古诗词

游淡竹岩

胡寅

岩好城还近,山南路却西。yán hǎo chéng hái jìn,shān nán lù què xī。
淡交同鲁卫,新酿到青齐。dàn jiāo tóng lǔ wèi,xīn niàng dào qīng qí。
桑密家家茧,秧稠处处犁。sāng mì jiā jiā jiǎn,yāng chóu chù chù lí。
朱陵更清绝,何必此幽栖。zhū líng gèng qīng jué,hé bì cǐ yōu qī。
胡寅

胡寅

胡寅(公元1098年~公元1156年),字明仲,学者称致堂先生,宋建州崇安(今福建武夷山市)人,后迁居衡阳。胡安国弟胡淳子,奉母命抚为己子,居长。秦桧当国,乞致仕,归衡州。因讥讪朝政,桧将其安置新州。桧死,复官。与弟胡宏一起倡导理学,继起文定,一代宗师,对湖湘学派的发展,起了巨大作用。著作还有《论语详说》、《读史管见》、《斐然集》等。 胡寅的作品>>

猜您喜欢

和唐寿隆上元五首

胡寅

几年踪迹远中台,梦想传柑宴斝开。jǐ nián zōng jì yuǎn zhōng tái,mèng xiǎng chuán gān yàn jiǎ kāi。
懒拥牙旗穿市去,纵看玉李堕天来。lǎn yōng yá qí chuān shì qù,zòng kàn yù lǐ duò tiān lái。
从教独照青藜炬,莫使轻吹画角梅。cóng jiào dú zhào qīng lí jù,mò shǐ qīng chuī huà jiǎo méi。
也有江风浮彩巘,坐令形势卷东莱。yě yǒu jiāng fēng fú cǎi yǎn,zuò lìng xíng shì juǎn dōng lái。

寄题吴郁养素轩

胡寅

到处风尘染素衣,蜉蝣掘阅尚何知。dào chù fēng chén rǎn sù yī,fú yóu jué yuè shàng hé zhī。
似闻扫雪开三径,可但移梅探一枝。shì wén sǎo xuě kāi sān jìng,kě dàn yí méi tàn yī zhī。
分我高山弹旧曲,乞君明月斫新诗。fēn wǒ gāo shān dàn jiù qū,qǐ jūn míng yuè zhuó xīn shī。
几时把酒临窗槛,借问如何涅不缁。jǐ shí bǎ jiǔ lín chuāng kǎn,jiè wèn rú hé niè bù zī。

和次山游朝阳岩

胡寅

画船浮客到岩阿,小阁经年又一过。huà chuán fú kè dào yán ā,xiǎo gé jīng nián yòu yī guò。
天远恍如开翠幕,江春浑似绕青罗。tiān yuǎn huǎng rú kāi cuì mù,jiāng chūn hún shì rào qīng luó。
雨晴风日山山丽,花发园林处处多。yǔ qíng fēng rì shān shān lì,huā fā yuán lín chù chù duō。
早喜四郊膏泽遍,试从尧壤嗣农歌。zǎo xǐ sì jiāo gāo zé biàn,shì cóng yáo rǎng sì nóng gē。

又和湘滨卜居

胡寅

闻道园池各著名,起予归梦过临蒸。wén dào yuán chí gè zhù míng,qǐ yǔ guī mèng guò lín zhēng。
已开尘外寻山眼,更曲堂中饮水肱。yǐ kāi chén wài xún shān yǎn,gèng qū táng zhōng yǐn shuǐ gōng。
有地且须多种秫,好闲何必苦邀僧。yǒu dì qiě xū duō zhǒng shú,hǎo xián hé bì kǔ yāo sēng。
杖藜他日端来去,但恐公朝正与能。zhàng lí tā rì duān lái qù,dàn kǒng gōng cháo zhèng yǔ néng。

郭伟求鄙文

胡寅

少时文墨已非工,渐老才情更觉蒙。shǎo shí wén mò yǐ fēi gōng,jiàn lǎo cái qíng gèng jué méng。
空有簿书相汩没,了无朋友共磨砻。kōng yǒu bù shū xiāng gǔ méi,le wú péng yǒu gòng mó lóng。
功名也只浮云似,富贵还应逝水同。gōng míng yě zhǐ fú yún shì,fù guì hái yīng shì shuǐ tóng。
寄语宅心何处所,晚春沂上舞雩风。jì yǔ zhái xīn hé chù suǒ,wǎn chūn yí shàng wǔ yú fēng。

和孙奇父

胡寅

揽辔丹青久更恬,挂冠高处静尤厌。lǎn pèi dān qīng jiǔ gèng tián,guà guān gāo chù jìng yóu yàn。
情田不是年年熟,世味安能种种廉。qíng tián bù shì nián nián shú,shì wèi ān néng zhǒng zhǒng lián。
虎鼠乘时争用舍,鸢鱼适意自飞潜。hǔ shǔ chéng shí zhēng yòng shě,yuān yú shì yì zì fēi qián。
也应及取仙舟下,同向南山看水帘。yě yīng jí qǔ xiān zhōu xià,tóng xiàng nán shān kàn shuǐ lián。

留别唐次山

胡寅

占君州土负沉疴,饱听溪山欸乃歌。zhàn jūn zhōu tǔ fù chén kē,bǎo tīng xī shān āi nǎi gē。
季路漫传能折狱,阳城元自拙催科。jì lù màn chuán néng zhé yù,yáng chéng yuán zì zhuō cuī kē。
苟逃谴责恩波厚,更喜逢迎廪粟多。gǒu táo qiǎn zé ēn bō hòu,gèng xǐ féng yíng lǐn sù duō。
珍重老人分手意,论文何日再经过。zhēn zhòng lǎo rén fēn shǒu yì,lùn wén hé rì zài jīng guò。

