古诗词

陪府中诸官游城南

欧阳修

一雨郊圻迥,新秋榆枣繁。yī yǔ jiāo qí jiǒng,xīn qiū yú zǎo fán。
田荒溪溜入,禾熟雀声喧。tián huāng xī liū rù,hé shú què shēng xuān。
烧出空槎腹,人耕废庙垣。shāo chū kōng chá fù,rén gēng fèi miào yuán。
闲追向城客,落日隐高原。xián zhuī xiàng chéng kè,luò rì yǐn gāo yuán。
欧阳修

欧阳修

欧阳修(1007-1072),字永叔,号醉翁,晚号“六一居士”。汉族,吉州永丰(今江西省永丰县)人,因吉州原属庐陵郡,以“庐陵欧阳修”自居。谥号文忠,世称欧阳文忠公。北宋政治家、文学家、史学家,与韩愈、柳宗元、王安石、苏洵、苏轼、苏辙、曾巩合称“唐宋八大家”。后人又将其与韩愈、柳宗元和苏轼合称“千古文章四大家”。 欧阳修的作品>>

猜您喜欢

新营小斋凿地炉辄成五言三十七韵

欧阳修

霜降百工休,居者皆入室。shuāng jiàng bǎi gōng xiū,jū zhě jiē rù shì。
墐户畏初寒,开炉代温律。jìn hù wèi chū hán,kāi lú dài wēn lǜ。
规模不盈丈,广狭足容膝。guī mó bù yíng zhàng,guǎng xiá zú róng xī。
轩窗共幽窳,竹柏助蒙密。xuān chuāng gòng yōu yǔ,zhú bǎi zhù méng mì。
辛勤惭巧宦,穷贱守卑秩。xīn qín cán qiǎo huàn,qióng jiàn shǒu bēi zhì。
无术政奚为,有年秋屡实。wú shù zhèng xī wèi,yǒu nián qiū lǚ shí。
文书少期会,租讼省鞭抶。wén shū shǎo qī huì,zū sòng shěng biān chì。
地僻与世疏,官闲得身佚。dì pì yǔ shì shū,guān xián dé shēn yì。
荆蛮苦卑陋,气候常壹郁。jīng mán kǔ bēi lòu,qì hòu cháng yī yù。
天日每阴翳,风飙多凛凓。tiān rì měi yīn yì,fēng biāo duō lǐn lì。
衰颜惨时晚,病骨知寒疾。shuāi yán cǎn shí wǎn,bìng gǔ zhī hán jí。
蛮床倦晨兴,篮舆厌朝出。mán chuáng juàn chén xīng,lán yú yàn cháo chū。
南山近樵采,僮仆免呵叱。nán shān jìn qiáo cǎi,tóng pū miǎn hē chì。
御岁畜蹲鸱,馈客荐包橘。yù suì chù dūn chī,kuì kè jiàn bāo jú。
霜薪吹晶荧,石鼎沸啾唧。shuāng xīn chuī jīng yíng,shí dǐng fèi jiū jī。
披方养丹砂,候节煎秋术。pī fāng yǎng dān shā,hòu jié jiān qiū shù。
西邻有高士,轗轲卧蓬荜。xī lín yǒu gāo shì,kǎn kē wò péng bì。
鹤发善高谈,鲐背更炙熨。hè fā shàn gāo tán,tái bèi gèng zhì yùn。
披裘屡相就,束缊亦时乞。pī qiú lǚ xiāng jiù,shù yūn yì shí qǐ。
传经伏生老,爱酒杨雄吃。chuán jīng fú shēng lǎo,ài jiǔ yáng xióng chī。
晨灰暖馀杯,夜火爆山粟。chén huī nuǎn yú bēi,yè huǒ bào shān sù。
无言两忘形,相对或终日。wú yán liǎng wàng xíng,xiāng duì huò zhōng rì。
微生慕刚毅,劲强早难屈。wēi shēng mù gāng yì,jìn qiáng zǎo nán qū。
自从世俗牵,常恐天性失。zì cóng shì sú qiān,cháng kǒng tiān xìng shī。
仰兹微官禄,养此多病质。yǎng zī wēi guān lù,yǎng cǐ duō bìng zhì。
省躬由一言,无枉慕三黜。shěng gōng yóu yī yán,wú wǎng mù sān chù。
因知吏隐乐,渐使欲心窒。yīn zhī lì yǐn lè,jiàn shǐ yù xīn zhì。
面壁或僧禅,倒冠聊酒逸。miàn bì huò sēng chán,dào guān liáo jiǔ yì。
螟蛉轻二豪,一马齐万物。míng líng qīng èr háo,yī mǎ qí wàn wù。
启期为乐三,叔夜不堪七。qǐ qī wèi lè sān,shū yè bù kān qī。
负薪幸有瘳,旧学颇思述。fù xīn xìng yǒu chōu,jiù xué pǒ sī shù。
兴亡阅今古,图籍罗甲乙。xīng wáng yuè jīn gǔ,tú jí luó jiǎ yǐ。
鲁册谨会盟,周公彖凶吉。lǔ cè jǐn huì méng,zhōu gōng tuàn xiōng jí。
详明左丘辩,驰骋马迁笔。xiáng míng zuǒ qiū biàn,chí chěng mǎ qiān bǐ。
金石互铿鍧,风云生倏忽。jīn shí hù kēng hōng,fēng yún shēng shū hū。
豁尔一开卷,慨然时掩帙。huō ěr yī kāi juǎn,kǎi rán shí yǎn zhì。
浮沉恣其间,适若遂聱耴。fú chén zì qí jiān,shì ruò suì áo yì。
吾居谁云陋,所得乃非一。wú jū shuí yún lòu,suǒ dé nǎi fēi yī。
五斗岂须惭,优游岁将毕。wǔ dòu qǐ xū cán,yōu yóu suì jiāng bì。

