古诗词

王君贶宣徽垂示嵩山祈雪诗十章合为一篇以酬之

司马光

今秋少雨冬不雪,麦寄浮埃根欲绝。jīn qiū shǎo yǔ dōng bù xuě,mài jì fú āi gēn yù jué。
圣主焦心闵万民,负扆不怡常膳撤。shèng zhǔ jiāo xīn mǐn wàn mín,fù yǐ bù yí cháng shàn chè。
诏书朝下遍九州,岳渎百神俱祷求。zhào shū cháo xià biàn jiǔ zhōu,yuè dú bǎi shén jù dǎo qiú。
西都留守虔君命,促驾不敢须臾留。xī dōu liú shǒu qián jūn mìng,cù jià bù gǎn xū yú liú。
嵩高万仞蟠地中,海内众山无与雄。sōng gāo wàn rèn pán dì zhōng,hǎi nèi zhòng shān wú yǔ xióng。
前驱大旆拥千骑,波腾云涌来祠宫。qián qū dà pèi yōng qiān qí,bō téng yún yǒng lái cí gōng。
牲肥酒香笾豆洁,盛服斋明荐毛血。shēng féi jiǔ xiāng biān dòu jié,shèng fú zhāi míng jiàn máo xuè。
有司执事皆肃然,宝帐神来风窣屑。yǒu sī zhí shì jiē sù rán,bǎo zhàng shén lái fēng sū xiè。
公心犹畏九阍遥,丹诚不能通青霄。gōng xīn yóu wèi jiǔ hūn yáo,dān chéng bù néng tōng qīng xiāo。
分留导从屯林麓,别张醮具登山椒。fēn liú dǎo cóng tún lín lù,bié zhāng jiào jù dēng shān jiāo。
山椒迢遰峻无极,行挽枯藤蹋危石。shān jiāo tiáo dì jùn wú jí,xíng wǎn kū téng tà wēi shí。
万室嗷嗷愁死饥,敢惮劬劳爱馀力。wàn shì áo áo chóu sǐ jī,gǎn dàn qú láo ài yú lì。
天门上出俄坦平,下视一世尘杳冥。tiān mén shàng chū é tǎn píng,xià shì yī shì chén yǎo míng。
焚香拜手倾恳恻,左右前后皆列星。fén xiāng bài shǒu qīng kěn cè,zuǒ yòu qián hòu jiē liè xīng。
公今三守三川地,咫尺嵩高未尝至。gōng jīn sān shǒu sān chuān dì,zhǐ chǐ sōng gāo wèi cháng zhì。
诘朝既毕祠事严,暂转鸣珂历诸寺。jí cháo jì bì cí shì yán,zàn zhuǎn míng kē lì zhū sì。
少林昔为达摩居,达摩英灵今有无。shǎo lín xī wèi dá mó jū,dá mó yīng líng jīn yǒu wú。
瘦辞流散满天下,竞以两手扪空虚。shòu cí liú sàn mǎn tiān xià,jìng yǐ liǎng shǒu mén kōng xū。
法王魏氏离宫旧,玉刻狻猊向犹有。fǎ wáng wèi shì lí gōng jiù,yù kè suān ní xiàng yóu yǒu。
子孙宗庙皆尘灰,止见伽蓝存不朽。zi sūn zōng miào jiē chén huī,zhǐ jiàn gā lán cún bù xiǔ。
会善庭隅千岁松,一根二股凌寒空。huì shàn tíng yú qiān suì sōng,yī gēn èr gǔ líng hán kōng。
势如鼎足争秀出,泠泠永夜吟霜风。shì rú dǐng zú zhēng xiù chū,líng líng yǒng yè yín shuāng fēng。
少室先生乐闲暇,弃官来家玉峰下。shǎo shì xiān shēng lè xián xiá,qì guān lái jiā yù fēng xià。
昔为浪泊据鞍人,今结东陵卖瓜舍。xī wèi làng pō jù ān rén,jīn jié dōng líng mài guā shě。
溪上有堂名挂冠,四垣重复皆林峦。xī shàng yǒu táng míng guà guān,sì yuán zhòng fù jiē lín luán。
呼儿扫地喜公到,随分弦歌留尽欢。hū ér sǎo dì xǐ gōng dào,suí fēn xián gē liú jǐn huān。
周王太子名闻久,相传羽化缑山首。zhōu wáng tài zi míng wén jiǔ,xiāng chuán yǔ huà gōu shān shǒu。
鹤飞笙远窅无迹,遗庙今人空沥酒。hè fēi shēng yuǎn yǎo wú jì,yí miào jīn rén kōng lì jiǔ。
公来本不事遨嬉,周流闾里询疲羸。gōng lái běn bù shì áo xī,zhōu liú lǘ lǐ xún pí léi。
亲呼令长嘱赤子,勿贪荣利穷鞭笞。qīn hū lìng zhǎng zhǔ chì zi,wù tān róng lì qióng biān chī。
境中群望无不走,回辔仍过凿龙口。jìng zhōng qún wàng wú bù zǒu,huí pèi réng guò záo lóng kǒu。
奉先暮投林日曛,浥涧晨征辙冰厚。fèng xiān mù tóu lín rì xūn,yì jiàn chén zhēng zhé bīng hòu。
归来新诗盈一编,明珠大贝相属联。guī lái xīn shī yíng yī biān,míng zhū dà bèi xiāng shǔ lián。
此行虽不从公后,历历胜游皆目前。cǐ xíng suī bù cóng gōng hòu,lì lì shèng yóu jiē mù qián。
司马光

