古诗词

晓梦

李清照

晓梦随疏钟,飘然蹑云霞。xiǎo mèng suí shū zhōng,piāo rán niè yún xiá。
因缘安期生,邂逅萼绿华。yīn yuán ān qī shēng,xiè hòu è lǜ huá。
秋风正无赖,吹尽玉井花。qiū fēng zhèng wú lài,chuī jǐn yù jǐng huā。
共看藕如船,同食枣如瓜。gòng kàn ǒu rú chuán,tóng shí zǎo rú guā。
翩翩坐上客,意妙语亦佳。piān piān zuò shàng kè,yì miào yǔ yì jiā。
嘲辞斗诡辨,活火分新茶。cháo cí dòu guǐ biàn,huó huǒ fēn xīn chá。
虽非助帝功,其乐莫可涯。suī fēi zhù dì gōng,qí lè mò kě yá。
人生能如此,何必归故家。rén shēng néng rú cǐ,hé bì guī gù jiā。
起来敛衣坐,掩耳厌喧哗。qǐ lái liǎn yī zuò,yǎn ěr yàn xuān huā。
心知不可见,念念犹咨嗟。xīn zhī bù kě jiàn,niàn niàn yóu zī jiē。
李清照

李清照

李清照(1084年3月13日~1155年5月12日)号易安居士,汉族,山东省济南章丘人。宋代(南北宋之交)女词人,婉约词派代表,有“千古第一才女”之称。所作词,前期多写其悠闲生活,后期多悲叹身世,情调感伤。形式上善用白描手法,自辟途径,语言清丽。论词强调协律,崇尚典雅,提出词“别是一家”之说,反对以作诗文之法作词。能诗,留存不多,部分篇章感时咏史,情辞慷慨,与其词风不同。有《易安居士文集》《易安词》,已散佚。后人有《漱玉词》辑本。今有《李清照集校注》。 李清照的作品>>

猜您喜欢

钓台

李清照

巨舰只缘因利往,扁舟亦是为名来。jù jiàn zhǐ yuán yīn lì wǎng,biǎn zhōu yì shì wèi míng lái。
往来有愧先生德,特地通宵过钓台。wǎng lái yǒu kuì xiān shēng dé,tè dì tōng xiāo guò diào tái。

打马赋诗

李清照

佛狸定见卯年死,贵贱纷纷尚流徙。fú lí dìng jiàn mǎo nián sǐ,guì jiàn fēn fēn shàng liú xǐ。
满眼骅骝杂騄駬,时危安得真致此。mǎn yǎn huá liú zá lù ěr,shí wēi ān dé zhēn zhì cǐ。
老矣谁能致千里,但愿相将过淮水。lǎo yǐ shuí néng zhì qiān lǐ,dàn yuàn xiāng jiāng guò huái shuǐ。

和张文潜浯溪中兴颂二首

李清照

五十年功如电扫,华清花柳咸阳草。wǔ shí nián gōng rú diàn sǎo,huá qīng huā liǔ xián yáng cǎo。
五坊供奉斗鸡儿,酒肉堆中不知老。wǔ fāng gōng fèng dòu jī ér,jiǔ ròu duī zhōng bù zhī lǎo。
胡兵忽自天上来,逆胡亦是奸雄才。hú bīng hū zì tiān shàng lái,nì hú yì shì jiān xióng cái。
勤政楼前走胡马,珠翠踏尽香尘埃。qín zhèng lóu qián zǒu hú mǎ,zhū cuì tà jǐn xiāng chén āi。
何为出战辄披靡,传置荔枝多马死。hé wèi chū zhàn zhé pī mí,chuán zhì lì zhī duō mǎ sǐ。
尧功舜德本如天,安用区区纪文字。yáo gōng shùn dé běn rú tiān,ān yòng qū qū jì wén zì。
著碑铭德真陋哉,乃令神鬼磨山崖。zhù bēi míng dé zhēn lòu zāi,nǎi lìng shén guǐ mó shān yá。
子仪光弼不自猜,天心悔祸人心开。zi yí guāng bì bù zì cāi,tiān xīn huǐ huò rén xīn kāi。
夏商有鉴当深戒,简策汗青今具在。xià shāng yǒu jiàn dāng shēn jiè,jiǎn cè hàn qīng jīn jù zài。
君不见当时张说最多机,虽生已被姚崇卖。jūn bù jiàn dāng shí zhāng shuō zuì duō jī,suī shēng yǐ bèi yáo chóng mài。

