古诗词

上韩公枢密其一

李清照

三年夏六月,天子视朝久。sān nián xià liù yuè,tiān zi shì cháo jiǔ。
凝旒望南云,垂衣思北狩。níng liú wàng nán yún,chuí yī sī běi shòu。
如闻帝若曰,岳牧与群后。rú wén dì ruò yuē,yuè mù yǔ qún hòu。
贤宁无半千,运已遇阳九。xián níng wú bàn qiān,yùn yǐ yù yáng jiǔ。
勿勒燕然铭,勿种金城柳。wù lēi yàn rán míng,wù zhǒng jīn chéng liǔ。
岂无纯孝臣,识此霜露悲。qǐ wú chún xiào chén,shí cǐ shuāng lù bēi。
何必羹舍肉,便可车载脂。hé bì gēng shě ròu,biàn kě chē zài zhī。
土地非所惜,玉帛如尘泥。tǔ dì fēi suǒ xī,yù bó rú chén ní。
谁当可将命,币厚词益卑。shuí dāng kě jiāng mìng,bì hòu cí yì bēi。
四岳佥曰俞,臣下帝所知。sì yuè qiān yuē yú,chén xià dì suǒ zhī。
中朝第一人,春官有昌黎。zhōng cháo dì yī rén,chūn guān yǒu chāng lí。
身为百夫特,行足万人师。shēn wèi bǎi fū tè,xíng zú wàn rén shī。
嘉祐与建中,为政有皋夔。jiā yòu yǔ jiàn zhōng,wèi zhèng yǒu gāo kuí。
匈奴畏王商,吐蕃尊子仪。xiōng nú wèi wáng shāng,tǔ fān zūn zi yí。
夷狄已破胆,将命公所宜。yí dí yǐ pò dǎn,jiāng mìng gōng suǒ yí。
公拜手稽首,受命白玉墀。gōng bài shǒu jī shǒu,shòu mìng bái yù chí。
曰臣敢辞难,此亦何等时。yuē chén gǎn cí nán,cǐ yì hé děng shí。
家人安足谋,妻子不必辞。jiā rén ān zú móu,qī zi bù bì cí。
愿奉天地灵,愿奉宗庙威。yuàn fèng tiān dì líng,yuàn fèng zōng miào wēi。
径持紫泥诏,直入黄龙城。jìng chí zǐ ní zhào,zhí rù huáng lóng chéng。
单于定稽颡,侍子当来迎。dān yú dìng jī sǎng,shì zi dāng lái yíng。
仁君方恃信,狂生休请缨。rén jūn fāng shì xìn,kuáng shēng xiū qǐng yīng。
或取犬马血,与结天日盟。huò qǔ quǎn mǎ xuè,yǔ jié tiān rì méng。
胡公清德人所难,谋同德协心志安。hú gōng qīng dé rén suǒ nán,móu tóng dé xié xīn zhì ān。
脱衣已被汉恩暖,离歌不道易水寒。tuō yī yǐ bèi hàn ēn nuǎn,lí gē bù dào yì shuǐ hán。
皇天久阴后土湿,雨势未回风劳急。huáng tiān jiǔ yīn hòu tǔ shī,yǔ shì wèi huí fēng láo jí。
车声辚辚马萧萧,壮士懦夫俱感泣。chē shēng lín lín mǎ xiāo xiāo,zhuàng shì nuò fū jù gǎn qì。
闾阎嫠妇亦何知,沥血投书干记室。lǘ yán lí fù yì hé zhī,lì xuè tóu shū gàn jì shì。
夷虏从来性虎狼,不虞预备庸何伤。yí lǔ cóng lái xìng hǔ láng,bù yú yù bèi yōng hé shāng。
衷甲昔时闻楚幕,乘城前日记平凉。zhōng jiǎ xī shí wén chǔ mù,chéng chéng qián rì jì píng liáng。
葵丘践土非荒城,勿轻谈士弃儒生。kuí qiū jiàn tǔ fēi huāng chéng,wù qīng tán shì qì rú shēng。
露布词成马犹倚,崤函关出鸡未鸣。lù bù cí chéng mǎ yóu yǐ,xiáo hán guān chū jī wèi míng。
巧匠何曾弃樗栎,刍荛之言或有益。qiǎo jiàng hé céng qì chū lì,chú ráo zhī yán huò yǒu yì。
不乞隋珠与和璧,只乞乡关新信息。bù qǐ suí zhū yǔ hé bì,zhǐ qǐ xiāng guān xīn xìn xī。
灵光虽在应萧萧,草中翁仲今何若。líng guāng suī zài yīng xiāo xiāo,cǎo zhōng wēng zhòng jīn hé ruò。
遣氓岂尚种桑麻,残虏如闻保城郭。qiǎn máng qǐ shàng zhǒng sāng má,cán lǔ rú wén bǎo chéng guō。
嫠家父祖生齐鲁,位下名高人比数。lí jiā fù zǔ shēng qí lǔ,wèi xià míng gāo rén bǐ shù。
当时稷下纵谈时,犹记人挥汗成雨。dāng shí jì xià zòng tán shí,yóu jì rén huī hàn chéng yǔ。
子孙南渡今几年,飘流遂与流人伍。zi sūn nán dù jīn jǐ nián,piāo liú suì yǔ liú rén wǔ。
欲将血泪寄山河,去洒东山一抔土。yù jiāng xuè lèi jì shān hé,qù sǎ dōng shān yī póu tǔ。
李清照