司马光

司马光(1019年11月17日-1086年),字君实,号迂叟,陕州夏县(今山西夏县)涑水乡人,《宋史》,《辞海》等明确记载,世称涑水先生。生于河南省信阳市光山县。北宋史学家、文学家。历仕仁宗、英宗、神宗、哲宗四朝,卒赠太师、温国公,谥文正,主持编纂了中国历史上第一部编年体通史《资治通鉴》,为人温良谦恭、刚正不阿,其人格堪称儒学教化下的典范,历来受人景仰。生平著作甚多,主要有史学巨著《资治通鉴》、《温国文正司马公文集》、《稽古录》、《涑水记闻》、《潜虚》等。 司马光的作品>>

猜您喜欢

夷齐

司马光

夷齐双骨已成尘,独有清名日日新。yí qí shuāng gǔ yǐ chéng chén,dú yǒu qīng míng rì rì xīn。
饿死沟中人不识,可怜今古几何人。è sǐ gōu zhōng rén bù shí,kě lián jīn gǔ jǐ hé rén。

和道矩红梨花二首

司马光

繁枝细叶互低昂,香敌酴醾艳海棠。fán zhī xì yè hù dī áng,xiāng dí tú mí yàn hǎi táng。
应为穷边太寥落,并将春色付秾芳。yīng wèi qióng biān tài liáo luò,bìng jiāng chūn sè fù nóng fāng。

和道矩红梨花二首

司马光

蜀江新锦濯朝阳,楚国纤腰傅薄妆。shǔ jiāng xīn jǐn zhuó cháo yáng,chǔ guó xiān yāo fù báo zhuāng。
何事白花零落早,同时不改斗芬芳。hé shì bái huā líng luò zǎo,tóng shí bù gǎi dòu fēn fāng。

和懋贤闻道矩小园置酒助以酒果副之以诗

司马光

芙蓉幕下惜馀闲,不使芳华取次残。fú róng mù xià xī yú xián,bù shǐ fāng huá qǔ cì cán。
珍果醇醪与新句,并将佳味助清欢。zhēn guǒ chún láo yǔ xīn jù,bìng jiāng jiā wèi zhù qīng huān。

