古诗词

竹枝词和歌韵自扈跸上都自沙岭至滦京所作

吴当

沙岭风清宿雨多,白云如雪夜陂陀。shā lǐng fēng qīng sù yǔ duō,bái yún rú xuě yè bēi tuó。
涧泉十里九曲折,北向天边作御河。jiàn quán shí lǐ jiǔ qū zhé,běi xiàng tiān biān zuò yù hé。

吴当

元抚州崇仁人,字伯尚。吴澄孙。幼以颖悟笃实称,长精通经史百家言。从祖父至京师,补国子生。澄卒,从之学者皆就当卒业。用荐为国子助教,预修辽金宋三史,书成,除翰林修撰,累迁翰林直学士。江南兵起,特授江西肃政廉访使,召募民兵,由浙入闽,参预镇压农民军,夺回建、抚两郡。寻以被诬解职。陈友谅据江西,欲用之,不从,乃执送江州,拘留一年。后隐居庐陵吉水。有《学言诗稿》。 吴当的作品>>

猜您喜欢

杨公明徐志可贻诗次韵答之

吴当

几杖曾陪上玉京,几回听漏酒初醒。jǐ zhàng céng péi shàng yù jīng,jǐ huí tīng lòu jiǔ chū xǐng。
琳琅春盍朝天佩,云母时开迎御屏。lín láng chūn hé cháo tiān pèi,yún mǔ shí kāi yíng yù píng。
银瓮赐馀莲子白,金鱼恩重荔枝青。yín wèng cì yú lián zi bái,jīn yú ēn zhòng lì zhī qīng。
不才犹欲承先泽,樗散何堪辱在庭。bù cái yóu yù chéng xiān zé,chū sàn hé kān rǔ zài tíng。

杨公明徐志可贻诗次韵答之

吴当

南州榻在长留客,北海樽空未易醒。nán zhōu tà zài zhǎng liú kè,běi hǎi zūn kōng wèi yì xǐng。
台馆四时如锦绣,云霞长日作帷屏。tái guǎn sì shí rú jǐn xiù,yún xiá zhǎng rì zuò wéi píng。
桃成秋实千年碧,橘待霜肥万颗青。táo chéng qiū shí qiān nián bì,jú dài shuāng féi wàn kē qīng。
闻说临池多逸兴,笼鹅时与换黄庭。wén shuō lín chí duō yì xīng,lóng é shí yǔ huàn huáng tíng。

史院秋祀三朝神御殿用郑编修韵

吴当

银烛金莲禁署深,香飘秘殿碧沉沉。yín zhú jīn lián jìn shǔ shēn,xiāng piāo mì diàn bì chén chén。
鼎湖弓剑千年在,黼座衣冠五夜临。dǐng hú gōng jiàn qiān nián zài,fǔ zuò yī guān wǔ yè lín。
帘外雨云飞野鸟,殿中燎火起巢禽。lián wài yǔ yún fēi yě niǎo,diàn zhōng liáo huǒ qǐ cháo qín。
悲丝急管俱增感,谁识朱颜白发心。bēi sī jí guǎn jù zēng gǎn,shuí shí zhū yán bái fā xīn。

彦修秘监作亭阶前栽竹一个名一竿亭咸为赋诗

吴当

公子孤标绝世奇,亭前栽竹静相宜。gōng zi gū biāo jué shì qí,tíng qián zāi zhú jìng xiāng yí。
苍龙垂影云千尺,翠袖临风玉一枝。cāng lóng chuí yǐng yún qiān chǐ,cuì xiù lín fēng yù yī zhī。
特操不随春色改,高情只许岁寒知。tè cāo bù suí chūn sè gǎi,gāo qíng zhǐ xǔ suì hán zhī。
江头留得扁舟在,何日从君独钓时。jiāng tóu liú dé biǎn zhōu zài,hé rì cóng jūn dú diào shí。

翰林上直次周伯温韵

吴当

宫庭白日静相宜,铃索无声谩自讥。gōng tíng bái rì jìng xiāng yí,líng suǒ wú shēng mán zì jī。
云近帘栊秋影薄,香飘殿阁晚风微。yún jìn lián lóng qiū yǐng báo,xiāng piāo diàn gé wǎn fēng wēi。
典谟事业千年册,黼黻文章五色机。diǎn mó shì yè qiān nián cè,fǔ fú wén zhāng wǔ sè jī。
每叹小臣怀补报,寸衷何计达宵衣。měi tàn xiǎo chén huái bǔ bào,cùn zhōng hé jì dá xiāo yī。

翰林上直次周伯温韵

吴当

金鸭香分石鼎茶,日长宫署寂无哗。jīn yā xiāng fēn shí dǐng chá,rì zhǎng gōng shǔ jì wú huā。
庭前草树皆生意,壁上丹青有岁华。tíng qián cǎo shù jiē shēng yì,bì shàng dān qīng yǒu suì huá。
禁直夜凉初赐被,讲筵秋近又宣麻。jìn zhí yè liáng chū cì bèi,jiǎng yán qiū jìn yòu xuān má。
神光郁郁冲牛斗,河汉层阴莫漫遮。shén guāng yù yù chōng niú dòu,hé hàn céng yīn mò màn zhē。

送达天山融州大守

吴当

五马翩翩渡五溪,玉融更在桂林西。wǔ mǎ piān piān dù wǔ xī,yù róng gèng zài guì lín xī。
连山晴黛分岩洞,列戍昏烟叠鼓鼙。lián shān qíng dài fēn yán dòng,liè shù hūn yān dié gǔ pí。
陇上梅花无雁过,庭前榕叶有莺啼。lǒng shàng méi huā wú yàn guò,tíng qián róng yè yǒu yīng tí。
使君自是金闺彦,暂为分忧及远黎。shǐ jūn zì shì jīn guī yàn,zàn wèi fēn yōu jí yuǎn lí。

