹载辎軿。yì bì xī shì bǎo,zhān guǒ zài zī píng。
帝?既北去,弃与朽壤并。dì bā jì běi qù,qì yǔ xiǔ rǎng bìng。
久乃遇知者,龛置太守厅。jiǔ nǎi yù zhī zhě,kān zhì tài shǒu tīng。
或云政宣闲,此石归绍彭。huò yún zhèng xuān xián,cǐ shí guī shào péng。
又言入内府,宣取恐违程。yòu yán rù nèi fǔ,xuān qǔ kǒng wéi chéng。
焚膏继短晷,拓本手不停。fén gāo jì duǎn guǐ,tuò běn shǒu bù tíng。
叠纸至三四,肥瘠遂异形。dié zhǐ zhì sān sì,féi jí suì yì xíng。
南渡愈难见,得者辄相矜。nán dù yù nán jiàn,dé zhě zhé xiāng jīn。
我见十数本,对之心欲酲。wǒ jiàn shí shù běn,duì zhī xīn yù chéng。
汪侯端明子,嗜古自弱龄。wāng hóu duān míng zi,shì gǔ zì ruò líng。
锦囊荷倾倒,快睹喜失声。jǐn náng hé qīng dào,kuài dǔ xǐ shī shēng。
带流及右天,往往字不成。dài liú jí yòu tiān,wǎng wǎng zì bù chéng。
而此独全好,护持如有灵。ér cǐ dú quán hǎo,hù chí rú yǒu líng。
尤王号博雅,异论谁与评。yóu wáng hào bó yǎ,yì lùn shuí yǔ píng。
硬黄极摹写,唐人苦无称。yìng huáng jí mó xiě,táng rén kǔ wú chēng。
赝本满东南,琐琐不足呈。yàn běn mǎn dōng nán,suǒ suǒ bù zú chéng。
犹有婺与抚,珷玞近璜珩。yóu yǒu wù yǔ fǔ,wǔ fū jìn huáng háng。
右军再三作,已觉不称情。yòu jūn zài sān zuò,yǐ jué bù chēng qíng。
心慕且手追,安能效笔精。xīn mù qiě shǒu zhuī,ān néng xiào bǐ jīng。
响拓固近似,形似神不清。xiǎng tuò gù jìn shì,xíng shì shén bù qīng。
不如参其意,到手随纵横。bù rú cān qí yì,dào shǒu suí zòng héng。
况我笔素拙,何由望群英。kuàng wǒ bǐ sù zhuō,hé yóu wàng qún yīng。
近亦得旧物,庶几窥典刑。jìn yì dé jiù wù,shù jǐ kuī diǎn xíng。
此本更高胜,著语安敢轻。cǐ běn gèng gāo shèng,zhù yǔ ān gǎn qīng。
孤风邈难继,怅望冥鸿征。gū fēng miǎo nán jì,chàng wàng míng hóng zhēng。
楼钥

楼钥

楼钥(1137~1213)南宋大臣、文学家。字大防,又字启伯,号攻媿主人,明州鄞县(今属浙江宁波)人。楼璩的三子,有兄长楼鐊、楼锡,与袁方、袁燮师事王默、李鸿渐、李若讷、郑锷等人。隆兴元年(1163年)进士及第。历官温州教授,起居郎兼中书舍人,大定九年(1169年),随舅父贺正旦使汪大猷出使金朝。嘉定六年(1213年)卒,谥宣献。袁燮写有行状。有子楼淳、楼濛(早夭)、楼潚、楼治,皆以荫入仕。历官温州教授、乐清知县、翰林学士、吏部尚书兼翰林侍讲、资政殿学士、知太平州。 乾道间,以书状官从舅父汪大猷使金,按日记叙途中所闻,成《北行日录》。 楼钥的作品>>

猜您喜欢

题老融画弥勒

楼钥

乘风欲去东南,回头此意谁参。chéng fēng yù qù dōng nán,huí tóu cǐ yì shuí cān。
当时蹉过足庵,却来攻愧同龛。dāng shí cuō guò zú ān,què lái gōng kuì tóng kān。

游雪窦双塔登云檐有怀海印云老

楼钥

来礼二师遗像,小立云檐一饷。lái lǐ èr shī yí xiàng,xiǎo lì yún yán yī xiǎng。
欲见德云比丘,却在别峰顶上。yù jiàn dé yún bǐ qiū,què zài bié fēng dǐng shàng。

双峰二偈

楼钥

莫把资深两处寻,此心心外更无心。mò bǎ zī shēn liǎng chù xún,cǐ xīn xīn wài gèng wú xīn。
道人欲问资深话,自得元无古与今。dào rén yù wèn zī shēn huà,zì dé yuán wú gǔ yǔ jīn。

双峰二偈

楼钥

道非身外亦非中,左右逢原作么逢。dào fēi shēn wài yì fēi zhōng,zuǒ yòu féng yuán zuò me féng。
绕寺寻山无好处,不知门外有双峰。rào sì xún shān wú hǎo chù,bù zhī mén wài yǒu shuāng fēng。

跋涂毒与惠老偈

楼钥

我铭师塔,而不识面。wǒ míng shī tǎ,ér bù shí miàn。
一瞻顶相,烂烂岩电。yī zhān dǐng xiāng,làn làn yán diàn。
横说竖说,不待饶舌。héng shuō shù shuō,bù dài ráo shé。
涂毒一声,百兽脑裂。tú dú yī shēng,bǎi shòu nǎo liè。

次韵伯父与心闻偈

楼钥

法器何妨待晚成,一朝点铁便成金。fǎ qì hé fáng dài wǎn chéng,yī cháo diǎn tiě biàn chéng jīn。
拽开鼻孔力无限,坐断舌头功更深。zhuāi kāi bí kǒng lì wú xiàn,zuò duàn shé tóu gōng gèng shēn。
扬子江头言在耳,灵山会上笑传心。yáng zi jiāng tóu yán zài ěr,líng shān huì shàng xiào chuán xīn。
自怜钝置无香气,四十年来只似今。zì lián dùn zhì wú xiāng qì,sì shí nián lái zhǐ shì jīn。

答东山一老二偈

楼钥

即心是佛本无难,挫却丝毫隔万山。jí xīn shì fú běn wú nán,cuò què sī háo gé wàn shān。
知有毗卢五千卷,谁能分寸费跻攀。zhī yǒu pí lú wǔ qiān juǎn,shuí néng fēn cùn fèi jī pān。

答东山一老二偈

楼钥

闭门深坐日知味,无限好山都懒游。bì mén shēn zuò rì zhī wèi,wú xiàn hǎo shān dōu lǎn yóu。
城里山中俱是隐,江湖不若两忘休。chéng lǐ shān zhōng jù shì yǐn,jiāng hú bù ruò liǎng wàng xiū。
1178«73747576777879