南獠

欧阳修

洪宋区夏广,恢张际四维。hóng sòng qū xià guǎng,huī zhāng jì sì wéi。
狂孽久不耸,民物含春熙。kuáng niè jiǔ bù sǒng,mín wù hán chūn xī。
耆稚适所尚,游泳光华时。qí zhì shì suǒ shàng,yóu yǒng guāng huá shí。
遽然摄提岁,南獠掠边陲。jù rán shè tí suì,nán liáo lüè biān chuí。
予因叩村叟,此事曷如斯。yǔ yīn kòu cūn sǒu,cǐ shì hé rú sī。
初似却人问,未语先涕垂。chū shì què rén wèn,wèi yǔ xiān tì chuí。
收涕谢客问,为客陈始基。shōu tì xiè kè wèn,wèi kè chén shǐ jī。
抚水有上源,水浅山崄巇。fǔ shuǐ yǒu shàng yuán,shuǐ qiǎn shān xiǎn xī。
生民三千室,聚此天一涯。shēng mín sān qiān shì,jù cǐ tiān yī yá。
狠勇复轻脱,性若鹿与麋。hěn yǒng fù qīng tuō,xìng ruò lù yǔ mí。
男夫不耕凿,刀兵动相随。nán fū bù gēng záo,dāo bīng dòng xiāng suí。
宜融两境上,杀人取其赀。yí róng liǎng jìng shàng,shā rén qǔ qí zī。
因斯久久来,此寇易为羁。yīn sī jiǔ jiǔ lái,cǐ kòu yì wèi jī。
鼠窃及蚁聚,近里焉敢窥。shǔ qiè jí yǐ jù,jìn lǐ yān gǎn kuī。
势亦不久住,官军来即驰。shì yì bù jiǔ zhù,guān jūn lái jí chí。
景德祥符后,时移事亦移。jǐng dé xiáng fú hòu,shí yí shì yì yí。
四辅哲且善,天子仁又慈。sì fǔ zhé qiě shàn,tiān zi rén yòu cí。
将军称招安,兵非羽林儿。jiāng jūn chēng zhāo ān,bīng fēi yǔ lín ér。
龙江一牧拙,逻骑材亦非。lóng jiāng yī mù zhuō,luó qí cái yì fēi。
威惠不兼济,徒以官力欺。wēi huì bù jiān jì,tú yǐ guān lì qī。
智略仍复短,从此难羁縻。zhì lüè réng fù duǎn,cóng cǐ nán jī mí。
引兵卸甲岭,部阵自参差。yǐn bīng xiè jiǎ lǐng,bù zhèn zì cān chà。
锋镝殊未接,士卒心先离。fēng dī shū wèi jiē,shì zú xīn xiān lí。
奔走六吏死,明知国挫威。bēn zǒu liù lì sǐ,míng zhī guó cuò wēi。
自兹贼声震,直寇融州湄。zì zī zéi shēng zhèn,zhí kòu róng zhōu méi。
县宇及民庐,燬荡先孑遗。xiàn yǔ jí mín lú,huǐ dàng xiān jié yí。
利镞淬诸毒,中肤无药医。lì zú cuì zhū dú,zhōng fū wú yào yī。
长刀断人股,横尸满通逵。zhǎng dāo duàn rén gǔ,héng shī mǎn tōng kuí。
妇人及孳产,驱负足始归。fù rén jí zī chǎn,qū fù zú shǐ guī。
堂堂过城戍,何人敢正窥。táng táng guò chéng shù,hé rén gǎn zhèng kuī。
外计削奏疏,一一闻宸闱。wài jì xuē zòu shū,yī yī wén chén wéi。
赫尔天斯怒,选将兴王师。hè ěr tiān sī nù,xuǎn jiāng xīng wáng shī。
精甲二万馀,猛毅如虎貔。jīng jiǎ èr wàn yú,měng yì rú hǔ pí。
剑戟凛秋霜,旌棨闪朝曦。jiàn jǐ lǐn qiū shuāng,jīng qǐ shǎn cháo xī。
八营与七萃,岂得多于兹。bā yíng yǔ qī cuì,qǐ dé duō yú zī。
外统三路进,小敌胡能为。wài tǒng sān lù jìn,xiǎo dí hú néng wèi。
前驱已压境,后军犹未知。qián qū yǐ yā jìng,hòu jūn yóu wèi zhī。
逶迤至蛮域,但见空稻畦。wēi yí zhì mán yù,dàn jiàn kōng dào qí。
搜罗一月馀,不战师自罢。sōu luó yī yuè yú,bù zhàn shī zì bà。
荷戈莫言苦,负粮深可悲。hé gē mò yán kǔ,fù liáng shēn kě bēi。
哀哉都督邮,无辜遭屠糜。āi zāi dōu dū yóu,wú gū zāo tú mí。
哓咋计不出,还出招安辞。xiāo zǎ jì bù chū,hái chū zhāo ān cí。
半降半来拒,蛮意犹狐疑。bàn jiàng bàn lái jù,mán yì yóu hú yí。
厚以缯锦赠,狙心诈为卑。hòu yǐ zēng jǐn zèng,jū xīn zhà wèi bēi。
戎帐草草起,贼戈蹑背挥。róng zhàng cǎo cǎo qǐ,zéi gē niè bèi huī。
我聆老叟言,不觉颦双眉。wǒ líng lǎo sǒu yán,bù jué pín shuāng méi。
吮毫兼叠简,占作南獠诗。shǔn háo jiān dié jiǎn,zhàn zuò nán liáo shī。
愿值采诗官,一敷于彤墀。yuàn zhí cǎi shī guān,yī fū yú tóng chí。

