古诗词

送陈君举舍人东归

楼钥

皇天生人物,千载非偶然。huáng tiān shēng rén wù,qiān zài fēi ǒu rán。
冲和兼万人,始得一英贤。chōng hé jiān wàn rén,shǐ dé yī yīng xián。
夫君乃其人,人一己百千。fū jūn nǎi qí rén,rén yī jǐ bǎi qiān。
飞黄欲追风,况复勤著鞭。fēi huáng yù zhuī fēng,kuàng fù qín zhù biān。
文阵蚤奔放,气欲摩青天。wén zhèn zǎo bēn fàng,qì yù mó qīng tiān。
短褐东海濒,名贯牛斗躔。duǎn hè dōng hǎi bīn,míng guàn niú dòu chán。
闻道更独早,自言若队渊。wén dào gèng dú zǎo,zì yán ruò duì yuān。
出登龙虎榜,径上鹓鹭联。chū dēng lóng hǔ bǎng,jìng shàng yuān lù lián。
中闲几流落,清湘穷溯沿。zhōng xián jǐ liú luò,qīng xiāng qióng sù yán。
白首始为郎,一见意已传。bái shǒu shǐ wèi láng,yī jiàn yì yǐ chuán。
登瀛上麟台,授简游兔园。dēng yíng shàng lín tái,shòu jiǎn yóu tù yuán。
擢为柱下史,遂居紫微垣。zhuó wèi zhù xià shǐ,suì jū zǐ wēi yuán。
去天真尺五,朝纲赖扶颠。qù tiān zhēn chǐ wǔ,cháo gāng lài fú diān。
龙楼缺问寝,万口争进言。lóng lóu quē wèn qǐn,wàn kǒu zhēng jìn yán。
惟君最勇决,螭头屡直前。wéi jūn zuì yǒng jué,chī tóu lǚ zhí qián。
危言破人胆,三进加勤拳。wēi yán pò rén dǎn,sān jìn jiā qín quán。
天高听亦高,归袂何翩翩。tiān gāo tīng yì gāo,guī mèi hé piān piān。
高风激颓波,同列空惭颜。gāo fēng jī tuí bō,tóng liè kōng cán yán。
君虽未必去,一去胜九迁。jūn suī wèi bì qù,yī qù shèng jiǔ qiān。
我欲留孔戣,有怀不得专。wǒ yù liú kǒng kuí,yǒu huái bù dé zhuān。
况我自欲去,何心挽归船。kuàng wǒ zì yù qù,hé xīn wǎn guī chuán。
嗟我生何为,与君幸齐年。jiē wǒ shēng hé wèi,yǔ jūn xìng qí nián。
先后才九日,相与同气然。xiān hòu cái jiǔ rì,xiāng yǔ tóng qì rán。
几年苦契阔,班心忽差肩。jǐ nián kǔ qì kuò,bān xīn hū chà jiān。
判花同代庖,君思如涌泉。pàn huā tóng dài páo,jūn sī rú yǒng quán。
上房草数制,下房时一篇。shàng fáng cǎo shù zhì,xià fáng shí yī piān。
一篇辄高妙,隗始愧余先。yī piān zhé gāo miào,kuí shǐ kuì yú xiān。
春秋隐公传,国史建隆编。chūn qiū yǐn gōng chuán,guó shǐ jiàn lóng biān。
周官授大旨,所得俱未全。zhōu guān shòu dà zhǐ,suǒ dé jù wèi quán。
聚散不可料,饯别沧江边。jù sàn bù kě liào,jiàn bié cāng jiāng biān。
君将处於陵,我耕绵上田。jūn jiāng chù yú líng,wǒ gēng mián shàng tián。
君行毋疾驱,中途恐传宣。jūn xíng wú jí qū,zhōng tú kǒng chuán xuān。
不然遂成别,孤帆渺风烟。bù rán suì chéng bié,gū fān miǎo fēng yān。
梦魂不可制,随君堕中川。mèng hún bù kě zhì,suí jūn duò zhōng chuān。
楼钥

楼钥

楼钥(1137~1213)南宋大臣、文学家。字大防,又字启伯,号攻媿主人,明州鄞县(今属浙江宁波)人。楼璩的三子,有兄长楼鐊、楼锡,与袁方、袁燮师事王默、李鸿渐、李若讷、郑锷等人。隆兴元年(1163年)进士及第。历官温州教授,起居郎兼中书舍人,大定九年(1169年),随舅父贺正旦使汪大猷出使金朝。嘉定六年(1213年)卒,谥宣献。袁燮写有行状。有子楼淳、楼濛(早夭)、楼潚、楼治,皆以荫入仕。历官温州教授、乐清知县、翰林学士、吏部尚书兼翰林侍讲、资政殿学士、知太平州。 乾道间,以书状官从舅父汪大猷使金,按日记叙途中所闻,成《北行日录》。 楼钥的作品>>

