古诗词

和吴冲卿崇文宿直睹壁上题名见寄并寄邵不疑

司马光

白袍昔纷纷,相与会东堂。bái páo xī fēn fēn,xiāng yǔ huì dōng táng。
帝梧碧萧瑟,翔集皆鸾凰。dì wú bì xiāo sè,xiáng jí jiē luán huáng。
伊予素空疏,滥吹翰墨场。yī yǔ sù kōng shū,làn chuī hàn mò chǎng。
不为群俊遗,出处联簪裳。bù wèi qún jùn yí,chū chù lián zān shang。
尔来凡六闰,转毂飞炎凉。ěr lái fán liù rùn,zhuǎn gǔ fēi yán liáng。
同歌太学下,共醉金马旁。tóng gē tài xué xià,gòng zuì jīn mǎ páng。
修竹压窗寒,夭桃倚户芳。xiū zhú yā chuāng hán,yāo táo yǐ hù fāng。
金盘剖卢橘,玉壶分蔗浆。jīn pán pōu lú jú,yù hú fēn zhè jiāng。
惊呼局上急,嘲笑杯间狂。jīng hū jú shàng jí,cháo xiào bēi jiān kuáng。
神情一契会,形迹两俱忘。shén qíng yī qì huì,xíng jì liǎng jù wàng。
欢馀叹薄宦,离合何能常。huān yú tàn báo huàn,lí hé hé néng cháng。
濡毫纪岁时,挥霍素壁光。rú háo jì suì shí,huī huò sù bì guāng。
去秋随相车,沿牒来东方。qù qiū suí xiāng chē,yán dié lái dōng fāng。
城中未遍辞,不疑逐南荒。chéng zhōng wèi biàn cí,bù yí zhú nán huāng。
奔波走郊外,取别何苍黄。bēn bō zǒu jiāo wài,qǔ bié hé cāng huáng。
举觞未及尽,亟归还束装。jǔ shāng wèi jí jǐn,jí guī hái shù zhuāng。
行行到官下,日积簿领忙。xíng xíng dào guān xià,rì jī bù lǐng máng。
文书拥笔端,胥史森如墙。wén shū yōng bǐ duān,xū shǐ sēn rú qiáng。
况当三伏深,沾汗尤淋浪。kuàng dāng sān fú shēn,zhān hàn yóu lín làng。
细蝇绕眉睫,驱赫不可攘。xì yíng rào méi jié,qū hè bù kě rǎng。
涔涔头目昏,始觉冠带妨。cén cén tóu mù hūn,shǐ jué guān dài fáng。
诚知才智微,吏治非所长。chéng zhī cái zhì wēi,lì zhì fēi suǒ zhǎng。
惧贻知已羞,敢不益自强。jù yí zhī yǐ xiū,gǎn bù yì zì qiáng。
因思瓯闽远,南走侵溟涨。yīn sī ōu mǐn yuǎn,nán zǒu qīn míng zhǎng。
炎蒸异中县,从古无雪霜。yán zhēng yì zhōng xiàn,cóng gǔ wú xuě shuāng。
终朝坐茅屋,盐茗征行商。zhōng cháo zuò máo wū,yán míng zhēng xíng shāng。
欢哗费口舌,解囊收毫芒。huān huā fèi kǒu shé,jiě náng shōu háo máng。
不疑性高介,此困安可当。bù yí xìng gāo jiè,cǐ kùn ān kě dāng。
山川几千里,问讯谁能将。shān chuān jǐ qiān lǐ,wèn xùn shuí néng jiāng。
冲卿居京邑,青云正腾骧。chōng qīng jū jīng yì,qīng yún zhèng téng xiāng。
寓直紫台上,风露澄东厢。yù zhí zǐ tái shàng,fēng lù chéng dōng xiāng。
清夜不成寐,缓步聊彷徨。qīng yè bù chéng mèi,huǎn bù liáo páng huáng。
拂此壁上尘,远怀同舍郎。fú cǐ bì shàng chén,yuǎn huái tóng shě láng。
英辞欻感发,高义纷激昂。yīng cí chuā gǎn fā,gāo yì fēn jī áng。
泠泠宫殿虚,讽咏何琅琅。líng líng gōng diàn xū,fěng yǒng hé láng láng。
手书成两通,贮之古锦囊。shǒu shū chéng liǎng tōng,zhù zhī gǔ jǐn náng。
一往泉山南,一致汶水阳。yī wǎng quán shān nán,yī zhì wèn shuǐ yáng。
坚重金璧体,光寒矛剑铓。jiān zhòng jīn bì tǐ,guāng hán máo jiàn máng。
乃知贤隽心,浅俗未易量。nǎi zhī xián juàn xīn,qiǎn sú wèi yì liàng。
何尝用荣枯,遽尔分否臧。hé cháng yòng róng kū,jù ěr fēn fǒu zāng。
居然激衰薄,更使清风扬。jū rán jī shuāi báo,gèng shǐ qīng fēng yáng。
司马光