寄圣俞

欧阳修

西陵山水天下佳,我昔谪官君所嗟。xī líng shān shuǐ tiān xià jiā,wǒ xī zhé guān jūn suǒ jiē。
官闲憔悴一病叟,县古潇洒如山家。guān xián qiáo cuì yī bìng sǒu,xiàn gǔ xiāo sǎ rú shān jiā。
雪消深林自斸笋,人响空山随摘茶。xuě xiāo shēn lín zì zhǔ sǔn,rén xiǎng kōng shān suí zhāi chá。
有时携酒探幽绝,往往上下穷烟霞。yǒu shí xié jiǔ tàn yōu jué,wǎng wǎng shàng xià qióng yān xiá。
岩荪绿缛软可藉,野卉青红春自华。yán sūn lǜ rù ruǎn kě jí,yě huì qīng hóng chūn zì huá。
风馀落蕊飞面旋,日暖山鸟鸣交加。fēng yú luò ruǐ fēi miàn xuán,rì nuǎn shān niǎo míng jiāo jiā。
贪追时俗玩岁月,不觉万里留天涯。tān zhuī shí sú wán suì yuè,bù jué wàn lǐ liú tiān yá。
今来寂寞西冈口,秋尽不见东篱花。jīn lái jì mò xī gāng kǒu,qiū jǐn bù jiàn dōng lí huā。
市亭插旗斗新酒,十千得斗不可赊。shì tíng chā qí dòu xīn jiǔ,shí qiān dé dòu bù kě shē。
材非世用自当去,一舸聱牙挥钓车。cái fēi shì yòng zì dāng qù,yī gě áo yá huī diào chē。
君能先往勿自滞,行矣春洲生荻芽。jūn néng xiān wǎng wù zì zhì,xíng yǐ chūn zhōu shēng dí yá。

