古诗词

溯江濡滞

胡寅

何处难忘酒,舟行不进时。hé chù nán wàng jiǔ,zhōu xíng bù jìn shí。
漫流迷纤道,数日诮篙师。màn liú mí xiān dào,shù rì qiào gāo shī。
近树久犹见,远山都未移。jìn shù jiǔ yóu jiàn,yuǎn shān dōu wèi yí。
此时无一盏,吾意亦纾迟。cǐ shí wú yī zhǎn,wú yì yì shū chí。
胡寅

胡寅

胡寅(公元1098年~公元1156年),字明仲,学者称致堂先生,宋建州崇安(今福建武夷山市)人,后迁居衡阳。胡安国弟胡淳子,奉母命抚为己子,居长。秦桧当国,乞致仕,归衡州。因讥讪朝政,桧将其安置新州。桧死,复官。与弟胡宏一起倡导理学,继起文定,一代宗师,对湖湘学派的发展,起了巨大作用。著作还有《论语详说》、《读史管见》、《斐然集》等。 胡寅的作品>>

猜您喜欢

谢诸友见和

胡寅

飞霙三日太欺春,扑地鹅毛积万钧。fēi yīng sān rì tài qī chūn,pū dì é máo jī wàn jūn。
沙上几人迷去迹,风前何处问来因。shā shàng jǐ rén mí qù jì,fēng qián hé chù wèn lái yīn。
谅非天造夸工巧,当是神机有屈伸。liàng fēi tiān zào kuā gōng qiǎo,dāng shì shén jī yǒu qū shēn。
松竹未应寒改操,龙蛇有喜蛰存身。sōng zhú wèi yīng hán gǎi cāo,lóng shé yǒu xǐ zhé cún shēn。
绿窗朱户偏饶色,琼树瑶林不染尘。lǜ chuāng zhū hù piān ráo sè,qióng shù yáo lín bù rǎn chén。
笑粲争妍人似玉,狂歌先醉发如银。xiào càn zhēng yán rén shì yù,kuáng gē xiān zuì fā rú yín。
方看衣袂天花集,俄见庭除木屑匀。fāng kàn yī mèi tiān huā jí,é jiàn tíng chú mù xiè yún。
多谢众诗相映发,笔端六出更尖新。duō xiè zhòng shī xiāng yìng fā,bǐ duān liù chū gèng jiān xīn。

周尉以诗致霅鲙次韵为谢

胡寅

新兴何事忆吴兴,因话鲈鱼割素鳞。xīn xīng hé shì yì wú xīng,yīn huà lú yú gē sù lín。
不是南烹无口实,要看西子授厨人。bù shì nán pēng wú kǒu shí,yào kàn xī zi shòu chú rén。
堆盘雪缕开花面,泛艇秋风想钓纶。duī pán xuě lǚ kāi huā miàn,fàn tǐng qiū fēng xiǎng diào lún。
玉醴浮来为乡导,金橙研破助芳辛。yù lǐ fú lái wèi xiāng dǎo,jīn chéng yán pò zhù fāng xīn。
老饕难继苏公赋,一饱鲜腴敢更频。lǎo tāo nán jì sū gōng fù,yī bǎo xiān yú gǎn gèng pín。

再谢见寄

胡寅

非关粮尽不能兴,自叹车中蹭蹬鳞。fēi guān liáng jǐn bù néng xīng,zì tàn chē zhōng cèng dēng lín。
诗客颇能怜逐客,饔人知复受鲛人。shī kè pǒ néng lián zhú kè,yōng rén zhī fù shòu jiāo rén。
为怜飞箸千条玉,不忘牵潭百尺纶。wèi lián fēi zhù qiān tiáo yù,bù wàng qiān tán bǎi chǐ lún。
腹似鼓鼙无塌处,诗如姜蒜有馀辛。fù shì gǔ pí wú tā chù,shī rú jiāng suàn yǒu yú xīn。
阌乡少府新权尔,争比周郎美味频。wén xiāng shǎo fǔ xīn quán ěr,zhēng bǐ zhōu láng měi wèi pín。

