古诗词

吴少由惠诗百篇久未及谢又以委贶勉次来韵

楼钥

江左一世称名公,首出刘惔与王蒙。jiāng zuǒ yī shì chēng míng gōng,shǒu chū liú tán yǔ wáng méng。
自高直以天自况,何止数仞言高墉。zì gāo zhí yǐ tiān zì kuàng,hé zhǐ shù rèn yán gāo yōng。
虚声一传实何在,但知景附而风从。xū shēng yī chuán shí hé zài,dàn zhī jǐng fù ér fēng cóng。
我朝诸公门户阔,普纳万象如虚空。wǒ cháo zhū gōng mén hù kuò,pǔ nà wàn xiàng rú xū kōng。
群才俱入大炉鞴,铸人端如金在镕。qún cái jù rù dà lú bèi,zhù rén duān rú jīn zài róng。
又如东君一布令,白者自白红自红。yòu rú dōng jūn yī bù lìng,bái zhě zì bái hóng zì hóng。
岩岩千载玉局老,少年径以吾道东。yán yán qiān zài yù jú lǎo,shǎo nián jìng yǐ wú dào dōng。
首干乐全次六一,二公自是燕许宗。shǒu gàn lè quán cì liù yī,èr gōng zì shì yàn xǔ zōng。
奏篇六论初流传,四海一日俱承风。zòu piān liù lùn chū liú chuán,sì hǎi yī rì jù chéng fēng。
其间杰出六君子,香薰班马尤为浓。qí jiān jié chū liù jūn zi,xiāng xūn bān mǎ yóu wèi nóng。
涪翁又分江西派,作图序次由本中。fú wēng yòu fēn jiāng xī pài,zuò tú xù cì yóu běn zhōng。
哦诗作文各务实,荐鹗不愧北海融。ó shī zuò wén gè wù shí,jiàn è bù kuì běi hǎi róng。
坐令文物掩前代,主盟岂非诸老功。zuò lìng wén wù yǎn qián dài,zhǔ méng qǐ fēi zhū lǎo gōng。
固知文气僵湜籍,亦许诗律沾徐洪。gù zhī wén qì jiāng shí jí,yì xǔ shī lǜ zhān xú hóng。
宛丘诸黄接前辈,宜有此甥风味同。wǎn qiū zhū huáng jiē qián bèi,yí yǒu cǐ shēng fēng wèi tóng。
蚤尝决胜翰墨场,笔端豪健谁争工。zǎo cháng jué shèng hàn mò chǎng,bǐ duān háo jiàn shuí zhēng gōng。
新篇句句多洒落,妙画字字真玲珑。xīn piān jù jù duō sǎ luò,miào huà zì zì zhēn líng lóng。
惜哉生晚百馀载,欧苏之门欠登龙。xī zāi shēng wǎn bǎi yú zài,ōu sū zhī mén qiàn dēng lóng。
尚兹踸踔未阔步,吞舟之鱼沟岂容。shàng zī chěn chuō wèi kuò bù,tūn zhōu zhī yú gōu qǐ róng。
我方投老与世隔,映窗爱景方朣胧。wǒ fāng tóu lǎo yǔ shì gé,yìng chuāng ài jǐng fāng tóng lóng。
十年屏居可罗爵,何人来顾一秃翁。shí nián píng jū kě luó jué,hé rén lái gù yī tū wēng。
俨然衣冠见吾子,文书衔袖名自通。yǎn rán yī guān jiàn wú zi,wén shū xián xiù míng zì tōng。
向来两卷馀百篇,讽味抵今未能穷。xiàng lái liǎng juǎn yú bǎi piān,fěng wèi dǐ jīn wèi néng qióng。
更携大篇如拱璧,刻画无盐贲孤踪。gèng xié dà piān rú gǒng bì,kè huà wú yán bēn gū zōng。
人言霜蹄骋夷路,我今秋隼凌三峰。rén yán shuāng tí chěng yí lù,wǒ jīn qiū sǔn líng sān fēng。
爱余过厚拟前良,此事如何著得侬。ài yú guò hòu nǐ qián liáng,cǐ shì rú hé zhù dé nóng。
老我不入杞梓林,峄阳深隐如孤桐。lǎo wǒ bù rù qǐ zǐ lín,yì yáng shēn yǐn rú gū tóng。
平生习气扫欲尽,只有愧处着力攻。píng shēng xí qì sǎo yù jǐn,zhǐ yǒu kuì chù zhe lì gōng。
子归求之有馀师,惟知叹息锦绣胸。zi guī qiú zhī yǒu yú shī,wéi zhī tàn xī jǐn xiù xiōng。
时时杖屦许来往,庶可岁寒相始终。shí shí zhàng jù xǔ lái wǎng,shù kě suì hán xiāng shǐ zhōng。
楼钥

