古诗词

长安

范祖禹

东风吹尘客心起,京华去蜀三千里。dōng fēng chuī chén kè xīn qǐ,jīng huá qù shǔ sān qiān lǐ。
我来踏雪走函关,下视秦川坦如坻。wǒ lái tà xuě zǒu hán guān,xià shì qín chuān tǎn rú chí。
晓登太华三峰寒,凭高始觉天地宽。xiǎo dēng tài huá sān fēng hán,píng gāo shǐ jué tiān dì kuān。
却惜京华不可见,烟花二月过长安。què xī jīng huá bù kě jiàn,yān huā èr yuè guò zhǎng ān。
长安通衢十二陌,出入九州横八极。zhǎng ān tōng qú shí èr mò,chū rù jiǔ zhōu héng bā jí。
行人来往但西东,莫问兴亡与今昔。xíng rén lái wǎng dàn xī dōng,mò wèn xīng wáng yǔ jīn xī。
昔人富贵高台倾,今人歌舞曲池平。xī rén fù guì gāo tái qīng,jīn rén gē wǔ qū chí píng。
终南虚绕帝王宅,壮气空蟠佳丽城。zhōng nán xū rào dì wáng zhái,zhuàng qì kōng pán jiā lì chéng。
黄河之水东流海,汉家已去唐家改。huáng hé zhī shuǐ dōng liú hǎi,hàn jiā yǐ qù táng jiā gǎi。
茂陵秋草春更多,豪杰今无一人在。mào líng qiū cǎo chūn gèng duō,háo jié jīn wú yī rén zài。
细观此事何足愁,不如饮酒登高楼。xì guān cǐ shì hé zú chóu,bù rú yǐn jiǔ dēng gāo lóu。
秦王何苦求九鼎,魏武空劳营八州。qín wáng hé kǔ qiú jiǔ dǐng,wèi wǔ kōng láo yíng bā zhōu。
当年富贵一时事,身后寂寞馀高丘。dāng nián fù guì yī shí shì,shēn hòu jì mò yú gāo qiū。
春风开花不易得,一醉何必封公侯。chūn fēng kāi huā bù yì dé,yī zuì hé bì fēng gōng hóu。
范祖禹

范祖禹

范祖禹(1041-1098),字淳甫(淳,或作醇、纯,甫或作父),一字梦得,汉族,成都华阳人。生于宋仁宗康定二年,卒于哲宗元符元年,终年五十八岁。著名史学家,“三范修史”之一。祖禹著《唐鉴》十二卷,《帝学》八卷,《仁宗政典》六卷;而《唐鉴》深明唐三百年治乱,学者尊之,目为唐鉴公。《宋史本传》又著文集五十五卷,《宋史艺文志》并行于世。 范祖禹的作品>>

猜您喜欢

太皇太后挽词二首

范祖禹

诞保天基命,光开帝永图。dàn bǎo tiān jī mìng,guāng kāi dì yǒng tú。
轩星临斗极,尧日上云衢。xuān xīng lín dòu jí,yáo rì shàng yún qú。
美化形风雅,成功入典谟。měi huà xíng fēng yǎ,chéng gōng rù diǎn mó。
群生何以报,损寿济寰区。qún shēng hé yǐ bào,sǔn shòu jì huán qū。

太皇太后挽词二首

范祖禹

授几咨元老,垂帷揽众贤。shòu jǐ zī yuán lǎo,chuí wéi lǎn zhòng xián。
舜功成二十,周士得三千。shùn gōng chéng èr shí,zhōu shì dé sān qiān。
德泽流终古,规摹遗亿年。dé zé liú zhōng gǔ,guī mó yí yì nián。
宁唯照彤史,石室烂青编。níng wéi zhào tóng shǐ,shí shì làn qīng biān。

和子开从驾朝谒景灵宫二首

范祖禹

雨师泛洒霁光匀,华盖香风不起尘。yǔ shī fàn sǎ jì guāng yún,huá gài xiāng fēng bù qǐ chén。
亿兆欢呼真帝启,谋猷左右尽君陈。yì zhào huān hū zhēn dì qǐ,móu yóu zuǒ yòu jǐn jūn chén。
云随仙驭三山远,日出咸池六合新。yún suí xiān yù sān shān yuǎn,rì chū xián chí liù hé xīn。
一别都门变桑海,来瞻原庙祗悲辛。yī bié dōu mén biàn sāng hǎi,lái zhān yuán miào zhī bēi xīn。

