古诗词

忆山示圣俞

欧阳修

吾思夷陵山,山乱不可究。wú sī yí líng shān,shān luàn bù kě jiū。
东城一堠馀,高下渐冈阜。dōng chéng yī hòu yú,gāo xià jiàn gāng fù。
群峰迤逦接,四顾无前后。qún fēng yí lǐ jiē,sì gù wú qián hòu。
忆尝祗吏役,钜细悉经觏。yì cháng zhī lì yì,jù xì xī jīng gòu。
是时秋卉红,岭谷堆缬绣。shì shí qiū huì hóng,lǐng gǔ duī xié xiù。
林枯松鳞皴,山老石脊瘦。lín kū sōng lín cūn,shān lǎo shí jí shòu。
断径履颓崖,孤泉听清溜。duàn jìng lǚ tuí yá,gū quán tīng qīng liū。
深行得平川,古俗见耕耨。shēn xíng dé píng chuān,gǔ sú jiàn gēng nòu。
涧荒惊麇奔,日出飞雉雊。jiàn huāng jīng jūn bēn,rì chū fēi zhì gòu。
盘石屡攲眠,绿岩堪解绶。pán shí lǚ qī mián,lǜ yán kān jiě shòu。
幽寻叹独往,清兴思谁侑。yōu xún tàn dú wǎng,qīng xīng sī shuí yòu。
其西乃三峡,崄怪愈奇富。qí xī nǎi sān xiá,xiǎn guài yù qí fù。
江如自天倾,岸立两崖斗。jiāng rú zì tiān qīng,àn lì liǎng yá dòu。
黔巫望西属,越岭通南奏。qián wū wàng xī shǔ,yuè lǐng tōng nán zòu。
时时县楼对,云雾昏白昼。shí shí xiàn lóu duì,yún wù hūn bái zhòu。
荒烟下牢戍,百仞寒溪漱。huāng yān xià láo shù,bǎi rèn hán xī shù。
虾蟆喷水帘,甘液胜饮酎。xiā má pēn shuǐ lián,gān yè shèng yǐn zhòu。
亦尝到黄牛,泊舟听猿狖。yì cháng dào huáng niú,pō zhōu tīng yuán yòu。
巉巉起绝壁,苍翠非刻镂。chán chán qǐ jué bì,cāng cuì fēi kè lòu。
阴岩下攒丛,岫穴忽空透。yīn yán xià zǎn cóng,xiù xué hū kōng tòu。
遥岑耸孤出,可爱欣欲就。yáo cén sǒng gū chū,kě ài xīn yù jiù。
惟思得君诗,古健写奇秀。wéi sī dé jūn shī,gǔ jiàn xiě qí xiù。
今来会京师,车马逐尘瞀。jīn lái huì jīng shī,chē mǎ zhú chén mào。
颓冠各白发,举酒无茜袖。tuí guān gè bái fā,jǔ jiǔ wú qiàn xiù。
繁华不可慕,幽赏亦难遘。fán huá bù kě mù,yōu shǎng yì nán gòu。
徒为忆山吟,耳热助嘲诟。tú wèi yì shān yín,ěr rè zhù cháo gòu。
欧阳修

欧阳修

欧阳修(1007-1072),字永叔,号醉翁,晚号“六一居士”。汉族,吉州永丰(今江西省永丰县)人,因吉州原属庐陵郡,以“庐陵欧阳修”自居。谥号文忠,世称欧阳文忠公。北宋政治家、文学家、史学家,与韩愈、柳宗元、王安石、苏洵、苏轼、苏辙、曾巩合称“唐宋八大家”。后人又将其与韩愈、柳宗元和苏轼合称“千古文章四大家”。 欧阳修的作品>>

猜您喜欢

中秋不见月问客

欧阳修

试问玉蟾寒皎皎,何如银烛乱荧荧。shì wèn yù chán hán jiǎo jiǎo,hé rú yín zhú luàn yíng yíng。
不知桂魄今何在,应在吾家紫石屏。bù zhī guì pò jīn hé zài,yīng zài wú jiā zǐ shí píng。

斋宫感事寄原甫学士

欧阳修

曾向斋宫咏麦秋,绿阴佳树覆墙头。céng xiàng zhāi gōng yǒng mài qiū,lǜ yīn jiā shù fù qiáng tóu。
重来满地新霜叶,却忆初闻黄栗留。zhòng lái mǎn dì xīn shuāng yè,què yì chū wén huáng lì liú。

