古诗词

和王介甫烘虱

司马光

天生万物名品夥,嗟尔为生至么么。tiān shēng wàn wù míng pǐn huǒ,jiē ěr wèi shēng zhì me me。
依人自活反食人,性喜覆藏便垢涴。yī rén zì huó fǎn shí rén,xìng xǐ fù cáng biàn gòu wò。
晨朝生子暮生孙,不日蕃滋逾万个。chén cháo shēng zi mù shēng sūn,bù rì fān zī yú wàn gè。
透疏缘隙巧百端,通夕爬搔不能卧。tòu shū yuán xì qiǎo bǎi duān,tōng xī pá sāo bù néng wò。
我归彼出疲奔命,备北惊南厌搜逻。wǒ guī bǐ chū pí bēn mìng,bèi běi jīng nán yàn sōu luó。
所擒至少所失多,舍置薰烧无术奈。suǒ qín zhì shǎo suǒ shī duō,shě zhì xūn shāo wú shù nài。
加之炭上犹晏然,相顾未知亡族祸。jiā zhī tàn shàng yóu yàn rán,xiāng gù wèi zhī wáng zú huò。
大者洋洋迷所适,奔走未停身已堕。dà zhě yáng yáng mí suǒ shì,bēn zǒu wèi tíng shēn yǐ duò。
细者懦怯但深潜,乾死缝中谁复课。xì zhě nuò qiè dàn shēn qián,qián sǐ fèng zhōng shuí fù kè。
黑者抱发亦忧疑,逃入幧头默相贺。hēi zhě bào fā yì yōu yí,táo rù qiāo tóu mò xiāng hè。
腥烟腾起远袭人,袖拥鼻端时一唾。xīng yān téng qǐ yuǎn xí rén,xiù yōng bí duān shí yī tuò。
初虽快意终自咎,致尔歼夷非尔过。chū suī kuài yì zhōng zì jiù,zhì ěr jiān yí fēi ěr guò。
吾家箧笥本自贫,况复为人苦慵惰。wú jiā qiè sì běn zì pín,kuàng fù wèi rén kǔ yōng duò。
体生鳞甲未能浴,衣不离身成脆破。tǐ shēng lín jiǎ wèi néng yù,yī bù lí shēn chéng cuì pò。
朽缯坏絮为渊薮,如麦如麻寖肥大。xiǔ zēng huài xù wèi yuān sǒu,rú mài rú má jìn féi dà。
虚肠不免须侵人,肯学夷齐甘死饿。xū cháng bù miǎn xū qīn rén,kěn xué yí qí gān sǐ è。
醯酸蜹聚理固然,尔辈披攘我当坐。xī suān ruì jù lǐ gù rán,ěr bèi pī rǎng wǒ dāng zuò。
但思努力自洁清,群虱皆当远迩播。dàn sī nǔ lì zì jié qīng,qún shī jiē dāng yuǎn ěr bō。
司马光

司马光

司马光(1019年11月17日-1086年),字君实,号迂叟,陕州夏县(今山西夏县)涑水乡人,《宋史》,《辞海》等明确记载,世称涑水先生。生于河南省信阳市光山县。北宋史学家、文学家。历仕仁宗、英宗、神宗、哲宗四朝,卒赠太师、温国公,谥文正,主持编纂了中国历史上第一部编年体通史《资治通鉴》,为人温良谦恭、刚正不阿,其人格堪称儒学教化下的典范,历来受人景仰。生平著作甚多,主要有史学巨著《资治通鉴》、《温国文正司马公文集》、《稽古录》、《涑水记闻》、《潜虚》等。 司马光的作品>>

猜您喜欢

感兴寄聂之美

司马光

平生百无可,强为一官縻。píng shēng bǎi wú kě,qiáng wèi yī guān mí。
世味偏予薄,心期独子知。shì wèi piān yǔ báo,xīn qī dú zi zhī。
林猿愁玉琐,枥马患金羁。lín yuán chóu yù suǒ,lì mǎ huàn jīn jī。
年事今华发,求荣欲为谁。nián shì jīn huá fā,qiú róng yù wèi shuí。

八月七日夜省直苦雨三首

司马光

夜色槐阴重,雨声官舍寒。yè sè huái yīn zhòng,yǔ shēng guān shě hán。
野农安敢问,环堵未能完。yě nóng ān gǎn wèn,huán dǔ wèi néng wán。
尽日流云度,何时大块乾。jǐn rì liú yún dù,hé shí dà kuài qián。
正愁开霁晚,霜雾满红栏。zhèng chóu kāi jì wǎn,shuāng wù mǎn hóng lán。

八月七日夜省直苦雨三首

司马光

怅望中秋月,于今已上弦。chàng wàng zhōng qiū yuè,yú jīn yǐ shàng xián。
明生圭样小,影露桂花偏。míng shēng guī yàng xiǎo,yǐng lù guì huā piān。
幽思邈难致,浮云去不还。yōu sī miǎo nán zhì,fú yún qù bù hái。
何当出阴翳,清彻照中天。hé dāng chū yīn yì,qīng chè zhào zhōng tiān。

八月七日夜省直苦雨三首

司马光

菊蕊如排粟,青青见叶心。jú ruǐ rú pái sù,qīng qīng jiàn yè xīn。
未尝窥白日,何以散黄金。wèi cháng kuī bái rì,hé yǐ sàn huáng jīn。
攲侧疏篱短,绵延蔓草深。qī cè shū lí duǎn,mián yán màn cǎo shēn。
寒蛩尔何与,终夕亦悲吟。hán qióng ěr hé yǔ,zhōng xī yì bēi yín。

