古诗词

和王介甫烘虱

司马光

天生万物名品夥,嗟尔为生至么么。tiān shēng wàn wù míng pǐn huǒ,jiē ěr wèi shēng zhì me me。
依人自活反食人,性喜覆藏便垢涴。yī rén zì huó fǎn shí rén,xìng xǐ fù cáng biàn gòu wò。
晨朝生子暮生孙,不日蕃滋逾万个。chén cháo shēng zi mù shēng sūn,bù rì fān zī yú wàn gè。
透疏缘隙巧百端,通夕爬搔不能卧。tòu shū yuán xì qiǎo bǎi duān,tōng xī pá sāo bù néng wò。
我归彼出疲奔命,备北惊南厌搜逻。wǒ guī bǐ chū pí bēn mìng,bèi běi jīng nán yàn sōu luó。
所擒至少所失多,舍置薰烧无术奈。suǒ qín zhì shǎo suǒ shī duō,shě zhì xūn shāo wú shù nài。
加之炭上犹晏然,相顾未知亡族祸。jiā zhī tàn shàng yóu yàn rán,xiāng gù wèi zhī wáng zú huò。
大者洋洋迷所适,奔走未停身已堕。dà zhě yáng yáng mí suǒ shì,bēn zǒu wèi tíng shēn yǐ duò。
细者懦怯但深潜,乾死缝中谁复课。xì zhě nuò qiè dàn shēn qián,qián sǐ fèng zhōng shuí fù kè。
黑者抱发亦忧疑,逃入幧头默相贺。hēi zhě bào fā yì yōu yí,táo rù qiāo tóu mò xiāng hè。
腥烟腾起远袭人,袖拥鼻端时一唾。xīng yān téng qǐ yuǎn xí rén,xiù yōng bí duān shí yī tuò。
初虽快意终自咎,致尔歼夷非尔过。chū suī kuài yì zhōng zì jiù,zhì ěr jiān yí fēi ěr guò。
吾家箧笥本自贫,况复为人苦慵惰。wú jiā qiè sì běn zì pín,kuàng fù wèi rén kǔ yōng duò。
体生鳞甲未能浴,衣不离身成脆破。tǐ shēng lín jiǎ wèi néng yù,yī bù lí shēn chéng cuì pò。
朽缯坏絮为渊薮,如麦如麻寖肥大。xiǔ zēng huài xù wèi yuān sǒu,rú mài rú má jìn féi dà。
虚肠不免须侵人,肯学夷齐甘死饿。xū cháng bù miǎn xū qīn rén,kěn xué yí qí gān sǐ è。
醯酸蜹聚理固然,尔辈披攘我当坐。xī suān ruì jù lǐ gù rán,ěr bèi pī rǎng wǒ dāng zuò。
但思努力自洁清,群虱皆当远迩播。dàn sī nǔ lì zì jié qīng,qún shī jiē dāng yuǎn ěr bō。
司马光

司马光

司马光(1019年11月17日-1086年),字君实,号迂叟,陕州夏县(今山西夏县)涑水乡人,《宋史》,《辞海》等明确记载,世称涑水先生。生于河南省信阳市光山县。北宋史学家、文学家。历仕仁宗、英宗、神宗、哲宗四朝,卒赠太师、温国公,谥文正,主持编纂了中国历史上第一部编年体通史《资治通鉴》,为人温良谦恭、刚正不阿,其人格堪称儒学教化下的典范,历来受人景仰。生平著作甚多,主要有史学巨著《资治通鉴》、《温国文正司马公文集》、《稽古录》、《涑水记闻》、《潜虚》等。 司马光的作品>>

猜您喜欢

早朝书事

司马光

太白明如李,东方三丈高。tài bái míng rú lǐ,dōng fāng sān zhàng gāo。
晨光孤照阙,雾气湿侵袍。chén guāng gū zhào quē,wù qì shī qīn páo。
槐柳经霜惨,骅骝得路豪。huái liǔ jīng shuāng cǎn,huá liú dé lù háo。
素餐无小补,俯仰愧金鳌。sù cān wú xiǎo bǔ,fǔ yǎng kuì jīn áo。

寄题傅钦之济源别业

司马光

县郭遥相望,修篁百亩馀。xiàn guō yáo xiāng wàng,xiū huáng bǎi mǔ yú。
林间清济水,门外太行车。lín jiān qīng jì shuǐ,mén wài tài xíng chē。
道胜随宜足,身闲与世疏。dào shèng suí yí zú,shēn xián yǔ shì shū。
何时容命驾,采蕨钓肥鱼。hé shí róng mìng jià,cǎi jué diào féi yú。

游李卫公平泉庄

司马光

相国已何在,空山馀故林。xiāng guó yǐ hé zài,kōng shān yú gù lín。
向时堪炙手,今日但伤心。xiàng shí kān zhì shǒu,jīn rì dàn shāng xīn。
陵谷尚未改,门阑不可寻。líng gǔ shàng wèi gǎi,mén lán bù kě xún。
谁知荆棘地,鹤盖旧成阴。shuí zhī jīng jí dì,hè gài jiù chéng yīn。

赠河中通判朱郎中

司马光

陟屺今将老,扶床昔未行。zhì qǐ jīn jiāng lǎo,fú chuáng xī wèi xíng。
旨甘无所展,朱紫不为荣。zhǐ gān wú suǒ zhǎn,zhū zǐ bù wèi róng。
里巷传呼入,比邻失涕惊。lǐ xiàng chuán hū rù,bǐ lín shī tì jīng。
方知贯金石,何以易精诚。fāng zhī guàn jīn shí,hé yǐ yì jīng chéng。

