古诗词

王君贶宣徽垂示嵩山祈雪诗十章合为一篇以酬之

司马光

今秋少雨冬不雪,麦寄浮埃根欲绝。jīn qiū shǎo yǔ dōng bù xuě,mài jì fú āi gēn yù jué。
圣主焦心闵万民,负扆不怡常膳撤。shèng zhǔ jiāo xīn mǐn wàn mín,fù yǐ bù yí cháng shàn chè。
诏书朝下遍九州,岳渎百神俱祷求。zhào shū cháo xià biàn jiǔ zhōu,yuè dú bǎi shén jù dǎo qiú。
西都留守虔君命,促驾不敢须臾留。xī dōu liú shǒu qián jūn mìng,cù jià bù gǎn xū yú liú。
嵩高万仞蟠地中,海内众山无与雄。sōng gāo wàn rèn pán dì zhōng,hǎi nèi zhòng shān wú yǔ xióng。
前驱大旆拥千骑,波腾云涌来祠宫。qián qū dà pèi yōng qiān qí,bō téng yún yǒng lái cí gōng。
牲肥酒香笾豆洁,盛服斋明荐毛血。shēng féi jiǔ xiāng biān dòu jié,shèng fú zhāi míng jiàn máo xuè。
有司执事皆肃然,宝帐神来风窣屑。yǒu sī zhí shì jiē sù rán,bǎo zhàng shén lái fēng sū xiè。
公心犹畏九阍遥,丹诚不能通青霄。gōng xīn yóu wèi jiǔ hūn yáo,dān chéng bù néng tōng qīng xiāo。
分留导从屯林麓,别张醮具登山椒。fēn liú dǎo cóng tún lín lù,bié zhāng jiào jù dēng shān jiāo。
山椒迢遰峻无极,行挽枯藤蹋危石。shān jiāo tiáo dì jùn wú jí,xíng wǎn kū téng tà wēi shí。
万室嗷嗷愁死饥,敢惮劬劳爱馀力。wàn shì áo áo chóu sǐ jī,gǎn dàn qú láo ài yú lì。
天门上出俄坦平,下视一世尘杳冥。tiān mén shàng chū é tǎn píng,xià shì yī shì chén yǎo míng。
焚香拜手倾恳恻,左右前后皆列星。fén xiāng bài shǒu qīng kěn cè,zuǒ yòu qián hòu jiē liè xīng。
公今三守三川地,咫尺嵩高未尝至。gōng jīn sān shǒu sān chuān dì,zhǐ chǐ sōng gāo wèi cháng zhì。
诘朝既毕祠事严,暂转鸣珂历诸寺。jí cháo jì bì cí shì yán,zàn zhuǎn míng kē lì zhū sì。
少林昔为达摩居,达摩英灵今有无。shǎo lín xī wèi dá mó jū,dá mó yīng líng jīn yǒu wú。
瘦辞流散满天下,竞以两手扪空虚。shòu cí liú sàn mǎn tiān xià,jìng yǐ liǎng shǒu mén kōng xū。
法王魏氏离宫旧,玉刻狻猊向犹有。fǎ wáng wèi shì lí gōng jiù,yù kè suān ní xiàng yóu yǒu。
子孙宗庙皆尘灰,止见伽蓝存不朽。zi sūn zōng miào jiē chén huī,zhǐ jiàn gā lán cún bù xiǔ。
会善庭隅千岁松,一根二股凌寒空。huì shàn tíng yú qiān suì sōng,yī gēn èr gǔ líng hán kōng。
势如鼎足争秀出,泠泠永夜吟霜风。shì rú dǐng zú zhēng xiù chū,líng líng yǒng yè yín shuāng fēng。
少室先生乐闲暇,弃官来家玉峰下。shǎo shì xiān shēng lè xián xiá,qì guān lái jiā yù fēng xià。
昔为浪泊据鞍人,今结东陵卖瓜舍。xī wèi làng pō jù ān rén,jīn jié dōng líng mài guā shě。
溪上有堂名挂冠,四垣重复皆林峦。xī shàng yǒu táng míng guà guān,sì yuán zhòng fù jiē lín luán。
呼儿扫地喜公到,随分弦歌留尽欢。hū ér sǎo dì xǐ gōng dào,suí fēn xián gē liú jǐn huān。
周王太子名闻久,相传羽化缑山首。zhōu wáng tài zi míng wén jiǔ,xiāng chuán yǔ huà gōu shān shǒu。
鹤飞笙远窅无迹,遗庙今人空沥酒。hè fēi shēng yuǎn yǎo wú jì,yí miào jīn rén kōng lì jiǔ。
公来本不事遨嬉,周流闾里询疲羸。gōng lái běn bù shì áo xī,zhōu liú lǘ lǐ xún pí léi。
亲呼令长嘱赤子,勿贪荣利穷鞭笞。qīn hū lìng zhǎng zhǔ chì zi,wù tān róng lì qióng biān chī。
境中群望无不走,回辔仍过凿龙口。jìng zhōng qún wàng wú bù zǒu,huí pèi réng guò záo lóng kǒu。
奉先暮投林日曛,浥涧晨征辙冰厚。fèng xiān mù tóu lín rì xūn,yì jiàn chén zhēng zhé bīng hòu。
归来新诗盈一编,明珠大贝相属联。guī lái xīn shī yíng yī biān,míng zhū dà bèi xiāng shǔ lián。
此行虽不从公后,历历胜游皆目前。cǐ xíng suī bù cóng gōng hòu,lì lì shèng yóu jiē mù qián。
司马光

