古诗词

苦寒行

司马光

穷冬北上太行岭,霰雪纠结风峥嵘。qióng dōng běi shàng tài xíng lǐng,xiàn xuě jiū jié fēng zhēng róng。
熊潜豹伏飞鸟绝,一径仅可通人行。xióng qián bào fú fēi niǎo jué,yī jìng jǐn kě tōng rén xíng。
僮饥马羸石磴滑,战慄流汗皆成冰。tóng jī mǎ léi shí dèng huá,zhàn lì liú hàn jiē chéng bīng。
妻愁儿号强相逐,万险历尽方到并。qī chóu ér hào qiáng xiāng zhú,wàn xiǎn lì jǐn fāng dào bìng。
并州从来号惨烈,今日乃信非虚名。bìng zhōu cóng lái hào cǎn liè,jīn rì nǎi xìn fēi xū míng。
阴烟苦雾朝不散,旭日不复能精明。yīn yān kǔ wù cháo bù sàn,xù rì bù fù néng jīng míng。
跨鞍缆辔趋上府,发拳须磔指欲零。kuà ān lǎn pèi qū shàng fǔ,fā quán xū zhé zhǐ yù líng。
炭炉炙砚汤涉笔,重复画字终难成。tàn lú zhì yàn tāng shè bǐ,zhòng fù huà zì zhōng nán chéng。
谁言醇醪能独立,壶腹迸裂无由倾。shuí yán chún láo néng dú lì,hú fù bèng liè wú yóu qīng。
石脂装火近不热,蓬勃气入头颅腥。shí zhī zhuāng huǒ jìn bù rè,péng bó qì rù tóu lú xīng。
仰惭鸿雁得自适,随阳南去何溟溟。yǎng cán hóng yàn dé zì shì,suí yáng nán qù hé míng míng。
又惭鳦鸟识时节,岩穴足以潜微形。yòu cán yǐ niǎo shí shí jié,yán xué zú yǐ qián wēi xíng。
我来盖欲报恩分,契阔非徇利与荣。wǒ lái gài yù bào ēn fēn,qì kuò fēi xùn lì yǔ róng。
古人有为知已死,只恐冻骨埋边庭。gǔ rén yǒu wèi zhī yǐ sǐ,zhǐ kǒng dòng gǔ mái biān tíng。
中朝故人岂念我,重裘厚履飘华缨。zhōng cháo gù rén qǐ niàn wǒ,zhòng qiú hòu lǚ piāo huá yīng。
传闻此北更寒极,不知彼民何以生。chuán wén cǐ běi gèng hán jí,bù zhī bǐ mín hé yǐ shēng。
司马光

司马光

司马光(1019年11月17日-1086年),字君实,号迂叟,陕州夏县(今山西夏县)涑水乡人,《宋史》,《辞海》等明确记载,世称涑水先生。生于河南省信阳市光山县。北宋史学家、文学家。历仕仁宗、英宗、神宗、哲宗四朝,卒赠太师、温国公,谥文正,主持编纂了中国历史上第一部编年体通史《资治通鉴》,为人温良谦恭、刚正不阿,其人格堪称儒学教化下的典范,历来受人景仰。生平著作甚多,主要有史学巨著《资治通鉴》、《温国文正司马公文集》、《稽古录》、《涑水记闻》、《潜虚》等。 司马光的作品>>

猜您喜欢

西江月

司马光

宝髻松松挽就,铅华淡淡妆成。bǎo jì sōng sōng wǎn jiù,qiān huá dàn dàn zhuāng chéng。
青烟翠雾罩轻盈,飞絮游丝无定。qīng yān cuì wù zhào qīng yíng,fēi xù yóu sī wú dìng。
相见争如不见,有情何似无情。xiāng jiàn zhēng rú bù jiàn,yǒu qíng hé shì wú qíng。
笙歌散后酒初醒,深院月斜人静。shēng gē sàn hòu jiǔ chū xǐng,shēn yuàn yuè xié rén jìng。

柳枝词十三首

司马光

烟满上林春未归,三三两两雪花飞。yān mǎn shàng lín chūn wèi guī,sān sān liǎng liǎng xuě huā fēi。
柳条别得东皇意,映堤拂水已依依。liǔ tiáo bié dé dōng huáng yì,yìng dī fú shuǐ yǐ yī yī。

柳枝词十三首

司马光

依依高树出宫墙,摇曳青丝百尺长。yī yī gāo shù chū gōng qiáng,yáo yè qīng sī bǎi chǐ zhǎng。
愿与宣温万年树,年年岁岁奉君王。yuàn yǔ xuān wēn wàn nián shù,nián nián suì suì fèng jūn wáng。

