古诗词

春残

李清照

春残何事苦思乡,病里梳头恨最长。chūn cán hé shì kǔ sī xiāng,bìng lǐ shū tóu hèn zuì zhǎng。
梁燕语多终日在,蔷薇风细一帘香。liáng yàn yǔ duō zhōng rì zài,qiáng wēi fēng xì yī lián xiāng。
李清照

李清照

李清照(1084年3月13日~1155年5月12日)号易安居士,汉族,山东省济南章丘人。宋代(南北宋之交)女词人,婉约词派代表,有“千古第一才女”之称。所作词,前期多写其悠闲生活,后期多悲叹身世,情调感伤。形式上善用白描手法,自辟途径,语言清丽。论词强调协律,崇尚典雅,提出词“别是一家”之说,反对以作诗文之法作词。能诗,留存不多,部分篇章感时咏史,情辞慷慨,与其词风不同。有《易安居士文集》《易安词》,已散佚。后人有《漱玉词》辑本。今有《李清照集校注》。 李清照的作品>>

猜您喜欢

长寿乐·南昌生日

李清照

微寒应候,望日边,六叶阶蓂初秀。wēi hán yīng hòu,wàng rì biān,liù yè jiē míng chū xiù。
爱景欲挂扶桑,漏残银箭,杓回摇斗。ài jǐng yù guà fú sāng,lòu cán yín jiàn,biāo huí yáo dòu。
庆高闳此际,掌上一颗明珠剖。qìng gāo hóng cǐ jì,zhǎng shàng yī kē míng zhū pōu。
有令容淑质,归逢佳偶。yǒu lìng róng shū zhì,guī féng jiā ǒu。
到如今,昼锦满堂贵胄。dào rú jīn,zhòu jǐn mǎn táng guì zhòu。
荣耀,文步紫禁,一一金章绿绶。róng yào,wén bù zǐ jìn,yī yī jīn zhāng lǜ shòu。
更值棠棣连阴,虎符熊轼,夹河分守。gèng zhí táng dì lián yīn,hǔ fú xióng shì,jiā hé fēn shǒu。
况青云咫尺,朝暮重入承明后。kuàng qīng yún zhǐ chǐ,cháo mù zhòng rù chéng míng hòu。
看彩衣争献,兰羞玉酎。kàn cǎi yī zhēng xiàn,lán xiū yù zhòu。
祝千龄,借指松椿比寿。zhù qiān líng,jiè zhǐ sōng chūn bǐ shòu。

新荷叶

李清照

薄露初零,长宵共、永昼分停。báo lù chū líng,zhǎng xiāo gòng yǒng zhòu fēn tíng。
绕水楼台,高耸万丈蓬瀛。rào shuǐ lóu tái,gāo sǒng wàn zhàng péng yíng。
芝兰为寿,相辉映、簪笏盈庭。zhī lán wèi shòu,xiāng huī yìng zān hù yíng tíng。
花柔玉净,捧觞别有娉婷。huā róu yù jìng,pěng shāng bié yǒu pīng tíng。
鹤瘦松青,精神与、秋月争明。hè shòu sōng qīng,jīng shén yǔ qiū yuè zhēng míng。
德行文章,素驰日下声名。dé xíng wén zhāng,sù chí rì xià shēng míng。
东山高蹈,虽卿相、不足为荣。dōng shān gāo dǎo,suī qīng xiāng bù zú wèi róng。
安石须起,要苏天下苍生。ān shí xū qǐ,yào sū tiān xià cāng shēng。

如梦令

李清照

谁伴明窗独坐,我共影儿俩个。shuí bàn míng chuāng dú zuò,wǒ gòng yǐng ér liǎ gè。
灯尽欲眠时,影也把人抛躲。dēng jǐn yù mián shí,yǐng yě bǎ rén pāo duǒ。
无那,无那,好个凄凉的我。wú nà,wú nà,hǎo gè qī liáng de wǒ。

点绛唇·闺思

李清照

寂寞深闺,柔肠一寸愁千缕。jì mò shēn guī,róu cháng yī cùn chóu qiān lǚ。
惜春春去,几点催花雨。xī chūn chūn qù,jǐ diǎn cuī huā yǔ。
倚遍阑干,只是无情绪。yǐ biàn lán gàn,zhǐ shì wú qíng xù。
人何处,连天芳草,望断归来路。rén hé chù,lián tiān fāng cǎo,wàng duàn guī lái lù。

转调满庭芳·芳草池塘

李清照

芳草池塘,绿阴庭院,晚晴寒透窗纱。fāng cǎo chí táng,lǜ yīn tíng yuàn,wǎn qíng hán tòu chuāng shā。
□□金鏁,管是客来唦。jīn suǒ,guǎn shì kè lái shā。
寂寞尊前席上,惟□□海角天涯。jì mò zūn qián xí shàng,wéi hǎi jiǎo tiān yá。
能留否?酴釄落尽,犹赖有□□。néng liú fǒu?tú mí luò jǐn,yóu lài yǒu。
当年曾胜赏,生香熏袖,活火分茶。dāng nián céng shèng shǎng,shēng xiāng xūn xiù,huó huǒ fēn chá。
□□龙骄马,流水轻车。lóng jiāo mǎ,liú shuǐ qīng chē。
不怕风狂雨骤,恰才称煮酒残花。bù pà fēng kuáng yǔ zhòu,qià cái chēng zhǔ jiǔ cán huā。
如今也,不成怀抱,得似旧时那?rú jīn yě,bù chéng huái bào,dé shì jiù shí nà?

