古诗词

人日惊蛰前数日大雪寄孙奇父韩叔夏

胡寅

腊雪不溉旱,天公念嘉生。là xuě bù gài hàn,tiān gōng niàn jiā shēng。
稚春乃祁寒,号令如冬行。zhì chūn nǎi qí hán,hào lìng rú dōng xíng。
栗烈鼓噫气,碎訇动霆声。lì liè gǔ yī qì,suì hōng dòng tíng shēng。
初疑雨翻盆,旋觉霰洒甍。chū yí yǔ fān pén,xuán jué xiàn sǎ méng。
暂止俄并集,中宵遽开明。zàn zhǐ é bìng jí,zhōng xiāo jù kāi míng。
衾裯起棱角,屏幌同户楹。qīn chóu qǐ léng jiǎo,píng huǎng tóng hù yíng。
淅淅纸窗战,铛铛铜漏惊。xī xī zhǐ chuāng zhàn,dāng dāng tóng lòu jīng。
鸡寒罢晓唱,鸦冻犹晨鸣。jī hán bà xiǎo chàng,yā dòng yóu chén míng。
惊戒臧获起,吹嘘燎炉赪。jīng jiè zāng huò qǐ,chuī xū liáo lú chēng。
开关醉魂醒,倚杖诗思清。kāi guān zuì hún xǐng,yǐ zhàng shī sī qīng。
便欲披鹤氅,岂思饮银铛。biàn yù pī hè chǎng,qǐ sī yǐn yín dāng。
空蒙势转盛,飞舞祥争呈。kōng méng shì zhuǎn shèng,fēi wǔ xiáng zhēng chéng。
月池方漫汗,潮山正峥嵘。yuè chí fāng màn hàn,cháo shān zhèng zhēng róng。
讵应柳皆絮,却讶梅始英。jù yīng liǔ jiē xù,què yà méi shǐ yīng。
荆璞羞自献,蓝田遣谁耕。jīng pú xiū zì xiàn,lán tián qiǎn shuí gēng。
尘埃争受洗,粪壤叨蒙荣。chén āi zhēng shòu xǐ,fèn rǎng dāo méng róng。
幸已陴巘崿,若为投涧坑。xìng yǐ pí yǎn è,ruò wèi tóu jiàn kēng。
分功雨露泽,绚彩冰霜精。fēn gōng yǔ lù zé,xuàn cǎi bīng shuāng jīng。
良足润麦麰,未能浃粱粳。liáng zú rùn mài móu,wèi néng jiā liáng jīng。
经旬苦料峭,三日观荧晶。jīng xún kǔ liào qiào,sān rì guān yíng jīng。
恍忆游汴洛,都忘在湘衡。huǎng yì yóu biàn luò,dōu wàng zài xiāng héng。
瑶林鄙王衍,冠玉怀陈平。yáo lín bǐ wáng yǎn,guān yù huái chén píng。
亦念袁邵公,长安门自撑。yì niàn yuán shào gōng,zhǎng ān mén zì chēng。
更奇李侍中,淮蔡功先成。gèng qí lǐ shì zhōng,huái cài gōng xiān chéng。
渐喜云解驳,频瞻日舒晴。jiàn xǐ yún jiě bó,pín zhān rì shū qíng。
昂然秀松出,倏尔危檐倾。áng rán xiù sōng chū,shū ěr wēi yán qīng。
墙角仅委积,瓦沟那持盈。qiáng jiǎo jǐn wěi jī,wǎ gōu nà chí yíng。
朝暾破凝冱,淑气苏鳏茕。cháo tūn pò níng hù,shū qì sū guān qióng。
断决冈陇色,斩馀白蛇横。duàn jué gāng lǒng sè,zhǎn yú bái shé héng。
泮流溪谷响,击碎珊瑚琤。pàn liú xī gǔ xiǎng,jī suì shān hú chēng。
瓶去蚌珠餐,庭空狮子狞。píng qù bàng zhū cān,tíng kōng shī zi níng。
粉图记姿态,不屑供使令。fěn tú jì zī tài,bù xiè gōng shǐ lìng。
陡觉时序正,不令寒温争。dǒu jué shí xù zhèng,bù lìng hán wēn zhēng。
冰泥就涸涩,卉木纷勾萌。bīng ní jiù hé sè,huì mù fēn gōu méng。
茜茜弄池柳,煌煌然山樱。qiàn qiàn nòng chí liǔ,huáng huáng rán shān yīng。
了无半面妆,强学六出霙。le wú bàn miàn zhuāng,qiáng xué liù chū yīng。
二老久不觌,千篇谅难评。èr lǎo jiǔ bù dí,qiān piān liàng nán píng。
羔醪忍独酌,凤茗宜同烹。gāo láo rěn dú zhuó,fèng míng yí tóng pēng。
或且放笔快,敢言当敌勍。huò qiě fàng bǐ kuài,gǎn yán dāng dí qíng。
木桃得琼玖,耳属长谣赓。mù táo dé qióng jiǔ,ěr shǔ zhǎng yáo gēng。
胡寅

