古诗词

宁乡有感与仁仲彦达同行

胡寅

太和薰宇宙,王旅不亲征。tài hé xūn yǔ zhòu,wáng lǚ bù qīn zhēng。
雁北同兄弟,莺迁得友生。yàn běi tóng xiōng dì,yīng qiān dé yǒu shēng。
正便春入望,莫厌雨稽程。zhèng biàn chūn rù wàng,mò yàn yǔ jī chéng。
何限山花发,遥看为拟名。hé xiàn shān huā fā,yáo kàn wèi nǐ míng。
胡寅

胡寅

胡寅(公元1098年~公元1156年),字明仲,学者称致堂先生,宋建州崇安(今福建武夷山市)人,后迁居衡阳。胡安国弟胡淳子,奉母命抚为己子,居长。秦桧当国,乞致仕,归衡州。因讥讪朝政,桧将其安置新州。桧死,复官。与弟胡宏一起倡导理学,继起文定,一代宗师,对湖湘学派的发展,起了巨大作用。著作还有《论语详说》、《读史管见》、《斐然集》等。 胡寅的作品>>

猜您喜欢

同蒋教授单令访竹里

胡寅

迟日芳郊路,寒暄气已分。chí rì fāng jiāo lù,hán xuān qì yǐ fēn。
共寻茅屋趣,一醉竹光云。gòng xún máo wū qù,yī zuì zhú guāng yún。
蕴藉潘怀县,清修郑广文。yùn jí pān huái xiàn,qīng xiū zhèng guǎng wén。
衰迟亦何幸,并得友多闻。shuāi chí yì hé xìng,bìng dé yǒu duō wén。

送朱推于水东口

胡寅

送客水东口,散襟城北头。sòng kè shuǐ dōng kǒu,sàn jīn chéng běi tóu。
清风正骀荡,细雨忽飞浮。qīng fēng zhèng dài dàng,xì yǔ hū fēi fú。
荒传少来燕,平田多乳鸠。huāng chuán shǎo lái yàn,píng tián duō rǔ jiū。
何时理归棹,横笛下沧洲。hé shí lǐ guī zhào,héng dí xià cāng zhōu。

和德施赏金沙

胡寅

笼纱未暗尘,锦幄又经春。lóng shā wèi àn chén,jǐn wò yòu jīng chūn。
有艳晓酣酒,无言时恼人。yǒu yàn xiǎo hān jiǔ,wú yán shí nǎo rén。
后先争绚倩,开落自仍频。hòu xiān zhēng xuàn qiàn,kāi luò zì réng pín。
相对长松树,香心结蕊新。xiāng duì zhǎng sōng shù,xiāng xīn jié ruǐ xīn。

挽黎承事

胡寅

北正黎司地,南来得姓繁。běi zhèng lí sī dì,nán lái dé xìng fán。
清时能教子,馀润必高门。qīng shí néng jiào zi,yú rùn bì gāo mén。
珠蚌他年誉,金籯晚岁温。zhū bàng tā nián yù,jīn yíng wǎn suì wēn。
王师勤佐馈,乡斗待平反。wáng shī qín zuǒ kuì,xiāng dòu dài píng fǎn。

挽黎承事

胡寅

援手遗嫠难,酬心乐泮恩。yuán shǒu yí lí nán,chóu xīn lè pàn ēn。
凄凉投辖井,慨叹给孤园。qī liáng tóu xiá jǐng,kǎi tàn gěi gū yuán。
艺槚平居近,攀松永慕敦。yì jiǎ píng jū jìn,pān sōng yǒng mù dūn。
流年驹过隙,不辱付诸昆。liú nián jū guò xì,bù rǔ fù zhū kūn。

挽谭邦鉴

胡寅

忠烈延康子,期颐致政孙。zhōng liè yán kāng zi,qī yí zhì zhèng sūn。
文词金震荡,行治玉纯温。wén cí jīn zhèn dàng,xíng zhì yù chún wēn。
梦熟黄粱早,名馀绛旐骞。mèng shú huáng liáng zǎo,míng yú jiàng zhào qiān。
伤哉九京路,白日閟泉门。shāng zāi jiǔ jīng lù,bái rì bì quán mén。

挽谭邦鉴

胡寅

契好联三世,交情晚更深。qì hǎo lián sān shì,jiāo qíng wǎn gèng shēn。
宦游乖握手,书到岂论心。huàn yóu guāi wò shǒu,shū dào qǐ lùn xīn。
叹失超胜愿,愁闻相挽音。tàn shī chāo shèng yuàn,chóu wén xiāng wǎn yīn。
平生一尊酒,已矣不同斟。píng shēng yī zūn jiǔ,yǐ yǐ bù tóng zhēn。

挽杨子川

胡寅

倾盖小冠市,论文乔岳阳。qīng gài xiǎo guān shì,lùn wén qiáo yuè yáng。
一生能几屐,两鬓忽成霜。yī shēng néng jǐ jī,liǎng bìn hū chéng shuāng。
我尚栖南岭,君俄赴北邙。wǒ shàng qī nán lǐng,jūn é fù běi máng。
无因浇絮酒,回首重呻伤。wú yīn jiāo xù jiǔ,huí shǒu zhòng shēn shāng。