柳枝词十三首

司马光

君王游豫赏青春,折柳为弮赐侍臣。jūn wáng yóu yù shǎng qīng chūn,zhé liǔ wèi quān cì shì chén。
莫怪长条低拂地,只缘供扫属车尘。mò guài zhǎng tiáo dī fú dì,zhǐ yuán gōng sǎo shǔ chē chén。

柳枝词十三首

司马光

属车隐隐远如雷,陈后愁眉久不开。shǔ chē yǐn yǐn yuǎn rú léi,chén hòu chóu méi jiǔ bù kāi。
杨花都不知人意,故入长门宫里来。yáng huā dōu bù zhī rén yì,gù rù zhǎng mén gōng lǐ lái。

柳枝词十三首

司马光

长门宫晓未成妆,结雨萦风蔽琐窗。zhǎng mén gōng xiǎo wèi chéng zhuāng,jié yǔ yíng fēng bì suǒ chuāng。
莫令透入华梁燕,那堪负汝更双双。mò lìng tòu rù huá liáng yàn,nà kān fù rǔ gèng shuāng shuāng。

柳枝词十三首

司马光

双双春燕扬云霄,楚国宫深乐事饶。shuāng shuāng chūn yàn yáng yún xiāo,chǔ guó gōng shēn lè shì ráo。
会待急管繁弦际,试取纤条并舞腰。huì dài jí guǎn fán xián jì,shì qǔ xiān tiáo bìng wǔ yāo。

柳枝词十三首

司马光

舞腰缤纷长乐东,柳间怅饮送春风。wǔ yāo bīn fēn zhǎng lè dōng,liǔ jiān chàng yǐn sòng chūn fēng。
请君试望邯郸道,青门袅袅彻新丰。qǐng jūn shì wàng hán dān dào,qīng mén niǎo niǎo chè xīn fēng。

柳枝词十三首

司马光

新丰道上灞陵头,又送夫君去远游。xīn fēng dào shàng bà líng tóu,yòu sòng fū jūn qù yuǎn yóu。
借问柳枝能寄否,古今共有几多愁。jiè wèn liǔ zhī néng jì fǒu,gǔ jīn gòng yǒu jǐ duō chóu。

柳枝词十三首

司马光

多愁尤是别离深,折条相赠各沾襟。duō chóu yóu shì bié lí shēn,zhé tiáo xiāng zèng gè zhān jīn。
留住不住居人意,欲去未去行人心。liú zhù bù zhù jū rén yì,yù qù wèi qù xíng rén xīn。

柳枝词十三首

司马光

行人白马去遥遥,初上金堤欲过桥。xíng rén bái mǎ qù yáo yáo,chū shàng jīn dī yù guò qiáo。
望尘不见遮人眼,苦怨无情万万条。wàng chén bù jiàn zhē rén yǎn,kǔ yuàn wú qíng wàn wàn tiáo。

柳枝词十三首

司马光

五柳先生门乍开,宅边植杖久徘徊。wǔ liǔ xiān shēng mén zhà kāi,zhái biān zhí zhàng jiǔ pái huái。
陌头遥认颜光禄,诘旦先乘瘦马来。mò tóu yáo rèn yán guāng lù,jí dàn xiān chéng shòu mǎ lái。

柳枝词十三首

司马光

白雪虽然比絮花,艳阳不得共繁华。bái xuě suī rán bǐ xù huā,yàn yáng bù dé gòng fán huá。
为君故入乌衣巷,飞舞风流谢傅家。wèi jūn gù rù wū yī xiàng,fēi wǔ fēng liú xiè fù jiā。

柳枝词十三首

司马光

宣阳门前三月初,家家杨柳绿藏乌。xuān yáng mén qián sān yuè chū,jiā jiā yáng liǔ lǜ cáng wū。
欢似白花飘荡去,忍能弃掷博山炉。huān shì bái huā piāo dàng qù,rěn néng qì zhì bó shān lú。

阮郎归

司马光

渔舟容易入春山。yú zhōu róng yì rù chūn shān。
仙家日月闲。xiān jiā rì yuè xián。
绮窗纱幌映朱颜。qǐ chuāng shā huǎng yìng zhū yán。
相逢醉梦间。xiāng féng zuì mèng jiān。
松露冷,海霞殷。sōng lù lěng,hǎi xiá yīn。
匆匆整棹还。cōng cōng zhěng zhào hái。
落花寂寂水潺潺。luò huā jì jì shuǐ chán chán。
重寻此路难。zhòng xún cǐ lù nán。
11241234567»