古诗词

寄名山李著作

范祖禹

剑外虽云远,名山信日闻。jiàn wài suī yún yuǎn,míng shān xìn rì wén。
漏天常泄雨,蒙顶半藏云。lòu tiān cháng xiè yǔ,méng dǐng bàn cáng yún。
万里飞凫舄,三年隐豹文。wàn lǐ fēi fú xì,sān nián yǐn bào wén。
茗芽春后好,应许故人分。míng yá chūn hòu hǎo,yīng xǔ gù rén fēn。
范祖禹

范祖禹

范祖禹(1041-1098),字淳甫(淳,或作醇、纯,甫或作父),一字梦得,汉族,成都华阳人。生于宋仁宗康定二年,卒于哲宗元符元年,终年五十八岁。著名史学家,“三范修史”之一。祖禹著《唐鉴》十二卷,《帝学》八卷,《仁宗政典》六卷;而《唐鉴》深明唐三百年治乱,学者尊之,目为唐鉴公。《宋史本传》又著文集五十五卷,《宋史艺文志》并行于世。 范祖禹的作品>>

猜您喜欢

谢赐御书诗五言十韵

范祖禹

圣志探渊学,皇慈示至仁。shèng zhì tàn yuān xué,huáng cí shì zhì rén。
论经穷古训,锡燕比嘉宾。lùn jīng qióng gǔ xùn,xī yàn bǐ jiā bīn。
天醴尧觞举,箫韶舜乐陈。tiān lǐ yáo shāng jǔ,xiāo sháo shùn lè chén。
隆恩均近辅,赐札下严宸。lóng ēn jūn jìn fǔ,cì zhá xià yán chén。
洒墨星辰烂,飞毫日月新。sǎ mò xīng chén làn,fēi háo rì yuè xīn。
聪明钦作后,气志俨如神。cōng míng qīn zuò hòu,qì zhì yǎn rú shén。
龙马观牺迹,延陵识圣真。lóng mǎ guān xī jì,yán líng shí shèng zhēn。
受藏辉蔀屋,荣遇极儒绅。shòu cáng huī bù wū,róng yù jí rú shēn。
方讲三王治,思还四海淳。fāng jiǎng sān wáng zhì,sī hái sì hǎi chún。
顾惭愚陋识,何所补涓尘。gù cán yú lòu shí,hé suǒ bǔ juān chén。

游先主祠堂置酒

范祖禹

驱车出郊坰,涉溪上青岑。qū chē chū jiāo jiōng,shè xī shàng qīng cén。
峰头野寺不足到,先主祠堂犹可寻。fēng tóu yě sì bù zú dào,xiān zhǔ cí táng yóu kě xún。
祠堂之前流水长,翠屏重叠摇清光。cí táng zhī qián liú shuǐ zhǎng,cuì píng zhòng dié yáo qīng guāng。
老松窈窕入云汉,五月郁郁炎天凉。lǎo sōng yǎo tiǎo rù yún hàn,wǔ yuè yù yù yán tiān liáng。
庙中女巫日歌舞,神去神来何处所。miào zhōng nǚ wū rì gē wǔ,shén qù shén lái hé chù suǒ。
龙吟虎啸生风云,未似当时臣遇主。lóng yín hǔ xiào shēng fēng yún,wèi shì dāng shí chén yù zhǔ。
三分割据霸业开,山河气象皆西来。sān fēn gē jù bà yè kāi,shān hé qì xiàng jiē xī lái。
功名烜赫陵宇宙,顾盼可使彊敌摧。gōng míng xuǎn hè líng yǔ zhòu,gù pàn kě shǐ jiàng dí cuī。
西南历数俄迁改,岷峨霸气今何在。xī nán lì shù é qiān gǎi,mín é bà qì jīn hé zài。
万里浮云卷壮图,空馀江水东流海。wàn lǐ fú yún juǎn zhuàng tú,kōng yú jiāng shuǐ dōng liú hǎi。
山风吹月海上来,松间云气嘘酒杯。shān fēng chuī yuè hǎi shàng lái,sōng jiān yún qì xū jiǔ bēi。
高歌且醉一杯酒,昔日英雄安在哉。gāo gē qiě zuì yī bēi jiǔ,xī rì yīng xióng ān zài zāi。
此时分散已陈迹,何足惨怆令心哀。cǐ shí fēn sàn yǐ chén jì,hé zú cǎn chuàng lìng xīn āi。