猜您喜欢

安行表兄除华文阁直学士奉祠次韵为贺

楼钥

屡报银台给事中,忽闻唤渡浙江东。lǚ bào yín tái gěi shì zhōng,hū wén huàn dù zhè jiāng dōng。
长安幸免手遮日,圆峤莫嗟船引风。zhǎng ān xìng miǎn shǒu zhē rì,yuán jiào mò jiē chuán yǐn fēng。
廪继真祠身暂逸,班联内阁眷方隆。lǐn jì zhēn cí shēn zàn yì,bān lián nèi gé juàn fāng lóng。
且归同伴适斋老,便看锋车召此翁。qiě guī tóng bàn shì zhāi lǎo,biàn kàn fēng chē zhào cǐ wēng。

送安行表兄葬次韵

楼钥

深沈仙洞锁神清,万壑松声不似晴。shēn shěn xiān dòng suǒ shén qīng,wàn hè sōng shēng bù shì qíng。
宿草它年空怅望,生刍今日寓精诚。sù cǎo tā nián kōng chàng wàng,shēng chú jīn rì yù jīng chéng。
山川气象浑如旧,剑佩风姿俨若生。shān chuān qì xiàng hún rú jiù,jiàn pèi fēng zī yǎn ruò shēng。
犹记玉音称酷似,始知无忌乃其甥。yóu jì yù yīn chēng kù shì,shǐ zhī wú jì nǎi qí shēng。

寻春次韵

楼钥

一自东皇天上来,坐看芽檗起枯荄。yī zì dōng huáng tiān shàng lái,zuò kàn yá bò qǐ kū gāi。
化工潜有洪钧转,春事何劳叠鼓催。huà gōng qián yǒu hóng jūn zhuǎn,chūn shì hé láo dié gǔ cuī。
晚景鬓凋宁再绿,去年花谢又重开。wǎn jǐng bìn diāo níng zài lǜ,qù nián huā xiè yòu zhòng kāi。
赏花携酒那容缓,走遍郊原莫便回。shǎng huā xié jiǔ nà róng huǎn,zǒu biàn jiāo yuán mò biàn huí。

寻春次韵

楼钥

晓来陌上雨斑斑,同社相将便出关。xiǎo lái mò shàng yǔ bān bān,tóng shè xiāng jiāng biàn chū guān。
席地亦堪寻酒所,得园径与坐花间。xí dì yì kān xún jiǔ suǒ,dé yuán jìng yǔ zuò huā jiān。
从教多病须行乐,任是清贫也破悭。cóng jiào duō bìng xū xíng lè,rèn shì qīng pín yě pò qiān。
门外红尘深几许,谁人能得此身闲。mén wài hóng chén shēn jǐ xǔ,shuí rén néng dé cǐ shēn xián。

同年郑贵温寺丞直华文阁致仕次韵为贺

楼钥

先生久矣爱吾庐,绝胜扬雄宅一区。xiān shēng jiǔ yǐ ài wú lú,jué shèng yáng xióng zhái yī qū。
剩有珠宫来海石,不妨茅屋绕畦蔬。shèng yǒu zhū gōng lái hǎi shí,bù fáng máo wū rào qí shū。
来书已许寻前诺,同社方将约并驱。lái shū yǐ xǔ xún qián nuò,tóng shè fāng jiāng yuē bìng qū。
更欲相邀预真率,车公岂可坐间无。gèng yù xiāng yāo yù zhēn lǜ,chē gōng qǐ kě zuò jiān wú。

同年郑贵温寺丞直华文阁致仕次韵为贺

楼钥

倦游归骑自吴门,寻上封章叩帝阍。juàn yóu guī qí zì wú mén,xún shàng fēng zhāng kòu dì hūn。
俞旨肆颁旌素节,华文进直示优恩。yú zhǐ sì bān jīng sù jié,huá wén jìn zhí shì yōu ēn。
渊明妙句群贤和,疏傅佳名万古存。yuān míng miào jù qún xián hé,shū fù jiā míng wàn gǔ cún。
加我数年祈谢事,此心难与俗人论。jiā wǒ shù nián qí xiè shì,cǐ xīn nán yǔ sú rén lùn。

次韵五诗山行野老问年

楼钥

田夫笑把褐衣牵,争问壶中别有天。tián fū xiào bǎ hè yī qiān,zhēng wèn hú zhōng bié yǒu tiān。
齿发虽衰浑未觉,精神愈胜果何缘。chǐ fā suī shuāi hún wèi jué,jīng shén yù shèng guǒ hé yuán。
公言已老偶能尔,我本无心只自然。gōng yán yǐ lǎo ǒu néng ěr,wǒ běn wú xīn zhǐ zì rán。
再祷百分才及一,定应椿寿八千年。zài dǎo bǎi fēn cái jí yī,dìng yīng chūn shòu bā qiān nián。

次韵五诗山行野老问年

楼钥

二公休致我来归,尽可同裁隐士衣。èr gōng xiū zhì wǒ lái guī,jǐn kě tóng cái yǐn shì yī。
此已屡谋登竹所,君其无吝造城扉。cǐ yǐ lǚ móu dēng zhú suǒ,jūn qí wú lìn zào chéng fēi。
人间厌见手翻覆,乐处但当颐指挥。rén jiān yàn jiàn shǒu fān fù,lè chù dàn dāng yí zhǐ huī。
凉气一新宜近酒,盍簪莫似向来稀。liáng qì yī xīn yí jìn jiǔ,hé zān mò shì xiàng lái xī。