寄题李水部

司马光

茅茨临素浐,沃野带长林。máo cí lín sù chǎn,wò yě dài zhǎng lín。
日永一堂静,草生三径深。rì yǒng yī táng jìng,cǎo shēng sān jìng shēn。
消忧何用酒,为乐不须琴。xiāo yōu hé yòng jiǔ,wèi lè bù xū qín。
扰扰市朝客,无人知此心。rǎo rǎo shì cháo kè,wú rén zhī cǐ xīn。

泉水诗送吴都官

司马光

泉水出幽谷,原流本自清。quán shuǐ chū yōu gǔ,yuán liú běn zì qīng。
萦回遍中国,浩荡入东瀛。yíng huí biàn zhōng guó,hào dàng rù dōng yíng。
峡口春雷怒,潭心晓鉴平。xiá kǒu chūn léi nù,tán xīn xiǎo jiàn píng。
悠悠随所值,行止两无情。yōu yōu suí suǒ zhí,xíng zhǐ liǎng wú qíng。

游瀍上刘氏园

司马光

日暖孤台迥,露浓幽径微。rì nuǎn gū tái jiǒng,lù nóng yōu jìng wēi。
茅斋举白饮,沙溆踏青归。máo zhāi jǔ bái yǐn,shā xù tà qīng guī。
照水清满眼,穿林香湿衣。zhào shuǐ qīng mǎn yǎn,chuān lín xiāng shī yī。
莫言春尚浅,已有杏花飞。mò yán chūn shàng qiǎn,yǐ yǒu xìng huā fēi。

题致仕李太傅园亭

司马光

汉家飞将种,气概耿清秋。hàn jiā fēi jiāng zhǒng,qì gài gěng qīng qiū。
解去金貂贵,来从洛社游。jiě qù jīn diāo guì,lái cóng luò shè yóu。
清商拥高宴,华馆带长流。qīng shāng yōng gāo yàn,huá guǎn dài zhǎng liú。
可笑班超老,崎岖万里侯。kě xiào bān chāo lǎo,qí qū wàn lǐ hóu。

早行

司马光

寒犬吠柴门,荒鸡鸣远村。hán quǎn fèi chái mén,huāng jī míng yuǎn cūn。
河声空自急,月影不曾浑。hé shēng kōng zì jí,yuè yǐng bù céng hún。
木末星犹白,榛中露已繁。mù mò xīng yóu bái,zhēn zhōng lù yǐ fán。
客心独惆怅,四顾与谁言。kè xīn dú chóu chàng,sì gù yǔ shuí yán。

送罗郎中

司马光

官名为玉局,已与俗尘疏。guān míng wèi yù jú,yǐ yǔ sú chén shū。
钟出寒松迥,香疑古殿虚。zhōng chū hán sōng jiǒng,xiāng yí gǔ diàn xū。
乡闾非甚远,俸禄岂无馀。xiāng lǘ fēi shén yuǎn,fèng lù qǐ wú yú。
谁道神仙乐,神仙恐不如。shuí dào shén xiān lè,shén xiān kǒng bù rú。

酬终南阎谏议

司马光

齿衰心力耗,揣分乞西台。chǐ shuāi xīn lì hào,chuāi fēn qǐ xī tái。
微禄供多病,闲官养不才。wēi lù gōng duō bìng,xián guān yǎng bù cái。
弊庐容啸傲,清洛伴归来。bì lú róng xiào ào,qīng luò bàn guī lái。
故友犹相念,寒光生死灰。gù yǒu yóu xiāng niàn,hán guāng shēng sǐ huī。

寄成都吴龙图同年

司马光

照席烛花暖,随车剑骑寒。zhào xí zhú huā nuǎn,suí chē jiàn qí hán。
江山资秀句,风月助清欢。jiāng shān zī xiù jù,fēng yuè zhù qīng huān。
政简坤维静,仁深井络安。zhèng jiǎn kūn wéi jìng,rén shēn jǐng luò ān。
行歌与独酌,岂得并闲官。xíng gē yǔ dú zhuó,qǐ dé bìng xián guān。

花庵独坐

司马光

荒园才一亩,意足已为多。huāng yuán cái yī mǔ,yì zú yǐ wèi duō。
虽不居丘壑,常如隐薜萝。suī bù jū qiū hè,cháng rú yǐn bì luó。
忘机林鸟下,极目塞鸿过。wàng jī lín niǎo xià,jí mù sāi hóng guò。
为问市朝客,红尘深几何。wèi wèn shì cháo kè,hóng chén shēn jǐ hé。

秋夜

司马光

浮云一消散,星斗粲长天。fú yún yī xiāo sàn,xīng dòu càn zhǎng tiān。
浩露洒翠柏,清香生白莲。hào lù sǎ cuì bǎi,qīng xiāng shēng bái lián。
体凉犹衣葛,耳静已无蝉。tǐ liáng yóu yī gé,ěr jìng yǐ wú chán。
坐久群动息,秋空唯寂然。zuò jiǔ qún dòng xī,qiū kōng wéi jì rán。

平日游园常策筇杖秋来发箧复出貂褥二物皆景仁所贶睹物思人斐然成诗

司马光

筇杖携已久,貂褥展犹新。qióng zhàng xié yǐ jiǔ,diāo rù zhǎn yóu xīn。
渐染岷山雪,拂除京国尘。jiàn rǎn mín shān xuě,fú chú jīng guó chén。
危扶醉归路,稳称病来身。wēi fú zuì guī lù,wěn chēng bìng lái shēn。
赖此斋中物,时如见故人。lài cǐ zhāi zhōng wù,shí rú jiàn gù rén。