李清照

李清照(1084年3月13日~1155年5月12日)号易安居士,汉族,山东省济南章丘人。宋代(南北宋之交)女词人,婉约词派代表,有“千古第一才女”之称。所作词,前期多写其悠闲生活,后期多悲叹身世,情调感伤。形式上善用白描手法,自辟途径,语言清丽。论词强调协律,崇尚典雅,提出词“别是一家”之说,反对以作诗文之法作词。能诗,留存不多,部分篇章感时咏史,情辞慷慨,与其词风不同。有《易安居士文集》《易安词》,已散佚。后人有《漱玉词》辑本。今有《李清照集校注》。 李清照的作品>>

猜您喜欢

浣溪沙·淡荡春光寒食天

李清照

淡荡春光寒食天,玉炉沉水袅残烟。dàn dàng chūn guāng hán shí tiān,yù lú chén shuǐ niǎo cán yān。
梦回山枕隐花钿。mèng huí shān zhěn yǐn huā diàn。
海燕未来人斗草,江梅已过柳生绵。hǎi yàn wèi lái rén dòu cǎo,jiāng méi yǐ guò liǔ shēng mián。
黄昏疏雨湿秋千。huáng hūn shū yǔ shī qiū qiān。

行香子·七夕

李清照

草际鸣蛩,惊落梧桐。cǎo jì míng qióng,jīng luò wú tóng。
正人间、天上愁浓。zhèng rén jiān tiān shàng chóu nóng。
云阶月地,关锁千重。yún jiē yuè dì,guān suǒ qiān zhòng。
纵浮槎来,浮槎去,不相逢。zòng fú chá lái,fú chá qù,bù xiāng féng。
星桥鹊驾,经年才见,想离情、别恨难穷。xīng qiáo què jià,jīng nián cái jiàn,xiǎng lí qíng bié hèn nán qióng。
牵牛织女,莫是离中。qiān niú zhī nǚ,mò shì lí zhōng。
甚霎儿晴,霎儿雨,霎儿风。shén shà ér qíng,shà ér yǔ,shà ér fēng。

行香子

李清照

天与秋光,转转情伤,探金英知近重阳。tiān yǔ qiū guāng,zhuǎn zhuǎn qíng shāng,tàn jīn yīng zhī jìn zhòng yáng。
薄衣初试,绿蚁新尝,渐一番风,一番雨,一番凉。báo yī chū shì,lǜ yǐ xīn cháng,jiàn yī fān fēng,yī fān yǔ,yī fān liáng。
黄昏院落,凄凄惶惶,酒醒时往事愁肠。huáng hūn yuàn luò,qī qī huáng huáng,jiǔ xǐng shí wǎng shì chóu cháng。
那堪永夜,明月空床。nà kān yǒng yè,míng yuè kōng chuáng。
闻砧声捣,蛩声细,漏声长。wén zhēn shēng dǎo,qióng shēng xì,lòu shēng zhǎng。

鹧鸪天·寒日萧萧上锁窗

李清照

寒日萧萧上锁窗,梧桐应恨夜来霜。hán rì xiāo xiāo shàng suǒ chuāng,wú tóng yīng hèn yè lái shuāng。
酒阑更喜团茶苦,梦断偏宜瑞脑香。jiǔ lán gèng xǐ tuán chá kǔ,mèng duàn piān yí ruì nǎo xiāng。
秋已尽,日犹长。qiū yǐ jǐn,rì yóu zhǎng。
仲宣怀远更凄凉。zhòng xuān huái yuǎn gèng qī liáng。
不如随分尊前醉,莫负东篱菊蕊黄。bù rú suí fēn zūn qián zuì,mò fù dōng lí jú ruǐ huáng。

蝶恋花·上巳召亲族

李清照

永夜恹恹欢意少。yǒng yè yān yān huān yì shǎo。
空梦长安,认取长安道。kōng mèng zhǎng ān,rèn qǔ zhǎng ān dào。
为报今年春色好,花光月影宜相照。wèi bào jīn nián chūn sè hǎo,huā guāng yuè yǐng yí xiāng zhào。
随意杯盘虽草草。suí yì bēi pán suī cǎo cǎo。
酒美梅酸,恰称人怀抱。jiǔ měi méi suān,qià chēng rén huái bào。
醉里插花花莫笑,可怜春似人将老。zuì lǐ chā huā huā mò xiào,kě lián chūn shì rén jiāng lǎo。