和子开从驾朝谒景灵宫二首

范祖禹

瑶池真气降东莱,营室新临渭北开。yáo chí zhēn qì jiàng dōng lái,yíng shì xīn lín wèi běi kāi。
载见辟王遐迩至,思齐任姒肃雍来。zài jiàn pì wáng xiá ěr zhì,sī qí rèn sì sù yōng lái。
龙胡尚泣遗弓剑,燧火俄惊变柳槐。lóng hú shàng qì yí gōng jiàn,suì huǒ é jīng biàn liǔ huái。
谁识九重宵旰意,中天云汉望昭回。shuí shí jiǔ zhòng xiāo gàn yì,zhōng tiān yún hàn wàng zhāo huí。

和张给事喜雨

范祖禹

玉座焦劳侧席居,侍臣忧国尽应徐。yù zuò jiāo láo cè xí jū,shì chén yōu guó jǐn yīng xú。
宸心有感先离毕,星使分祈未下舆。chén xīn yǒu gǎn xiān lí bì,xīng shǐ fēn qí wèi xià yú。
触石寸云寰宇遍,稽天巨浸百川趋。chù shí cùn yún huán yǔ biàn,jī tiān jù jìn bǎi chuān qū。
不才太史那能颂,唯待丰年以喜书。bù cái tài shǐ nà néng sòng,wéi dài fēng nián yǐ xǐ shū。

又和张给事喜雨

范祖禹

瞻望昭回每夜分,崇朝忽起泰山云。zhān wàng zhāo huí měi yè fēn,chóng cháo hū qǐ tài shān yún。
乾坤荡暑如醒醉,江海生波想织纹。qián kūn dàng shǔ rú xǐng zuì,jiāng hǎi shēng bō xiǎng zhī wén。
禁漏深迷天阙晓,朝衣凉带御炉熏。jìn lòu shēn mí tiān quē xiǎo,cháo yī liáng dài yù lú xūn。
时清封奏何妨简,献纳赓歌见爱君。shí qīng fēng zòu hé fáng jiǎn,xiàn nà gēng gē jiàn ài jūn。

殿试覆考和子由侍郎

范祖禹

十五年前宿殿庐,伊川一纪卧岩居。shí wǔ nián qián sù diàn lú,yī chuān yī jì wò yán jū。
雕虫尚忆长杨赋,汗简犹残太史书。diāo chóng shàng yì zhǎng yáng fù,hàn jiǎn yóu cán tài shǐ shū。
日月当天瞻法座,烟霞落纸看华裾。rì yuè dāng tiān zhān fǎ zuò,yān xiá luò zhǐ kàn huá jū。
品题幸预诸公末,更许追随侍玉除。pǐn tí xìng yù zhū gōng mò,gèng xǔ zhuī suí shì yù chú。

和子瞻禁林锁院诏赐烛酒

范祖禹

晨入金华暮浴堂,声容不动笔奔忙。chén rù jīn huá mù yù táng,shēng róng bù dòng bǐ bēn máng。
星间忽降龙衔耀,天上重分玉醴香。xīng jiān hū jiàng lóng xián yào,tiān shàng zhòng fēn yù lǐ xiāng。
欲灺寒宵宫漏永,半酣归梦蜀山长。yù xiè hán xiāo gōng lòu yǒng,bàn hān guī mèng shǔ shān zhǎng。
起看绛阙银河晓,山立千官拱未央。qǐ kàn jiàng quē yín hé xiǎo,shān lì qiān guān gǒng wèi yāng。

送周正孺知梓州

范祖禹

先朝直节贯秋霜,殿壁于今有谏囊。xiān cháo zhí jié guàn qiū shuāng,diàn bì yú jīn yǒu jiàn náng。
汲黯犹烦卧居郡,冯唐何事老为郎。jí àn yóu fán wò jū jùn,féng táng hé shì lǎo wèi láng。
山川壮丽开戎幕,草木荣华过故乡。shān chuān zhuàng lì kāi róng mù,cǎo mù róng huá guò gù xiāng。
青盖从来宜白发,行看高步入明光。qīng gài cóng lái yí bái fā,xíng kàn gāo bù rù míng guāng。