司马光

司马光(1019年11月17日-1086年),字君实,号迂叟,陕州夏县(今山西夏县)涑水乡人,《宋史》,《辞海》等明确记载,世称涑水先生。生于河南省信阳市光山县。北宋史学家、文学家。历仕仁宗、英宗、神宗、哲宗四朝,卒赠太师、温国公,谥文正,主持编纂了中国历史上第一部编年体通史《资治通鉴》,为人温良谦恭、刚正不阿,其人格堪称儒学教化下的典范,历来受人景仰。生平著作甚多,主要有史学巨著《资治通鉴》、《温国文正司马公文集》、《稽古录》、《涑水记闻》、《潜虚》等。 司马光的作品>>

猜您喜欢

忆庞之道

司马光

畴昔两垂髫,知音结久要。chóu xī liǎng chuí tiáo,zhī yīn jié jiǔ yào。
何言半涂别,不待岁寒雕。hé yán bàn tú bié,bù dài suì hán diāo。
幸有才名在,非随气运消。xìng yǒu cái míng zài,fēi suí qì yùn xiāo。
英灵犹仿佛,宿草已萧萧。yīng líng yóu fǎng fú,sù cǎo yǐ xiāo xiāo。

送郑推官

司马光

形便豳公国,旌旗拥将坛。xíng biàn bīn gōng guó,jīng qí yōng jiāng tán。
秦云低落日,塞树怯春寒。qín yún dī luò rì,sāi shù qiè chūn hán。
草檄无留思,投壶不废欢。cǎo xí wú liú sī,tóu hú bù fèi huān。
还应笑黄卷,寂寂守儒官。hái yīng xiào huáng juǎn,jì jì shǒu rú guān。

送郑推官

司马光

百榼行春乐,千弓从猎豪。bǎi kē xíng chūn lè,qiān gōng cóng liè háo。
苦吟边月冷,飞镝野风高。kǔ yín biān yuè lěng,fēi dī yě fēng gāo。
奇策鞭殊俗,长缨系不毛。qí cè biān shū sú,zhǎng yīng xì bù máo。
输君跃马贵,一等着青袍。shū jūn yuè mǎ guì,yī děng zhe qīng páo。

送郑推官

司马光

骄虏已归计,圣朝方寝兵。jiāo lǔ yǐ guī jì,shèng cháo fāng qǐn bīng。
时闻候火入,非复塞尘惊。shí wén hòu huǒ rù,fēi fù sāi chén jīng。
秋岭无南牧,春田恣北耕。qiū lǐng wú nán mù,chūn tián zì běi gēng。
休穷西海路,辛苦学甘英。xiū qióng xī hǎi lù,xīn kǔ xué gān yīng。

上巳日与太学诸同舍饮王都尉园

司马光

冠盖郁相依,名园花未稀。guān gài yù xiāng yī,míng yuán huā wèi xī。
游丝萦复展,狂絮堕还飞。yóu sī yíng fù zhǎn,kuáng xù duò hái fēi。
积弩遗风陋,兰亭旧俗微。jī nǔ yí fēng lòu,lán tíng jiù sú wēi。
何如咏沂水,春服舞雩归。hé rú yǒng yí shuǐ,chūn fú wǔ yú guī。

寄题洪州慈济师西轩

司马光

登临传胜绝,怅息未成游。dēng lín chuán shèng jué,chàng xī wèi chéng yóu。
山气高凌霁,湖光碧照秋。shān qì gāo líng jì,hú guāng bì zhào qiū。
烟疏茶灶迥,灯冷竹房幽。yān shū chá zào jiǒng,dēng lěng zhú fáng yōu。
安得聊凭槛,萧然洗客愁。ān dé liáo píng kǎn,xiāo rán xǐ kè chóu。