寄张赵二相三首

胡寅

贤哲不同才,论心则皆仁。xián zhé bù tóng cái,lùn xīn zé jiē rén。
去就不同趋,惟义乃可亲。qù jiù bù tóng qū,wéi yì nǎi kě qīn。
仁非比周用,推己以逮人。rén fēi bǐ zhōu yòng,tuī jǐ yǐ dǎi rén。
义非楚越疏,顾不私其身。yì fēi chǔ yuè shū,gù bù sī qí shēn。
伊谁觉后世,凛凛周先民。yī shuí jué hòu shì,lǐn lǐn zhōu xiān mín。
姬公徂东山,流言起龂龂。jī gōng cú dōng shān,liú yán qǐ yín yín。
召公发金匮,王逆绣裳新。zhào gōng fā jīn kuì,wáng nì xiù shang xīn。
它日奭有疑,不悦公未逡。tā rì shì yǒu yí,bù yuè gōng wèi qūn。
子往暨汝济,公语尤谆谆。zi wǎng jì rǔ jì,gōng yǔ yóu zhūn zhūn。
忠诚共白日,势利一飞尘。zhōng chéng gòng bái rì,shì lì yī fēi chén。
姬家八百祀,盛业两公因。jī jiā bā bǎi sì,shèng yè liǎng gōng yīn。
其人不可见,此意常自真。qí rén bù kě jiàn,cǐ yì cháng zì zhēn。
吁嗟刎颈士,一失为参辰。xū jiē wěn jǐng shì,yī shī wèi cān chén。
我思尚友徒,表此三千臣。wǒ sī shàng yǒu tú,biǎo cǐ sān qiān chén。

寄张赵二相三首

胡寅

昨朝观抵戏,千步广场对。zuó cháo guān dǐ xì,qiān bù guǎng chǎng duì。
甲也乌获徒,顾步熊虎态。jiǎ yě wū huò tú,gù bù xióng hǔ tài。
乙也乘势来,踯躅进复退。yǐ yě chéng shì lái,zhí zhú jìn fù tuì。
或有败甲心,弦矢立其背。huò yǒu bài jiǎ xīn,xián shǐ lì qí bèi。
甲初奋左臂,一箭奋者废。jiǎ chū fèn zuǒ bì,yī jiàn fèn zhě fèi。
甲复举右股,再射举者坠。jiǎ fù jǔ yòu gǔ,zài shè jǔ zhě zhuì。
坐令乙取胜,或乃一笑快。zuò lìng yǐ qǔ shèng,huò nǎi yī xiào kuài。
因思中山赵,秦睨犹拾块。yīn sī zhōng shān zhào,qín nì yóu shí kuài。
何为廉将军,耻与相如会。hé wèi lián jiāng jūn,chǐ yǔ xiāng rú huì。
不念国之存,以吾两人在。bù niàn guó zhī cún,yǐ wú liǎng rén zài。
一朝私仇破,两虎共穴内。yī cháo sī chóu pò,liǎng hǔ gòng xué nèi。
他年蔺公薨,颇老仍见代。tā nián lìn gōng hōng,pǒ lǎo réng jiàn dài。
坑兵四十万,大福遂不再。kēng bīng sì shí wàn,dà fú suì bù zài。
依然卞庄子,拱手视成败。yī rán biàn zhuāng zi,gǒng shǒu shì chéng bài。

寄张赵二相三首

胡寅

河出昆仑墟,江出岷山底。hé chū kūn lún xū,jiāng chū mín shān dǐ。
涵涵受百渎,滚滚经万里。hán hán shòu bǎi dú,gǔn gǔn jīng wàn lǐ。
水惟准之平,而德鉴之比。shuǐ wéi zhǔn zhī píng,ér dé jiàn zhī bǐ。
离堆与砥柱,何事中流起。lí duī yǔ dǐ zhù,hé shì zhōng liú qǐ。
坐令平者倾,复使明者滓。zuò lìng píng zhě qīng,fù shǐ míng zhě zǐ。
臣门虽如市,臣心要如水。chén mén suī rú shì,chén xīn yào rú shuǐ。
勿为砥柱激,乃作天地纪。wù wèi dǐ zhù jī,nǎi zuò tiān dì jì。
在家而有怨,惟舜处父子。zài jiā ér yǒu yuàn,wéi shùn chù fù zi。
在邦而有怨,惟旦忧室毁。zài bāng ér yǒu yuàn,wéi dàn yōu shì huǐ。
夫岂忿欲哉,过是非天理。fū qǐ fèn yù zāi,guò shì fēi tiān lǐ。
萧曹贫贱交,隙自将相起。xiāo cáo pín jiàn jiāo,xì zì jiāng xiāng qǐ。
迄能除芥蒂,至死相推美。qì néng chú jiè dì,zhì sǐ xiāng tuī měi。
彼亦何所监,覆辙有馀耳。bǐ yì hé suǒ jiān,fù zhé yǒu yú ěr。
同时秦汉人,异趣百代史。tóng shí qín hàn rén,yì qù bǎi dài shǐ。