四皓

范祖禹

南山石壁陵苍苍,中有四老眉如霜。nán shān shí bì líng cāng cāng,zhōng yǒu sì lǎo méi rú shuāng。
中原龙虎困格斗,九霄鸾凤高飘翔。zhōng yuán lóng hǔ kùn gé dòu,jiǔ xiāo luán fèng gāo piāo xiáng。
赤精斩蛇入咸阳,南极老人转遁藏。chì jīng zhǎn shé rù xián yáng,nán jí lǎo rén zhuǎn dùn cáng。
一朝相顾下云巘,共为羽翼安储皇。yī cháo xiāng gù xià yún yǎn,gòng wèi yǔ yì ān chǔ huáng。
白云黄鹄高飞扬,虽有矰缴安能伤。bái yún huáng gǔ gāo fēi yáng,suī yǒu zēng jiǎo ān néng shāng。
君王慷慨但饮酒,戚姫起舞无辉光。jūn wáng kāng kǎi dàn yǐn jiǔ,qī jī qǐ wǔ wú huī guāng。
古人不见虽已远,吾将杖策登崇冈。gǔ rén bù jiàn suī yǐ yuǎn,wú jiāng zhàng cè dēng chóng gāng。

席上探题二首

范祖禹

红蕉花谁植,风流太守家。hóng jiāo huā shuí zhí,fēng liú tài shǒu jiā。
烁烁犀灯燃晚雨,亭亭蜜炬照晴霞。shuò shuò xī dēng rán wǎn yǔ,tíng tíng mì jù zhào qíng xiá。

席上探题二首

范祖禹

秋夜雨点滴,梧桐乱人语。qiū yè yǔ diǎn dī,wú tóng luàn rén yǔ。
几行寒雁起沙汀,万里渔舟泊烟渚。jǐ xíng hán yàn qǐ shā tīng,wàn lǐ yú zhōu pō yān zhǔ。

资州路月山亭

范祖禹

轩亭枕苍峰,缥缈视空阔。xuān tíng zhěn cāng fēng,piāo miǎo shì kōng kuò。
长江翻天去,回斡地轴折。zhǎng jiāng fān tiān qù,huí wò dì zhóu zhé。
洪涛破山门,崖谷尽争裂。hóng tāo pò shān mén,yá gǔ jǐn zhēng liè。
孤云行无踪,飞鸟去自没。gū yún xíng wú zōng,fēi niǎo qù zì méi。
游子怨路长,烦襟此披豁。yóu zi yuàn lù zhǎng,fán jīn cǐ pī huō。
昔观黄河流,浩荡窥禹穴。xī guān huáng hé liú,hào dàng kuī yǔ xué。
乾坤何壮观,永叹旧游绝。qián kūn hé zhuàng guān,yǒng tàn jiù yóu jué。
兹亭虽非匹,山水颇秀发。zī tíng suī fēi pǐ,shān shuǐ pǒ xiù fā。
茫茫八纮内,所历但毫末。máng máng bā hóng nèi,suǒ lì dàn háo mò。
安得乘飞飙,人寰恣超越。ān dé chéng fēi biāo,rén huán zì chāo yuè。

资州路东津寺

范祖禹

山行无晨暮,日暝崖谷昏。shān xíng wú chén mù,rì míng yá gǔ hūn。
哀猿落客泪,永路惊旅魂。āi yuán luò kè lèi,yǒng lù jīng lǚ hún。
凭陵高山巅,俯视大江奔。píng líng gāo shān diān,fǔ shì dà jiāng bēn。
迥环岛屿合,萦转洲渚屯。jiǒng huán dǎo yǔ hé,yíng zhuǎn zhōu zhǔ tún。
行云赴楚天,飞鸟下蜀门。xíng yún fù chǔ tiān,fēi niǎo xià shǔ mén。
地遐怪物聚,寺古深殿存。dì xiá guài wù jù,sì gǔ shēn diàn cún。
忆昔李氏末,烟尘暗中原。yì xī lǐ shì mò,yān chén àn zhōng yuán。
奸雄竞草窃,割据穷海根。jiān xióng jìng cǎo qiè,gē jù qióng hǎi gēn。
干戈百年后,见此败屋垣。gàn gē bǎi nián hòu,jiàn cǐ bài wū yuán。
我来属清秋,登览无俗喧。wǒ lái shǔ qīng qiū,dēng lǎn wú sú xuān。
山深虎豹归,水静蛟鼍骞。shān shēn hǔ bào guī,shuǐ jìng jiāo tuó qiān。
临风独笑吒,浩荡欲飞翻。lín fēng dú xiào zhā,hào dàng yù fēi fān。

