古诗词

和彦冲三日饮

胡寅

名园直万金,一顷连芳荫。míng yuán zhí wàn jīn,yī qǐng lián fāng yīn。
秀峦千寻矗,石井百尺深。xiù luán qiān xún chù,shí jǐng bǎi chǐ shēn。
花残尚闻莺,林胜不留鵀。huā cán shàng wén yīng,lín shèng bù liú rén。
时来觅清暑,却扇凉沉沉。shí lái mì qīng shǔ,què shàn liáng chén chén。
三杯有道通,万户无法禁。sān bēi yǒu dào tōng,wàn hù wú fǎ jìn。
平生师洙泗,正尔戒已甚。píng shēng shī zhū sì,zhèng ěr jiè yǐ shén。
相彼无漏学,亦复忌疏渗。xiāng bǐ wú lòu xué,yì fù jì shū shèn。
红颜不肯驻,白发来寖寖。hóng yán bù kěn zhù,bái fā lái jìn jìn。
洗心聆妙语,至味良足饮。xǐ xīn líng miào yǔ,zhì wèi liáng zú yǐn。
常闻丽泽兑,美润相灌浸。cháng wén lì zé duì,měi rùn xiāng guàn jìn。
淡交那甘坏,谅直靡谗谮。dàn jiāo nà gān huài,liàng zhí mí chán zèn。
此欢属吾辈,端匪异人任。cǐ huān shǔ wú bèi,duān fěi yì rén rèn。
又怜嗫嚅子,有口终自噤。yòu lián niè rú zi,yǒu kǒu zhōng zì jìn。
不若更歌呼,醉挽溪流枕。bù ruò gèng gē hū,zuì wǎn xī liú zhěn。
胡寅

胡寅

胡寅(公元1098年~公元1156年),字明仲,学者称致堂先生,宋建州崇安(今福建武夷山市)人,后迁居衡阳。胡安国弟胡淳子,奉母命抚为己子,居长。秦桧当国,乞致仕,归衡州。因讥讪朝政,桧将其安置新州。桧死,复官。与弟胡宏一起倡导理学,继起文定,一代宗师,对湖湘学派的发展,起了巨大作用。著作还有《论语详说》、《读史管见》、《斐然集》等。 胡寅的作品>>

猜您喜欢

赋向伯共五老小山六言五绝

胡寅

文简风流未泯,公孙节气谁班。wén jiǎn fēng liú wèi mǐn,gōng sūn jié qì shuí bān。
当与皋夔佐舜,莫寻黄绮商山。dāng yǔ gāo kuí zuǒ shùn,mò xún huáng qǐ shāng shān。