古诗词

和王介甫烘虱

司马光

天生万物名品夥,嗟尔为生至么么。tiān shēng wàn wù míng pǐn huǒ,jiē ěr wèi shēng zhì me me。
依人自活反食人,性喜覆藏便垢涴。yī rén zì huó fǎn shí rén,xìng xǐ fù cáng biàn gòu wò。
晨朝生子暮生孙,不日蕃滋逾万个。chén cháo shēng zi mù shēng sūn,bù rì fān zī yú wàn gè。
透疏缘隙巧百端,通夕爬搔不能卧。tòu shū yuán xì qiǎo bǎi duān,tōng xī pá sāo bù néng wò。
我归彼出疲奔命,备北惊南厌搜逻。wǒ guī bǐ chū pí bēn mìng,bèi běi jīng nán yàn sōu luó。
所擒至少所失多,舍置薰烧无术奈。suǒ qín zhì shǎo suǒ shī duō,shě zhì xūn shāo wú shù nài。
加之炭上犹晏然,相顾未知亡族祸。jiā zhī tàn shàng yóu yàn rán,xiāng gù wèi zhī wáng zú huò。
大者洋洋迷所适,奔走未停身已堕。dà zhě yáng yáng mí suǒ shì,bēn zǒu wèi tíng shēn yǐ duò。
细者懦怯但深潜,乾死缝中谁复课。xì zhě nuò qiè dàn shēn qián,qián sǐ fèng zhōng shuí fù kè。
黑者抱发亦忧疑,逃入幧头默相贺。hēi zhě bào fā yì yōu yí,táo rù qiāo tóu mò xiāng hè。
腥烟腾起远袭人,袖拥鼻端时一唾。xīng yān téng qǐ yuǎn xí rén,xiù yōng bí duān shí yī tuò。
初虽快意终自咎,致尔歼夷非尔过。chū suī kuài yì zhōng zì jiù,zhì ěr jiān yí fēi ěr guò。
吾家箧笥本自贫,况复为人苦慵惰。wú jiā qiè sì běn zì pín,kuàng fù wèi rén kǔ yōng duò。
体生鳞甲未能浴,衣不离身成脆破。tǐ shēng lín jiǎ wèi néng yù,yī bù lí shēn chéng cuì pò。
朽缯坏絮为渊薮,如麦如麻寖肥大。xiǔ zēng huài xù wèi yuān sǒu,rú mài rú má jìn féi dà。
虚肠不免须侵人,肯学夷齐甘死饿。xū cháng bù miǎn xū qīn rén,kěn xué yí qí gān sǐ è。
醯酸蜹聚理固然,尔辈披攘我当坐。xī suān ruì jù lǐ gù rán,ěr bèi pī rǎng wǒ dāng zuò。
但思努力自洁清,群虱皆当远迩播。dàn sī nǔ lì zì jié qīng,qún shī jiē dāng yuǎn ěr bō。
司马光

司马光

司马光(1019年11月17日-1086年),字君实,号迂叟,陕州夏县(今山西夏县)涑水乡人,《宋史》,《辞海》等明确记载,世称涑水先生。生于河南省信阳市光山县。北宋史学家、文学家。历仕仁宗、英宗、神宗、哲宗四朝,卒赠太师、温国公,谥文正,主持编纂了中国历史上第一部编年体通史《资治通鉴》,为人温良谦恭、刚正不阿,其人格堪称儒学教化下的典范,历来受人景仰。生平著作甚多,主要有史学巨著《资治通鉴》、《温国文正司马公文集》、《稽古录》、《涑水记闻》、《潜虚》等。 司马光的作品>>

猜您喜欢

御沟

司马光

南海荔枝来,别馆蒲萄成。nán hǎi lì zhī lái,bié guǎn pú táo chéng。
匪颁浃下陈,捧拜同驩荣。fěi bān jiā xià chén,pěng bài tóng huān róng。
置黍敢先食,览盘多未名。zhì shǔ gǎn xiān shí,lǎn pán duō wèi míng。
怀核待归种,复愁千岁生。huái hé dài guī zhǒng,fù chóu qiān suì shēng。

御沟

司马光

木末采芙蓉,骚人歌所无。mù mò cǎi fú róng,sāo rén gē suǒ wú。
何言霜花艳,不与水芝殊。hé yán shuāng huā yàn,bù yǔ shuǐ zhī shū。
香苞麝脐结,茂叶桐阴敷。xiāng bāo shè qí jié,mào yè tóng yīn fū。
岂若龟巢类,飘零老五湖。qǐ ruò guī cháo lèi,piāo líng lǎo wǔ hú。

御沟

司马光

汉家求猛士,云集未央宫。hàn jiā qiú měng shì,yún jí wèi yāng gōng。
天外朝星淡,山西将种空。tiān wài cháo xīng dàn,shān xī jiāng zhǒng kōng。
奇谋纷并进,壮节凛生风。qí móu fēn bìng jìn,zhuàng jié lǐn shēng fēng。
八阵纵横势,依然见目中。bā zhèn zòng héng shì,yī rán jiàn mù zhōng。

送张寺丞

司马光

汉家五尺道,置吏抚南夷。hàn jiā wǔ chǐ dào,zhì lì fǔ nán yí。
欲使文翁教,兼令孟获知。yù shǐ wén wēng jiào,jiān lìng mèng huò zhī。
盘羞蒟酱实,歌杂竹枝辞。pán xiū jǔ jiàng shí,gē zá zhú zhī cí。
取酒须勤醉,乡关不可思。qǔ jiǔ xū qín zuì,xiāng guān bù kě sī。