答梅圣俞寺丞见寄

欧阳修

忆昔识君初,我少君方壮。yì xī shí jūn chū,wǒ shǎo jūn fāng zhuàng。
风期一相许,意气曾谁让。fēng qī yī xiāng xǔ,yì qì céng shuí ràng。
交游盛京洛,樽俎陪丞相。jiāo yóu shèng jīng luò,zūn zǔ péi chéng xiāng。
騄骥日相追,鸾凰志高扬。lù jì rì xiāng zhuī,luán huáng zhì gāo yáng。
词章尽崔蔡,论议皆歆向。cí zhāng jǐn cuī cài,lùn yì jiē xīn xiàng。
文会忝予盟,诗坛推子将。wén huì tiǎn yǔ méng,shī tán tuī zi jiāng。
谈精锋愈出,饮剧欢无量。tán jīng fēng yù chū,yǐn jù huān wú liàng。
贾勇为无前,馀光谁敢望。jiǎ yǒng wèi wú qián,yú guāng shuí gǎn wàng。
兹年五六岁,人事堪悽怆。zī nián wǔ liù suì,rén shì kān qī chuàng。
南北顿暌乖,相离独飘荡。nán běi dùn kuí guāi,xiāng lí dú piāo dàng。
失杯由画足,伤手因代匠。shī bēi yóu huà zú,shāng shǒu yīn dài jiàng。
移书虽激切,拙语非欺诳。yí shū suī jī qiè,zhuō yǔ fēi qī kuáng。
安知乃心愚,而使所言妄。ān zhī nǎi xīn yú,ér shǐ suǒ yán wàng。
权豪不自避,斧质诚为当。quán háo bù zì bì,fǔ zhì chéng wèi dāng。
苍皇得一邑,奔走逾千嶂。cāng huáng dé yī yì,bēn zǒu yú qiān zhàng。
楚峡听猿鸣,荆江畏蛟浪。chǔ xiá tīng yuán míng,jīng jiāng wèi jiāo làng。
蛮方异时俗,景物殊气象。mán fāng yì shí sú,jǐng wù shū qì xiàng。
绿发变风霜,丹颜侵疾痒。lǜ fā biàn fēng shuāng,dān yán qīn jí yǎng。
常忧鵩鸟窥,幸免江鱼葬。cháng yōu fú niǎo kuī,xìng miǎn jiāng yú zàng。
今兹荷宽宥,迁徙来汉上。jīn zī hé kuān yòu,qiān xǐ lái hàn shàng。
憔悴戴囚冠,驱驰嗟俗状。qiáo cuì dài qiú guān,qū chí jiē sú zhuàng。
王事多倥偬,学业差遗忘。wáng shì duō kōng zǒng,xué yè chà yí wàng。
未能解绶去,所恋寸禄养。wèi néng jiě shòu qù,suǒ liàn cùn lù yǎng。
举足畏逢仇,低头惟避谤。jǔ zú wèi féng chóu,dī tóu wéi bì bàng。
忻闻故人近,岂惮驱车访。xīn wén gù rén jìn,qǐ dàn qū chē fǎng。
一别各衰翁,相见问无恙。yī bié gè shuāi wēng,xiāng jiàn wèn wú yàng。
交情宛如旧,欢意独能强。jiāo qíng wǎn rú jiù,huān yì dú néng qiáng。
幸陪主人贤,更值芳洲涨。xìng péi zhǔ rén xián,gèng zhí fāng zhōu zhǎng。
菱荷乱浮泛,水竹涵虚旷。líng hé luàn fú fàn,shuǐ zhú hán xū kuàng。
清风满谈席,明月临歌舫。qīng fēng mǎn tán xí,míng yuè lín gē fǎng。
已见洛阳人,重闻画楼唱。yǐ jiàn luò yáng rén,zhòng wén huà lóu chàng。
怡然壹郁写,暂尔累囚放。yí rán yī yù xiě,zàn ěr lèi qiú fàng。
自从还邑来,会此骄阳亢。zì cóng hái yì lái,huì cǐ jiāo yáng kàng。
神灵多请祷,租讼烦笞榜。shén líng duō qǐng dǎo,zū sòng fán chī bǎng。
犹须新秋凉,汉水临清漾。yóu xū xīn qiū liáng,hàn shuǐ lín qīng yàng。
野稼荡浮云,晴山开叠障。yě jià dàng fú yún,qíng shān kāi dié zhàng。
聊以助吟咏,亦可资酣畅。liáo yǐ zhù yín yǒng,yì kě zī hān chàng。
北辕如未驾,幸子能来贶。běi yuán rú wèi jià,xìng zi néng lái kuàng。