和张文潜浯溪中兴颂二首

李清照

君不见惊人废兴传天宝,中兴碑上今生草。jūn bù jiàn jīng rén fèi xīng chuán tiān bǎo,zhōng xīng bēi shàng jīn shēng cǎo。
不知负国有奸雄,但说成功尊国老。bù zhī fù guó yǒu jiān xióng,dàn shuō chéng gōng zūn guó lǎo。
谁令妃子天上来,虢、秦、韩国皆天才。shuí lìng fēi zi tiān shàng lái,guó qín hán guó jiē tiān cái。
花桑羯鼓玉方响,春风不敢生尘埃。huā sāng jié gǔ yù fāng xiǎng,chūn fēng bù gǎn shēng chén āi。
姓名谁复知安史,健儿猛将安眠死。xìng míng shuí fù zhī ān shǐ,jiàn ér měng jiāng ān mián sǐ。
去天尺五抱瓮峰,峰头凿出开元字。qù tiān chǐ wǔ bào wèng fēng,fēng tóu záo chū kāi yuán zì。
时移势去真可哀,奸人心丑深如崖。shí yí shì qù zhēn kě āi,jiān rén xīn chǒu shēn rú yá。
西蜀万里尚能反,南内一闭何时开。xī shǔ wàn lǐ shàng néng fǎn,nán nèi yī bì hé shí kāi。
可怜孝德如天大,反使将军称好在。kě lián xiào dé rú tiān dà,fǎn shǐ jiāng jūn chēng hǎo zài。
呜呼奴辈乃不能道辅国用事张后尊,乃能念春荠长安作斤卖。wū hū nú bèi nǎi bù néng dào fǔ guó yòng shì zhāng hòu zūn,nǎi néng niàn chūn jì zhǎng ān zuò jīn mài。

