古诗词

和吴冲卿崇文宿直睹壁上题名见寄并寄邵不疑

司马光

白袍昔纷纷,相与会东堂。bái páo xī fēn fēn,xiāng yǔ huì dōng táng。
帝梧碧萧瑟,翔集皆鸾凰。dì wú bì xiāo sè,xiáng jí jiē luán huáng。
伊予素空疏,滥吹翰墨场。yī yǔ sù kōng shū,làn chuī hàn mò chǎng。
不为群俊遗,出处联簪裳。bù wèi qún jùn yí,chū chù lián zān shang。
尔来凡六闰,转毂飞炎凉。ěr lái fán liù rùn,zhuǎn gǔ fēi yán liáng。
同歌太学下,共醉金马旁。tóng gē tài xué xià,gòng zuì jīn mǎ páng。
修竹压窗寒,夭桃倚户芳。xiū zhú yā chuāng hán,yāo táo yǐ hù fāng。
金盘剖卢橘,玉壶分蔗浆。jīn pán pōu lú jú,yù hú fēn zhè jiāng。
惊呼局上急,嘲笑杯间狂。jīng hū jú shàng jí,cháo xiào bēi jiān kuáng。
神情一契会,形迹两俱忘。shén qíng yī qì huì,xíng jì liǎng jù wàng。
欢馀叹薄宦,离合何能常。huān yú tàn báo huàn,lí hé hé néng cháng。
濡毫纪岁时,挥霍素壁光。rú háo jì suì shí,huī huò sù bì guāng。
去秋随相车,沿牒来东方。qù qiū suí xiāng chē,yán dié lái dōng fāng。
城中未遍辞,不疑逐南荒。chéng zhōng wèi biàn cí,bù yí zhú nán huāng。
奔波走郊外,取别何苍黄。bēn bō zǒu jiāo wài,qǔ bié hé cāng huáng。
举觞未及尽,亟归还束装。jǔ shāng wèi jí jǐn,jí guī hái shù zhuāng。
行行到官下,日积簿领忙。xíng xíng dào guān xià,rì jī bù lǐng máng。
文书拥笔端,胥史森如墙。wén shū yōng bǐ duān,xū shǐ sēn rú qiáng。
况当三伏深,沾汗尤淋浪。kuàng dāng sān fú shēn,zhān hàn yóu lín làng。
细蝇绕眉睫,驱赫不可攘。xì yíng rào méi jié,qū hè bù kě rǎng。
涔涔头目昏,始觉冠带妨。cén cén tóu mù hūn,shǐ jué guān dài fáng。
诚知才智微,吏治非所长。chéng zhī cái zhì wēi,lì zhì fēi suǒ zhǎng。
惧贻知已羞,敢不益自强。jù yí zhī yǐ xiū,gǎn bù yì zì qiáng。
因思瓯闽远,南走侵溟涨。yīn sī ōu mǐn yuǎn,nán zǒu qīn míng zhǎng。
炎蒸异中县,从古无雪霜。yán zhēng yì zhōng xiàn,cóng gǔ wú xuě shuāng。
终朝坐茅屋,盐茗征行商。zhōng cháo zuò máo wū,yán míng zhēng xíng shāng。
欢哗费口舌,解囊收毫芒。huān huā fèi kǒu shé,jiě náng shōu háo máng。
不疑性高介,此困安可当。bù yí xìng gāo jiè,cǐ kùn ān kě dāng。
山川几千里,问讯谁能将。shān chuān jǐ qiān lǐ,wèn xùn shuí néng jiāng。
冲卿居京邑,青云正腾骧。chōng qīng jū jīng yì,qīng yún zhèng téng xiāng。
寓直紫台上,风露澄东厢。yù zhí zǐ tái shàng,fēng lù chéng dōng xiāng。
清夜不成寐,缓步聊彷徨。qīng yè bù chéng mèi,huǎn bù liáo páng huáng。
拂此壁上尘,远怀同舍郎。fú cǐ bì shàng chén,yuǎn huái tóng shě láng。
英辞欻感发,高义纷激昂。yīng cí chuā gǎn fā,gāo yì fēn jī áng。
泠泠宫殿虚,讽咏何琅琅。líng líng gōng diàn xū,fěng yǒng hé láng láng。
手书成两通,贮之古锦囊。shǒu shū chéng liǎng tōng,zhù zhī gǔ jǐn náng。
一往泉山南,一致汶水阳。yī wǎng quán shān nán,yī zhì wèn shuǐ yáng。
坚重金璧体,光寒矛剑铓。jiān zhòng jīn bì tǐ,guāng hán máo jiàn máng。
乃知贤隽心,浅俗未易量。nǎi zhī xián juàn xīn,qiǎn sú wèi yì liàng。
何尝用荣枯,遽尔分否臧。hé cháng yòng róng kū,jù ěr fēn fǒu zāng。
居然激衰薄,更使清风扬。jū rán jī shuāi báo,gèng shǐ qīng fēng yáng。
司马光