和次山赠别

胡寅

牧养惟闻政失中,茇棠深愧召南风。mù yǎng wéi wén zhèng shī zhōng,bá táng shēn kuì zhào nán fēng。
却归旧隐三家市,回望耆儒一亩宫。què guī jiù yǐn sān jiā shì,huí wàng qí rú yī mǔ gōng。
蕙帐我今寻怨鹤,蘋洲君复送惊鸿。huì zhàng wǒ jīn xún yuàn hè,píng zhōu jūn fù sòng jīng hóng。
别怀不得同杯酒,西柄居然挹大东。bié huái bù dé tóng bēi jiǔ,xī bǐng jū rán yì dà dōng。

留别贾阁老

胡寅

熙朝侍从老堂堂,和气如春与物昌。xī cháo shì cóng lǎo táng táng,hé qì rú chūn yǔ wù chāng。
未见峨冠真楚越,思逢倾盖在潇湘。wèi jiàn é guān zhēn chǔ yuè,sī féng qīng gài zài xiāo xiāng。
放怀缱绻情何厚,忧世艰难话更长。fàng huái qiǎn quǎn qíng hé hòu,yōu shì jiān nán huà gèng zhǎng。
果有南山求问意,芷兰犹冀袭清芳。guǒ yǒu nán shān qiú wèn yì,zhǐ lán yóu jì xí qīng fāng。

和任大夫赠别

胡寅

未老先衰负疾忧,敢贪荣禄尚为州。wèi lǎo xiān shuāi fù jí yōu,gǎn tān róng lù shàng wèi zhōu。
已惭骚客能招隐,更愧疲民欲借留。yǐ cán sāo kè néng zhāo yǐn,gèng kuì pí mín yù jiè liú。
斤斧且应存夜气,江湖那得献辰猷。jīn fǔ qiě yīng cún yè qì,jiāng hú nà dé xiàn chén yóu。
新诗满把珠玑重,归艇全胜载石舟。xīn shī mǎn bǎ zhū jī zhòng,guī tǐng quán shèng zài shí zhōu。

赠张德馀

胡寅

平生肮脏孰如君,破屋荒山饭煮芹。píng shēng āng zàng shú rú jūn,pò wū huāng shān fàn zhǔ qín。
不寐耿怀留落月,有时扶杖看浮云。bù mèi gěng huái liú luò yuè,yǒu shí fú zhàng kàn fú yún。
严平推测归前定,原宪家风饫旧闻。yán píng tuī cè guī qián dìng,yuán xiàn jiā fēng yù jiù wén。
欲挽鲋鱼无气力,须知予是故将军。yù wǎn fù yú wú qì lì,xū zhī yǔ shì gù jiāng jūn。

观棋

胡寅

平地纵横十九条,古今争向此中消。píng dì zòng héng shí jiǔ tiáo,gǔ jīn zhēng xiàng cǐ zhōng xiāo。
乾坤二策归皇极,愚智殊途祖帝尧。qián kūn èr cè guī huáng jí,yú zhì shū tú zǔ dì yáo。
竞胜鲜能思自活,临机谁肯暂相饶。jìng shèng xiān néng sī zì huó,lín jī shuí kěn zàn xiāng ráo。
旁观有著如当局,敢道今无国手超。páng guān yǒu zhù rú dāng jú,gǎn dào jīn wú guó shǒu chāo。

和叔夏岁除

胡寅

新年节物推排有,旧岁光阴扫荡无。xīn nián jié wù tuī pái yǒu,jiù suì guāng yīn sǎo dàng wú。
白发任教装鬓换,青春元自与心符。bái fā rèn jiào zhuāng bìn huàn,qīng chūn yuán zì yǔ xīn fú。
茹芝休慕商山老,舍瑟当睎鲁国儒。rú zhī xiū mù shāng shān lǎo,shě sè dāng xī lǔ guó rú。
三益况逢天下士,夷途从此得归愚。sān yì kuàng féng tiān xià shì,yí tú cóng cǐ dé guī yú。

寄唐坚伯

胡寅

君诗平昔思如泉,无事寻医孰使然。jūn shī píng xī sī rú quán,wú shì xún yī shú shǐ rán。
礼尚往来思报玖,情深汲引屡抛砖。lǐ shàng wǎng lái sī bào jiǔ,qíng shēn jí yǐn lǚ pāo zhuān。
岂能遽造忘言地,应有沉吟得意联。qǐ néng jù zào wàng yán dì,yīng yǒu chén yín dé yì lián。
待听钟声撼清夜,明朝纸贵万人传。dài tīng zhōng shēng hàn qīng yè,míng cháo zhǐ guì wàn rén chuán。

马扩作亭湘江之上来求名以饮江名之

胡寅

畴昔纵横虎豹韬,旆旌悠缅马萧萧。chóu xī zòng héng hǔ bào tāo,pèi jīng yōu miǎn mǎ xiāo xiāo。
饱闻国士无双誉,今见将军第五桥。bǎo wén guó shì wú shuāng yù,jīn jiàn jiāng jūn dì wǔ qiáo。
秀句自堪消永日,壮怀仍复在中朝。xiù jù zì kān xiāo yǒng rì,zhuàng huái réng fù zài zhōng cháo。
楼前拍拍湘江绿,安得从公举一瓢。lóu qián pāi pāi xiāng jiāng lǜ,ān dé cóng gōng jǔ yī piáo。