古诗词

狱空行上献府公朝奉麾下涟水令米芾皇恐

米芾

楚州五邑口百万,扰静尽系太守公。chǔ zhōu wǔ yì kǒu bǎi wàn,rǎo jìng jǐn xì tài shǒu gōng。
政由吏人民乃扰,政由太守民气通。zhèng yóu lì rén mín nǎi rǎo,zhèng yóu tài shǒu mín qì tōng。
安土乐生善民欲,恶民惟欲与吏同。ān tǔ lè shēng shàn mín yù,è mín wéi yù yǔ lì tóng。
太守无能不戢吏,精力不给吏乃庸。tài shǒu wú néng bù jí lì,jīng lì bù gěi lì nǎi yōng。
两狱百间塞有罪,有耳未闻一日空。liǎng yù bǎi jiān sāi yǒu zuì,yǒu ěr wèi wén yī rì kōng。
晋昌唐公名世后,清风素节为时宗。jìn chāng táng gōng míng shì hòu,qīng fēng sù jié wèi shí zōng。
五更三点运精思,众人安寝吏计穷。wǔ gèng sān diǎn yùn jīng sī,zhòng rén ān qǐn lì jì qióng。
百姓小妄赦不罪,庶几小屈能自致。bǎi xìng xiǎo wàng shè bù zuì,shù jǐ xiǎo qū néng zì zhì。
五邑来者初亦汇,久而官悚吏皆畏,虽欲呼之亦不至。wǔ yì lái zhě chū yì huì,jiǔ ér guān sǒng lì jiē wèi,suī yù hū zhī yì bù zhì。
乃知狱空空有理,百万无冤无枉吏。nǎi zhī yù kōng kōng yǒu lǐ,bǎi wàn wú yuān wú wǎng lì。
来者迎刃无留滞,赦来两狱久无事。lái zhě yíng rèn wú liú zhì,shè lái liǎng yù jiǔ wú shì。
太守政声既如此,廉车旁午目所备。tài shǒu zhèng shēng jì rú cǐ,lián chē páng wǔ mù suǒ bèi。
胡不剡章上天子,追风早来促公起,去入省闱或使指。hú bù shàn zhāng shàng tiān zi,zhuī fēng zǎo lái cù gōng qǐ,qù rù shěng wéi huò shǐ zhǐ。
吏皆欲去民欲留,我祝公去岂同吏,长坂大车程万里。lì jiē yù qù mín yù liú,wǒ zhù gōng qù qǐ tóng lì,zhǎng bǎn dà chē chéng wàn lǐ。
米芾

米芾

米芾(1051-1107),北宋书法家、画家,书画理论家。祖籍太原,迁居襄阳。天资高迈、人物萧散,好洁成癖。被服效唐人,多蓄奇石。世号米颠。书画自成一家。能画枯木竹石,时出新意,又能画山水,创为水墨云山墨戏,烟云掩映,平淡天真。善诗,工书法,精鉴别。擅篆、隶、楷、行、草等书体,长于临摹古人书法,达到乱真程度。宋四家之一。曾任校书郎、书画博士、礼部员外郎。 米芾的作品>>

猜您喜欢

中秋登海岱楼作

米芾

目穷淮海两如银,万道虹光育蚌珍。mù qióng huái hǎi liǎng rú yín,wàn dào hóng guāng yù bàng zhēn。
天上若无修月户,桂枝撑损向西轮。tiān shàng ruò wú xiū yuè hù,guì zhī chēng sǔn xiàng xī lún。

和陈建州觉民

米芾

七年乌帽抗黄尘,昼锦归来世又新。qī nián wū mào kàng huáng chén,zhòu jǐn guī lái shì yòu xīn。
若过武夷山下看,人间不太敝精神。ruò guò wǔ yí shān xià kàn,rén jiān bù tài bì jīng shén。

和陈建州觉民

米芾

白头何慕久京华,静洗黄尘眼界花。bái tóu hé mù jiǔ jīng huá,jìng xǐ huáng chén yǎn jiè huā。
万宝精神在风月,好诗追取不须赊。wàn bǎo jīng shén zài fēng yuè,hǎo shī zhuī qǔ bù xū shē。