送琴僧知白

欧阳修

吾闻夷中琴已久,常恐老死无其传。wú wén yí zhōng qín yǐ jiǔ,cháng kǒng lǎo sǐ wú qí chuán。
夷中未识不得见,岂谓今逢知白弹。yí zhōng wèi shí bù dé jiàn,qǐ wèi jīn féng zhī bái dàn。
遗音仿佛尚可爱,何况之子传其全。yí yīn fǎng fú shàng kě ài,hé kuàng zhī zi chuán qí quán。
孤禽晓警秋野露,空涧夜落春岩泉。gū qín xiǎo jǐng qiū yě lù,kōng jiàn yè luò chūn yán quán。
二年迁谪寓三峡,江流无底山侵天。èr nián qiān zhé yù sān xiá,jiāng liú wú dǐ shān qīn tiān。
登临探赏久不厌,每欲图画存于前。dēng lín tàn shǎng jiǔ bù yàn,měi yù tú huà cún yú qián。
岂知山高水深意,久以写此朱丝弦。qǐ zhī shān gāo shuǐ shēn yì,jiǔ yǐ xiě cǐ zhū sī xián。
酒酣耳热神气王,听之为子心肃然。jiǔ hān ěr rè shén qì wáng,tīng zhī wèi zi xīn sù rán。
嵩阳山高雪三尺,有客拥鼻吟苦寒。sōng yáng shān gāo xuě sān chǐ,yǒu kè yōng bí yín kǔ hán。
负琴北走乞其赠,持我此句为之先。fù qín běi zǒu qǐ qí zèng,chí wǒ cǐ jù wèi zhī xiān。

听平戎操

欧阳修

西戎负固稽天诛,勇夫战死智士谟。xī róng fù gù jī tiān zhū,yǒng fū zhàn sǐ zhì shì mó。
上人知白何为者,年少力壮逃浮屠。shàng rén zhī bái hé wèi zhě,nián shǎo lì zhuàng táo fú tú。
自言平戎有古操,抱琴欲进为我娱。zì yán píng róng yǒu gǔ cāo,bào qín yù jìn wèi wǒ yú。
我材不足置廊庙,力弱又不堪戈殳。wǒ cái bù zú zhì láng miào,lì ruò yòu bù kān gē shū。
遭时有事独无用,偷安饱食与汝俱。zāo shí yǒu shì dú wú yòng,tōu ān bǎo shí yǔ rǔ jù。
尔知平戎竞何事,自古无不由吾儒。ěr zhī píng róng jìng hé shì,zì gǔ wú bù yóu wú rú。
周宣六月伐猃狁,汉武五道征匈奴。zhōu xuān liù yuè fá xiǎn yǔn,hàn wǔ wǔ dào zhēng xiōng nú。
方叔召虎乃真将,卫青去病诚区区。fāng shū zhào hǔ nǎi zhēn jiāng,wèi qīng qù bìng chéng qū qū。
建功立业当盛日,后世称咏于诗书。jiàn gōng lì yè dāng shèng rì,hòu shì chēng yǒng yú shī shū。
平生又欲慕贾谊,长缨直请系单于。píng shēng yòu yù mù jiǎ yì,zhǎng yīng zhí qǐng xì dān yú。
当衢理检四面启,有策不献空踟蹰。dāng qú lǐ jiǎn sì miàn qǐ,yǒu cè bù xiàn kōng chí chú。
惭君为我奏此曲,听之空使壮士吁。cán jūn wèi wǒ zòu cǐ qū,tīng zhī kōng shǐ zhuàng shì xū。
推琴置酒恍若失,谁谓子琴能起予。tuī qín zhì jiǔ huǎng ruò shī,shuí wèi zi qín néng qǐ yǔ。

书宜城修水渠记后奉呈朱寺丞

欧阳修

因民之利无难为,使民以说民忘疲。yīn mín zhī lì wú nán wèi,shǐ mín yǐ shuō mín wàng pí。
乐哉朱君鄣灵堤,导鄢及蛮兴众陂。lè zāi zhū jūn zhāng líng dī,dǎo yān jí mán xīng zhòng bēi。
古渠废久人莫知,朱君三月而复之。gǔ qú fèi jiǔ rén mò zhī,zhū jūn sān yuè ér fù zhī。
沃土如膏瘠土肥,百里岁岁无凶菑。wò tǔ rú gāo jí tǔ féi,bǎi lǐ suì suì wú xiōng zāi。
鄢蛮之水流不止,襄人思君无时已。yān mán zhī shuǐ liú bù zhǐ,xiāng rén sī jūn wú shí yǐ。