司马光

司马光(1019年11月17日-1086年),字君实,号迂叟,陕州夏县(今山西夏县)涑水乡人,《宋史》,《辞海》等明确记载,世称涑水先生。生于河南省信阳市光山县。北宋史学家、文学家。历仕仁宗、英宗、神宗、哲宗四朝,卒赠太师、温国公,谥文正,主持编纂了中国历史上第一部编年体通史《资治通鉴》,为人温良谦恭、刚正不阿,其人格堪称儒学教化下的典范,历来受人景仰。生平著作甚多,主要有史学巨著《资治通鉴》、《温国文正司马公文集》、《稽古录》、《涑水记闻》、《潜虚》等。 司马光的作品>>

猜您喜欢

寿安杂诗十首神林谷二首

司马光

石下泉声蔓草深,石上露浓苍藓遍。shí xià quán shēng màn cǎo shēn,shí shàng lù nóng cāng xiǎn biàn。
山禽惊起飞且鸣,叶坠空林人不见。shān qín jīng qǐ fēi qiě míng,yè zhuì kōng lín rén bù jiàn。

寿安杂诗十首神林谷二首

司马光

鸡帻奇峰云外横,青壁千寻不可上。jī zé qí fēng yún wài héng,qīng bì qiān xún bù kě shàng。
却羡樵儿轻险峡,腰绳操斧常来往。què xiàn qiáo ér qīng xiǎn xiá,yāo shéng cāo fǔ cháng lái wǎng。

寿安杂诗十首游神林谷寄邵尧夫

司马光

山人有山未尝游,俗客远来仍久留。shān rén yǒu shān wèi cháng yóu,sú kè yuǎn lái réng jiǔ liú。
白云满眼望不见,可惜宜阳一片秋。bái yún mǎn yǎn wàng bù jiàn,kě xī yí yáng yī piàn qiū。

和宋复古大雨

司马光

积阴连日作郁蒸,长云飞天势如鹏。jī yīn lián rì zuò yù zhēng,zhǎng yún fēi tiān shì rú péng。
白雨四注垂万縆,坐间斗寒衣可增。bái yǔ sì zhù chuí wàn gēng,zuò jiān dòu hán yī kě zēng。