收张僧繇天王上有薛稷题阎二物乐老处元直取得又收景涣问礼图亦六朝画珊瑚一枝

米芾

三枝朱草出金沙,来自天支节相家。sān zhī zhū cǎo chū jīn shā,lái zì tiān zhī jié xiāng jiā。
当日蒙恩预名表,愧无五色笔头花。dāng rì méng ēn yù míng biǎo,kuì wú wǔ sè bǐ tóu huā。

一生

米芾

一生吏案发人狂,重入承明马齿长。yī shēng lì àn fā rén kuáng,zhòng rù chéng míng mǎ chǐ zhǎng。
书画不贤仓庾氏,便于赁舍植秋芳。shū huà bù xián cāng yǔ shì,biàn yú lìn shě zhí qiū fāng。

过姑孰作

米芾

下舆照涧数星星,一世还如隔世经。xià yú zhào jiàn shù xīng xīng,yī shì hái rú gé shì jīng。
不见山东李十二,青山山色只青青。bù jiàn shān dōng lǐ shí èr,qīng shān shān sè zhǐ qīng qīng。

都梁十景诗龟山寺晚钟

米芾

龟峰高耸接云楼,撞月钟声吼铁牛。guī fēng gāo sǒng jiē yún lóu,zhuàng yuè zhōng shēng hǒu tiě niú。
一百八声俱听彻,夜行犹自不知休。yī bǎi bā shēng jù tīng chè,yè xíng yóu zì bù zhī xiū。

都梁十景诗五塔寺归云

米芾

塔边云影任高低,闲逐清风自在飞。tǎ biān yún yǐng rèn gāo dī,xián zhú qīng fēng zì zài fēi。
四海望遥人久渴,不成霖雨又空归。sì hǎi wàng yáo rén jiǔ kě,bù chéng lín yǔ yòu kōng guī。

都梁十景诗瑞岩庵清眺

米芾

西山月落楚天低,不放红尘点翠微。xī shān yuè luò chǔ tiān dī,bù fàng hóng chén diǎn cuì wēi。
鹤唳一声松露滴,水晶寒湿道人衣。hè lì yī shēng sōng lù dī,shuǐ jīng hán shī dào rén yī。

都梁十景诗清风山闻笛

米芾

铁笛谁吹一曲哀,清风约我上层台。tiě dí shuí chuī yī qū āi,qīng fēng yuē wǒ shàng céng tái。
悠扬正到堪听处,怕惹闲愁却下来。yōu yáng zhèng dào kān tīng chù,pà rě xián chóu què xià lái。

都梁十景诗八仙台招隐

米芾

山径重重锁绿苔,松花曾见几番开。shān jìng zhòng zhòng suǒ lǜ tái,sōng huā céng jiàn jǐ fān kāi。
群仙费尽招呼力,那得休官一个来。qún xiān fèi jǐn zhāo hū lì,nà dé xiū guān yī gè lái。

都梁十景诗杏花园春昼

米芾

风轻云淡午天春,花外游人载酒樽。fēng qīng yún dàn wǔ tiān chūn,huā wài yóu rén zài jiǔ zūn。
不是山屏遮隔断,牧童错指是孤村。bù shì shān píng zhē gé duàn,mù tóng cuò zhǐ shì gū cūn。

都梁十景诗玻瓈泉浸月

米芾

半山亭下老苔钱,凿破玻瓈引碧泉。bàn shān tíng xià lǎo tái qián,záo pò bō lí yǐn bì quán。
一片玉蟾留不住,夜深飞入镜中天。yī piàn yù chán liú bù zhù,yè shēn fēi rù jìng zhōng tiān。

都梁十景诗会景亭陈迹

米芾

自是韶光不耐秋,水光山色一时休。zì shì sháo guāng bù nài qiū,shuǐ guāng shān sè yī shí xiū。
细将瓦砾分明看,片片飞来落叶愁。xì jiāng wǎ lì fēn míng kàn,piàn piàn fēi lái luò yè chóu。

都梁十景诗宝接山落照

米芾

怪石累累玉作堆,登临晚景更徘徊。guài shí lèi lèi yù zuò duī,dēng lín wǎn jǐng gèng pái huái。
夕阳无限堪停好,莫到奇山空自回。xī yáng wú xiàn kān tíng hǎo,mò dào qí shān kōng zì huí。