月夜船行入资州

范祖禹

忆昨卧碧山,苍苍丛桂间。yì zuó wò bì shān,cāng cāng cóng guì jiān。
白云为屏石为枕,绿萝长挂明月闲。bái yún wèi píng shí wèi zhěn,lǜ luó zhǎng guà míng yuè xián。
忽乘轻舟泛江水,山月随人还在此。hū chéng qīng zhōu fàn jiāng shuǐ,shān yuè suí rén hái zài cǐ。
白鹭惊飞宿霭间,青山倒卧沧波砥。bái lù jīng fēi sù ǎi jiān,qīng shān dào wò cāng bō dǐ。
此时孤棹发中流,川后停波听棹讴。cǐ shí gū zhào fā zhōng liú,chuān hòu tíng bō tīng zhào ōu。
不学子猷中夜返,欲乘明月向资州。bù xué zi yóu zhōng yè fǎn,yù chéng míng yuè xiàng zī zhōu。

七月五日热退喜凉资中有怀二十四韵

范祖禹

仲夏金火争,阴阳势相夺。zhòng xià jīn huǒ zhēng,yīn yáng shì xiāng duó。
乾坤鼓洪炉,夸父死奔渴。qián kūn gǔ hóng lú,kuā fù sǐ bēn kě。
普天无纤云,厚土万丈裂。pǔ tiān wú xiān yún,hòu tǔ wàn zhàng liè。
亭亭太阳午,安得日车跌。tíng tíng tài yáng wǔ,ān dé rì chē diē。
清冷想寒门,浩荡思舞雪。qīng lěng xiǎng hán mén,hào dàng sī wǔ xuě。
叹彼老农耕,有苗不得活。tàn bǐ lǎo nóng gēng,yǒu miáo bù dé huó。
乞雨祷潭龙,望云驱旱魃。qǐ yǔ dǎo tán lóng,wàng yún qū hàn bá。
帝车俄回指,四序苦飘忽。dì chē é huí zhǐ,sì xù kǔ piāo hū。
木落天地秋,清霜洗空阔。mù luò tiān dì qiū,qīng shuāng xǐ kōng kuò。
凉风破阊阖,势欲卷溟渤。liáng fēng pò chāng hé,shì yù juǎn míng bó。
众鸟尽不飞,峥嵘见孤鹘。zhòng niǎo jǐn bù fēi,zhēng róng jiàn gū gǔ。
登临涤魂神,飒爽动毛骨。dēng lín dí hún shén,sà shuǎng dòng máo gǔ。
因怀京洛间,车马填城阙。yīn huái jīng luò jiān,chē mǎ tián chéng quē。
红尘暗天宇,愚智共汩没。hóng chén àn tiān yǔ,yú zhì gòng gǔ méi。
出门无所适,肝肺为枯竭。chū mén wú suǒ shì,gān fèi wèi kū jié。
平生喜林泉,潇洒爱风月。píng shēng xǐ lín quán,xiāo sǎ ài fēng yuè。
沧浪有渔父,逸步脱羁绁。cāng làng yǒu yú fù,yì bù tuō jī xiè。
超然思远游,万古访遗辙。chāo rán sī yuǎn yóu,wàn gǔ fǎng yí zhé。
安能公侯间,俯偻事干谒。ān néng gōng hóu jiān,fǔ lóu shì gàn yè。
及来山水县,素志得少豁。jí lái shān shuǐ xiàn,sù zhì dé shǎo huō。
白石拂云眠,芳荪乘露撷。bái shí fú yún mián,fāng sūn chéng lù xié。
寻山喜幽胜,照水玩澄澈。xún shān xǐ yōu shèng,zhào shuǐ wán chéng chè。
虽无巢许操,夙慕夷齐洁。suī wú cháo xǔ cāo,sù mù yí qí jié。
庶以保吾真,无为事其末。shù yǐ bǎo wú zhēn,wú wèi shì qí mò。