病酒呈晋州李八丈

司马光

身如五岭炎蒸里,心似三江高浪中。shēn rú wǔ lǐng yán zhēng lǐ,xīn shì sān jiāng gāo làng zhōng。
谁道醉乡风土好,舟车常愿不相通。shuí dào zuì xiāng fēng tǔ hǎo,zhōu chē cháng yuàn bù xiāng tōng。

三月晦日登丰州故城

司马光

春尽芜城天一涯,白榆生荚柳生花。chūn jǐn wú chéng tiān yī yá,bái yú shēng jiá liǔ shēng huā。
满川战骨知谁罪,深属来人戒覆车。mǎn chuān zhàn gǔ zhī shuí zuì,shēn shǔ lái rén jiè fù chē。

又寄

司马光

心目悠悠逐去鸿,别来容易四秋风。xīn mù yōu yōu zhú qù hóng,bié lái róng yì sì qiū fēng。
莫嗟密密书连纸,万里经年信一通。mò jiē mì mì shū lián zhǐ,wàn lǐ jīng nián xìn yī tōng。

梦稚子

司马光

穷泉纤骨已成尘,幽草闲花二十春。qióng quán xiān gǔ yǐ chéng chén,yōu cǎo xián huā èr shí chūn。
昔日相逢犹是梦,今宵梦里更非真。xī rì xiāng féng yóu shì mèng,jīn xiāo mèng lǐ gèng fēi zhēn。

秦人

司马光

楚旗猎猎盖山红,回首咸阳一炬空。chǔ qí liè liè gài shān hóng,huí shǒu xián yáng yī jù kōng。
惆怅秦人虚用意,几年辛苦得山东。chóu chàng qín rén xū yòng yì,jǐ nián xīn kǔ dé shān dōng。

太博同年叶兄以诗及建茶为贶家有蜀笺二轴辄敢系诗二章献于左右亦投桃报李之意也

司马光

闽山草木未全春,破颣真茶采撷新。mǐn shān cǎo mù wèi quán chūn,pò lèi zhēn chá cǎi xié xīn。
雅意不忘同臭味,先分畴昔桂堂人。yǎ yì bù wàng tóng chòu wèi,xiān fēn chóu xī guì táng rén。

太博同年叶兄以诗及建茶为贶家有蜀笺二轴辄敢系诗二章献于左右亦投桃报李之意也

司马光

西来万里浣花笺,舒卷云霞照手鲜。xī lái wàn lǐ huàn huā jiān,shū juǎn yún xiá zhào shǒu xiān。
书笥久藏无可称,愿投诗客助新编。shū sì jiǔ cáng wú kě chēng,yuàn tóu shī kè zhù xīn biān。

孟尝

司马光

冠盖盈门意气豪,海鱼兼雨未充庖。guān gài yíng mén yì qì háo,hǎi yú jiān yǔ wèi chōng páo。
归来散尽三千客,方悟时人市道交。guī lái sàn jǐn sān qiān kè,fāng wù shí rén shì dào jiāo。

读颍公清风集

司马光

伊皋垂训皆王度,周召陈诗尽国风。yī gāo chuí xùn jiē wáng dù,zhōu zhào chén shī jǐn guó fēng。
非独立言方不朽,相君功业自无穷。fēi dú lì yán fāng bù xiǔ,xiāng jūn gōng yè zì wú qióng。

读颍公清风集

司马光

人生百岁隙中光,唯有高名久不忘。rén shēng bǎi suì xì zhōng guāng,wéi yǒu gāo míng jiǔ bù wàng。
千古但令编简在,清风养物一何长。qiān gǔ dàn lìng biān jiǎn zài,qīng fēng yǎng wù yī hé zhǎng。

读颍公清风集

司马光

佳城郁郁閟英灵,幸有文章见典型。jiā chéng yù yù bì yīng líng,xìng yǒu wén zhāng jiàn diǎn xíng。
开卷未终双袖湿,目前仿佛对渊庭。kāi juǎn wèi zhōng shuāng xiù shī,mù qián fǎng fú duì yuān tíng。