送黎才翁往荆门

胡寅

圣道原来不易穷,君今何处觅同风。shèng dào yuán lái bù yì qióng,jūn jīn hé chù mì tóng fēng。
唐虞世远精神在,邹鲁人归事业崇。táng yú shì yuǎn jīng shén zài,zōu lǔ rén guī shì yè chóng。
德性未尊须强学,道心才胜即收功。dé xìng wèi zūn xū qiáng xué,dào xīn cái shèng jí shōu gōng。
他时杯酒论暌阔,应有微言激懦衷。tā shí bēi jiǔ lùn kuí kuò,yīng yǒu wēi yán jī nuò zhōng。

和邓友直

胡寅

坐看嘉树溢枯流,快作南江汗漫游。zuò kàn jiā shù yì kū liú,kuài zuò nán jiāng hàn màn yóu。
晓岸林峦光写镜,夜窗风露冷涵秋。xiǎo àn lín luán guāng xiě jìng,yè chuāng fēng lù lěng hán qiū。
謏闻岂解论三豕,涩思真如曳九牛。xiǎo wén qǐ jiě lùn sān shǐ,sè sī zhēn rú yè jiǔ niú。
但喜维舟时接席,一篇珠玉胜封侯。dàn xǐ wéi zhōu shí jiē xí,yī piān zhū yù shèng fēng hóu。

过疏山题一览亭梁溪公所书也二首

胡寅

手遮西日到疏山,忽得昏鸦敛翅间。shǒu zhē xī rì dào shū shān,hū dé hūn yā liǎn chì jiān。
未暇拈香参佛祖,且须襆被扣禅关。wèi xiá niān xiāng cān fú zǔ,qiě xū fú bèi kòu chán guān。
月林散影参差静,风磬传音窈渺闲。yuè lín sàn yǐng cān chà jìng,fēng qìng chuán yīn yǎo miǎo xián。
拟买一廛通水竹,杖藜他日寄疏顽。nǐ mǎi yī chán tōng shuǐ zhú,zhàng lí tā rì jì shū wán。

过疏山题一览亭梁溪公所书也二首

胡寅

林梢斜月堕金盆,接影苍茫白雾翻。lín shāo xié yuè duò jīn pén,jiē yǐng cāng máng bái wù fān。
欲倚小栏收遁景,试凭长啸卷遐昏。yù yǐ xiǎo lán shōu dùn jǐng,shì píng zhǎng xiào juǎn xiá hūn。
寒山濯濯空堆皱,野水弥弥不待源。hán shān zhuó zhuó kōng duī zhòu,yě shuǐ mí mí bù dài yuán。
莫道此亭观览富,未如宾日上天门。mò dào cǐ tíng guān lǎn fù,wèi rú bīn rì shàng tiān mén。

初归范伯达弟相会夜归有成

胡寅

乱后风尘稍破昏,归来骨肉喜全存。luàn hòu fēng chén shāo pò hūn,guī lái gǔ ròu xǐ quán cún。
饮君竹叶醉不惜,映我梅花香正繁。yǐn jūn zhú yè zuì bù xī,yìng wǒ méi huā xiāng zhèng fán。
问学据今宜了了,唱酬从此定源源。wèn xué jù jīn yí le le,chàng chóu cóng cǐ dìng yuán yuán。
夜寒踏碎滩头浪,为笃平生友弟恩。yè hán tà suì tān tóu làng,wèi dǔ píng shēng yǒu dì ēn。

癸丑元日文定时留丰城今归青湘唁家

胡寅

去年已向爆声残,晓气絪缊雨不寒。qù nián yǐ xiàng bào shēng cán,xiǎo qì yīn yūn yǔ bù hán。
玉佩想闻趋桂殿,彩衣遥祝献椒盘。yù pèi xiǎng wén qū guì diàn,cǎi yī yáo zhù xiàn jiāo pán。
千龄帝运方更始,一统王春正履端。qiān líng dì yùn fāng gèng shǐ,yī tǒng wáng chūn zhèng lǚ duān。
不与时光共流转,此心那更觅人安。bù yǔ shí guāng gòng liú zhuǎn,cǐ xīn nà gèng mì rén ān。

将次钟乡先寄处厚唐丈

胡寅

试问云山数岁华,寒梅吹尽两年花。shì wèn yún shān shù suì huá,hán méi chuī jǐn liǎng nián huā。
倦游吴楚六千里,幸脱兵戈三四家。juàn yóu wú chǔ liù qiān lǐ,xìng tuō bīng gē sān sì jiā。
那用有田从桀溺,且欣无疾住毗耶。nà yòng yǒu tián cóng jié nì,qiě xīn wú jí zhù pí yé。
欲将别后从头说,满眼春酤尽更赊。yù jiāng bié hòu cóng tóu shuō,mǎn yǎn chūn gū jǐn gèng shē。
4811234567»