古诗词

刘泾收得子鸾字帖云是右军余恐是陈子鸾薛绍彭亦云六朝书又得像余时在涟漪答以诗云

米芾

刘郎收画早甚卑,折枝花草首徐熙。liú láng shōu huà zǎo shén bēi,zhé zhī huā cǎo shǒu xú xī。
十年之后始闻道,取吾韩戴为神奇。shí nián zhī hòu shǐ wén dào,qǔ wú hán dài wèi shén qí。
迩来白首进道奥,学者信有髓与皮。ěr lái bái shǒu jìn dào ào,xué zhě xìn yǒu suǐ yǔ pí。
始知什袭但遮壁,牛马便可裹敝帷。shǐ zhī shén xí dàn zhē bì,niú mǎ biàn kě guǒ bì wéi。
峨峨太平老寺主,白纱帽首无冠蕤。é é tài píng lǎo sì zhǔ,bái shā mào shǒu wú guān ruí。
武士后列肃大剑,宫女旁侍颦修眉。wǔ shì hòu liè sù dà jiàn,gōng nǚ páng shì pín xiū méi。
神清眸子知寡欲,齿露唇反法定饥。shén qīng móu zi zhī guǎ yù,chǐ lù chún fǎn fǎ dìng jī。
世人见服似摩诘,不知六朝居士衣。shì rén jiàn fú shì mó jí,bù zhī liù cháo jū shì yī。
后人勿辄乱唐突,梁人笔法了可知。hòu rén wù zhé luàn táng tū,liáng rén bǐ fǎ le kě zhī。
道子见之必再拜,曹卢何物望藩篱。dào zi jiàn zhī bì zài bài,cáo lú hé wù wàng fān lí。
本当第一品天下,却缘顾笔在涟漪。běn dāng dì yī pǐn tiān xià,què yuán gù bǐ zài lián yī。
米芾

米芾

米芾(1051-1107),北宋书法家、画家,书画理论家。祖籍太原,迁居襄阳。天资高迈、人物萧散,好洁成癖。被服效唐人,多蓄奇石。世号米颠。书画自成一家。能画枯木竹石,时出新意,又能画山水,创为水墨云山墨戏,烟云掩映,平淡天真。善诗,工书法,精鉴别。擅篆、隶、楷、行、草等书体,长于临摹古人书法,达到乱真程度。宋四家之一。曾任校书郎、书画博士、礼部员外郎。 米芾的作品>>

猜您喜欢

致爽轩四首

米芾

玉斧初骑御,通明暂住居。yù fǔ chū qí yù,tōng míng zàn zhù jū。
翛翛轻吹度,洒落碧华珠。xiāo xiāo qīng chuī dù,sǎ luò bì huá zhū。

致爽轩四首

米芾

阿氏金为屋,姮家玉作台。ā shì jīn wèi wū,héng jiā yù zuò tái。
岱舆凭海立,兜率跨云开。dài yú píng hǎi lì,dōu lǜ kuà yún kāi。

净名

米芾

厌市冲烟入,忘怀对客迟。yàn shì chōng yān rù,wàng huái duì kè chí。
吟看飞鸟没,坐到夕阳时。yín kàn fēi niǎo méi,zuò dào xī yáng shí。

净名

米芾

旧对湘西雪,迟迟忆故关。jiù duì xiāng xī xuě,chí chí yì gù guān。
水云资老景,吟引谢江山。shuǐ yún zī lǎo jǐng,yín yǐn xiè jiāng shān。

题嗣濮王芦雁二首

米芾

偃蹇汀眠雁,萧梢风触芦。yǎn jiǎn tīng mián yàn,xiāo shāo fēng chù lú。
京尘方满眼,速为唤花奴。jīng chén fāng mǎn yǎn,sù wèi huàn huā nú。

题嗣濮王芦雁二首

米芾

野趣分苕水,凤光剪鉴湖。yě qù fēn sháo shuǐ,fèng guāng jiǎn jiàn hú。
尘中不作恶,为有邺公图。chén zhōng bù zuò è,wèi yǒu yè gōng tú。

题所得蒋氏帖

米芾

棐几延毛子,明窗馆墨卿。fěi jǐ yán máo zi,míng chuāng guǎn mò qīng。
功名皆一戏,未觉负平生。gōng míng jiē yī xì,wèi jué fù píng shēng。

奉诏书御屏

米芾

目炫五光开,云蒸步起雷。mù xuàn wǔ guāng kāi,yún zhēng bù qǐ léi。
不知天近远,亲见玉皇来。bù zhī tiān jìn yuǎn,qīn jiàn yù huáng lái。

道林

米芾

楼阁明丹垩,杉松振老髯。lóu gé míng dān è,shān sōng zhèn lǎo rán。
僧迎方拥帚,茶细旋探檐。sēng yíng fāng yōng zhǒu,chá xì xuán tàn yán。

法华台

米芾

坱圠有同色,雪深云未开。yǎng yà yǒu tóng sè,xuě shēn yún wèi kāi。
终南晴夜月,仿佛似登台。zhōng nán qíng yè yuè,fǎng fú shì dēng tái。

观雪

米芾

月姊封银界,龙君幻玉壶。yuè zǐ fēng yín jiè,lóng jūn huàn yù hú。
江南三尺雪,人道十年无。jiāng nán sān chǐ xuě,rén dào shí nián wú。

新沼未有水

米芾

排槛花争媚,环林石斗苍。pái kǎn huā zhēng mèi,huán lín shí dòu cāng。
何时潴渌净,吾欲借藤床。hé shí zhū lù jìng,wú yù jiè téng chuáng。

题砂步三首其二

米芾

砂步漫皆合,松门若抱桴。shā bù màn jiē hé,sōng mén ruò bào fú。
悠悠摇艇子,真似剡溪图。yōu yōu yáo tǐng zi,zhēn shì shàn xī tú。

题砂步三首其二

米芾

已有扁舟兴,曾看过剡图。yǐ yǒu biǎn zhōu xīng,céng kàn guò shàn tú。
翻思名手尽,谁复费工夫。fān sī míng shǒu jǐn,shuí fù fèi gōng fū。

题砂步三首其二

米芾

一株怪石数茎筠,明月清风不系身。yī zhū guài shí shù jīng yún,míng yuè qīng fēng bù xì shēn。
石月无痕竹无韵,寓轩消息与君陈。shí yuè wú hén zhú wú yùn,yù xuān xiāo xī yǔ jūn chén。