古诗词

瞻彼南山诗

司马光

赫赫明明,天命有严。hè hè míng míng,tiān mìng yǒu yán。
命我祖考,九土是监。mìng wǒ zǔ kǎo,jiǔ tǔ shì jiān。
倭馯之东,蛮蜑之南。wō hàn zhī dōng,mán dàn zhī nán。
享献有时,靡敢不詹。xiǎng xiàn yǒu shí,mí gǎn bù zhān。
閟兹馀文,复阁岩岩。bì zī yú wén,fù gé yán yán。
万世是承,四方是瞻。wàn shì shì chéng,sì fāng shì zhān。
司马光

司马光

司马光(1019年11月17日-1086年),字君实,号迂叟,陕州夏县(今山西夏县)涑水乡人,《宋史》,《辞海》等明确记载,世称涑水先生。生于河南省信阳市光山县。北宋史学家、文学家。历仕仁宗、英宗、神宗、哲宗四朝,卒赠太师、温国公,谥文正,主持编纂了中国历史上第一部编年体通史《资治通鉴》,为人温良谦恭、刚正不阿,其人格堪称儒学教化下的典范,历来受人景仰。生平著作甚多,主要有史学巨著《资治通鉴》、《温国文正司马公文集》、《稽古录》、《涑水记闻》、《潜虚》等。 司马光的作品>>

猜您喜欢

赠吴之才

司马光

胜冠自立艰难里,大器由来贵晚成。shèng guān zì lì jiān nán lǐ,dà qì yóu lái guì wǎn chéng。
松柏傥非生磊落,岩崖何易出峥嵘。sōng bǎi tǎng fēi shēng lěi luò,yán yá hé yì chū zhēng róng。
苏秦游困羞妻嫂,主父居贫厌弟兄。sū qín yóu kùn xiū qī sǎo,zhǔ fù jū pín yàn dì xiōng。
六印佗年拥车骑,会须重过洛阳城。liù yìn tuó nián yōng chē qí,huì xū zhòng guò luò yáng chéng。

寒食许昌道中寄幕府诸君

司马光

原上烟芜淡复浓,寂寥佳节思无穷。yuán shàng yān wú dàn fù nóng,jì liáo jiā jié sī wú qióng。
竹林近水半边绿,桃树连村一片红。zhú lín jìn shuǐ bàn biān lǜ,táo shù lián cūn yī piàn hóng。
尽日解鞍山店雨,晚天回首酒旗风。jǐn rì jiě ān shān diàn yǔ,wǎn tiān huí shǒu jiǔ qí fēng。
遥知幕府清明饮,应笑驱驰羁旅中。yáo zhī mù fǔ qīng míng yǐn,yīng xiào qū chí jī lǚ zhōng。

阍吏

司马光

弊车羸马犯尘泥,愁到朱门遍遍辞。bì chē léi mǎ fàn chén ní,chóu dào zhū mén biàn biàn cí。
相国舍人难骤见,将军马监岂相知。xiāng guó shě rén nán zhòu jiàn,jiāng jūn mǎ jiān qǐ xiāng zhī。
因循岁月劳何补,颠倒风埃辱固宜。yīn xún suì yuè láo hé bǔ,diān dào fēng āi rǔ gù yí。
惆怅东冈旧陂在,素心空负白云期。chóu chàng dōng gāng jiù bēi zài,sù xīn kōng fù bái yún qī。

送朱校理

司马光

东国连年水伤稼,使君到部即行春。dōng guó lián nián shuǐ shāng jià,shǐ jūn dào bù jí xíng chūn。
茫茫四野潢污竭,郁郁万行桑柘新。máng máng sì yě huáng wū jié,yù yù wàn xíng sāng zhè xīn。
俗不好奢田器贵,狱无留系吏家贫。sú bù hǎo shē tián qì guì,yù wú liú xì lì jiā pín。
齐人忽怨归朝速,自是承明侍从臣。qí rén hū yuàn guī cháo sù,zì shì chéng míng shì cóng chén。

同宋次道陪宴琼林

司马光

冠盖连翩数里尘,帝家全借上林春。guān gài lián piān shù lǐ chén,dì jiā quán jiè shàng lín chūn。
鹓行不动烟霞秀,龙角正高雷雨新。yuān xíng bù dòng yān xiá xiù,lóng jiǎo zhèng gāo léi yǔ xīn。
喜气晴曛宫树绿,飞花醉堕玉卮频。xǐ qì qíng xūn gōng shù lǜ,fēi huā zuì duò yù zhī pín。
蒲萄卢橘应相识,半是当年举酒人。pú táo lú jú yīng xiāng shí,bàn shì dāng nián jǔ jiǔ rén。

子高有徐浩诗碑昌言借摹其文甫及数本石有微衅惧而归之子高答简有碎珊瑚之戏昌言以诗赠子高同舍皆和

司马光

徐公精笔老生神,石刻犹能妙夺真。xú gōng jīng bǐ lǎo shēng shén,shí kè yóu néng miào duó zhēn。
几为通书翻丧宝,愈令好事惜传人。jǐ wèi tōng shū fān sàng bǎo,yù lìng hǎo shì xī chuán rén。
锋铓半折犹能健,圭璧微瑕自足珍。fēng máng bàn zhé yóu néng jiàn,guī bì wēi xiá zì zú zhēn。
直使尽随如意碎,石家玉树未全贫。zhí shǐ jǐn suí rú yì suì,shí jiā yù shù wèi quán pín。