送道纯归南康其二

范祖禹

珍台闲馆切昭回,笙鹤应无俗驾陪。zhēn tái xián guǎn qiè zhāo huí,shēng hè yīng wú sú jià péi。
天浸祥池三岛向,春迷神囿百花开。tiān jìn xiáng chí sān dǎo xiàng,chūn mí shén yòu bǎi huā kāi。
沙鸥泛泛人相近,风燕飞飞隼莫猜。shā ōu fàn fàn rén xiāng jìn,fēng yàn fēi fēi sǔn mò cāi。
清洛故园荒径在,与君何日赋归来。qīng luò gù yuán huāng jìng zài,yǔ jūn hé rì fù guī lái。

送吕通直致仕南游归寿州

范祖禹

掞天畴昔阻雄飞,未及耆年早拂衣。shàn tiān chóu xī zǔ xióng fēi,wèi jí qí nián zǎo fú yī。
白日浮丘仙袂远,清秋范蠡片帆归。bái rì fú qiū xiān mèi yuǎn,qīng qiū fàn lí piàn fān guī。
京华岁月双奔毂,淝上沧浪一钓矶。jīng huá suì yuè shuāng bēn gǔ,féi shàng cāng làng yī diào jī。
况有孟光为道侣,散花诸国叩岩扉。kuàng yǒu mèng guāng wèi dào lǚ,sàn huā zhū guó kòu yán fēi。

和刘莘老赠王圣美三子侄补试太学联中高等

范祖禹

风流江左并淮原,王氏衣冠不乏贤。fēng liú jiāng zuǒ bìng huái yuán,wáng shì yī guān bù fá xián。
文似三珠才竞爽,名如群玉气相连。wén shì sān zhū cái jìng shuǎng,míng rú qún yù qì xiāng lián。
九秋鸿雁方遵陆,万里骅骝始下鞭。jiǔ qiū hóng yàn fāng zūn lù,wàn lǐ huá liú shǐ xià biān。
白发星郎推雅量,似闻折屐喜成颠。bái fā xīng láng tuī yǎ liàng,shì wén zhé jī xǐ chéng diān。

寄蜀州吴廷珍太守

范祖禹

红旆前驱一舍间,里闾相望俗安闲。hóng pèi qián qū yī shě jiān,lǐ lǘ xiāng wàng sú ān xián。
春风城郭千家柳,落日楼台四面山。chūn fēng chéng guō qiān jiā liǔ,luò rì lóu tái sì miàn shān。
南亩劝耕丹诏远,北堂侍膳彩衣斑。nán mǔ quàn gēng dān zhào yuǎn,běi táng shì shàn cǎi yī bān。
梁园倦客思归久,五马何时命驾还。liáng yuán juàn kè sī guī jiǔ,wǔ mǎ hé shí mìng jià hái。

寄华州提举崇福李侍郎

范祖禹

洛社曾陪祭酒闲,承明复接侍臣班。luò shè céng péi jì jiǔ xián,chéng míng fù jiē shì chén bān。
论交晚见松筠操,驻景长思冰雪颜。lùn jiāo wǎn jiàn sōng yún cāo,zhù jǐng zhǎng sī bīng xuě yán。
华岳闭门穷简册,邵堂隐几看河山。huá yuè bì mén qióng jiǎn cè,shào táng yǐn jǐ kàn hé shān。
相逢一笑知何日,心逐飞云出故关。xiāng féng yī xiào zhī hé rì,xīn zhú fēi yún chū gù guān。

李方叔馈潭笋

范祖禹

穿云斸石远林空,来涉烟波几万重。chuān yún zhǔ shí yuǎn lín kōng,lái shè yān bō jǐ wàn zhòng。
实比梧桐堪食凤,箨翻风雨便成龙。shí bǐ wú tóng kān shí fèng,tuò fān fēng yǔ biàn chéng lóng。
一枝未许尘鞍挂,千亩终留渭水封。yī zhī wèi xǔ chén ān guà,qiān mǔ zhōng liú wèi shuǐ fēng。
陋巷菜羹知不称,君王玉食愿时供。lòu xiàng cài gēng zhī bù chēng,jūn wáng yù shí yuàn shí gōng。
1321234567»