送圣徒入京兼呈纪常子进

范祖禹

二年隔京洛,思见亦已久。èr nián gé jīng luò,sī jiàn yì yǐ jiǔ。
骊驹将戒行,姑共一杯酒。lí jū jiāng jiè xíng,gū gòng yī bēi jiǔ。
君来买园林,山川既富有。jūn lái mǎi yuán lín,shān chuān jì fù yǒu。
顾我犹旅人,安排卧林薮。gù wǒ yóu lǚ rén,ān pái wò lín sǒu。
不意嵩岭云,输君先入手。bù yì sōng lǐng yún,shū jūn xiān rù shǒu。
谋生已知拙,高遁惭居后。móu shēng yǐ zhī zhuō,gāo dùn cán jū hòu。
贵富等浮云,名声似箕斗。guì fù děng fú yún,míng shēng shì jī dòu。
终当结茅屋,邻舍闻鸡狗。zhōng dāng jié máo wū,lín shě wén jī gǒu。
杖屦作往还,过从惟野叟。zhàng jù zuò wǎng hái,guò cóng wéi yě sǒu。
爱君修竹间,一水似崖口。ài jūn xiū zhú jiān,yī shuǐ shì yá kǒu。
扫除石上月,寒桧摇青帚。sǎo chú shí shàng yuè,hán guì yáo qīng zhǒu。
早赋归去来,无为事奔走。zǎo fù guī qù lái,wú wèi shì bēn zǒu。
前期知非远,同集待诸友。qián qī zhī fēi yuǎn,tóng jí dài zhū yǒu。
寄我思洛诗,东风想回首。jì wǒ sī luò shī,dōng fēng xiǎng huí shǒu。

大雪入洛阳

范祖禹

昨夜关山雪,仆夫晨起惊。zuó yè guān shān xuě,pū fū chén qǐ jīng。
挥鞭骑紫马,晓入洛阳城。huī biān qí zǐ mǎ,xiǎo rù luò yáng chéng。
川原渺茫茫,长啸视八纮。chuān yuán miǎo máng máng,zhǎng xiào shì bā hóng。
有如乘风驭,迢递奔玉京。yǒu rú chéng fēng yù,tiáo dì bēn yù jīng。
伊水象天河,云涛向东倾。yī shuǐ xiàng tiān hé,yún tāo xiàng dōng qīng。
喧然古都市,沽酒吹玉笙。xuān rán gǔ dōu shì,gū jiǔ chuī yù shēng。
予心正浩荡,万里赴归程。yǔ xīn zhèng hào dàng,wàn lǐ fù guī chéng。
遥望嵩峰顶,连天冻峥嵘。yáo wàng sōng fēng dǐng,lián tiān dòng zhēng róng。
欲攀玉女窗,举手摩太清。yù pān yù nǚ chuāng,jǔ shǒu mó tài qīng。
思之不可去,怅望空含情。sī zhī bù kě qù,chàng wàng kōng hán qíng。

砥柱四首

范祖禹

黄河倾落九天来,砥柱三山立欲摧。huáng hé qīng luò jiǔ tiān lái,dǐ zhù sān shān lì yù cuī。
崖谷吐吞成雾雨,蛟龙战斗作风雷。yá gǔ tǔ tūn chéng wù yǔ,jiāo lóng zhàn dòu zuò fēng léi。

砥柱四首

范祖禹

巨灵赑屃两山开,东放黄河万里来。jù líng bì xì liǎng shān kāi,dōng fàng huáng hé wàn lǐ lái。
地轴横斜争斡转,天维攲侧恐倾摧。dì zhóu héng xié zhēng wò zhuǎn,tiān wéi qī cè kǒng qīng cuī。

砥柱四首

范祖禹

禹开砥柱放河奔,浊浪轩轩日月昏。yǔ kāi dǐ zhù fàng hé bēn,zhuó làng xuān xuān rì yuè hūn。
唯有三门君不见,惊波一起动乾坤。wéi yǒu sān mén jūn bù jiàn,jīng bō yī qǐ dòng qián kūn。

砥柱四首

范祖禹

砥柱初开禹力穷,黄河从此去朝宗。dǐ zhù chū kāi yǔ lì qióng,huáng hé cóng cǐ qù cháo zōng。
长鲸一喷连山起,岌嶪高于太华峰。zhǎng jīng yī pēn lián shān qǐ,jí yè gāo yú tài huá fēng。
132«3456789