次韵五诗山行野老问年

楼钥

公看鱼跃与鸢飞,鹤胫虽长断则悲。gōng kàn yú yuè yǔ yuān fēi,hè jìng suī zhǎng duàn zé bēi。
世事不容人苦较,秋风自有叶先知。shì shì bù róng rén kǔ jiào,qiū fēng zì yǒu yè xiān zhī。
青奴难免交新绝,素扇宁须手自持。qīng nú nán miǎn jiāo xīn jué,sù shàn níng xū shǒu zì chí。
宋玉赋篇终未达,不如老子笑成诗。sòng yù fù piān zhōng wèi dá,bù rú lǎo zi xiào chéng shī。

次韵五诗山行野老问年

楼钥

黄云万顷一时收,喜见高空风露秋。huáng yún wàn qǐng yī shí shōu,xǐ jiàn gāo kōng fēng lù qiū。
岁事及今将告毕,人生到老盍归休。suì shì jí jīn jiāng gào bì,rén shēng dào lǎo hé guī xiū。
固知景物能兴感,亦有痴人苦过忧。gù zhī jǐng wù néng xīng gǎn,yì yǒu chī rén kǔ guò yōu。
胸次果然无一累,岂容秋月使人愁。xiōng cì guǒ rán wú yī lèi,qǐ róng qiū yuè shǐ rén chóu。

次韵五诗山行野老问年

楼钥

神明未觉晋公衰,老母尤欣兄弟怡。shén míng wèi jué jìn gōng shuāi,lǎo mǔ yóu xīn xiōng dì yí。
范宁王枕无许寿,牢之无忌不闻诗。fàn níng wáng zhěn wú xǔ shòu,láo zhī wú jì bù wén shī。
秋风对酒劝酬处,夜月乘桥来往时。qiū fēng duì jiǔ quàn chóu chù,yè yuè chéng qiáo lái wǎng shí。
但要两家同此适,不须更遣外间知。dàn yào liǎng jiā tóng cǐ shì,bù xū gèng qiǎn wài jiān zhī。

次韵十诗

楼钥

懒学仙家炼大还,但欣晚节在林间。lǎn xué xiān jiā liàn dà hái,dàn xīn wǎn jié zài lín jiān。
鸳行免奏三千牍,驽驾难参十二闲。yuān xíng miǎn zòu sān qiān dú,nú jià nán cān shí èr xián。
短艇有时浮渌水,轻舆到处赏佳山。duǎn tǐng yǒu shí fú lù shuǐ,qīng yú dào chù shǎng jiā shān。
莫言冷淡为生活,冷淡终然无后艰。mò yán lěng dàn wèi shēng huó,lěng dàn zhōng rán wú hòu jiān。

次韵十诗

楼钥

秋来病体费支吾,深闭柴门卧草庐。qiū lái bìng tǐ fèi zhī wú,shēn bì chái mén wò cǎo lú。
药裹多寻医者问,酒樽寖与故人疏。yào guǒ duō xún yī zhě wèn,jiǔ zūn jìn yǔ gù rén shū。
时须勉强陪来客,未免辛勤答远书。shí xū miǎn qiáng péi lái kè,wèi miǎn xīn qín dá yuǎn shū。
此外儒生真气习,简编犹欲趁三馀。cǐ wài rú shēng zhēn qì xí,jiǎn biān yóu yù chèn sān yú。

次韵十诗

楼钥

大率舟行岸自移,机缄何必更深思。dà lǜ zhōu xíng àn zì yí,jī jiān hé bì gèng shēn sī。
雨馀坐见水三尺,云净喜看天四垂。yǔ yú zuò jiàn shuǐ sān chǐ,yún jìng xǐ kàn tiān sì chuí。
荷沼已残霜后盖,桂林初绽月边枝。hé zhǎo yǐ cán shuāng hòu gài,guì lín chū zhàn yuè biān zhī。
闲中气味深长甚,问却西风总不知。xián zhōng qì wèi shēn zhǎng shén,wèn què xī fēng zǒng bù zhī。

次韵十诗

楼钥

幸堪击壤乐清时,衰病情怀百不宜。xìng kān jī rǎng lè qīng shí,shuāi bìng qíng huái bǎi bù yí。
只好灌畦陪汉叟,更欣学圃慕樊迟。zhǐ hǎo guàn qí péi hàn sǒu,gèng xīn xué pǔ mù fán chí。
逢人草草须倾酒,得韵匆匆且和诗。féng rén cǎo cǎo xū qīng jiǔ,dé yùn cōng cōng qiě hé shī。
琴意高低尤自适,高山流水久心知。qín yì gāo dī yóu zì shì,gāo shān liú shuǐ jiǔ xīn zhī。