谷正至始得先所寄书及诗不胜喜慰因书数韵奉酬圣俞

欧阳修

寒日照深巷,柴门朝尚闭。hán rì zhào shēn xiàng,chái mén cháo shàng bì。
有客自江来,尺书千里至。yǒu kè zì jiāng lái,chǐ shū qiān lǐ zhì。
启书复何云,但言南北异。qǐ shū fù hé yún,dàn yán nán běi yì。
南方地常暖,风物称佳丽。nán fāng dì cháng nuǎn,fēng wù chēng jiā lì。
梅花入新年,兰皋动芳气。méi huā rù xīn nián,lán gāo dòng fāng qì。
乐哉登临兴,岂厌江湖滞。lè zāi dēng lín xīng,qǐ yàn jiāng hú zhì。
伊予方寂寞,刻苦穷文字。yī yǔ fāng jì mò,kè kǔ qióng wén zì。
万国会王州,群英驰俊轨。wàn guó huì wáng zhōu,qún yīng chí jùn guǐ。
方朔常苦饿,子云非官意。fāng shuò cháng kǔ è,zi yún fēi guān yì。
岁暮惨风尘,官闲倦朝市。suì mù cǎn fēng chén,guān xián juàn cháo shì。
出处一云别,所思宁可冀。chū chù yī yún bié,suǒ sī níng kě jì。
春江有归雁,但使音书继。chūn jiāng yǒu guī yàn,dàn shǐ yīn shū jì。

送智

欧阳修

昔年在伊洛,林壑每相从。xī nián zài yī luò,lín hè měi xiāng cóng。
对扫竹下榻,坐思湖上峰。duì sǎo zhú xià tà,zuò sī hú shàng fēng。
自言伊洛波,每起沧洲忆。zì yán yī luò bō,měi qǐ cāng zhōu yì。
今兹道行游,千里东南国。jīn zī dào xíng yóu,qiān lǐ dōng nán guó。
都门汴河上,柳色入青烟。dōu mén biàn hé shàng,liǔ sè rù qīng yān。
流水向淮浦,归人随越船。liú shuǐ xiàng huái pǔ,guī rén suí yuè chuán。
东南遍林巘,万壑新流满。dōng nán biàn lín yǎn,wàn hè xīn liú mǎn。
小桂绿应芳,江春行已晚。xiǎo guì lǜ yīng fāng,jiāng chūn xíng yǐ wǎn。
蔼蔼赤城阴,依依识古岑。ǎi ǎi chì chéng yīn,yī yī shí gǔ cén。
一去谁复见,石桥云雾深。yī qù shuí fù jiàn,shí qiáo yún wù shēn。

送徐生秀州法曹

欧阳修

一笑暂相从,结交方恨晚。yī xiào zàn xiāng cóng,jié jiāo fāng hèn wǎn。
犹兹簿领困,况尔东南远。yóu zī bù lǐng kùn,kuàng ěr dōng nán yuǎn。
落帆淮口暮,采石江洲暖。luò fān huái kǒu mù,cǎi shí jiāng zhōu nuǎn。
黄鸽可寄书,惟嗟双翅短。huáng gē kě jì shū,wéi jiē shuāng chì duǎn。

读山海经图

欧阳修

夏鼎象九州,山经有遗载。xià dǐng xiàng jiǔ zhōu,shān jīng yǒu yí zài。
空蒙大荒中,杳霭群山会。kōng méng dà huāng zhōng,yǎo ǎi qún shān huì。
炎海积歊蒸,阴幽异明晦。yán hǎi jī xiāo zhēng,yīn yōu yì míng huì。
奔趋各异种,倏忽俄万态。bēn qū gè yì zhǒng,shū hū é wàn tài。
群伦固殊禀,至理宁一概。qún lún gù shū bǐng,zhì lǐ níng yī gài。
骇者自云惊,生兮孰知怪。hài zhě zì yún jīng,shēng xī shú zhī guài。
未能识造化,但尔披图绘。wèi néng shí zào huà,dàn ěr pī tú huì。
不有万物殊,岂知方舆大。bù yǒu wàn wù shū,qǐ zhī fāng yú dà。