司马光

司马光(1019年11月17日-1086年),字君实,号迂叟,陕州夏县(今山西夏县)涑水乡人,《宋史》,《辞海》等明确记载,世称涑水先生。生于河南省信阳市光山县。北宋史学家、文学家。历仕仁宗、英宗、神宗、哲宗四朝,卒赠太师、温国公,谥文正,主持编纂了中国历史上第一部编年体通史《资治通鉴》,为人温良谦恭、刚正不阿,其人格堪称儒学教化下的典范,历来受人景仰。生平著作甚多,主要有史学巨著《资治通鉴》、《温国文正司马公文集》、《稽古录》、《涑水记闻》、《潜虚》等。 司马光的作品>>

猜您喜欢

送丁正臣知蔡州

司马光

䟃?汝水滨,千骑拥朱轮。cān tán rǔ shuǐ bīn,qiān qí yōng zhū lún。
悬瓠遗基古,鞶囊吉梦新。xuán hù yí jī gǔ,pán náng jí mèng xīn。
丹心留紫闼,清耳远红尘。dān xīn liú zǐ tà,qīng ěr yuǎn hóng chén。
须识明君意,先应试治民。xū shí míng jūn yì,xiān yīng shì zhì mín。

感春

司马光

积草满春庭,衡门永昼扃。jī cǎo mǎn chūn tíng,héng mén yǒng zhòu jiōng。
波头何事白,柳眼为谁青。bō tóu hé shì bái,liǔ yǎn wèi shuí qīng。
荣落浮云度,悲欢熟醉醒。róng luò fú yún dù,bēi huān shú zuì xǐng。
繁华非我物,随意任飘零。fán huá fēi wǒ wù,suí yì rèn piāo líng。

光皇祐二年谒告归乡里至治平二年方得再来怆然感怀诗以纪事

司马光

十六载重归,顺涂歌式微。shí liù zài zhòng guī,shùn tú gē shì wēi。
青松弊庐在,白首故人稀。qīng sōng bì lú zài,bái shǒu gù rén xī。
外饰服章改,流光颜貌非。wài shì fú zhāng gǎi,liú guāng yán mào fēi。
巫咸旧山色,相见尚依依。wū xián jiù shān sè,xiāng jiàn shàng yī yī。

辞坟

司马光

十年一展墓,旬浃复东旋。shí nián yī zhǎn mù,xún jiā fù dōng xuán。
岂负襁褓爱,横遭章绶缠。qǐ fù qiǎng bǎo ài,héng zāo zhāng shòu chán。
更来知几日,遗恨恐终天。gèng lái zhī jǐ rì,yí hèn kǒng zhōng tiān。
恸哭出松径,悲风为飒然。tòng kū chū sōng jìng,bēi fēng wèi sà rán。

谒三门禹祠

司马光

信矣禹功美,独兼人鬼谋。xìn yǐ yǔ gōng měi,dú jiān rén guǐ móu。
长山忽中断,巨浸失横流。zhǎng shān hū zhōng duàn,jù jìn shī héng liú。
迹与天地久,民无鱼鳖忧。jì yǔ tiān dì jiǔ,mín wú yú biē yōu。
谁能报盛德,空尔荐醪羞。shuí néng bào shèng dé,kōng ěr jiàn láo xiū。

谒三门禹祠

司马光

赑屃青崖裂,喧豗白浪豪。bì xì qīng yá liè,xuān huī bái làng háo。
客舟浮木叶,生理脱鸿毛。kè zhōu fú mù yè,shēng lǐ tuō hóng máo。
柏映孤峰短,铭书绝壁高。bǎi yìng gū fēng duǎn,míng shū jué bì gāo。
河师不耕织,容易戏风涛。hé shī bù gēng zhī,róng yì xì fēng tāo。