送冲卿通判河中府

司马光

闻道名都行有期,依然想见昔游时。wén dào míng dōu xíng yǒu qī,yī rán xiǎng jiàn xī yóu shí。
寒光一曲秋河转,翠岭三条夕照移。hán guāng yī qū qiū hé zhuǎn,cuì lǐng sān tiáo xī zhào yí。
孤竹旧风民有让,重华馀教俗无疵。gū zhú jiù fēng mín yǒu ràng,zhòng huá yú jiào sú wú cī。
不须到日方登历,已在君家十二诗。bù xū dào rì fāng dēng lì,yǐ zài jūn jiā shí èr shī。

寄题李舍人

司马光

陇上家声勇气殊,边庭卧鼓欲安居。lǒng shàng jiā shēng yǒng qì shū,biān tíng wò gǔ yù ān jū。
非同王剪私求宅,更似甘宁晚好书。fēi tóng wáng jiǎn sī qiú zhái,gèng shì gān níng wǎn hǎo shū。
剑倚寒窗风淅沥,门无杂客柳萧疏。jiàn yǐ hán chuāng fēng xī lì,mén wú zá kè liǔ xiāo shū。
蒲州风土平生爱,为问旁邻地有馀。pú zhōu fēng tǔ píng shēng ài,wèi wèn páng lín dì yǒu yú。

送沈寺丞

司马光

长江湛湛带枫林,古木寒云县寺深。zhǎng jiāng zhàn zhàn dài fēng lín,gǔ mù hán yún xiàn sì shēn。
老吏不能容狡狯,细民无复有冤侵。lǎo lì bù néng róng jiǎo kuài,xì mín wú fù yǒu yuān qīn。
洪崖丹井闻犹在,徐孺衡门说可寻。hóng yá dān jǐng wén yóu zài,xú rú héng mén shuō kě xún。
宁复淹留如宝剑,更令牛斗气沈沈。níng fù yān liú rú bǎo jiàn,gèng lìng niú dòu qì shěn shěn。

和道粹

司马光

天禄凝严近紫台,书帏夜对雪华开。tiān lù níng yán jìn zǐ tái,shū wéi yè duì xuě huá kāi。
层楼直倚寒空出,清漏还从深殿来。céng lóu zhí yǐ hán kōng chū,qīng lòu hái cóng shēn diàn lái。
薄梦不成冰柱折,晓光先到玉花催。báo mèng bù chéng bīng zhù zhé,xiǎo guāng xiān dào yù huā cuī。
兔园终是诸侯事,虚费相如能赋才。tù yuán zhōng shì zhū hóu shì,xū fèi xiāng rú néng fù cái。

和次道大庆殿上元迎驾

司马光

凤律年华到尚新,九重气象已成春。fèng lǜ nián huá dào shàng xīn,jiǔ zhòng qì xiàng yǐ chéng chūn。
晓云低拂羽林仗,宿雨先清紫陌尘。xiǎo yún dī fú yǔ lín zhàng,sù yǔ xiān qīng zǐ mò chén。
玉殿鸣鞘传警跸,彤庭委佩集簪绅。yù diàn míng qiào chuán jǐng bì,tóng tíng wěi pèi jí zān shēn。
阙前无复鱼龙戏,自有驩谣亿万人。quē qián wú fù yú lóng xì,zì yǒu huān yáo yì wàn rén。

送茹屯田

司马光

叠鼓鸣铙迎候新,军牙孑孑倚淮津。dié gǔ míng náo yíng hòu xīn,jūn yá jié jié yǐ huái jīn。
聊应衣绣过乡曲,不作引章惊故人。liáo yīng yī xiù guò xiāng qū,bù zuò yǐn zhāng jīng gù rén。
荻迸短芽淝水暖,荷浮圆叶漅湖春。dí bèng duǎn yá féi shuǐ nuǎn,hé fú yuán yè cháo hú chūn。
使君此去荣多少,犹是当年书剑身。shǐ jūn cǐ qù róng duō shǎo,yóu shì dāng nián shū jiàn shēn。

田横墓

司马光

昔时南面并称孤,今日还为绛灌徒。xī shí nán miàn bìng chēng gū,jīn rì hái wèi jiàng guàn tú。
忍死只能添屈辱,偷生不足爱须臾。rěn sǐ zhǐ néng tiān qū rǔ,tōu shēng bù zú ài xū yú。
一朝从殉倾群客,千古生风激懦夫。yī cháo cóng xùn qīng qún kè,qiān gǔ shēng fēng jī nuò fū。
直使强颜臣汉帝,韩彭未必免同诛。zhí shǐ qiáng yán chén hàn dì,hán péng wèi bì miǎn tóng zhū。

和国子夏主簿李花

司马光

儒宫岑寂觉春闲,仙李繁花重压栏。rú gōng cén jì jué chūn xián,xiān lǐ fán huā zhòng yā lán。
碎锦不飞蒙树合,素云攲亚举枝难。suì jǐn bù fēi méng shù hé,sù yún qī yà jǔ zhī nán。
能诗此日当推谢,捧赐他年足继桓。néng shī cǐ rì dāng tuī xiè,pěng cì tā nián zú jì huán。
更约雕盘荐秋实,岂徒秾艳一朝看。gèng yuē diāo pán jiàn qiū shí,qǐ tú nóng yàn yī cháo kàn。

和邵兴宗秋夜学舍宿直

司马光

直舍逍遥度清夜,暂投逢掖解儒冠。zhí shě xiāo yáo dù qīng yè,zàn tóu féng yē jiě rú guān。
高楼影背星河转,疏竹气兼风露寒。gāo lóu yǐng bèi xīng hé zhuǎn,shū zhú qì jiān fēng lù hán。
篱下黄花新蕊乱,门边碧柳旧株残。lí xià huáng huā xīn ruǐ luàn,mén biān bì liǔ jiù zhū cán。
折腰把板今无有,勿似陶潜遂弃官。zhé yāo bǎ bǎn jīn wú yǒu,wù shì táo qián suì qì guān。