古诗词

酬永乐刘秘校

司马光

贫居苦湫隘,无术逃炎曦。pín jū kǔ jiǎo ài,wú shù táo yán xī。
穿地作幽室,颇与朱夏宜。chuān dì zuò yōu shì,pǒ yǔ zhū xià yí。
宽者容一席,狭者分三支。kuān zhě róng yī xí,xiá zhě fēn sān zhī。
芳草植中唐,嘉卉周四垂。fāng cǎo zhí zhōng táng,jiā huì zhōu sì chuí。
讵堪接宾宴,适足供儿嬉。jù kān jiē bīn yàn,shì zú gōng ér xī。
自问安取法,前修果慕谁。zì wèn ān qǔ fǎ,qián xiū guǒ mù shuí。
非如太古民,营窟避寒威。fēi rú tài gǔ mín,yíng kū bì hán wēi。
又非学射人,空石专致思。yòu fēi xué shè rén,kōng shí zhuān zhì sī。
又非沮漆俗,陶复习西夷。yòu fēi jǔ qī sú,táo fù xí xī yí。
又非楚司马,金奏相宾仪。yòu fēi chǔ sī mǎ,jīn zòu xiāng bīn yí。
又非郑伯有,壑谷甘糟醨。yòu fēi zhèng bó yǒu,hè gǔ gān zāo lí。
又非越王子,丹穴免忧危。yòu fēi yuè wáng zi,dān xué miǎn yōu wēi。
又非张巨和,崇岩立师资。yòu fēi zhāng jù hé,chóng yán lì shī zī。
所慕於陵子,欲效蚓所为。suǒ mù yú líng zi,yù xiào yǐn suǒ wèi。
微窍足藏身,槁壤足充饥。wēi qiào zú cáng shēn,gǎo rǎng zú chōng jī。
养生既无憾,此外安敢知。yǎng shēng jì wú hàn,cǐ wài ān gǎn zhī。
唯祈膏泽布,歌啸乐馀滋。wéi qí gāo zé bù,gē xiào lè yú zī。
岂羞泥涂贱,甘受高明嗤。qǐ xiū ní tú jiàn,gān shòu gāo míng chī。
何言清尚士,善颂形声诗。hé yán qīng shàng shì,shàn sòng xíng shēng shī。
困剥固未尝,井复敢终辞。kùn bō gù wèi cháng,jǐng fù gǎn zhōng cí。
司马光

司马光

司马光(1019年11月17日-1086年),字君实,号迂叟,陕州夏县(今山西夏县)涑水乡人,《宋史》,《辞海》等明确记载,世称涑水先生。生于河南省信阳市光山县。北宋史学家、文学家。历仕仁宗、英宗、神宗、哲宗四朝,卒赠太师、温国公,谥文正,主持编纂了中国历史上第一部编年体通史《资治通鉴》,为人温良谦恭、刚正不阿,其人格堪称儒学教化下的典范,历来受人景仰。生平著作甚多,主要有史学巨著《资治通鉴》、《温国文正司马公文集》、《稽古录》、《涑水记闻》、《潜虚》等。 司马光的作品>>

猜您喜欢

夷齐

司马光

夷齐双骨已成尘,独有清名日日新。yí qí shuāng gǔ yǐ chéng chén,dú yǒu qīng míng rì rì xīn。
饿死沟中人不识,可怜今古几何人。è sǐ gōu zhōng rén bù shí,kě lián jīn gǔ jǐ hé rén。

和道矩红梨花二首

司马光

繁枝细叶互低昂,香敌酴醾艳海棠。fán zhī xì yè hù dī áng,xiāng dí tú mí yàn hǎi táng。
应为穷边太寥落,并将春色付秾芳。yīng wèi qióng biān tài liáo luò,bìng jiāng chūn sè fù nóng fāng。

和道矩红梨花二首

司马光

蜀江新锦濯朝阳,楚国纤腰傅薄妆。shǔ jiāng xīn jǐn zhuó cháo yáng,chǔ guó xiān yāo fù báo zhuāng。
何事白花零落早,同时不改斗芬芳。hé shì bái huā líng luò zǎo,tóng shí bù gǎi dòu fēn fāng。