依韵和圣俞见寄

欧阳修

与君结交深,相济同水火。yǔ jūn jié jiāo shēn,xiāng jì tóng shuǐ huǒ。
文章发春葩,节行凛筠笴。wén zhāng fā chūn pā,jié xíng lǐn yún gǎn。
吾才已愧君,子齿又先我。wú cái yǐ kuì jūn,zi chǐ yòu xiān wǒ。
君恶予所非,我许子云可。jūn è yǔ suǒ fēi,wǒ xǔ zi yún kě。
厥趣共乖时,畏涂难转輠。jué qù gòng guāi shí,wèi tú nán zhuǎn guǒ。
道肥家所穷,身老志弥果。dào féi jiā suǒ qióng,shēn lǎo zhì mí guǒ。
每嗟游从异,有甚樊笼锁。měi jiē yóu cóng yì,yǒu shén fán lóng suǒ。
天匠染青红,花腰呈袅娜。tiān jiàng rǎn qīng hóng,huā yāo chéng niǎo nà。
苟能杯酌同,直待冠巾堕。gǒu néng bēi zhuó tóng,zhí dài guān jīn duò。
无欺校雠贫,盐米尚馀颗。wú qī xiào chóu pín,yán mǐ shàng yú kē。

晏太尉西园贺雪歌

欧阳修

阴阳乖错乱五行,穷冬山谷暖不冰。yīn yáng guāi cuò luàn wǔ xíng,qióng dōng shān gǔ nuǎn bù bīng。
一阳且出在地上,地下谁发万物萌。yī yáng qiě chū zài dì shàng,dì xià shuí fā wàn wù méng。
太阴当用不用事,盖由奸将不斩亏国刑。tài yīn dāng yòng bù yòng shì,gài yóu jiān jiāng bù zhǎn kuī guó xíng。
遂令邪风伺间隙,潜中瘟疫于疲氓。suì lìng xié fēng cì jiān xì,qián zhōng wēn yì yú pí máng。
神哉陛下至仁圣,忧勤恳祷通精诚。shén zāi bì xià zhì rén shèng,yōu qín kěn dǎo tōng jīng chéng。
圣人与天同一体,意未发口天已听。shèng rén yǔ tiān tóng yī tǐ,yì wèi fā kǒu tiān yǐ tīng。
忽收寒威还水官,正时肃物凛以清。hū shōu hán wēi hái shuǐ guān,zhèng shí sù wù lǐn yǐ qīng。
寒风得势猎猎走,瓦乾霰急落不停。hán fēng dé shì liè liè zǒu,wǎ qián xiàn jí luò bù tíng。
恍然天地半夜白,群鸡失晓不及鸣。huǎng rán tiān dì bàn yè bái,qún jī shī xiǎo bù jí míng。
清晨拜表东上閤,郁郁瑞气盈宫庭。qīng chén bài biǎo dōng shàng gé,yù yù ruì qì yíng gōng tíng。
退朝骑马下银阙,马滑不惯行瑶琼。tuì cháo qí mǎ xià yín quē,mǎ huá bù guàn xíng yáo qióng。
晚趋宾馆贺太尉,坐觉满路流欢声。wǎn qū bīn guǎn hè tài wèi,zuò jué mǎn lù liú huān shēng。
便开西园扫径步,正见玉树花凋零。biàn kāi xī yuán sǎo jìng bù,zhèng jiàn yù shù huā diāo líng。
小轩却坐对山石,拂拂酒面红烟生。xiǎo xuān què zuò duì shān shí,fú fú jiǔ miàn hóng yān shēng。
主人与国共休戚,不惟喜悦将丰登。zhǔ rén yǔ guó gòng xiū qī,bù wéi xǐ yuè jiāng fēng dēng。
须怜铁甲冷彻骨,四十馀万屯边兵。xū lián tiě jiǎ lěng chè gǔ,sì shí yú wàn tún biān bīng。

送吴照邻都官还江南

欧阳修

霜前江水磨碧铜,岸背菱叶翘青虫。shuāng qián jiāng shuǐ mó bì tóng,àn bèi líng yè qiào qīng chóng。
吴郎鬓丝生几缕,不羞月上扶桑东。wú láng bìn sī shēng jǐ lǚ,bù xiū yuè shàng fú sāng dōng。
羞见清波照人影,去时黑发吹春风。xiū jiàn qīng bō zhào rén yǐng,qù shí hēi fā chuī chūn fēng。
五年归来妇应喜,从此不问西飞鸿。wǔ nián guī lái fù yīng xǐ,cóng cǐ bù wèn xī fēi hóng。