多丽·咏白菊

李清照

小楼寒,夜长帘幕低垂。xiǎo lóu hán,yè zhǎng lián mù dī chuí。
恨潇潇、无情风雨,夜来揉损琼肌。hèn xiāo xiāo wú qíng fēng yǔ,yè lái róu sǔn qióng jī。
也不似、贵妃醉脸,也不似、孙寿愁眉。yě bù shì guì fēi zuì liǎn,yě bù shì sūn shòu chóu méi。
韩令偷香,徐娘傅粉,莫将比拟未新奇。hán lìng tōu xiāng,xú niáng fù fěn,mò jiāng bǐ nǐ wèi xīn qí。
细看取、屈平陶令,风韵正相宜。xì kàn qǔ qū píng táo lìng,fēng yùn zhèng xiāng yí。
微风起,清芬酝藉,不减酴醾。wēi fēng qǐ,qīng fēn yùn jí,bù jiǎn tú mí。
渐秋阑、雪清玉瘦,向人无限依依。jiàn qiū lán xuě qīng yù shòu,xiàng rén wú xiàn yī yī。
似愁凝、汉皋解佩,似泪洒、纨扇题诗。shì chóu níng hàn gāo jiě pèi,shì lèi sǎ wán shàn tí shī。
朗月清风,浓烟暗雨,天教憔悴度芳姿。lǎng yuè qīng fēng,nóng yān àn yǔ,tiān jiào qiáo cuì dù fāng zī。
纵爱惜、不知从此,留得几多时?人情好,何须更忆,泽畔东篱。zòng ài xī bù zhī cóng cǐ,liú dé jǐ duō shí?rén qíng hǎo,hé xū gèng yì,zé pàn dōng lí。

句其十

李清照

犹将歌扇向人遮。yóu jiāng gē shàn xiàng rén zhē。

句其十

李清照

水晶山枕象牙床。shuǐ jīng shān zhěn xiàng yá chuáng。

句其十

李清照

彩云易散月长亏。cǎi yún yì sàn yuè zhǎng kuī。

句其十

李清照

几多深恨断人肠。jǐ duō shēn hèn duàn rén cháng。

句其十

李清照

罗衣消尽恁时香。luó yī xiāo jǐn nèn shí xiāng。

句其十

李清照

闲愁也似月明多。xián chóu yě shì yuè míng duō。

句其十

李清照

直送凄凉到画屏。zhí sòng qī liáng dào huà píng。

孤雁儿

李清照

藤床纸帐朝眠起,说不尽、无佳思。téng chuáng zhǐ zhàng cháo mián qǐ,shuō bù jǐn wú jiā sī。
沉香断续玉炉寒,伴我情怀如水。chén xiāng duàn xù yù lú hán,bàn wǒ qíng huái rú shuǐ。
笛声三弄,梅心惊破,多少春情意。dí shēng sān nòng,méi xīn jīng pò,duō shǎo chūn qíng yì。
小风疏雨萧萧地,又催下、千行泪。xiǎo fēng shū yǔ xiāo xiāo dì,yòu cuī xià qiān xíng lèi。
吹箫人去玉楼空,肠断与谁同倚。chuī xiāo rén qù yù lóu kōng,cháng duàn yǔ shuí tóng yǐ。
一枝折得,人间天上,没个人堪寄。yī zhī zhé dé,rén jiān tiān shàng,méi gè rén kān jì。

满庭芳

李清照

小阁藏春,闲窗锁昼,画堂无限深幽。xiǎo gé cáng chūn,xián chuāng suǒ zhòu,huà táng wú xiàn shēn yōu。
篆香烧尽,日影下帘钩。zhuàn xiāng shāo jǐn,rì yǐng xià lián gōu。
手种江梅更好,又何必、临水登楼?无人到,寂寥恰似、何逊在扬州。shǒu zhǒng jiāng méi gèng hǎo,yòu hé bì lín shuǐ dēng lóu?wú rén dào,jì liáo qià shì hé xùn zài yáng zhōu。
从来,知韵胜,难堪雨藉,不耐风揉。cóng lái,zhī yùn shèng,nán kān yǔ jí,bù nài fēng róu。
更谁家横笛,吹动浓愁?莫恨香消雪减,须信道、扫迹情留。gèng shuí jiā héng dí,chuī dòng nóng chóu?mò hèn xiāng xiāo xuě jiǎn,xū xìn dào sǎo jì qíng liú。
难言处,良宵淡月,疏影尚风流。nán yán chù,liáng xiāo dàn yuè,shū yǐng shàng fēng liú。
82123456