戏答仲仪口号

欧阳修

弊居回看如蛙穴,华宇来栖若燕身。bì jū huí kàn rú wā xué,huá yǔ lái qī ruò yàn shēn。
敢望笙歌行乐事,只忧无米过来春。gǎn wàng shēng gē xíng lè shì,zhǐ yōu wú mǐ guò lái chūn。

题东阁后集

欧阳修

东閤三朝多大事,营丘二载足闲辞。dōng gé sān cháo duō dà shì,yíng qiū èr zài zú xián cí。
近诗留作归荣集,何日归田自集诗。jìn shī liú zuò guī róng jí,hé rì guī tián zì jí shī。

日长偶书

欧阳修

日长渐觉逍遥乐,何况终朝无事人。rì zhǎng jiàn jué xiāo yáo lè,hé kuàng zhōng cháo wú shì rén。
安得遂为无事者,人间万虑不关身。ān dé suì wèi wú shì zhě,rén jiān wàn lǜ bù guān shēn。

赠潘道士

欧阳修

门无车辙紫苔侵,鸡犬萧条陋巷深。mén wú chē zhé zǐ tái qīn,jī quǎn xiāo tiáo lòu xiàng shēn。
寄语弹琴潘道士,雨中寻得越江吟。jì yǔ dàn qín pān dào shì,yǔ zhōng xún dé yuè jiāng yín。

寄韩子华

欧阳修

人事从来无处定,世涂多故践言难。rén shì cóng lái wú chù dìng,shì tú duō gù jiàn yán nán。
谁如颍水闲居士,十顷西湖一钓竿。shuí rú yǐng shuǐ xián jū shì,shí qǐng xī hú yī diào gān。

戏刘原甫

欧阳修

平生志业有谁先,落笔文章海内传。píng shēng zhì yè yǒu shuí xiān,luò bǐ wén zhāng hǎi nèi chuán。
昨日都城应纸贵,开帘却扇见新篇。zuó rì dōu chéng yīng zhǐ guì,kāi lián què shàn jiàn xīn piān。

戏刘原甫

欧阳修

仙家千载一何长,浮世空惊日月忙。xiān jiā qiān zài yī hé zhǎng,fú shì kōng jīng rì yuè máng。
洞里新花莫相笑,刘郎今是老刘郎。dòng lǐ xīn huā mò xiāng xiào,liú láng jīn shì lǎo liú láng。

春帖子词温成皇后閤四首

欧阳修

璅窗珠户暖生烟,不觉新春换故年。suǒ chuāng zhū hù nuǎn shēng yān,bù jué xīn chūn huàn gù nián。
众卉争妍竞时态,却寻遗迹独依然。zhòng huì zhēng yán jìng shí tài,què xún yí jì dú yī rán。

春帖子词温成皇后閤四首

欧阳修

宝奁香歇掩铅华,旧閤春归老监嗟。bǎo lián xiāng xiē yǎn qiān huá,jiù gé chūn guī lǎo jiān jiē。
画栋重来当日燕,玉栏犹发去年花。huà dòng zhòng lái dāng rì yàn,yù lán yóu fā qù nián huā。

春帖子词温成皇后閤四首

欧阳修

椒壁轻寒转晓晖,珠帘不动暖风微。jiāo bì qīng hán zhuǎn xiǎo huī,zhū lián bù dòng nuǎn fēng wēi。
可怜春色来依旧,惟有馀香散不归。kě lián chūn sè lái yī jiù,wéi yǒu yú xiāng sàn bù guī。

春帖子词温成皇后閤四首

欧阳修

内助从来上所嘉,新春不忍见新花。nèi zhù cóng lái shàng suǒ jiā,xīn chūn bù rěn jiàn xīn huā。
君王念旧怜遗族,常使无权保厥家。jūn wáng niàn jiù lián yí zú,cháng shǐ wú quán bǎo jué jiā。

春帖子词夫人閤五首

欧阳修

太史颁时令,农家候土牛。tài shǐ bān shí lìng,nóng jiā hòu tǔ niú。
青林自花发,黄屋为民忧。qīng lín zì huā fā,huáng wū wèi mín yōu。

春帖子词夫人閤五首

欧阳修

元会千官集,新春万物同。yuán huì qiān guān jí,xīn chūn wàn wù tóng。
测圭知日永,占岁嘉时丰。cè guī zhī rì yǒng,zhàn suì jiā shí fēng。