题浯溪

胡寅

戎马胡为践神京,翠华东巡朝太清。róng mǎ hú wèi jiàn shén jīng,cuì huá dōng xún cháo tài qīng。
扶桑大明涌少海,虎符百万屯云兴。fú sāng dà míng yǒng shǎo hǎi,hǔ fú bǎi wàn tún yún xīng。
皇威意无穷发北,老傅坐筹自巾帼。huáng wēi yì wú qióng fā běi,lǎo fù zuò chóu zì jīn guó。
谋臣猛将俄解体,吹入胡笳一萧瑟。móu chén měng jiāng é jiě tǐ,chuī rù hú jiā yī xiāo sè。
塞南莽莽多穹庐,塞雁年年不系书。sāi nán mǎng mǎng duō qióng lú,sāi yàn nián nián bù xì shū。
回首朔云清泪满,伤心玉坐碧苔虚。huí shǒu shuò yún qīng lèi mǎn,shāng xīn yù zuò bì tái xū。
中兴圣主宣光类,群材合沓风云会。zhōng xīng shèng zhǔ xuān guāng lèi,qún cái hé dá fēng yún huì。
会稽甲楯今几时,于铄王师尚时晦。huì jī jiǎ dùn jīn jǐ shí,yú shuò wáng shī shàng shí huì。
最喜邺侯开肃宗,不谓晨昏急近功。zuì xǐ yè hóu kāi sù zōng,bù wèi chén hūn jí jìn gōng。
竟使大唐宏业坠,丰碑有愧昭无穷。jìng shǐ dà táng hóng yè zhuì,fēng bēi yǒu kuì zhāo wú qióng。
徙倚碑前三太息,江水东流岂终极。xǐ yǐ bēi qián sān tài xī,jiāng shuǐ dōng liú qǐ zhōng jí。
颂声谐激不为难,君王早访平戎策。sòng shēng xié jī bù wèi nán,jūn wáng zǎo fǎng píng róng cè。

和范元作五绝其三

胡寅

种学根不深,履道乃邮传。zhǒng xué gēn bù shēn,lǚ dào nǎi yóu chuán。
欲收反约功,必也破万卷。yù shōu fǎn yuē gōng,bì yě pò wàn juǎn。

和韩司谏叔夏乐谷五吟布被

胡寅

昔年司马公,清德如伯夷。xī nián sī mǎ gōng,qīng dé rú bó yí。
箪瓢不改乐,又似吾先师。dān piáo bù gǎi lè,yòu shì wú xiān shī。
平生一布被,天地乃吾知。píng shēng yī bù bèi,tiān dì nǎi wú zhī。
岂比平津侯,挟诈坐受嗤。qǐ bǐ píng jīn hóu,xié zhà zuò shòu chī。
公今蹈前修,自适性所宜。gōng jīn dǎo qián xiū,zì shì xìng suǒ yí。
不受寒暑变,炎凉但相推。bù shòu hán shǔ biàn,yán liáng dàn xiāng tuī。
彼美锦绣温,蒙覆真虎皮。bǐ měi jǐn xiù wēn,méng fù zhēn hǔ pí。
愧非三绝手,何以嗣铭诗。kuì fēi sān jué shǒu,hé yǐ sì míng shī。

和韩司谏叔夏乐谷五吟竹枕

胡寅

故乡清渭滨,一节取君子。gù xiāng qīng wèi bīn,yī jié qǔ jūn zi。
相从大江南,展转秋风里。xiāng cóng dà jiāng nán,zhǎn zhuǎn qiū fēng lǐ。
清慵笑玉便,傲兀胜隐几。qīng yōng xiào yù biàn,ào wù shèng yǐn jǐ。
屏山烟景媚,醉倒日高起。píng shān yān jǐng mèi,zuì dào rì gāo qǐ。
此君通昼夜,俗士乃轻鄙。cǐ jūn tōng zhòu yè,sú shì nǎi qīng bǐ。
愿言一奠枕,四海春睡美。yuàn yán yī diàn zhěn,sì hǎi chūn shuì měi。
铿铿孙子荆,未便洗吾耳。kēng kēng sūn zi jīng,wèi biàn xǐ wú ěr。
得意大槐宫,古今真梦尔。dé yì dà huái gōng,gǔ jīn zhēn mèng ěr。

和韩司谏叔夏乐谷五吟瓦炉

胡寅

灵台净含光,虚室自生白。líng tái jìng hán guāng,xū shì zì shēng bái。
缥缈沉水香,瓦篆青幂幂。piāo miǎo chén shuǐ xiāng,wǎ zhuàn qīng mì mì。
何用金狻猊,浮动罗绮席。hé yòng jīn suān ní,fú dòng luó qǐ xí。
缁黄手秉持,儿女衣篝僻。zī huáng shǒu bǐng chí,ér nǚ yī gōu pì。
一从胡尘涨,岱华腥膻隔。yī cóng hú chén zhǎng,dài huá xīng shān gé。
君臣若际会,至治发明德。jūn chén ruò jì huì,zhì zhì fā míng dé。
普熏遍十方,氤氲本埏埴。pǔ xūn biàn shí fāng,yīn yūn běn shān zhí。
何人学孔祷,鼻观久已塞。hé rén xué kǒng dǎo,bí guān jiǔ yǐ sāi。