次韵和江邻几九月五日省直

司马光

群驺布路歆,瘦马解鞍回。qún zōu bù lù xīn,shòu mǎ jiě ān huí。
雨阕虫声乐,秋深菊意催。yǔ què chóng shēng lè,qiū shēn jú yì cuī。
图书纷自适,僚友邈谁陪。tú shū fēn zì shì,liáo yǒu miǎo shuí péi。
何以消寒夜,残醪不满杯。hé yǐ xiāo hán yè,cán láo bù mǎn bēi。

吴正肃公挽歌辞三首

司马光

皇家延茂异,鹗立迥无伦。huáng jiā yán mào yì,è lì jiǒng wú lún。
高议谁能夺,英才自有真。gāo yì shuí néng duó,yīng cái zì yǒu zhēn。
骅骝宁受絷,水鉴不栖尘。huá liú níng shòu zhí,shuǐ jiàn bù qī chén。
试为咨清论,风流第几人。shì wèi zī qīng lùn,fēng liú dì jǐ rén。

吴正肃公挽歌辞三首

司马光

辞华已独步,政治复无前。cí huá yǐ dú bù,zhèng zhì fù wú qián。
吏不容三穴,民皆戴二天。lì bù róng sān xué,mín jiē dài èr tiān。
于今知和寡,自古愧才偏。yú jīn zhī hé guǎ,zì gǔ kuì cái piān。
惆怅棠阴下,仁风尚蔼然。chóu chàng táng yīn xià,rén fēng shàng ǎi rán。

吴正肃公挽歌辞三首

司马光

念昔少年日,谬登君子堂。niàn xī shǎo nián rì,miù dēng jūn zi táng。
重言何以称,厚德不能忘。zhòng yán hé yǐ chēng,hòu dé bù néng wàng。
玉麈声容在,泉台岁月长。yù zhǔ shēng róng zài,quán tái suì yuè zhǎng。
凭谁寄清泪,为我洒松冈。píng shuí jì qīng lèi,wèi wǒ sǎ sōng gāng。

和江邻几金铃菊

司马光

何处见佳菊,秋风汶水阳。hé chù jiàn jiā jú,qiū fēng wèn shuǐ yáng。
酒浮金铎细,露泛蜜房香。jiǔ fú jīn duó xì,lù fàn mì fáng xiāng。
不谓红尘地,相逢君子堂。bù wèi hóng chén dì,xiāng féng jūn zi táng。
依然故人意,不减旧芬芳。yī rán gù rén yì,bù jiǎn jiù fēn fāng。

送贤良陈著作

司马光

海隅方万里,豪隽几何人。hǎi yú fāng wàn lǐ,háo juàn jǐ hé rén。
百汰求才尽,三薰得士新。bǎi tài qiú cái jǐn,sān xūn dé shì xīn。
声华四方耸,器业一朝伸。shēng huá sì fāng sǒng,qì yè yī cháo shēn。
佗日苍生望,非徒泽寿春。tuó rì cāng shēng wàng,fēi tú zé shòu chūn。

致政邵少卿挽词

司马光

北固启佳城,东吴霣德星。běi gù qǐ jiā chéng,dōng wú yǔn dé xīng。
穗帷长寂寞,羽扇遂飘零。suì wéi zhǎng jì mò,yǔ shàn suì piāo líng。
泉烛千年碧,霜松数寸青。quán zhú qiān nián bì,shuāng sōng shù cùn qīng。
馀庆知有在,玉树满阶庭。yú qìng zhī yǒu zài,yù shù mǎn jiē tíng。

之美访及不获展奉以诗为谢

司马光

昔君来阙下,定馆必吾庐。xī jūn lái quē xià,dìng guǎn bì wú lú。
今者虽相值,依然是索居。jīn zhě suī xiāng zhí,yī rán shì suǒ jū。
不堪休沐少,便使往还疏。bù kān xiū mù shǎo,biàn shǐ wǎng hái shū。
深愧原思巷,空回长者车。shēn kuì yuán sī xiàng,kōng huí zhǎng zhě chē。

送聂秘丞

司马光

问子青云器,胡为不少留。wèn zi qīng yún qì,hú wèi bù shǎo liú。
未能充禄养,安散及身谋。wèi néng chōng lù yǎng,ān sàn jí shēn móu。
卓尔千人俊,居然百里忧。zhuó ěr qiān rén jùn,jū rán bǎi lǐ yōu。
连城价终在,自是玉工羞。lián chéng jià zhōng zài,zì shì yù gōng xiū。

送聂秘丞

司马光

七载一相见,恍然如路衢。qī zài yī xiāng jiàn,huǎng rán rú lù qú。
形骸渐枯槁,志业转荒芜。xíng hái jiàn kū gǎo,zhì yè zhuǎn huāng wú。
往事云过眼,新愁雪染须。wǎng shì yún guò yǎn,xīn chóu xuě rǎn xū。
明朝又分首,上马即重湖。míng cháo yòu fēn shǒu,shàng mǎ jí zhòng hú。

送蒲中舍霜

司马光

厌苦折腰久,飘然黄鹄飞。yàn kǔ zhé yāo jiǔ,piāo rán huáng gǔ fēi。
田园未芜没,邻曲有光辉。tián yuán wèi wú méi,lín qū yǒu guāng huī。
昔奋儒衣去,今纡朝绂归。xī fèn rú yī qù,jīn yū cháo fú guī。
人生贵知足,得此已为稀。rén shēng guì zhī zú,dé cǐ yǐ wèi xī。