古诗词

八月七日夜省直苦雨三首

司马光

夜色槐阴重,雨声官舍寒。yè sè huái yīn zhòng,yǔ shēng guān shě hán。
野农安敢问,环堵未能完。yě nóng ān gǎn wèn,huán dǔ wèi néng wán。
尽日流云度,何时大块乾。jǐn rì liú yún dù,hé shí dà kuài qián。
正愁开霁晚,霜雾满红栏。zhèng chóu kāi jì wǎn,shuāng wù mǎn hóng lán。
司马光

司马光

司马光(1019年11月17日-1086年),字君实,号迂叟,陕州夏县(今山西夏县)涑水乡人,《宋史》,《辞海》等明确记载,世称涑水先生。生于河南省信阳市光山县。北宋史学家、文学家。历仕仁宗、英宗、神宗、哲宗四朝,卒赠太师、温国公,谥文正,主持编纂了中国历史上第一部编年体通史《资治通鉴》,为人温良谦恭、刚正不阿,其人格堪称儒学教化下的典范,历来受人景仰。生平著作甚多,主要有史学巨著《资治通鉴》、《温国文正司马公文集》、《稽古录》、《涑水记闻》、《潜虚》等。 司马光的作品>>

猜您喜欢

又击毬

司马光

肃奉乘轺命,仍陪戏马游。sù fèng chéng yáo mìng,réng péi xì mǎ yóu。
朋分初迥出,势合复相收。péng fēn chū jiǒng chū,shì hé fù xiāng shōu。
顾盼华星激,萦回紫电流。gù pàn huá xīng jī,yíng huí zǐ diàn liú。
良因重嘉好,礼接使臣优。liáng yīn zhòng jiā hǎo,lǐ jiē shǐ chén yōu。

送计先辈

司马光

红尘久帝城,高价动公卿。hóng chén jiǔ dì chéng,gāo jià dòng gōng qīng。
竹柏寒方茂,骅骝老更成。zhú bǎi hán fāng mào,huá liú lǎo gèng chéng。
冰霜驱马瘦,书剑束装轻。bīng shuāng qū mǎ shòu,shū jiàn shù zhuāng qīng。
丞相虚东阁,遥知倒屣迎。chéng xiāng xū dōng gé,yáo zhī dào xǐ yíng。

送赵殿丞

司马光

蜀栈锦衣来,高堂绶笥开。shǔ zhàn jǐn yī lái,gāo táng shòu sì kāi。
恩辉同日至,喜色共春回。ēn huī tóng rì zhì,xǐ sè gòng chūn huí。
驷马过邻社,朝裾捧寿杯。sì mǎ guò lín shè,cháo jū pěng shòu bēi。
吾生无此乐,空使寸心摧。wú shēng wú cǐ lè,kōng shǐ cùn xīn cuī。

送张都官

司马光

楚俗号难治,司刑尤择贤。chǔ sú hào nán zhì,sī xíng yóu zé xián。
危疑片言决,舒惨一方专。wēi yí piàn yán jué,shū cǎn yī fāng zhuān。
松不雕寒色,丝曾断直弦。sōng bù diāo hán sè,sī céng duàn zhí xián。
清风过江外,应在下车前。qīng fēng guò jiāng wài,yīng zài xià chē qián。

赠清衍

司马光

我厌俗缘苦,空为薄宦牵。wǒ yàn sú yuán kǔ,kōng wèi báo huàn qiān。
如师真达者,于世亦超然。rú shī zhēn dá zhě,yú shì yì chāo rán。
敝笠冲尘陌,寒云拥雪天。bì lì chōng chén mò,hán yún yōng xuě tiān。
崎岖远相顾,深愧此心专。qí qū yuǎn xiāng gù,shēn kuì cǐ xīn zhuān。

和道粹春寒趋馆马上口占

司马光

残腊尚要春,清寒更着人。cán là shàng yào chūn,qīng hán gèng zhe rén。
雪华犹惜别,物意倍添新。xuě huá yóu xī bié,wù yì bèi tiān xīn。
云压宫城重,风调玉漏匀。yún yā gōng chéng zhòng,fēng diào yù lòu yún。
行游宜结辔,九陌未多尘。xíng yóu yí jié pèi,jiǔ mò wèi duō chén。

