古诗词

陈天成诗多和东坡韵兹因寄喜雨诗走笔谢之

楼钥

一春垂垂困多雨,虽曰如膏反成苦。yī chūn chuí chuí kùn duō yǔ,suī yuē rú gāo fǎn chéng kǔ。
自知潦后必成旱,果见晴天雨黄土。zì zhī lǎo hòu bì chéng hàn,guǒ jiàn qíng tiān yǔ huáng tǔ。
连旬不雨已叹嗟,涤涤山川云不吐。lián xún bù yǔ yǐ tàn jiē,dí dí shān chuān yún bù tǔ。
未闻鹁鸠鸣屋角,但有蚊蝇争振羽。wèi wén bó jiū míng wū jiǎo,dàn yǒu wén yíng zhēng zhèn yǔ。
一梅无望望重梅,旱魃为妖无术御。yī méi wú wàng wàng zhòng méi,hàn bá wèi yāo wú shù yù。
闲居忧国徯云霓,夜夜三星正当户。xián jū yōu guó xī yún ní,yè yè sān xīng zhèng dāng hù。
君王侧身叹凉德,云汉之诗无愧古。jūn wáng cè shēn tàn liáng dé,yún hàn zhī shī wú kuì gǔ。
避殿减膳率以躬,己责纵囚真有补。bì diàn jiǎn shàn lǜ yǐ gōng,jǐ zé zòng qiú zhēn yǒu bǔ。
史君精祷尽诚意,千里归心称杜母。shǐ jūn jīng dǎo jǐn chéng yì,qiān lǐ guī xīn chēng dù mǔ。
四郊神物招螉蜒,所在疲氓加手抚。sì jiāo shén wù zhāo wēng yán,suǒ zài pí máng jiā shǒu fǔ。
风伯在今诚可讼,已闻石燕空中舞。fēng bó zài jīn chéng kě sòng,yǐ wén shí yàn kōng zhōng wǔ。
时时小雨慰人心,渴瓦流膏仅儿乳。shí shí xiǎo yǔ wèi rén xīn,kě wǎ liú gāo jǐn ér rǔ。
传言望日当通济,老巫已得灵神语。chuán yán wàng rì dāng tōng jì,lǎo wū yǐ dé líng shén yǔ。
霈然三日果应期,靡神不举谁为主。pèi rán sān rì guǒ yīng qī,mí shén bù jǔ shuí wèi zhǔ。
河流顿已复旧痕,良苗喜见兴南亩。hé liú dùn yǐ fù jiù hén,liáng miáo xǐ jiàn xīng nán mǔ。
中宵愁念不成梦,摩挲便腹眠清午。zhōng xiāo chóu niàn bù chéng mèng,mó sā biàn fù mián qīng wǔ。
从今一饱便可望,坻京行见曾孙庾。cóng jīn yī bǎo biàn kě wàng,chí jīng xíng jiàn céng sūn yǔ。
陈侯忽就舂容篇,径遣长须入城府。chén hóu hū jiù chōng róng piān,jìng qiǎn zhǎng xū rù chéng fǔ。
叹君健笔今已老,不草敕书招赞普。tàn jūn jiàn bǐ jīn yǐ lǎo,bù cǎo chì shū zhāo zàn pǔ。
坡翁相去已百年,时出新诗追步武。pō wēng xiāng qù yǐ bǎi nián,shí chū xīn shī zhuī bù wǔ。
楼钥

楼钥

楼钥(1137~1213)南宋大臣、文学家。字大防,又字启伯,号攻媿主人,明州鄞县(今属浙江宁波)人。楼璩的三子,有兄长楼鐊、楼锡,与袁方、袁燮师事王默、李鸿渐、李若讷、郑锷等人。隆兴元年(1163年)进士及第。历官温州教授,起居郎兼中书舍人,大定九年(1169年),随舅父贺正旦使汪大猷出使金朝。嘉定六年(1213年)卒,谥宣献。袁燮写有行状。有子楼淳、楼濛(早夭)、楼潚、楼治,皆以荫入仕。历官温州教授、乐清知县、翰林学士、吏部尚书兼翰林侍讲、资政殿学士、知太平州。 乾道间,以书状官从舅父汪大猷使金,按日记叙途中所闻,成《北行日录》。 楼钥的作品>>

猜您喜欢

刘寺即事

楼钥

不到兹山二十年,岂知重见旧山川。bù dào zī shān èr shí nián,qǐ zhī zhòng jiàn jiù shān chuān。
烟深虽不见湖水,且看长空万里天。yān shēn suī bù jiàn hú shuǐ,qiě kàn zhǎng kōng wàn lǐ tiān。

刘寺即事

楼钥

飞泉何事仰空流,无数明珠散不收。fēi quán hé shì yǎng kōng liú,wú shù míng zhū sàn bù shōu。
注辇昔时曾撒殿,至今抛掷未曾休。zhù niǎn xī shí céng sā diàn,zhì jīn pāo zhì wèi céng xiū。