游三门开化寺

司马光

山石古来色,河流无尽声。shān shí gǔ lái sè,hé liú wú jǐn shēng。
行船自往返,群木几枯荣。xíng chuán zì wǎng fǎn,qún mù jǐ kū róng。
狂象调难伏,空华灭复生。kuáng xiàng diào nán fú,kōng huá miè fù shēng。
我来何所得,聊此濯尘缨。wǒ lái hé suǒ dé,liáo cǐ zhuó chén yīng。

送僧归吴

司马光

高枕聊成梦,晴空忽见花。gāo zhěn liáo chéng mèng,qíng kōng hū jiàn huā。
浮生尽是客,何处得为家。fú shēng jǐn shì kè,hé chù dé wèi jiā。
旅食帝城久,归舟泽国赊。lǚ shí dì chéng jiǔ,guī zhōu zé guó shē。
勿因菰菜味,回首浩无涯。wù yīn gū cài wèi,huí shǒu hào wú yá。

送晁秘丞

司马光

少傅名德重,蔚然人物师。shǎo fù míng dé zhòng,wèi rán rén wù shī。
群孙满丹穴,嘉瑞尽长离。qún sūn mǎn dān xué,jiā ruì jǐn zhǎng lí。
勿叹毛羽短,已惊文采奇。wù tàn máo yǔ duǎn,yǐ jīng wén cǎi qí。
勉哉勤志业,馀庆未应衰。miǎn zāi qín zhì yè,yú qìng wèi yīng shuāi。

光顷为诸生常受经于钱丈学赋于张丈今乃叨忝同为侍臣蒙钱丈置酒张丈赐诗不胜愧悚之深言志为谢

司马光

畴昔胜冠日,曾为绛帐生。chóu xī shèng guān rì,céng wèi jiàng zhàng shēng。
九言闻至教,一顾得虚声。jiǔ yán wén zhì jiào,yī gù dé xū shēng。
不意叨严近,于今接老成。bù yì dāo yán jìn,yú jīn jiē lǎo chéng。
宁须诗酒赐,侍坐导知荣。níng xū shī jiǔ cì,shì zuò dǎo zhī róng。

英宗皇帝挽歌辞三首

司马光

盛德师尧舜,英姿肖祖宗。shèng dé shī yáo shùn,yīng zī xiào zǔ zōng。
太阳光遍照,沧海量兼容。tài yáng guāng biàn zhào,cāng hǎi liàng jiān róng。
鸿业知能继,齐民望可封。hóng yè zhī néng jì,qí mín wàng kě fēng。
如何未五载,已上鼎湖龙。rú hé wèi wǔ zài,yǐ shàng dǐng hú lóng。

英宗皇帝挽歌辞三首

司马光

虹瑞流朱邸,童髦侍紫宸。hóng ruì liú zhū dǐ,tóng máo shì zǐ chén。
简心天与子,授位帝知人。jiǎn xīn tiān yǔ zi,shòu wèi dì zhī rén。
学古功时敏,钩深道日新。xué gǔ gōng shí mǐn,gōu shēn dào rì xīn。
宜然三百载,民物仰威神。yí rán sān bǎi zài,mín wù yǎng wēi shén。

英宗皇帝挽歌辞三首

司马光

谏省臣无状,龙鳞昔屡婴。jiàn shěng chén wú zhuàng,lóng lín xī lǚ yīng。
恩深忘位贱,义重觉生轻。ēn shēn wàng wèi jiàn,yì zhòng jué shēng qīng。
不正诛锄法,仍蒙奖叹荣。bù zhèng zhū chú fǎ,réng méng jiǎng tàn róng。
百身何足报,天造固难名。bǎi shēn hé zú bào,tiān zào gù nán míng。

送燕谏议知潭州

司马光

长沙地饶美,贾谊独伤悲。zhǎng shā dì ráo měi,jiǎ yì dú shāng bēi。
自古临荣辱,几人无怨咨。zì gǔ lín róng rǔ,jǐ rén wú yuàn zī。
使君拥符节,大舰出江湄。shǐ jūn yōng fú jié,dà jiàn chū jiāng méi。
意气陶然乐,应无吊屈辞。yì qì táo rán lè,yīng wú diào qū cí。

送李益之侍郎致政归庐山

司马光

儒业金华贵,归心白鹤孤。rú yè jīn huá guì,guī xīn bái hè gū。
江山依旧在,轩冕向来无。jiāng shān yī jiù zài,xuān miǎn xiàng lái wú。
啸咏谁当共,登临未索扶。xiào yǒng shuí dāng gòng,dēng lín wèi suǒ fú。
浩然知此乐,迥与世人殊。hào rán zhī cǐ lè,jiǒng yǔ shì rén shū。