临江仙·庭院深深深几许

李清照

庭院深深深几许?云窗雾阁常扃。tíng yuàn shēn shēn shēn jǐ xǔ?yún chuāng wù gé cháng jiōng。
柳梢梅萼渐分明。liǔ shāo méi è jiàn fēn míng。
春归秣陵树,人老建康城。chūn guī mò líng shù,rén lǎo jiàn kāng chéng。
感月吟风多少事,如今老去无成。gǎn yuè yín fēng duō shǎo shì,rú jīn lǎo qù wú chéng。
谁怜憔悴更凋零。shuí lián qiáo cuì gèng diāo líng。
试灯无意思,踏雪没心情。shì dēng wú yì sī,tà xuě méi xīn qíng。

忆秦娥·临高阁

李清照

临高阁,乱山平野烟光薄。lín gāo gé,luàn shān píng yě yān guāng báo。
烟光薄,栖鸦归后,暮天闻角。yān guāng báo,qī yā guī hòu,mù tiān wén jiǎo。
断香残酒情怀恶,西风催衬梧桐落。duàn xiāng cán jiǔ qíng huái è,xī fēng cuī chèn wú tóng luò。
梧桐落,又还秋色,又还寂寞。wú tóng luò,yòu hái qiū sè,yòu hái jì mò。

怨王孙·春暮

李清照

帝里春晚。dì lǐ chūn wǎn。
重门深院。zhòng mén shēn yuàn。
草绿阶前,暮天雁断。cǎo lǜ jiē qián,mù tiān yàn duàn。
楼上远信谁传。lóu shàng yuǎn xìn shuí chuán。
恨绵绵。hèn mián mián。
多情自是多沾惹。duō qíng zì shì duō zhān rě。
难拚舍。nán pàn shě。
又是寒食也。yòu shì hán shí yě。
秋千巷陌,人静皎月初斜。qiū qiān xiàng mò,rén jìng jiǎo yuè chū xié。
浸梨花。jìn lí huā。

好事近·悼春

李清照

风定落花深,帘外拥红堆雪。fēng dìng luò huā shēn,lián wài yōng hóng duī xuě。
长记海棠开后,正伤春时节。zhǎng jì hǎi táng kāi hòu,zhèng shāng chūn shí jié。
酒阑歌罢玉尊空,青釭暗明灭。jiǔ lán gē bà yù zūn kōng,qīng gāng àn míng miè。
魂梦不堪幽怨,更一声啼鴂。hún mèng bù kān yōu yuàn,gèng yī shēng tí jué。

添字丑奴儿·窗前谁种芭蕉树

李清照

窗前谁种芭蕉树,阴满中庭。chuāng qián shuí zhǒng bā jiāo shù,yīn mǎn zhōng tíng。
阴满中庭,叶叶心心,舒卷有馀清。yīn mǎn zhōng tíng,yè yè xīn xīn,shū juǎn yǒu yú qīng。
伤心枕上三更雨,点滴霖霪。shāng xīn zhěn shàng sān gèng yǔ,diǎn dī lín yín。
点滴霖霪,愁损北人,不惯起来听。diǎn dī lín yín,chóu sǔn běi rén,bù guàn qǐ lái tīng。

减字木兰花·卖花担上

李清照

卖花担上,买得一枝春欲放。mài huā dān shàng,mǎi dé yī zhī chūn yù fàng。
泪染轻匀,犹带彤霞晓露痕。lèi rǎn qīng yún,yóu dài tóng xiá xiǎo lù hén。
怕郎猜道,奴面不如花面好。pà láng cāi dào,nú miàn bù rú huā miàn hǎo。
云鬓斜簪,徒要教郎比并看。yún bìn xié zān,tú yào jiào láng bǐ bìng kàn。

句其一

李清照

南渡衣冠少王导,北来消息欠刘琨。nán dù yī guān shǎo wáng dǎo,běi lái xiāo xī qiàn liú kūn。

诉衷情令·夜来沉醉卸妆迟

李清照

夜来沉醉卸妆迟,梅萼插残枝。yè lái chén zuì xiè zhuāng chí,méi è chā cán zhī。
酒醒熏破春睡,梦远不成归。jiǔ xǐng xūn pò chūn shuì,mèng yuǎn bù chéng guī。
人悄悄,月依依,翠帘垂。rén qiāo qiāo,yuè yī yī,cuì lián chuí。
更挼残蕊,更捻馀香,更得些时。gèng ruá cán ruǐ,gèng niǎn yú xiāng,gèng dé xiē shí。

采桑子·晚来一霎风兼雨

李清照

晚来一霎风兼雨,洗尽炎光。wǎn lái yī shà fēng jiān yǔ,xǐ jǐn yán guāng。
理罢笙篁,却对菱花淡淡妆。lǐ bà shēng huáng,què duì líng huā dàn dàn zhuāng。
绛绡缕薄冰肌莹,雪腻酥香。jiàng xiāo lǚ báo bīng jī yíng,xuě nì sū xiāng。
笑语檀郎,今夜纱厨枕簟凉。xiào yǔ tán láng,jīn yè shā chú zhěn diàn liáng。

木兰花·沉水香消人悄悄

李清照

沉水香消人悄悄,楼上朝来寒料峭。chén shuǐ xiāng xiāo rén qiāo qiāo,lóu shàng cháo lái hán liào qiào。
春生南浦水微波,雪满东山风未扫。chūn shēng nán pǔ shuǐ wēi bō,xuě mǎn dōng shān fēng wèi sǎo。
金樽莫诉连壶倒,卷起重帘留晚照。jīn zūn mò sù lián hú dào,juǎn qǐ zhòng lián liú wǎn zhào。
为君欲去更凭栏,人意不如山色好。wèi jūn yù qù gèng píng lán,rén yì bù rú shān sè hǎo。
82123456