送二同年使北吕济叔

司马光

华缨下玉除,天子宠匈奴。huá yīng xià yù chú,tiān zi chǒng xiōng nú。
虽复夷风陋,犹知汉使殊。suī fù yí fēng lòu,yóu zhī hàn shǐ shū。
夜烽沈不举,秋柝寂无虞。yè fēng shěn bù jǔ,qiū tuò jì wú yú。
何必燕然刻,苍生肝脑涂。hé bì yàn rán kè,cāng shēng gān nǎo tú。

送二同年使北李公素

司马光

云愁雪欲零,四牡出郊坰。yún chóu xuě yù líng,sì mǔ chū jiāo jiōng。
古塞烟华紫,寒沙日气青。gǔ sāi yān huá zǐ,hán shā rì qì qīng。
金门秘鸡树,朱节耀龙庭。jīn mén mì jī shù,zhū jié yào lóng tíng。
几夜天街北,遥占汉使星。jǐ yè tiān jiē běi,yáo zhàn hàn shǐ xīng。

酬不疑雪中书怀见寄

司马光

直道免三黜,敢云羞小官。zhí dào miǎn sān chù,gǎn yún xiū xiǎo guān。
盘餐红粟涩,衣桁黑貂寒。pán cān hóng sù sè,yī héng hēi diāo hán。
画府容身易,侯门曲意难。huà fǔ róng shēn yì,hóu mén qū yì nán。
荆扉盈尺雪,有客问袁安。jīng fēi yíng chǐ xuě,yǒu kè wèn yuán ān。

送王校理

司马光

金门倦鸣玉,千骑出东方。jīn mén juàn míng yù,qiān qí chū dōng fāng。
封略依沧海,枌榆近故乡。fēng lüè yī cāng hǎi,fén yú jìn gù xiāng。
秦碑苔蚀字,鄅稻日翻芒。qín bēi tái shí zì,yǔ dào rì fān máng。
国吏遥应识,当年丞相郎。guó lì yáo yīng shí,dāng nián chéng xiāng láng。

哭尚颍

司马光

操业五常备,艰难六极全。cāo yè wǔ cháng bèi,jiān nán liù jí quán。
仲尼难语命,禆灶不知天。zhòng ní nán yǔ mìng,bì zào bù zhī tiān。
弱女飘何许,遗文散莫传。ruò nǚ piāo hé xǔ,yí wén sàn mò chuán。
官轻史不录,后世孰称贤。guān qīng shǐ bù lù,hòu shì shú chēng xián。

故侍读学士张公哀辞二首

司马光

喜愠与荣枯,居之悉晏如。xǐ yùn yǔ róng kū,jū zhī xī yàn rú。
稍门多执笔,至老不抛书。shāo mén duō zhí bǐ,zhì lǎo bù pāo shū。
常愧无能极,曾沾清论馀。cháng kuì wú néng jí,céng zhān qīng lùn yú。
秋风郭门外,雨泣望丧车。qiū fēng guō mén wài,yǔ qì wàng sàng chē。

故侍读学士张公哀辞二首

司马光

凶梦歌洹水,妖巢集戴鵀。xiōng mèng gē huán shuǐ,yāo cháo jí dài rén。
未尝馀俸禄,无以具衣衾。wèi cháng yú fèng lù,wú yǐ jù yī qīn。
袁涣分仓谷,翁归赐府金。yuán huàn fēn cāng gǔ,wēng guī cì fǔ jīn。
佗年纯固传,宁使令名沈。tuó nián chún gù chuán,níng shǐ lìng míng shěn。

钱子高挽歌二首

司马光

炜烨传家学,连翩射策荣。wěi yè chuán jiā xué,lián piān shè cè róng。
走丸过省阁,破竹取公卿。zǒu wán guò shěng gé,pò zhú qǔ gōng qīng。
埋玉嗟何早,为山惜未成。mái yù jiē hé zǎo,wèi shān xī wèi chéng。
空令泽宫友,相顾泪纵横。kōng lìng zé gōng yǒu,xiāng gù lèi zòng héng。

钱子高挽歌二首

司马光

象设如平昔,升堂不见君。xiàng shè rú píng xī,shēng táng bù jiàn jūn。
尚疑言笑在,忽念死生分。shàng yí yán xiào zài,hū niàn sǐ shēng fēn。
清论千秋雪,浮荣一片云。qīng lùn qiān qiū xuě,fú róng yī piàn yún。
泉台多少路,何处复修文。quán tái duō shǎo lù,hé chù fù xiū wén。

题杨中正

司马光

阀阅盛山西,朱门扬戟衣。fá yuè shèng shān xī,zhū mén yáng jǐ yī。
雅知名教乐,深笑宴游非。yǎ zhī míng jiào lè,shēn xiào yàn yóu fēi。
一室琴书隘,三年园圃稀。yī shì qín shū ài,sān nián yuán pǔ xī。
异时论事业,肯复让轻肥。yì shí lùn shì yè,kěn fù ràng qīng féi。

送龚章判官之卫州

司马光

几砚昔年游,于今成十秋。jǐ yàn xī nián yóu,yú jīn chéng shí qiū。
松坚终发石,鱼变即辞流。sōng jiān zhōng fā shí,yú biàn jí cí liú。
近郡无飞檄,清时不借筹。jìn jùn wú fēi xí,qīng shí bù jiè chóu。
淇园春竹美,军宴日椎牛。qí yuán chūn zhú měi,jūn yàn rì chuí niú。
1124«3456789»