古诗词

赠黄真护道人游茅山

楼钥

少年曾上三茅山,千岩万壑穷跻攀。shǎo nián céng shàng sān máo shān,qiān yán wàn hè qióng jī pān。
烟霏空翠不可状,弟兄联骑欣清闲。yān fēi kōng cuì bù kě zhuàng,dì xiōng lián qí xīn qīng xián。
回头五十有馀载,至今梦境犹班班。huí tóu wǔ shí yǒu yú zài,zhì jīn mèng jìng yóu bān bān。
初从崇禧入仙境,元符玉晨纷幢幡。chū cóng chóng xǐ rù xiān jìng,yuán fú yù chén fēn chuáng fān。
草庵精舍不知数,各占山麓清溪湾。cǎo ān jīng shě bù zhī shù,gè zhàn shān lù qīng xī wān。
蓑衣相见黑虎谷,苍然白发犹朱颜。suō yī xiāng jiàn hēi hǔ gǔ,cāng rán bái fā yóu zhū yán。
延之土窟款清论,桃皮酿酒无留残。yán zhī tǔ kū kuǎn qīng lùn,táo pí niàng jiǔ wú liú cán。
达道所居更奇绝,万山开豁如重关。dá dào suǒ jū gèng qí jué,wàn shān kāi huō rú zhòng guān。
一山巉岩似笔格,耸秀正矗湖中间。yī shān chán yán shì bǐ gé,sǒng xiù zhèng chù hú zhōng jiān。
白马真人尚生气,长史旧井藏馀丹。bái mǎ zhēn rén shàng shēng qì,zhǎng shǐ jiù jǐng cáng yú dān。
异石若碎还复合,豢龙几处多澄澜。yì shí ruò suì hái fù hé,huàn lóng jǐ chù duō chéng lán。
华阳洞门闭已久,传闻亦有游其藩。huá yáng dòng mén bì yǐ jiǔ,chuán wén yì yǒu yóu qí fān。
抚掌浮沤涌如沸,仙人捧石手可扳。fǔ zhǎng fú ōu yǒng rú fèi,xiān rén pěng shí shǒu kě bān。
最奇无如大茅峰,千寻直上天市坛。zuì qí wú rú dà máo fēng,qiān xún zhí shàng tiān shì tán。
中峰小峰如雁行,下视堆阜罗烟鬟。zhōng fēng xiǎo fēng rú yàn xíng,xià shì duī fù luó yān huán。
三君司命时归降,往往天风吹佩环。sān jūn sī mìng shí guī jiàng,wǎng wǎng tiān fēng chuī pèi huán。
人言春日羽衣会,胎禽终日来飞翻。rén yán chūn rì yǔ yī huì,tāi qín zhōng rì lái fēi fān。
玄帝大鼎秦皇璧,丹砂六千在流泉。xuán dì dà dǐng qín huáng bì,dān shā liù qiān zài liú quán。
地无虺虎与荆棘,但有众药堪延年。dì wú huī hǔ yǔ jīng jí,dàn yǒu zhòng yào kān yán nián。
洞天凡踪不易到,我欲再往良独难。dòng tiān fán zōng bù yì dào,wǒ yù zài wǎng liáng dú nán。
有时慨想旧游处,陟冈惘惘涕为潸。yǒu shí kǎi xiǎng jiù yóu chù,zhì gāng wǎng wǎng tì wèi shān。
江夏仙人有仙骨,卓尔拔俗甘瓢箪。jiāng xià xiān rén yǒu xiān gǔ,zhuó ěr bá sú gān piáo dān。
摇铃真能彻帝所,挥钁自足驱神奸。yáo líng zhēn néng chè dì suǒ,huī jué zì zú qū shén jiān。
曾入金华访初平,今往地肺求洞玄。céng rù jīn huá fǎng chū píng,jīn wǎng dì fèi qiú dòng xuán。
游经都城道价重,拂袖忽厌拘尘烦。yóu jīng dōu chéng dào jià zhòng,fú xiù hū yàn jū chén fán。
径登紫芝绣衣亭,咫尺众真相往还。jìng dēng zǐ zhī xiù yī tíng,zhǐ chǐ zhòng zhēn xiāng wǎng hái。
神仙渺茫信可学,只恐涓尘天意悭。shén xiān miǎo máng xìn kě xué,zhǐ kǒng juān chén tiān yì qiān。
但见茅君极仙品,谁知求道越岨艰。dàn jiàn máo jūn jí xiān pǐn,shuí zhī qiú dào yuè qū jiān。
至今丰碑载锡文,舟堕千剑如指弹。zhì jīn fēng bēi zài xī wén,zhōu duò qiān jiàn rú zhǐ dàn。
君得此居宜勇进,勿使学步讥邯郸。jūn dé cǐ jū yí yǒng jìn,wù shǐ xué bù jī hán dān。
我欲休官未容去,归梦遇觉多愁叹。wǒ yù xiū guān wèi róng qù,guī mèng yù jué duō chóu tàn。
终当挂冠四明隐,扪萝采石纫芝兰。zhōng dāng guà guān sì míng yǐn,mén luó cǎi shí rèn zhī lán。
江东日暮云生处,安得羽化同霞餐。jiāng dōng rì mù yún shēng chù,ān dé yǔ huà tóng xiá cān。
楼钥