同次道元日宿尚书省听戒誓寄常州卲不疑

司马光

椒花献岁新,瑄玉侍祠频。jiāo huā xiàn suì xīn,xuān yù shì cí pín。
此夕同华省,非才愧后尘。cǐ xī tóng huá shěng,fēi cái kuì hòu chén。
江风迎茜旆,沙雨待朱轮。jiāng fēng yíng qiàn pèi,shā yǔ dài zhū lún。
不比斋宫冷,端居弃掷春。bù bǐ zhāi gōng lěng,duān jū qì zhì chūn。

春祠致斋寄呈景仁次道

司马光

比日聚官舍,笑言曾未厌。bǐ rì jù guān shě,xiào yán céng wèi yàn。
暂成挥手别,各有侍祠严。zàn chéng huī shǒu bié,gè yǒu shì cí yán。
晴景朝朝丽,春容物物添。qíng jǐng cháo cháo lì,chūn róng wù wù tiān。
解斋当共醉,莫遣此期淹。jiě zhāi dāng gòng zuì,mò qiǎn cǐ qī yān。

送王殿丞

司马光

清白世风存,王公复有孙。qīng bái shì fēng cún,wáng gōng fù yǒu sūn。
挺生如玉树,不竭似淮源。tǐng shēng rú yù shù,bù jié shì huái yuán。
日背嵩峰紫,春添洛水喧。rì bèi sōng fēng zǐ,chūn tiān luò shuǐ xuān。
幕中多胜友,肯使负芳樽。mù zhōng duō shèng yǒu,kěn shǐ fù fāng zūn。

送谢都官

司马光

厩吏整车马,匆匆办晓装。jiù lì zhěng chē mǎ,cōng cōng bàn xiǎo zhuāng。
青緺出阊阖,朱旆指沧浪。qīng guā chū chāng hé,zhū pèi zhǐ cāng làng。
野店杏初发,津亭柳已黄。yě diàn xìng chū fā,jīn tíng liǔ yǐ huáng。
行行不可驻,犹及劝耕桑。xíng xíng bù kě zhù,yóu jí quàn gēng sāng。

二月二

司马光

官舍春萧瑟,朝来尚薄寒。guān shě chūn xiāo sè,cháo lái shàng báo hán。
人虽繁陌上,尘不近门端。rén suī fán mò shàng,chén bù jìn mén duān。
已负踏青约,仍无举白欢。yǐ fù tà qīng yuē,réng wú jǔ bái huān。
凭君御沟上,试折柳条看。píng jūn yù gōu shàng,shì zhé liǔ tiáo kàn。

送刘观察

司马光

汉家英俊士,衮衮出金阊。hàn jiā yīng jùn shì,gǔn gǔn chū jīn chāng。
久袭通侯籍,新腰太守章。jiǔ xí tōng hóu jí,xīn yāo tài shǒu zhāng。
畛封连故赵,庐井带清漳。zhěn fēng lián gù zhào,lú jǐng dài qīng zhāng。
春色迎铙吹,应忘道路长。chūn sè yíng náo chuī,yīng wàng dào lù zhǎng。

致政杨侍郎挽歌

司马光

时论归清德,皇心重老臣。shí lùn guī qīng dé,huáng xīn zhòng lǎo chén。
祖风终鲠直,家学本深淳。zǔ fēng zhōng gěng zhí,jiā xué běn shēn chún。
便殿谈经久,安车就第新。biàn diàn tán jīng jiǔ,ān chē jiù dì xīn。
如何金未尽,奄忽弃乡人。rú hé jīn wèi jǐn,yǎn hū qì xiāng rén。

致政杨侍郎挽歌

司马光

忧国心如石,当朝有古风。yōu guó xīn rú shí,dāng cháo yǒu gǔ fēng。
挂冠虽在远,遗札不忘忠。guà guān suī zài yuǎn,yí zhá bù wàng zhōng。
飞旐西归洛,新阡背倚嵩。fēi zhào xī guī luò,xīn qiān bèi yǐ sōng。
还令往来客,下马白杨中。hái lìng wǎng lái kè,xià mǎ bái yáng zhōng。

送师道知长溪因归觐省

司马光

羁旅帝城久,逢人青眼稀。jī lǚ dì chéng jiǔ,féng rén qīng yǎn xī。
闻君又当去,使我益思归。wén jūn yòu dāng qù,shǐ wǒ yì sī guī。
佳色邻乡树,高堂望彩衣。jiā sè lín xiāng shù,gāo táng wàng cǎi yī。
春流先自疾,心出片帆飞。chūn liú xiān zì jí,xīn chū piàn fān fēi。