古诗词

晓乘大雾访仲固

胡寅

稚金不耐老火铸,有烈秋阳尚骄倨。zhì jīn bù nài lǎo huǒ zhù,yǒu liè qiū yáng shàng jiāo jù。
汗流亭午忆凄风,气应佳辰欣白露。hàn liú tíng wǔ yì qī fēng,qì yīng jiā chén xīn bái lù。
朝来开窗迷眼界,雾色无边莽回互。cháo lái kāi chuāng mí yǎn jiè,wù sè wú biān mǎng huí hù。
谁为夜半有力者,窃负群山著何处。shuí wèi yè bàn yǒu lì zhě,qiè fù qún shān zhù hé chù。
却驱沧海白潮来,涛浪初平不成怒。què qū cāng hǎi bái cháo lái,tāo làng chū píng bù chéng nù。
人家惨淡暗渔浦,水墨微茫认烟树。rén jiā cǎn dàn àn yú pǔ,shuǐ mò wēi máng rèn yān shù。
我行有似江湖雀,彼岸应怪浮杯渡。wǒ xíng yǒu shì jiāng hú què,bǐ àn yīng guài fú bēi dù。
从教弱水三万里,一棹桃源未迷路。cóng jiào ruò shuǐ sān wàn lǐ,yī zhào táo yuán wèi mí lù。
忽然五霞漏激射,清飙作阵翻空鹜。hū rán wǔ xiá lòu jī shè,qīng biāo zuò zhèn fān kōng wù。
渤澥尽输无极底,祖龙枉被徐生误。bó xiè jǐn shū wú jí dǐ,zǔ lóng wǎng bèi xú shēng wù。
云屏俨映蓬峤矗,凤翼鶱带瀛洲嫭。yún píng yǎn yìng péng jiào chù,fèng yì xiān dài yíng zhōu hù。
连苍接翠层叠青,秀色著绚忘初素。lián cāng jiē cuì céng dié qīng,xiù sè zhù xuàn wàng chū sù。
前观象罔非梦迷,后瞩离娄岂惊寤。qián guān xiàng wǎng fēi mèng mí,hòu zhǔ lí lóu qǐ jīng wù。
真化自然相隐显,幻士谬尔生智故。zhēn huà zì rán xiāng yǐn xiǎn,huàn shì miù ěr shēng zhì gù。
有真无幻信诞分,此境易透亦难觑。yǒu zhēn wú huàn xìn dàn fēn,cǐ jìng yì tòu yì nán qù。
要知万理无不寔,聚散一致此焉悟。yào zhī wàn lǐ wú bù shí,jù sàn yī zhì cǐ yān wù。
常记向时闻剧论,知自少年得真趣。cháng jì xiàng shí wén jù lùn,zhī zì shǎo nián dé zhēn qù。
风云变态襟抱开,山水之乐仁智具。fēng yún biàn tài jīn bào kāi,shān shuǐ zhī lè rén zhì jù。
胡为颦呻不料理,冰炭受坐疟鬼怖。hú wèi pín shēn bù liào lǐ,bīng tàn shòu zuò nüè guǐ bù。
愿君读此一醒然,未负当年少陵句。yuàn jūn dú cǐ yī xǐng rán,wèi fù dāng nián shǎo líng jù。
胡寅

胡寅

胡寅(公元1098年~公元1156年),字明仲,学者称致堂先生,宋建州崇安(今福建武夷山市)人,后迁居衡阳。胡安国弟胡淳子,奉母命抚为己子,居长。秦桧当国,乞致仕,归衡州。因讥讪朝政,桧将其安置新州。桧死,复官。与弟胡宏一起倡导理学,继起文定,一代宗师,对湖湘学派的发展,起了巨大作用。著作还有《论语详说》、《读史管见》、《斐然集》等。 胡寅的作品>>

猜您喜欢

赋向伯共五老小山六言五绝

胡寅

文简风流未泯,公孙节气谁班。wén jiǎn fēng liú wèi mǐn,gōng sūn jié qì shuí bān。
当与皋夔佐舜,莫寻黄绮商山。dāng yǔ gāo kuí zuǒ shùn,mò xún huáng qǐ shāng shān。