楼钥

楼钥(1137~1213)南宋大臣、文学家。字大防,又字启伯,号攻媿主人,明州鄞县(今属浙江宁波)人。楼璩的三子,有兄长楼鐊、楼锡,与袁方、袁燮师事王默、李鸿渐、李若讷、郑锷等人。隆兴元年(1163年)进士及第。历官温州教授,起居郎兼中书舍人,大定九年(1169年),随舅父贺正旦使汪大猷出使金朝。嘉定六年(1213年)卒,谥宣献。袁燮写有行状。有子楼淳、楼濛(早夭)、楼潚、楼治,皆以荫入仕。历官温州教授、乐清知县、翰林学士、吏部尚书兼翰林侍讲、资政殿学士、知太平州。 乾道间,以书状官从舅父汪大猷使金,按日记叙途中所闻,成《北行日录》。 楼钥的作品>>

猜您喜欢

尚书汤公挽词

楼钥

奏邸崇先契,周旋古括州。zòu dǐ chóng xiān qì,zhōu xuán gǔ kuò zhōu。
殿庭观唱第,海郡继承流。diàn tíng guān chàng dì,hǎi jùn jì chéng liú。
方快飞腾上,俄闻汗漫游。fāng kuài fēi téng shàng,é wén hàn màn yóu。
凤凰山下路,丹旆想悠悠。fèng huáng shān xià lù,dān pèi xiǎng yōu yōu。

商侍郎挽词

楼钥

矫矫真御史,风生白笔端。jiǎo jiǎo zhēn yù shǐ,fēng shēng bái bǐ duān。
出持肤使节,始著侍臣冠。chū chí fū shǐ jié,shǐ zhù shì chén guān。
给饟鬓先雪,筹边心为寒。gěi xiǎng bìn xiān xuě,chóu biān xīn wèi hán。
天乎惊玉折,不及上金銮。tiān hū jīng yù zhé,bù jí shàng jīn luán。

商侍郎挽词

楼钥

所至仁声著,甘棠几去思。suǒ zhì rén shēng zhù,gān táng jǐ qù sī。
敬姜嗟哭子,伯道痛无儿。jìng jiāng jiē kū zi,bó dào tòng wú ér。
郎省伤连璧,文闱见刻辞。láng shěng shāng lián bì,wén wéi jiàn kè cí。
边民纷堕泪,忍读岘山碑。biān mín fēn duò lèi,rěn dú xiàn shān bēi。

尚书张公挽词

楼钥

文靖饶风度,高皇记曲江。wén jìng ráo fēng dù,gāo huáng jì qū jiāng。
贤孙真是似,才气号无双。xián sūn zhēn shì shì,cái qì hào wú shuāng。
几见持英簜,终看拥碧幢。jǐ jiàn chí yīng dàng,zhōng kàn yōng bì chuáng。
诚斋主诗社,到此亦心降。chéng zhāi zhǔ shī shè,dào cǐ yì xīn jiàng。

尚书张公挽词

楼钥

抚字推循吏,论思领从班。fǔ zì tuī xún lì,lùn sī lǐng cóng bān。
宏才名北阙,高兴属东山。hóng cái míng běi quē,gāo xīng shǔ dōng shān。
同岁叨崇笃,比邻足往还。tóng suì dāo chóng dǔ,bǐ lín zú wǎng hái。
旧游成昨梦,衰涕不胜潸。jiù yóu chéng zuó mèng,shuāi tì bù shèng shān。

曾侍郎挽词

楼钥

文献南丰裔,源流曲阜公。wén xiàn nán fēng yì,yuán liú qū fù gōng。
岩岩双法从,凛凛旧家风。yán yán shuāng fǎ cóng,lǐn lǐn jiù jiā fēng。
金玉方交映,人琴忽并空。jīn yù fāng jiāo yìng,rén qín hū bìng kōng。
平生心地直,流庆尚无穷。píng shēng xīn dì zhí,liú qìng shàng wú qióng。