和懋贤闻道矩小园置酒助以酒果副之以诗

司马光

芙蓉幕下惜馀闲,不使芳华取次残。fú róng mù xià xī yú xián,bù shǐ fāng huá qǔ cì cán。
珍果醇醪与新句,并将佳味助清欢。zhēn guǒ chún láo yǔ xīn jù,bìng jiāng jiā wèi zhù qīng huān。

病酒呈晋州李八丈

司马光

身如五岭炎蒸里,心似三江高浪中。shēn rú wǔ lǐng yán zhēng lǐ,xīn shì sān jiāng gāo làng zhōng。
谁道醉乡风土好,舟车常愿不相通。shuí dào zuì xiāng fēng tǔ hǎo,zhōu chē cháng yuàn bù xiāng tōng。

三月晦日登丰州故城

司马光

春尽芜城天一涯,白榆生荚柳生花。chūn jǐn wú chéng tiān yī yá,bái yú shēng jiá liǔ shēng huā。
满川战骨知谁罪,深属来人戒覆车。mǎn chuān zhàn gǔ zhī shuí zuì,shēn shǔ lái rén jiè fù chē。

又寄

司马光

心目悠悠逐去鸿,别来容易四秋风。xīn mù yōu yōu zhú qù hóng,bié lái róng yì sì qiū fēng。
莫嗟密密书连纸,万里经年信一通。mò jiē mì mì shū lián zhǐ,wàn lǐ jīng nián xìn yī tōng。

梦稚子

司马光

穷泉纤骨已成尘,幽草闲花二十春。qióng quán xiān gǔ yǐ chéng chén,yōu cǎo xián huā èr shí chūn。
昔日相逢犹是梦,今宵梦里更非真。xī rì xiāng féng yóu shì mèng,jīn xiāo mèng lǐ gèng fēi zhēn。

秦人

司马光

楚旗猎猎盖山红,回首咸阳一炬空。chǔ qí liè liè gài shān hóng,huí shǒu xián yáng yī jù kōng。
惆怅秦人虚用意,几年辛苦得山东。chóu chàng qín rén xū yòng yì,jǐ nián xīn kǔ dé shān dōng。

太博同年叶兄以诗及建茶为贶家有蜀笺二轴辄敢系诗二章献于左右亦投桃报李之意也

司马光

闽山草木未全春,破颣真茶采撷新。mǐn shān cǎo mù wèi quán chūn,pò lèi zhēn chá cǎi xié xīn。
雅意不忘同臭味,先分畴昔桂堂人。yǎ yì bù wàng tóng chòu wèi,xiān fēn chóu xī guì táng rén。

太博同年叶兄以诗及建茶为贶家有蜀笺二轴辄敢系诗二章献于左右亦投桃报李之意也

司马光

西来万里浣花笺,舒卷云霞照手鲜。xī lái wàn lǐ huàn huā jiān,shū juǎn yún xiá zhào shǒu xiān。
书笥久藏无可称,愿投诗客助新编。shū sì jiǔ cáng wú kě chēng,yuàn tóu shī kè zhù xīn biān。

孟尝

司马光

冠盖盈门意气豪,海鱼兼雨未充庖。guān gài yíng mén yì qì háo,hǎi yú jiān yǔ wèi chōng páo。
归来散尽三千客,方悟时人市道交。guī lái sàn jǐn sān qiān kè,fāng wù shí rén shì dào jiāo。

读颍公清风集

司马光

伊皋垂训皆王度,周召陈诗尽国风。yī gāo chuí xùn jiē wáng dù,zhōu zhào chén shī jǐn guó fēng。
非独立言方不朽,相君功业自无穷。fēi dú lì yán fāng bù xiǔ,xiāng jūn gōng yè zì wú qióng。

读颍公清风集

司马光

人生百岁隙中光,唯有高名久不忘。rén shēng bǎi suì xì zhōng guāng,wéi yǒu gāo míng jiǔ bù wàng。
千古但令编简在,清风养物一何长。qiān gǔ dàn lìng biān jiǎn zài,qīng fēng yǎng wù yī hé zhǎng。

读颍公清风集

司马光

佳城郁郁閟英灵,幸有文章见典型。jiā chéng yù yù bì yīng líng,xìng yǒu wén zhāng jiàn diǎn xíng。
开卷未终双袖湿,目前仿佛对渊庭。kāi juǎn wèi zhōng shuāng xiù shī,mù qián fǎng fú duì yuān tíng。