上韩公枢密其一

李清照

三年夏六月,天子视朝久。sān nián xià liù yuè,tiān zi shì cháo jiǔ。
凝旒望南云,垂衣思北狩。níng liú wàng nán yún,chuí yī sī běi shòu。
如闻帝若曰,岳牧与群后。rú wén dì ruò yuē,yuè mù yǔ qún hòu。
贤宁无半千,运已遇阳九。xián níng wú bàn qiān,yùn yǐ yù yáng jiǔ。
勿勒燕然铭,勿种金城柳。wù lēi yàn rán míng,wù zhǒng jīn chéng liǔ。
岂无纯孝臣,识此霜露悲。qǐ wú chún xiào chén,shí cǐ shuāng lù bēi。
何必羹舍肉,便可车载脂。hé bì gēng shě ròu,biàn kě chē zài zhī。
土地非所惜,玉帛如尘泥。tǔ dì fēi suǒ xī,yù bó rú chén ní。
谁当可将命,币厚词益卑。shuí dāng kě jiāng mìng,bì hòu cí yì bēi。
四岳佥曰俞,臣下帝所知。sì yuè qiān yuē yú,chén xià dì suǒ zhī。
中朝第一人,春官有昌黎。zhōng cháo dì yī rén,chūn guān yǒu chāng lí。
身为百夫特,行足万人师。shēn wèi bǎi fū tè,xíng zú wàn rén shī。
嘉祐与建中,为政有皋夔。jiā yòu yǔ jiàn zhōng,wèi zhèng yǒu gāo kuí。
匈奴畏王商,吐蕃尊子仪。xiōng nú wèi wáng shāng,tǔ fān zūn zi yí。
夷狄已破胆,将命公所宜。yí dí yǐ pò dǎn,jiāng mìng gōng suǒ yí。
公拜手稽首,受命白玉墀。gōng bài shǒu jī shǒu,shòu mìng bái yù chí。
曰臣敢辞难,此亦何等时。yuē chén gǎn cí nán,cǐ yì hé děng shí。
家人安足谋,妻子不必辞。jiā rén ān zú móu,qī zi bù bì cí。
愿奉天地灵,愿奉宗庙威。yuàn fèng tiān dì líng,yuàn fèng zōng miào wēi。
径持紫泥诏,直入黄龙城。jìng chí zǐ ní zhào,zhí rù huáng lóng chéng。
单于定稽颡,侍子当来迎。dān yú dìng jī sǎng,shì zi dāng lái yíng。
仁君方恃信,狂生休请缨。rén jūn fāng shì xìn,kuáng shēng xiū qǐng yīng。
或取犬马血,与结天日盟。huò qǔ quǎn mǎ xuè,yǔ jié tiān rì méng。
胡公清德人所难,谋同德协心志安。hú gōng qīng dé rén suǒ nán,móu tóng dé xié xīn zhì ān。
脱衣已被汉恩暖,离歌不道易水寒。tuō yī yǐ bèi hàn ēn nuǎn,lí gē bù dào yì shuǐ hán。
皇天久阴后土湿,雨势未回风劳急。huáng tiān jiǔ yīn hòu tǔ shī,yǔ shì wèi huí fēng láo jí。
车声辚辚马萧萧,壮士懦夫俱感泣。chē shēng lín lín mǎ xiāo xiāo,zhuàng shì nuò fū jù gǎn qì。
闾阎嫠妇亦何知,沥血投书干记室。lǘ yán lí fù yì hé zhī,lì xuè tóu shū gàn jì shì。
夷虏从来性虎狼,不虞预备庸何伤。yí lǔ cóng lái xìng hǔ láng,bù yú yù bèi yōng hé shāng。
衷甲昔时闻楚幕,乘城前日记平凉。zhōng jiǎ xī shí wén chǔ mù,chéng chéng qián rì jì píng liáng。
葵丘践土非荒城,勿轻谈士弃儒生。kuí qiū jiàn tǔ fēi huāng chéng,wù qīng tán shì qì rú shēng。
露布词成马犹倚,崤函关出鸡未鸣。lù bù cí chéng mǎ yóu yǐ,xiáo hán guān chū jī wèi míng。
巧匠何曾弃樗栎,刍荛之言或有益。qiǎo jiàng hé céng qì chū lì,chú ráo zhī yán huò yǒu yì。
不乞隋珠与和璧,只乞乡关新信息。bù qǐ suí zhū yǔ hé bì,zhǐ qǐ xiāng guān xīn xìn xī。
灵光虽在应萧萧,草中翁仲今何若。líng guāng suī zài yīng xiāo xiāo,cǎo zhōng wēng zhòng jīn hé ruò。
遣氓岂尚种桑麻,残虏如闻保城郭。qiǎn máng qǐ shàng zhǒng sāng má,cán lǔ rú wén bǎo chéng guō。
嫠家父祖生齐鲁,位下名高人比数。lí jiā fù zǔ shēng qí lǔ,wèi xià míng gāo rén bǐ shù。
当时稷下纵谈时,犹记人挥汗成雨。dāng shí jì xià zòng tán shí,yóu jì rén huī hàn chéng yǔ。
子孙南渡今几年,飘流遂与流人伍。zi sūn nán dù jīn jǐ nián,piāo liú suì yǔ liú rén wǔ。
欲将血泪寄山河,去洒东山一抔土。yù jiāng xuè lèi jì shān hé,qù sǎ dōng shān yī póu tǔ。

感怀

李清照

寒窗败几无书史,公路可怜竟至此。hán chuāng bài jǐ wú shū shǐ,gōng lù kě lián jìng zhì cǐ。
青州从事孔方君,终日纷纷喜生事。qīng zhōu cóng shì kǒng fāng jūn,zhōng rì fēn fēn xǐ shēng shì。
作诗谢绝聊闭门,燕寝凝香有佳思。zuò shī xiè jué liáo bì mén,yàn qǐn níng xiāng yǒu jiā sī。
静中我乃得知交,乌有先生子虚子。jìng zhōng wǒ nǎi dé zhī jiāo,wū yǒu xiān shēng zi xū zi。

咏史

李清照

两汉本继绍,新室如赘疣。liǎng hàn běn jì shào,xīn shì rú zhuì yóu。
所以嵇中散,至死薄殷周。suǒ yǐ jī zhōng sàn,zhì sǐ báo yīn zhōu。
82123456