以兴安石阮底寄颜乐闲

楼钥

兴安乐石响于桐,作阮犹堪继仲容。xīng ān lè shí xiǎng yú tóng,zuò ruǎn yóu kān jì zhòng róng。
茂苑乐闲真好事,为君添起晋玲珑。mào yuàn lè xián zhēn hǎo shì,wèi jūn tiān qǐ jìn líng lóng。

观冷泉亭放水

楼钥

冷泉浅浊使人愁,开板黄波去不休。lěng quán qiǎn zhuó shǐ rén chóu,kāi bǎn huáng bō qù bù xiū。
岸侧细泉穿乱石,始知别是一清流。àn cè xì quán chuān luàn shí,shǐ zhī bié shì yī qīng liú。

题汪季路尚书所藏米元晖蒋山出云

楼钥

龙盘往昔名钟山,云起从龙意自闲。lóng pán wǎng xī míng zhōng shān,yún qǐ cóng lóng yì zì xián。
肤寸须臾成戴帽,坐看膏雨满人间。fū cùn xū yú chéng dài mào,zuò kàn gāo yǔ mǎn rén jiān。

海棠

楼钥

海棠昨日始萌芽,一夜惊雷发万葩。hǎi táng zuó rì shǐ méng yá,yī yè jīng léi fā wàn pā。
老眼恍然何所得,凌云庵外见桃花。lǎo yǎn huǎng rán hé suǒ dé,líng yún ān wài jiàn táo huā。

海棠

楼钥

海棠初发为题诗,倏见轻红万点吹。hǎi táng chū fā wèi tí shī,shū jiàn qīng hóng wàn diǎn chuī。
已惜落英铺满地,更怜几片罥蛛丝。yǐ xī luò yīng pù mǎn dì,gèng lián jǐ piàn juàn zhū sī。

后圃

楼钥

春雨才晴气已和,暖风吹动百花窠。chūn yǔ cái qíng qì yǐ hé,nuǎn fēng chuī dòng bǎi huā kē。
绝怜玉屑如吾发,绿者全稀白者多。jué lián yù xiè rú wú fā,lǜ zhě quán xī bái zhě duō。

题汪季路尚书所藏米元晖湖山瑞雪图

楼钥

笔力谁能似虎儿,思陵亲为御珍题。bǐ lì shuí néng shì hǔ ér,sī líng qīn wèi yù zhēn tí。
小臣不识湖山好,但欲扁舟泛剡溪。xiǎo chén bù shí hú shān hǎo,dàn yù biǎn zhōu fàn shàn xī。

题林宗鲁校书所藏宣和御画

楼钥

周公多艺孔多能,徽庙才高更倍增。zhōu gōng duō yì kǒng duō néng,huī miào cái gāo gèng bèi zēng。
除却万机都不会,至今遗老话昭陵。chú què wàn jī dōu bù huì,zhì jīn yí lǎo huà zhāo líng。

赠别章茂献尚书

楼钥

我辈重来鬓已皤,贞元朝士苦无多。wǒ bèi zhòng lái bìn yǐ pó,zhēn yuán cháo shì kǔ wú duō。
才堪柱石犹归去,柰此摧颓一老何。cái kān zhù shí yóu guī qù,nài cǐ cuī tuí yī lǎo hé。

午暑

楼钥

炎官火伞罩中区,病老低垂气不苏。yán guān huǒ sǎn zhào zhōng qū,bìng lǎo dī chuí qì bù sū。
难学孙儿频饮冷,时将冰水洗霜须。nán xué sūn ér pín yǐn lěng,shí jiāng bīng shuǐ xǐ shuāng xū。

省宿

楼钥

树满茅山绿正肥,昏鸦日日向南归。shù mǎn máo shān lǜ zhèng féi,hūn yā rì rì xiàng nán guī。
如今身在三茅外,却看归鸦正北飞。rú jīn shēn zài sān máo wài,què kàn guī yā zhèng běi fēi。

八月四日晚霹雳碎大柳木

楼钥

秋分雷自合收声,白露明朝忽震霆。qiū fēn léi zì hé shōu shēng,bái lù míng cháo hū zhèn tíng。
怪得坐中惊欲倒,邻墙老柳碎中庭。guài dé zuò zhōng jīng yù dào,lín qiáng lǎo liǔ suì zhōng tíng。

灵光

楼钥

鲁邦宫殿久芜荒,惟有灵光最久长。lǔ bāng gōng diàn jiǔ wú huāng,wéi yǒu líng guāng zuì jiǔ zhǎng。
身似灵光终变灭,岿然别有一灵光。shēn shì líng guāng zhōng biàn miè,kuī rán bié yǒu yī líng guāng。