山头春色

司马光

天意欲回煦,群生稍郁蒸。tiān yì yù huí xù,qún shēng shāo yù zhēng。
平田犹未遍,绝岭独先升。píng tián yóu wèi biàn,jué lǐng dú xiān shēng。
翠色添崖柏,寒声折涧冰。cuì sè tiān yá bǎi,hán shēng zhé jiàn bīng。
谁为物外友,挈手共同登。shuí wèi wù wài yǒu,qiè shǒu gòng tóng dēng。

送聂之美任鸡泽令

司马光

赵魏高气侠,到今风俗然。zhào wèi gāo qì xiá,dào jīn fēng sú rán。
椎埋吏难禁,击断世称贤。chuí mái lì nán jìn,jī duàn shì chēng xián。
明府宜更瑟,罢民庶息肩。míng fǔ yí gèng sè,bà mín shù xī jiān。
无如茧丝者,急敛纵敲鞭。wú rú jiǎn sī zhě,jí liǎn zòng qiāo biān。

馆宿遇雨怀诸同舍

司马光

佳雨濯烦暑,翛然生晓凉。jiā yǔ zhuó fán shǔ,xiāo rán shēng xiǎo liáng。
森沈殿瓦碧,幂历井苔苍。sēn shěn diàn wǎ bì,mì lì jǐng tái cāng。
院静杉篁秀,人闲钟鼓长。yuàn jìng shān huáng xiù,rén xián zhōng gǔ zhǎng。
凭谁同把酒,清兴窅相望。píng shuí tóng bǎ jiǔ,qīng xīng yǎo xiāng wàng。

宣徽使河东经略使郑文肃公挽歌

司马光

璿玑敷帝命,金节护边兵。xuán jī fū dì mìng,jīn jié hù biān bīng。
尽付将军制,真为儒者荣。jǐn fù jiāng jūn zhì,zhēn wèi rú zhě róng。
扶摇方上击,蒙汜忽西倾。fú yáo fāng shàng jī,méng sì hū xī qīng。
罢市人相吊,纷纷满百城。bà shì rén xiāng diào,fēn fēn mǎn bǎi chéng。

宣徽使河东经略使郑文肃公挽歌

司马光

柳翣丧容盛,江山故国遥。liǔ shà sàng róng shèng,jiāng shān gù guó yáo。
清时独长往,何日重来朝。qīng shí dú zhǎng wǎng,hé rì zhòng lái cháo。
事与秋云断,荣如晓梦消。shì yǔ qiū yún duàn,róng rú xiǎo mèng xiāo。
西风虎丘路,马鬣又嶕峣。xī fēng hǔ qiū lù,mǎ liè yòu jiāo yáo。

又代孙检讨

司马光

湖澄翠岫孤,胜地古东吴。hú chéng cuì xiù gū,shèng dì gǔ dōng wú。
气象常时秀,英灵何世无。qì xiàng cháng shí xiù,yīng líng hé shì wú。
金闺演王綍,玉帐绾兵符。jīn guī yǎn wáng fú,yù zhàng wǎn bīng fú。
炜烨照乡曲,从兹益重儒。wěi yè zhào xiāng qū,cóng zī yì zhòng rú。

又代孙检讨

司马光

人为天地客,处世若浮休。rén wèi tiān dì kè,chù shì ruò fú xiū。
岂有生长在,只知名可留。qǐ yǒu shēng zhǎng zài,zhǐ zhī míng kě liú。
露沾寒草晚,风啸白杨秋。lù zhān hán cǎo wǎn,fēng xiào bái yáng qiū。
地下求文友,应从顾陆游。dì xià qiú wén yǒu,yīng cóng gù lù yóu。

苦雨

司马光

积雨欲侵旬,朝晡漫不分。jī yǔ yù qīn xún,cháo bū màn bù fēn。
苍凉微露日,惨澹已生云。cāng liáng wēi lù rì,cǎn dàn yǐ shēng yún。
地半成泥滓,天应厌垢氛。dì bàn chéng ní zǐ,tiān yīng yàn gòu fēn。
时闻度鸧鸹,空外自为群。shí wén dù cāng guā,kōng wài zì wèi qún。

代叔礼作使北诗

司马光

人主爱民物,心无彼此情。rén zhǔ ài mín wù,xīn wú bǐ cǐ qíng。
约欢同一国,蒙福遍群生。yuē huān tóng yī guó,méng fú biàn qún shēng。
玉帛遥相望,风波寂不惊。yù bó yáo xiāng wàng,fēng bō jì bù jīng。
熙熙南北海,所至尽升平。xī xī nán běi hǎi,suǒ zhì jǐn shēng píng。