宜春盘龙寺

吴当

岩峰三十六盘通,塔殿高低翠谷中。yán fēng sān shí liù pán tōng,tǎ diàn gāo dī cuì gǔ zhōng。
传法有宗僧业白,安身无语佛灯红。chuán fǎ yǒu zōng sēng yè bái,ān shēn wú yǔ fú dēng hóng。
松杉种得云千本,泉瀑飞来雪半空。sōng shān zhǒng dé yún qiān běn,quán pù fēi lái xuě bàn kōng。
最喜老龙泓下卧,肯将霖雨致年丰。zuì xǐ lǎo lóng hóng xià wò,kěn jiāng lín yǔ zhì nián fēng。

蓬轩

吴当

幽居轩槛越江边,鸿雁凫鹥在目前。yōu jū xuān kǎn yuè jiāng biān,hóng yàn fú yī zài mù qián。
春涨还如天上坐,雪时浑是剡中船。chūn zhǎng hái rú tiān shàng zuò,xuě shí hún shì shàn zhōng chuán。
一枝梅月寒堪画,几树松涛夜不眠。yī zhī méi yuè hán kān huà,jǐ shù sōng tāo yè bù mián。
总把平生湖海兴,斫鱼酾酒赋诗篇。zǒng bǎ píng shēng hú hǎi xīng,zhuó yú shāi jiǔ fù shī piān。

史馆上直次王应奉韵

吴当

玉堂高迥不宜冬,古木回廊浩荡风。yù táng gāo jiǒng bù yí dōng,gǔ mù huí láng hào dàng fēng。
华盖紫微天咫尺,泰阶黄道日当中。huá gài zǐ wēi tiān zhǐ chǐ,tài jiē huáng dào rì dāng zhōng。
捷书迅急时闻奏,退食从容每自公。jié shū xùn jí shí wén zòu,tuì shí cóng róng měi zì gōng。
衰晚腐儒何补报,只须制作示无穷。shuāi wǎn fǔ rú hé bǔ bào,zhǐ xū zhì zuò shì wú qióng。

送逯善上海道万户

吴当

帅符新拜紫髯翁,国饟深贤转漕功。shuài fú xīn bài zǐ rán wēng,guó xiǎng shēn xián zhuǎn cáo gōng。
海水八荒浮地轴,云帆万斛动天风。hǎi shuǐ bā huāng fú dì zhóu,yún fān wàn hú dòng tiān fēng。
东吴民力今时困,中土军储昔自充。dōng wú mín lì jīn shí kùn,zhōng tǔ jūn chǔ xī zì chōng。
报政归朝参大议,经邦事业属豪雄。bào zhèng guī cháo cān dà yì,jīng bāng shì yè shǔ háo xióng。

筠庭

吴当

老屋城南倚翠屏,萧萧修竹满前庭。lǎo wū chéng nán yǐ cuì píng,xiāo xiāo xiū zhú mǎn qián tíng。
笋因夜雨侵苔长,枝共春云覆槛青。sǔn yīn yè yǔ qīn tái zhǎng,zhī gòng chūn yún fù kǎn qīng。
深处石闲留客坐,隔林莺啭抚杯听。shēn chù shí xián liú kè zuò,gé lín yīng zhuàn fǔ bēi tīng。
故人诗句应题遍,藜杖何时一叩扃。gù rén shī jù yīng tí biàn,lí zhàng hé shí yī kòu jiōng。

次韵寄福建魏廉使

吴当

御沟冰泮水初流,绣斧朱幡上彩舟。yù gōu bīng pàn shuǐ chū liú,xiù fǔ zhū fān shàng cǎi zhōu。
北极关河真壮观,南州风物总离忧。běi jí guān hé zhēn zhuàng guān,nán zhōu fēng wù zǒng lí yōu。
花明苑树莺声晓,枫落吴江雁影秋。huā míng yuàn shù yīng shēng xiǎo,fēng luò wú jiāng yàn yǐng qiū。
眷注定知宣室召,归来应得从春游。juàn zhù dìng zhī xuān shì zhào,guī lái yīng dé cóng chūn yóu。

浮云道院

吴当

道院孤高古翠微,满间山气静霏霏。dào yuàn gū gāo gǔ cuì wēi,mǎn jiān shān qì jìng fēi fēi。
晓随白鹤迎风出,春共苍龙作雨归。xiǎo suí bái hè yíng fēng chū,chūn gòng cāng lóng zuò yǔ guī。
浮世纷华空在目,闲情舒卷自忘机。fú shì fēn huá kōng zài mù,xián qíng shū juǎn zì wàng jī。
无端却上蓬莱住,五色成章向日飞。wú duān què shàng péng lái zhù,wǔ sè chéng zhāng xiàng rì fēi。

鸡山隐居

吴当

自是山深好隐居,白云千亩在庭除。zì shì shān shēn hǎo yǐn jū,bái yún qiān mǔ zài tíng chú。
凫飞每候仙人舄,酒熟时停长者车。fú fēi měi hòu xiān rén xì,jiǔ shú shí tíng zhǎng zhě chē。
春尽草根俱是药,秋来柿叶总堪书。chūn jǐn cǎo gēn jù shì yào,qiū lái shì yè zǒng kān shū。
旧家猿鹤多生怨,久欲从君卜里闾。jiù jiā yuán hè duō shēng yuàn,jiǔ yù cóng jūn bo lǐ lǘ。