和宋复古大雨

司马光

雷公推车电施鞭,飞腾九泽舞百川。léi gōng tuī chē diàn shī biān,fēi téng jiǔ zé wǔ bǎi chuān。
须臾开晴万物鲜,仰视白日当青天。xū yú kāi qíng wàn wù xiān,yǎng shì bái rì dāng qīng tiān。

南园杂诗六首见山台昼卧偶成

司马光

移床独上高台卧,飒飒凉风吹面过。yí chuáng dú shàng gāo tái wò,sà sà liáng fēng chuī miàn guò。
林蝉忽噪惊薄梦,手执残书幅巾堕。lín chán hū zào jīng báo mèng,shǒu zhí cán shū fú jīn duò。

夏日西斋书事

司马光

榴花映叶未全开,槐影沉沉雨势来。liú huā yìng yè wèi quán kāi,huái yǐng chén chén yǔ shì lái。
小院地偏人不到,满庭鸟迹印苍苔。xiǎo yuàn dì piān rén bù dào,mǎn tíng niǎo jì yìn cāng tái。

过故洛阳城

司马光

四合连山缭绕青,三川滉漾素波明。sì hé lián shān liáo rào qīng,sān chuān huàng yàng sù bō míng。
春风不识兴亡意,草色年年满故城。chūn fēng bù shí xīng wáng yì,cǎo sè nián nián mǎn gù chéng。

过故洛阳城

司马光

烟愁雨啸奈华生,宫阙簪蕖旧帝京。yān chóu yǔ xiào nài huá shēng,gōng quē zān qú jiù dì jīng。
若问古今兴废事,请君只看洛阳城。ruò wèn gǔ jīn xīng fèi shì,qǐng jūn zhǐ kàn luò yáng chéng。

初春登兴国寺塔

司马光

雨过风清露气匀,林花变色柳条新。yǔ guò fēng qīng lù qì yún,lín huā biàn sè liǔ tiáo xīn。
为君作意登高处,试望皇州表里春。wèi jūn zuò yì dēng gāo chù,shì wàng huáng zhōu biǎo lǐ chūn。

执酒

司马光

执酒劝君君尽之,今朝取醉不当疑。zhí jiǔ quàn jūn jūn jǐn zhī,jīn cháo qǔ zuì bù dāng yí。
好风好景心无事,闲利闲名何足知。hǎo fēng hǎo jǐng xīn wú shì,xián lì xián míng hé zú zhī。

河桥春别

司马光

河桥春尽送君归,又惜无欢度此时。hé qiáo chūn jǐn sòng jūn guī,yòu xī wú huān dù cǐ shí。
乱花满眼遮人望,不见行尘空酒旗。luàn huā mǎn yǎn zhē rén wàng,bù jiàn xíng chén kōng jiǔ qí。

松江

司马光

吴山黯黯江水清,欲雨未雨伤交情。wú shān àn àn jiāng shuǐ qīng,yù yǔ wèi yǔ shāng jiāo qíng。
扁舟荡漾泊何处,红蓼白蘋相映生。biǎn zhōu dàng yàng pō hé chù,hóng liǎo bái píng xiāng yìng shēng。

松江

司马光

秋风索索连江起,暮过烟波十馀里。qiū fēng suǒ suǒ lián jiāng qǐ,mù guò yān bō shí yú lǐ。
长芦瘦竹映渔家,灯火渺茫寒照水。zhǎng lú shòu zhú yìng yú jiā,dēng huǒ miǎo máng hán zhào shuǐ。

和张推官同年

司马光

澹泊轻云寒不收,未成春雨只添愁。dàn pō qīng yún hán bù shōu,wèi chéng chūn yǔ zhǐ tiān chóu。
风烟寂寞几何限,尽入凭高一寸眸。fēng yān jì mò jǐ hé xiàn,jǐn rù píng gāo yī cùn móu。