曾侍郎挽词

楼钥

紫陌寻春日,惟公最少年。zǐ mò xún chūn rì,wéi gōng zuì shǎo nián。
鳣堂惭隗始,熊轼愧卢前。zhān táng cán kuí shǐ,xióng shì kuì lú qián。
寄我书犹湿,思君迹遽仙。jì wǒ shū yóu shī,sī jūn jì jù xiān。
同登今有几,挥泪抚遗编。tóng dēng jīn yǒu jǐ,huī lèi fǔ yí biān。

余给事挽词

楼钥

乌府仍螭陛,银台更掖垣。wū fǔ réng chī bì,yín tái gèng yē yuán。
事几无弗论,外似不能言。shì jǐ wú fú lùn,wài shì bù néng yán。
厚德镇浮薄,平心剸剧烦。hòu dé zhèn fú báo,píng xīn tuán jù fán。
用才殊未尽,无地可招魂。yòng cái shū wèi jǐn,wú dì kě zhāo hún。

余给事挽词

楼钥

桂籍兄联弟,兰阶子克家。guì jí xiōng lián dì,lán jiē zi kè jiā。
上恩嘉踵武,京秩为增华。shàng ēn jiā zhǒng wǔ,jīng zhì wèi zēng huá。
朝著蒙倾盖,纶闱睹判花。cháo zhù méng qīng gài,lún wéi dǔ pàn huā。
遽成千古别,南望想悲笳。jù chéng qiān gǔ bié,nán wàng xiǎng bēi jiā。

郑司法挽词

楼钥

襟袍空无碍,精神老不衰。jīn páo kōng wú ài,jīng shén lǎo bù shuāi。
家传司业学,句逼简斋诗。jiā chuán sī yè xué,jù bī jiǎn zhāi shī。
荒瘠留阴德,平反有去思。huāng jí liú yīn dé,píng fǎn yǒu qù sī。
功名赍志没,回施称家儿。gōng míng jī zhì méi,huí shī chēng jiā ér。

郑司法挽词

楼钥

倾盖欢如故,相从沧海隅。qīng gài huān rú gù,xiāng cóng cāng hǎi yú。
方将理诗社,忽已閟泉途。fāng jiāng lǐ shī shè,hū yǐ bì quán tú。
归路孤飞旐,交情一束刍。guī lù gū fēi zhào,jiāo qíng yī shù chú。
梅霖将客泪,凄澹洒平芜。méi lín jiāng kè lèi,qī dàn sǎ píng wú。

梁仲苍挽词

楼钥

延赏高三让,殊科擅一鸣。yán shǎng gāo sān ràng,shū kē shàn yī míng。
元宾文未极,长吉记先成。yuán bīn wén wèi jí,zhǎng jí jì xiān chéng。
妙语遗膏馥,玄谈悟死生。miào yǔ yí gāo fù,xuán tán wù sǐ shēng。
行人痛埋璧,父子若为情。xíng rén tòng mái bì,fù zi ruò wèi qíng。

梁仲苍挽词

楼钥

人物如君少,相期上石渠。rén wù rú jūn shǎo,xiāng qī shàng shí qú。
博文该四部,笃学富三馀。bó wén gāi sì bù,dǔ xué fù sān yú。
泪尽知无及,交深未觉疏。lèi jǐn zhī wú jí,jiāo shēn wèi jué shū。
何时酹坟草,细读茂陵书。hé shí lèi fén cǎo,xì dú mào líng shū。

吴通判挽词

楼钥

一死交情见,乡评重此翁。yī sǐ jiāo qíng jiàn,xiāng píng zhòng cǐ wēng。
素车奔夕梦,绣被落天风。sù chē bēn xī mèng,xiù bèi luò tiān fēng。
身任朋僚责,心忘尺寸功。shēn rèn péng liáo zé,xīn wàng chǐ cùn gōng。
毋书卓行传,非介亦非通。wú shū zhuó xíng chuán,fēi jiè yì fēi tōng。

翁府君挽词

楼钥

肮脏翁夫子,高才噤不施。āng zàng wēng fū zi,gāo cái jìn bù shī。
床头痴叔易,梦里阿连诗。chuáng tóu chī shū yì,mèng lǐ ā lián shī。
德丧嗟何及,天胡弗憗遗。dé sàng jiē hé jí,tiān hú fú yìn yí。
清风终未泯,吹拆谢庭芝。qīng fēng zhōng wèi mǐn,chuī chāi xiè tíng zhī。