胡寅

胡寅(公元1098年~公元1156年),字明仲,学者称致堂先生,宋建州崇安(今福建武夷山市)人,后迁居衡阳。胡安国弟胡淳子,奉母命抚为己子,居长。秦桧当国,乞致仕,归衡州。因讥讪朝政,桧将其安置新州。桧死,复官。与弟胡宏一起倡导理学,继起文定,一代宗师,对湖湘学派的发展,起了巨大作用。著作还有《论语详说》、《读史管见》、《斐然集》等。 胡寅的作品>>

猜您喜欢

和李生九日二首

胡寅

节物休惊木叶催,相逢佳节兴悠哉。jié wù xiū jīng mù yè cuī,xiāng féng jiā jié xīng yōu zāi。
尊如北海聊同醉,菊傍东篱也自开。zūn rú běi hǎi liáo tóng zuì,jú bàng dōng lí yě zì kāi。
乌帽任教吹脱落,紫萸仍得看徘徊。wū mào rèn jiào chuī tuō luò,zǐ yú réng dé kàn pái huái。
诸君合有登高赋,为继当年戏马台。zhū jūn hé yǒu dēng gāo fù,wèi jì dāng nián xì mǎ tái。

和李生九日二首

胡寅

骚客悲秋心易催,主人醪醴正时哉。sāo kè bēi qiū xīn yì cuī,zhǔ rén láo lǐ zhèng shí zāi。
登高何必仙家术,酬节聊凭笑口开。dēng gāo hé bì xiān jiā shù,chóu jié liáo píng xiào kǒu kāi。
凤岭胜游诗自好,龙山高宴首空回。fèng lǐng shèng yóu shī zì hǎo,lóng shān gāo yàn shǒu kōng huí。
独馀眇莽梁园念,想见黄花满吹台。dú yú miǎo mǎng liáng yuán niàn,xiǎng jiàn huáng huā mǎn chuī tái。

过明田寺会杨李二生于碧玉三首

胡寅

已宅连延紫盖椒,寻山依旧不辞遥。yǐ zhái lián yán zǐ gài jiāo,xún shān yī jiù bù cí yáo。
借床未暇桑三宿,解饭还须水一瓢。jiè chuáng wèi xiá sāng sān sù,jiě fàn hái xū shuǐ yī piáo。
风外野云俱淡荡,雨馀秋气亦萧条。fēng wài yě yún jù dàn dàng,yǔ yú qiū qì yì xiāo tiáo。
故人适有登高约,又拄枯藤过野桥。gù rén shì yǒu dēng gāo yuē,yòu zhǔ kū téng guò yě qiáo。