答朱采捕蝗诗

欧阳修

捕蝗之术世所非,欲究此语兴于谁。bǔ huáng zhī shù shì suǒ fēi,yù jiū cǐ yǔ xīng yú shuí。
或云丰凶岁有数,天孽未可人力支。huò yún fēng xiōng suì yǒu shù,tiān niè wèi kě rén lì zhī。
或言蝗多不易捕,驱民入野践其畦。huò yán huáng duō bù yì bǔ,qū mín rù yě jiàn qí qí。
因之奸吏恣贪扰,户到头敛无一遗。yīn zhī jiān lì zì tān rǎo,hù dào tóu liǎn wú yī yí。
蝗灾食苗民自苦,吏虐民苗皆被之。huáng zāi shí miáo mín zì kǔ,lì nüè mín miáo jiē bèi zhī。
吾嗟此语只知一,不究其本论其皮。wú jiē cǐ yǔ zhǐ zhī yī,bù jiū qí běn lùn qí pí。
驱虽不尽胜养患,昔人固已决不疑。qū suī bù jǐn shèng yǎng huàn,xī rén gù yǐ jué bù yí。
秉蟊投火况旧法,古之去恶犹如斯。bǐng máo tóu huǒ kuàng jiù fǎ,gǔ zhī qù è yóu rú sī。
既多而捕诚未易,其失安在常由迟。jì duō ér bǔ chéng wèi yì,qí shī ān zài cháng yóu chí。
诜诜最说子孙众,为腹所孕多蜫蚳。shēn shēn zuì shuō zi sūn zhòng,wèi fù suǒ yùn duō kūn chí。
始生朝亩暮已顷,化一为百无根涯。shǐ shēng cháo mǔ mù yǐ qǐng,huà yī wèi bǎi wú gēn yá。
口含锋刃疾风雨,毒肠不满疑常饥。kǒu hán fēng rèn jí fēng yǔ,dú cháng bù mǎn yí cháng jī。
高原下湿不知数,进退整若随金鼙。gāo yuán xià shī bù zhī shù,jìn tuì zhěng ruò suí jīn pí。
嗟兹羽孽物共恶,不知造化其谁尸。jiē zī yǔ niè wù gòng è,bù zhī zào huà qí shuí shī。
大凡万事悉如此,祸当早绝防其微。dà fán wàn shì xī rú cǐ,huò dāng zǎo jué fáng qí wēi。
蝇头出土不急捕,羽翼已就功难施。yíng tóu chū tǔ bù jí bǔ,yǔ yì yǐ jiù gōng nán shī。
只惊群飞自天下,不究生子由山陂。zhǐ jīng qún fēi zì tiān xià,bù jiū shēng zi yóu shān bēi。
官书立法空太峻,吏愚畏罚反自欺。guān shū lì fǎ kōng tài jùn,lì yú wèi fá fǎn zì qī。
盖藏十不敢申一,上心虽恻何由知。gài cáng shí bù gǎn shēn yī,shàng xīn suī cè hé yóu zhī。
不如宽法择良令,告蝗不隐捕以时。bù rú kuān fǎ zé liáng lìng,gào huáng bù yǐn bǔ yǐ shí。
今苗因捕虽践死,明岁犹免为蝝菑。jīn miáo yīn bǔ suī jiàn sǐ,míng suì yóu miǎn wèi yuán zāi。
吾尝捕蝗见其事,较以利害曾深思。wú cháng bǔ huáng jiàn qí shì,jiào yǐ lì hài céng shēn sī。
官钱二十买一斗,示以明信民争驰。guān qián èr shí mǎi yī dòu,shì yǐ míng xìn mín zhēng chí。
敛微成众在人力,顷刻露积如京坻。liǎn wēi chéng zhòng zài rén lì,qǐng kè lù jī rú jīng chí。
乃知孽虫虽甚众,嫉恶苟锐无难为。nǎi zhī niè chóng suī shén zhòng,jí è gǒu ruì wú nán wèi。
往时姚崇用此议,诚哉贤相得所宜。wǎng shí yáo chóng yòng cǐ yì,chéng zāi xián xiāng dé suǒ yí。
因吟君赠广其说,为我持之告采诗。yīn yín jūn zèng guǎng qí shuō,wèi wǒ chí zhī gào cǎi shī。