和韩司谏叔夏乐谷五吟蒲团

胡寅

少年慕简册,编蒲抄古书。shǎo nián mù jiǎn cè,biān pú chāo gǔ shū。
有闻未能行,常恐迷厥初。yǒu wén wèi néng xíng,cháng kǒng mí jué chū。
青毡雪窗夜,卧起卷复舒。qīng zhān xuě chuāng yè,wò qǐ juǎn fù shū。
岁久亦穿穴,客冷不及渠。suì jiǔ yì chuān xué,kè lěng bù jí qú。
知公已坐忘,物我归如如。zhī gōng yǐ zuò wàng,wù wǒ guī rú rú。
黄团稳叠足,绣茵一籧篨。huáng tuán wěn dié zú,xiù yīn yī qú chú。
传闻伏蒲谏,天子怀每虚。chuán wén fú pú jiàn,tiān zi huái měi xū。
出处谅未免,裹轮联锋车。chū chù liàng wèi miǎn,guǒ lún lián fēng chē。

和韩司谏叔夏乐谷五吟纸帐

胡寅

细皱卷寒波,轻明笼白雾。xì zhòu juǎn hán bō,qīng míng lóng bái wù。
何以相徘徊,岁晚正凝冱。hé yǐ xiāng pái huái,suì wǎn zhèng níng hù。
枕攲一尺竹,被展几幅布。zhěn qī yī chǐ zhú,bèi zhǎn jǐ fú bù。
贤哉楮先生,不以贫不顾。xián zāi chǔ xiān shēng,bù yǐ pín bù gù。
夜玉围红绡,羞涩强自赋。yè yù wéi hóng xiāo,xiū sè qiáng zì fù。
书生说富贵,志士安贫素。shū shēng shuō fù guì,zhì shì ān pín sù。
风惊银海潮,春在明月库。fēng jīng yín hǎi cháo,chūn zài míng yuè kù。
先生睡方浓,不觉糟床注。xiān shēng shuì fāng nóng,bù jué zāo chuáng zhù。

送黄彦达归建安

胡寅

漳滨读书夜复日,十七年间驹过隙。zhāng bīn dú shū yè fù rì,shí qī nián jiān jū guò xì。
相逢忽认语音存,面皱髯张都不识。xiāng féng hū rèn yǔ yīn cún,miàn zhòu rán zhāng dōu bù shí。
岁晚悬鹑百结穿,坐寒我亦无青毡。suì wǎn xuán chún bǎi jié chuān,zuò hán wǒ yì wú qīng zhān。
少时意气今何似,对此犹能吸百川。shǎo shí yì qì jīn hé shì,duì cǐ yóu néng xī bǎi chuān。
北风草木伤迟暮,秀岭长松色如故。běi fēng cǎo mù shāng chí mù,xiù lǐng zhǎng sōng sè rú gù。
须知忧道不忧贫,莫厌儒冠羡纨裤。xū zhī yōu dào bù yōu pín,mò yàn rú guān xiàn wán kù。
坐悲四海方横流,长剑未试心未休。zuò bēi sì hǎi fāng héng liú,zhǎng jiàn wèi shì xīn wèi xiū。
寄语幔亭云外客,他年终约紫霄游。jì yǔ màn tíng yún wài kè,tā nián zhōng yuē zǐ xiāo yóu。

题全州砻岩

胡寅

盖山限华夷,夷水不得出。gài shān xiàn huá yí,yí shuǐ bù dé chū。
涧壑相奋撞,竟朽此山骨。jiàn hè xiāng fèn zhuàng,jìng xiǔ cǐ shān gǔ。
想其初洞达,借势有神物。xiǎng qí chū dòng dá,jiè shì yǒu shén wù。
臂开青石壁,黤黮乌龙窟。bì kāi qīng shí bì,yǎn dǎn wū lóng kū。
奔流成长溪,岩洞寒突兀。bēn liú chéng zhǎng xī,yán dòng hán tū wù。
秉烛千步游,怪景才仿佛。bǐng zhú qiān bù yóu,guài jǐng cái fǎng fú。
华发结乳顶,空翠谁扫拂。huá fā jié rǔ dǐng,kōng cuì shuí sǎo fú。
石田耕未熟,石鼓响不没。shí tián gēng wèi shú,shí gǔ xiǎng bù méi。
灵仙眇羽化,古庙凛纡郁。líng xiān miǎo yǔ huà,gǔ miào lǐn yū yù。
我来庚伏初,弄水解缨绂。wǒ lái gēng fú chū,nòng shuǐ jiě yīng fú。
清甘流渴肺,妙听含钟律。qīng gān liú kě fèi,miào tīng hán zhōng lǜ。
两腋御泠然,回首叹飘忽。liǎng yè yù líng rán,huí shǒu tàn piāo hū。