古诗词

念奴娇·御制

赵佶

雅怀素态,向闲中、天与风流标格。yǎ huái sù tài,xiàng xián zhōng tiān yǔ fēng liú biāo gé。
绿锁窗前湘簟展,终日风清人寂。lǜ suǒ chuāng qián xiāng diàn zhǎn,zhōng rì fēng qīng rén jì。
玉子声干,纹楸色净,星点连还直。yù zi shēng gàn,wén qiū sè jìng,xīng diǎn lián hái zhí。
跳丸日月,算应局上销得。tiào wán rì yuè,suàn yīng jú shàng xiāo dé。
全似落浦斜晖,寒鸦游鹭,乱点沙汀碛。quán shì luò pǔ xié huī,hán yā yóu lù,luàn diǎn shā tīng qì。
妙算神机,须信道,国手都无勍敌。miào suàn shén jī,xū xìn dào,guó shǒu dōu wú qíng dí。
玳席欢余,芸堂香暖,赢取专良夕。dài xí huān yú,yún táng xiāng nuǎn,yíng qǔ zhuān liáng xī。
桃源归路,烂柯应笑凡客。táo yuán guī lù,làn kē yīng xiào fán kè。
赵佶

赵佶

宋徽宗,名赵佶(公元1082年5月初5~1135年6月4日),神宗11子,哲宗弟,是宋朝第八位皇帝。赵佶先后被封为遂宁王、端王。哲宗于公元1100年正月病死时无子,向皇后于同月立他为帝。第二年改年号为“建中靖国”。宋徽宗在位25年(1100年2月23日—1126年1月18日),国亡被俘受折磨而死,终年54岁,葬于永佑陵(今浙江省绍兴县东南35里处)。 他自创一种书法字体被后人称之为“瘦金书”。 赵佶的作品>>

猜您喜欢

宣和元年九月十二日赐宴联句

赵佶

桂子三秋七里香,麦云九夏两岐秀。guì zi sān qiū qī lǐ xiāng,mài yún jiǔ xià liǎng qí xiù。
鸡舌五年千载枣,菊英九日万龄黄。jī shé wǔ nián qiān zài zǎo,jú yīng jiǔ rì wàn líng huáng。
君臣燕衎升平际,属句论文乐未央。jūn chén yàn kàn shēng píng jì,shǔ jù lùn wén lè wèi yāng。

元符万宁宫庆成颂

赵佶

句曲之山,有居其颠。jù qū zhī shān,yǒu jū qí diān。
谁氏之子,象帝之先。shuí shì zhī zi,xiàng dì zhī xiān。
启迪后人,淑修其身。qǐ dí hòu rén,shū xiū qí shēn。
守静而笃,是为葆真。shǒu jìng ér dǔ,shì wèi bǎo zhēn。
在昔元符,作室其下。zài xī yuán fú,zuò shì qí xià。
经始勿亟,以遗来者。jīng shǐ wù jí,yǐ yí lái zhě。
我应受之,嗣绍厥绪。wǒ yīng shòu zhī,sì shào jué xù。
我仪图之,缮此栋宇。wǒ yí tú zhī,shàn cǐ dòng yǔ。
考彼宫宇,因心而友。kǎo bǐ gōng yǔ,yīn xīn ér yǒu。
不日成之,克相其后。bù rì chéng zhī,kè xiāng qí hòu。
乃益其名,曰维万宁。nǎi yì qí míng,yuē wéi wàn níng。
书以揭之,用妥明灵。shū yǐ jiē zhī,yòng tuǒ míng líng。
道大无方,体用有常。dào dà wú fāng,tǐ yòng yǒu cháng。
以德则帝,以业而王。yǐ dé zé dì,yǐ yè ér wáng。
坐进此道,与道无极。zuò jìn cǐ dào,yǔ dào wú jí。
神之听之,洽此万国。shén zhī tīng zhī,qià cǐ wàn guó。

无题

赵佶

苦雨西风叹楚囚,香销玉碎动人愁。kǔ yǔ xī fēng tàn chǔ qiú,xiāng xiāo yù suì dòng rén chóu。
红颜竟为奴颜耻,千古青楼第一流。hóng yán jìng wèi nú yán chǐ,qiān gǔ qīng lóu dì yī liú。

闰中秋月

赵佶

桂彩中秋特地圆,况当馀闰魄澄鲜。guì cǎi zhōng qiū tè dì yuán,kuàng dāng yú rùn pò chéng xiān。
因怀胜赏初经月,免使诗人叹隔年。yīn huái shèng shǎng chū jīng yuè,miǎn shǐ shī rén tàn gé nián。
万象敛光增浩荡,四溟收月助婵娟。wàn xiàng liǎn guāng zēng hào dàng,sì míng shōu yuè zhù chán juān。
鳞云清廓心田豫,乘兴能无赋咏篇。lín yún qīng kuò xīn tián yù,chéng xīng néng wú fù yǒng piān。

在北题壁

赵佶

彻夜西风撼破扉,萧条孤馆一灯微。chè yè xī fēng hàn pò fēi,xiāo tiáo gū guǎn yī dēng wēi。
家山回首三千里,目断天南无雁飞。jiā shān huí shǒu sān qiān lǐ,mù duàn tiān nán wú yàn fēi。

题《五色鹦鹉图》

赵佶

天产乾皋此异禽,遐陬来贡九重深。tiān chǎn qián gāo cǐ yì qín,xiá zōu lái gòng jiǔ zhòng shēn。
体全五色非凡质,惠吐多言更好音。tǐ quán wǔ sè fēi fán zhì,huì tǔ duō yán gèng hǎo yīn。
飞翥似怜毛羽贵,徘徊如饱稻粱心。fēi zhù shì lián máo yǔ guì,pái huái rú bǎo dào liáng xīn。
缃膺绀趾诚端雅,为赋新篇步武吟。xiāng yīng gàn zhǐ chéng duān yǎ,wèi fù xīn piān bù wǔ yín。

笋石诗帖

赵佶

笋石穹崇固不欹,出檐修直拟高翚。sǔn shí qióng chóng gù bù yī,chū yán xiū zhí nǐ gāo huī。
几似碧玉楼台外,曾碍行云左右飞 。jǐ shì bì yù lóu tái wài,céng ài xíng yún zuǒ yòu fēi。

棣棠花诗帖

赵佶

众芳红紫遍楹隅,惟此开时色迥殊。zhòng fāng hóng zǐ biàn yíng yú,wéi cǐ kāi shí sè jiǒng shū。
却似籝金千万点,乱来碧玉簳头铺。què shì yíng jīn qiān wàn diǎn,luàn lái bì yù gǎn tóu pù。