过明田寺会杨李二生于碧玉三首

胡寅

骚人空自怨兰椒,更遣招辞叹远遥。sāo rén kōng zì yuàn lán jiāo,gèng qiǎn zhāo cí tàn yuǎn yáo。
争似夷齐饱薇蕨,每同嵇阮醉觚瓢。zhēng shì yí qí bǎo wēi jué,měi tóng jī ruǎn zuì gū piáo。
清歌窈眇成珠贯,仙步虚徐按玉条。qīng gē yǎo miǎo chéng zhū guàn,xiān bù xū xú àn yù tiáo。
最忆向来携手处,云平溪树水平桥。zuì yì xiàng lái xié shǒu chù,yún píng xī shù shuǐ píng qiáo。

过明田寺会杨李二生于碧玉三首

胡寅

浆酒香浮桂与椒,此间谁惜马蹄遥。jiāng jiǔ xiāng fú guì yǔ jiāo,cǐ jiān shuí xī mǎ tí yáo。
爱君涧壑沉吟树,笑我江湖濩落瓢。ài jūn jiàn hè chén yín shù,xiào wǒ jiāng hú huò luò piáo。
前日好风犹泛座,只今零露已盈条。qián rì hǎo fēng yóu fàn zuò,zhǐ jīn líng lù yǐ yíng tiáo。
东山妓女诚何算,颇羡周郎得小桥。dōng shān jì nǚ chéng hé suàn,pǒ xiàn zhōu láng dé xiǎo qiáo。

和奇父叔夏雪五首

胡寅

不须十日照胥敖,且要仙花丽隰皋。bù xū shí rì zhào xū áo,qiě yào xiān huā lì xí gāo。
集霰果然归望望,同云因得蔽高高。jí xiàn guǒ rán guī wàng wàng,tóng yún yīn dé bì gāo gāo。
辉山玉璞韬虹气,乱眼烟霄隘羽毛。huī shān yù pú tāo hóng qì,luàn yǎn yān xiāo ài yǔ máo。
欲叩小斋拚醉赏,最怜纤玉劝持醪。yù kòu xiǎo zhāi pàn zuì shǎng,zuì lián xiān yù quàn chí láo。

和奇父叔夏雪五首

胡寅

谁能逐兽搏于敖,敏捷诗才笑鲁皋。shuí néng zhú shòu bó yú áo,mǐn jié shī cái xiào lǔ gāo。
桂魄梅花俱自好,海山银阙两相高。guì pò méi huā jù zì hǎo,hǎi shān yín quē liǎng xiāng gāo。
回风最爱翻双袖,润物全胜拔一毛。huí fēng zuì ài fān shuāng xiù,rùn wù quán shèng bá yī máo。
打底和成真少味,空惭清酎映甜醪。dǎ dǐ hé chéng zhēn shǎo wèi,kōng cán qīng zhòu yìng tián láo。

和奇父叔夏雪五首

胡寅

懒把冬雷问告敖,休将玉雪试方皋。lǎn bǎ dōng léi wèn gào áo,xiū jiāng yù xuě shì fāng gāo。
但惊梁苑风流在,难继阳春格调高。dàn jīng liáng yuàn fēng liú zài,nán jì yáng chūn gé diào gāo。
宫女妆梅皆妒色,仙山花石总泠毛。gōng nǚ zhuāng méi jiē dù sè,xiān shān huā shí zǒng líng máo。
自惭涸思无多子,糟粕何由更取醪。zì cán hé sī wú duō zi,zāo pò hé yóu gèng qǔ láo。

和奇父叔夏雪五首

胡寅

乍霁初离房与敖,又看云气压神皋。zhà jì chū lí fáng yǔ áo,yòu kàn yún qì yā shén gāo。
昆冈屡得因心友,东郭真惭举趾高。kūn gāng lǚ dé yīn xīn yǒu,dōng guō zhēn cán jǔ zhǐ gāo。
最爱谢儿方柳絮,可怜汉使啮毡毛。zuì ài xiè ér fāng liǔ xù,kě lián hàn shǐ niè zhān máo。
水晶盐是何人得,拜赐曾同御缥醪。shuǐ jīng yán shì hé rén dé,bài cì céng tóng yù piāo láo。