楼钥

楼钥(1137~1213)南宋大臣、文学家。字大防,又字启伯,号攻媿主人,明州鄞县(今属浙江宁波)人。楼璩的三子,有兄长楼鐊、楼锡,与袁方、袁燮师事王默、李鸿渐、李若讷、郑锷等人。隆兴元年(1163年)进士及第。历官温州教授,起居郎兼中书舍人,大定九年(1169年),随舅父贺正旦使汪大猷出使金朝。嘉定六年(1213年)卒,谥宣献。袁燮写有行状。有子楼淳、楼濛(早夭)、楼潚、楼治,皆以荫入仕。历官温州教授、乐清知县、翰林学士、吏部尚书兼翰林侍讲、资政殿学士、知太平州。 乾道间,以书状官从舅父汪大猷使金,按日记叙途中所闻,成《北行日录》。 楼钥的作品>>

猜您喜欢

题老融画弥勒

楼钥

乘风欲去东南,回头此意谁参。chéng fēng yù qù dōng nán,huí tóu cǐ yì shuí cān。
当时蹉过足庵,却来攻愧同龛。dāng shí cuō guò zú ān,què lái gōng kuì tóng kān。

游雪窦双塔登云檐有怀海印云老

楼钥

来礼二师遗像,小立云檐一饷。lái lǐ èr shī yí xiàng,xiǎo lì yún yán yī xiǎng。
欲见德云比丘,却在别峰顶上。yù jiàn dé yún bǐ qiū,què zài bié fēng dǐng shàng。

双峰二偈

楼钥

莫把资深两处寻,此心心外更无心。mò bǎ zī shēn liǎng chù xún,cǐ xīn xīn wài gèng wú xīn。
道人欲问资深话,自得元无古与今。dào rén yù wèn zī shēn huà,zì dé yuán wú gǔ yǔ jīn。

双峰二偈

楼钥

道非身外亦非中,左右逢原作么逢。dào fēi shēn wài yì fēi zhōng,zuǒ yòu féng yuán zuò me féng。
绕寺寻山无好处,不知门外有双峰。rào sì xún shān wú hǎo chù,bù zhī mén wài yǒu shuāng fēng。

跋涂毒与惠老偈

楼钥

我铭师塔,而不识面。wǒ míng shī tǎ,ér bù shí miàn。
一瞻顶相,烂烂岩电。yī zhān dǐng xiāng,làn làn yán diàn。
横说竖说,不待饶舌。héng shuō shù shuō,bù dài ráo shé。
涂毒一声,百兽脑裂。tú dú yī shēng,bǎi shòu nǎo liè。

次韵伯父与心闻偈

楼钥

法器何妨待晚成,一朝点铁便成金。fǎ qì hé fáng dài wǎn chéng,yī cháo diǎn tiě biàn chéng jīn。
拽开鼻孔力无限,坐断舌头功更深。zhuāi kāi bí kǒng lì wú xiàn,zuò duàn shé tóu gōng gèng shēn。
扬子江头言在耳,灵山会上笑传心。yáng zi jiāng tóu yán zài ěr,líng shān huì shàng xiào chuán xīn。
自怜钝置无香气,四十年来只似今。zì lián dùn zhì wú xiāng qì,sì shí nián lái zhǐ shì jīn。

答东山一老二偈

楼钥

即心是佛本无难,挫却丝毫隔万山。jí xīn shì fú běn wú nán,cuò què sī háo gé wàn shān。
知有毗卢五千卷,谁能分寸费跻攀。zhī yǒu pí lú wǔ qiān juǎn,shuí néng fēn cùn fèi jī pān。

答东山一老二偈

楼钥

闭门深坐日知味,无限好山都懒游。bì mén shēn zuò rì zhī wèi,wú xiàn hǎo shān dōu lǎn yóu。
城里山中俱是隐,江湖不若两忘休。chéng lǐ shān zhōng jù shì yǐn,jiāng hú bù ruò liǎng wàng xiū。
1178«73747576777879