和奇父叔夏雪五首

胡寅

善游不必慕阎敖,避雨休寻夏后皋。shàn yóu bù bì mù yán áo,bì yǔ xiū xún xià hòu gāo。
共喜九天羲驭整,要登千仞祝融高。gòng xǐ jiǔ tiān xī yù zhěng,yào dēng qiān rèn zhù róng gāo。
交情自分居龙尾,酒算何妨剧猬毛。jiāo qíng zì fēn jū lóng wěi,jiǔ suàn hé fáng jù wèi máo。
闻道雷池尚残雪,且携茗碗罢壶醪。wén dào léi chí shàng cán xuě,qiě xié míng wǎn bà hú láo。

赴宣卿牡丹之集和奇父二首

胡寅

胜业看花暖正繁,玉仙洪福且休论。shèng yè kàn huā nuǎn zhèng fán,yù xiān hóng fú qiě xiū lùn。
初筵爱客尊俱尽,落笔成诗水共翻。chū yán ài kè zūn jù jǐn,luò bǐ chéng shī shuǐ gòng fān。
京洛追游真似梦,风光流转绝无言。jīng luò zhuī yóu zhēn shì mèng,fēng guāng liú zhuǎn jué wú yán。
武林亦有西池否,安得姚黄奉至尊。wǔ lín yì yǒu xī chí fǒu,ān dé yáo huáng fèng zhì zūn。

赴宣卿牡丹之集和奇父二首

胡寅

移得仙丹手自封,护花云结秀阴浓。yí dé xiān dān shǒu zì fēng,hù huā yún jié xiù yīn nóng。
未嫌芍药争时发,却有酴醾作酒供。wèi xián sháo yào zhēng shí fā,què yǒu tú mí zuò jiǔ gōng。
喜见典型开朵朵,宁须绯紫计重重。xǐ jiàn diǎn xíng kāi duǒ duǒ,níng xū fēi zǐ jì zhòng zhòng。
定知禾黍胜桃李,何似犁牛问老农。dìng zhī hé shǔ shèng táo lǐ,hé shì lí niú wèn lǎo nóng。

题能仁竹轩竹皆猫头也

胡寅

负崖临壑几千竿,掩映虚堂绕曲栏。fù yá lín hè jǐ qiān gān,yǎn yìng xū táng rào qū lán。
森矗翠幢参玉槊,毰毸绿凤戏青鸾。sēn chù cuì chuáng cān yù shuò,péi sāi lǜ fèng xì qīng luán。
三冬已见龙孙起,六月犹便虎啸寒。sān dōng yǐ jiàn lóng sūn qǐ,liù yuè yóu biàn hǔ xiào hán。
置酒会歌狸首节,要令鼠子不相干。zhì jiǔ huì gē lí shǒu jié,yào lìng shǔ zi bù xiāng gàn。

和彦达

胡寅

扶藤有兴即东西,不用花骢向月啼。fú téng yǒu xīng jí dōng xī,bù yòng huā cōng xiàng yuè tí。
闲看浮云倚危峤,静临流水瞰寒溪。xián kàn fú yún yǐ wēi jiào,jìng lín liú shuǐ kàn hán xī。
过频幸乐鸡豚社,归暮何忧虎豹蹊。guò pín xìng lè jī tún shè,guī mù hé yōu hǔ bào qī。
肯似世尘名利客,班荆折柳怅分携。kěn shì shì chén míng lì kè,bān jīng zhé liǔ chàng fēn xié。

上封登高

胡寅

今朝的的是重阳,独步崔巍觅醉乡。jīn cháo de de shì zhòng yáng,dú bù cuī wēi mì zuì xiāng。
饱日山枫千树赤,绚秋岩菊一枝黄。bǎo rì shān fēng qiān shù chì,xuàn qiū yán jú yī zhī huáng。
幽禅出应耶城供,倦客来迎宴寝香。yōu chán chū yīng yé chéng gōng,juàn kè lái yíng yàn qǐn xiāng。
闲读旧题嗟岁月,功名回首鬓毛苍。xián dú jiù tí jiē suì yuè,gōng míng huí shǒu bìn máo cāng。